Bạn sẽ không đi một mình
- T4, 05/11/2025 - 15:49
- Lm Anmai, CSsR
BẠN SẼ KHÔNG ĐI MỘT MÌNH
Bạn thân mến,
Đã bao giờ bạn đứng trước một ngã rẽ quan trọng của cuộc đời và cảm thấy chênh vênh, lạc lõng? Đã bao giờ bạn nhìn vào con đường dâng hiến, một con đường hẹp, một con đường có vẻ như đi ngược lại với những lựa chọn thông thường của thế gian, và cảm thấy một chút run sợ? Có thể bạn đang nghe thấy tiếng Chúa mời gọi đâu đó sâu thẳm trong tâm hồn, nhưng lại ngập ngừng vì không biết phía trước là gì, không biết mình có đủ sức để đi, và nhất là, không biết mình có phải đi một mình trên hành trình ấy hay không. Nếu bạn đang có những băn khoăn đó, tôi muốn nói với bạn điều này: Đời tu có nhiều vẻ đẹp lắm bạn ạ!
Vẻ đẹp ấy không phải là sự hào nhoáng của danh vọng, không phải là sự đủ đầy của vật chất mà người đời vẫn thường tìm kiếm. Vẻ đẹp của đời tu nằm ở một chiều sâu khác, một chiều sâu mà chỉ những ai dám mạo hiểm vì một Tình Yêu lớn mới có thể cảm nhận được. Đó là vẻ đẹp của một con tim được lấp đầy bởi chính Thiên Chúa. Khi ta yêu Chúa, một tình yêu trọn vẹn và tinh tuyền, mọi thứ quanh ta bỗng trở nên khác biệt. Ta nhìn thấy ý nghĩa trong những việc phục vụ nhỏ bé, ta tìm thấy niềm vui trong sự hy sinh thầm lặng, và ta cảm nhận được sự bình an sâu xa ngay cả khi sóng gió ập đến. Tình yêu Chúa biến đổi cái nhìn của ta, biến đổi chính con người ta. Nó không lấy đi của ta điều gì, mà nó làm cho những gì ta có trở nên vĩ đại hơn.
Bạn đừng sợ đi theo Chúa sẽ bị thiệt. Nhiều người thường nghĩ rằng, chọn đi tu là chấp nhận một sự mất mát, là từ bỏ gia đình, từ bỏ sự nghiệp, từ bỏ những niềm vui của riêng mình. Đúng là có một sự "từ bỏ" theo nghĩa đen, nhưng cái mà ta nhận lại thì lớn lao hơn gấp bội. Đó không phải là một sự thiệt thòi, nhưng sẽ là một mối lợi to lắm bạn ạ! Bạn có nghĩ đến mối lợi được sở hữu chính Thiên Chúa là gia nghiệp của mình không? Bạn có nghĩ đến mối lợi được giải thoát khỏi những ràng buộc của vật chất, của danh vọng, của cả những tham vọng ích kỷ của bản thân để được tự do yêu thương và phục vụ không? Mối lợi đó không thể cân đo đong đếm bằng tiền bạc hay địa vị. Đó là "viên ngọc quý" mà người lái buôn tìm thấy, và anh ta vui mừng bán tất cả những gì mình có để mua cho bằng được.
Và điều quan trọng nhất tôi muốn nói với bạn, điều được gói trọn trong tựa đề của bài viết này: Bạn sẽ không đi một mình. Đây có lẽ là nỗi sợ lớn nhất của con người khi đối diện với một cam kết lớn lao – nỗi sợ cô đơn. Con đường theo Chúa không phải là một con đường trải hoa hồng, sẽ có những đoạn đường gập ghềnh, những đêm tối của đức tin, những lúc ta cảm thấy mệt mỏi và muốn gục ngã. Nhưng ngay cả trong những giây phút yếu đuối nhất ấy, có một bàn tay vẫn luôn nắm chặt lấy tay bạn. Bạn sẽ không đi một mình, nhưng có Chúa song hành với bạn. Ngài không hứa sẽ cất đi mọi khó khăn, nhưng Ngài hứa sẽ ở cùng bạn mọi ngày cho đến tận thế. Ngài đi bên cạnh bạn, đi trước bạn để mở đường, và đi sau bạn để bảo vệ.
Sự "song hành" của Chúa không phải là một ý niệm trừu tượng hay một lời an ủi sáo rỗng. Đó là một thực tại sống động và cụ thể mà người tu sĩ trải nghiệm mỗi ngày. Ngài song hành với bạn trước hết trong chính đời sống cầu nguyện. Cầu nguyện không phải là một nghĩa vụ mệt mỏi, mà là hơi thở của tình yêu, là giây phút bạn và Chúa thật sự "ở bên nhau". Đó là lúc bạn trút đổ mọi tâm tư, và cũng là lúc bạn lắng nghe tiếng Ngài thì thầm trong thinh lặng. Trong căn phòng nhỏ của mình, bạn có thể cảm thấy cô tịch, nhưng bạn không bao giờ cô đơn, vì có một Đấng đang hiện diện, đang lắng nghe và đang yêu thương bạn. Chính trong sự kết hợp mật thiết này, tình yêu của bạn với Chúa lớn lên, và đó là nguồn sức mạnh vô tận cho hành trình.
Ngài song hành với bạn một cách hữu hình qua Bí tích Thánh Thể. Đối với người tu sĩ, Thánh Thể là trung tâm, là đỉnh cao của một ngày sống. Khi bạn rước Mình Thánh Chúa, bạn không chỉ "nhớ" về Ngài, mà bạn đang thực sự đón nhận Ngài vào chính con người mình. Ngài trở nên một với bạn, máu thịt Ngài hòa lẫn với máu thịt bạn. Đó là sự "song hành" ở mức độ thâm sâu nhất! Ngài trở thành lương thực nuôi sống bạn, giúp bạn có đủ sức mạnh để bước đi, để yêu thương, để phục vụ. Mỗi khi bạn mệt mỏi, hãy chạy đến với Thánh Thể, nơi đó có nguồn mạch bình an và sức sống đang chờ đợi bạn.
Hơn thế nữa, trong đời tu, bạn sẽ khám phá ra một cách "song hành" đặc biệt khác của Chúa: đó là cộng đoàn. Bạn không chỉ đi với Chúa, mà còn đi với những anh chị em cùng chung một lý tưởng, cùng chung một Tình Yêu. Cộng đoàn chính là món quà mà Chúa ban tặng để bạn không phải chiến đấu một mình. Sẽ có những người anh em, người chị em nâng đỡ bạn khi bạn vấp ngã, cầu nguyện cho bạn khi bạn yếu đuối, và chia sẻ với bạn những gánh nặng của sứ vụ. Dĩ nhiên, đời sống cộng đoàn cũng có những cọ xát, những khác biệt về tính cách, nhưng đó chính là môi trường để bạn học cách yêu thương, học cách tha thứ, học cách trở nên giống Chúa Giêsu hơn. Những người anh chị em ấy, với tất cả những giới hạn và cả những nét đẹp của họ, chính là hiện thân cụ thể của Chúa Giêsu đang "song hành" với bạn mỗi ngày.
Và cuối cùng, Ngài song hành với bạn trong sứ vụ. Dù bạn được sai đi đến đâu, làm bất cứ công việc gì – dù là dạy học, chăm sóc bệnh nhân, phục vụ người nghèo khổ, hay chỉ là âm thầm cầu nguyện trong bốn bức tường tu viện – Chúa Giêsu luôn ở đó với bạn. Bạn không phải là người thực hiện công việc, mà chính Ngài đang thực hiện công việc của Ngài qua bạn. Khi bạn cảm thấy bất lực trước một tâm hồn khô cứng, khi bạn mệt mỏi trước những gánh nặng của công việc, hãy nhớ rằng bạn chỉ là một dụng cụ bé nhỏ. Đấng đang làm việc chính là Chúa Thánh Thần. Hãy để Ngài hướng dẫn, và bạn sẽ thấy những điều kỳ diệu xảy ra.
Giờ thì chúng ta hãy nói về một thực tế mà nhiều người trẻ thường né tránh khi nghĩ về đời tu: đó là những khó khăn và thử thách. Vâng, tôi đã nói Chúa song hành với bạn, nhưng tôi không nói con đường sẽ bằng phẳng. Chính bạn cũng đã nhận ra điều này khi băn khoăn lo sợ. Chúa Giêsu chưa bao giờ hứa hẹn một cuộc sống dễ dàng. Ngài nói: "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo." Con đường của Thầy là con đường thập giá, thì con đường của môn đệ không thể nào khác được. Sẽ có những hiểu lầm, sẽ có những thất bại, sẽ có những lúc bạn phải chiến đấu với chính bản thân mình, với những yếu đuối và đam mê cũ. Sẽ có những "đêm tối của đức tin", khi bạn cầu nguyện mà ngỡ như Chúa không trả lời, khi mọi thứ xung quanh chỉ là một màu xám xịt.
Nhưng bạn ơi, đừng sợ những điều đó. Những khó khăn, thử thách sẽ làm bạn trưởng thành đấy! Thiên Chúa không gửi đến thử thách để hủy diệt bạn, mà Ngài cho phép chúng xảy ra để thanh luyện và củng cố bạn. Giống như vàng phải qua lửa mới trở nên tinh ròng, đức tin và tình yêu của bạn cũng cần được thử luyện để trở nên mạnh mẽ và tinh tuyền.
Khi bạn đối diện với những khó khăn trong đời sống cộng đoàn, đó là lúc bạn học được bài học về sự khiêm nhường và lòng bao dung. Khi bạn phải chấp nhận những khác biệt, thậm chí là những "cái gai" từ người khác, đó là lúc bạn đang mài giũa cái "tôi" xù xì của mình. Bạn sẽ nhận ra mình cũng yếu đuối và cần được tha thứ, và từ đó, bạn học cách tha thứ cho người khác vô điều kiện. Đó chẳng phải là sự trưởng thành trong tình yêu sao?
Khi bạn gặp thất bại trong sứ vụ, khi những nỗ lực của bạn dường như không mang lại kết quả, đó là lúc Thiên Chúa dạy bạn bài học về sự phó thác. Ngài muốn bạn nhận ra rằng thành công của sứ vụ không phụ thuộc vào tài năng hay kế hoạch của bạn, mà phụ thuộc vào ân sủng của Ngài. Thử thách đó giúp bạn thanh luyện ý hướng của mình: bạn làm việc này vì vinh quang của Chúa hay vì vinh quang của bản thân? Một người tu sĩ trưởng thành là người biết vui vẻ gieo mà không cần quan tâm ai sẽ là người gặt, bởi họ tin rằng chính Chúa mới là Đấng cho hạt giống mọc lên.
Và ngay cả trong những "đêm tối" của nội tâm, khi bạn cảm thấy khô khan, nguội lạnh, đó chính là lúc tình yêu của bạn được thử thách cách sâu sắc nhất. Bạn đi theo Chúa vì những ơn lành, những cảm giác ngọt ngào, hay bạn đi theo Ngài vì chính bản thân Ngài? Vượt qua được đêm tối đó, tình yêu của bạn sẽ không còn dựa trên cảm xúc mau qua, mà dựa trên một quyết định kiên định của ý chí, một đức tin vững vàng vào Tình Yêu, ngay cả khi bạn không "cảm" thấy gì. Đó là sự trưởng thành tột bậc của một linh hồn.
Bạn thấy đó, mỗi một thử thách đều là một cơ hội để bạn bám chặt vào Chúa hơn. Và đó là lý do vì sao bạn không bao giờ đi một mình. Trong cơn bão, Ngài vẫn ở trên thuyền với bạn. Có thể Ngài đang ngủ, nhưng Ngài vẫn ở đó. Sự hiện diện của Ngài là một bảo chứng chắc chắn rằng bạn sẽ không chìm. Khó khăn không làm bạn gục ngã, mà nó chỉ càng làm nổi bật hơn sức mạnh của Đấng đang song hành cùng bạn. Chính trong lúc bạn yếu đuối nhất, bạn sẽ cảm nhận được quyền năng của Chúa một cách rõ ràng nhất.
Vậy nên, bạn ơi, hãy nhìn lại "mối lợi to" mà tôi đã nói lúc đầu. Mối lợi đó không phải là một cuộc sống an nhàn, không có thử thách. Mối lợi đó chính là được ở với Chúa, được đi với Chúa, và được trở nên giống Chúa mỗi ngày. Mối lợi đó là được thông phần vào cuộc khổ nạn của Ngài, để rồi cũng được thông phần vào sự phục sinh vinh hiển của Ngài. Mối lợi đó là một sự bình an mà thế gian không thể ban tặng, một niềm vui sâu xa ngay cả khi nước mắt đang rơi, vì bạn biết rằng cuộc đời mình có một ý nghĩa, và bạn đang đi đúng con đường mà Tình Yêu đã vạch ra cho bạn.
Đời tu có nhiều vẻ đẹp lắm, nhưng vẻ đẹp lớn nhất chính là Tình Yêu Giêsu. Nếu bạn yêu Chúa, bạn sẽ thấy mọi sự từ bỏ đều trở nên nhẹ nhàng, mọi hy sinh đều là một niềm vui, và mọi thập giá đều nở hoa. Tình yêu sẽ biến đổi tất cả.
Nếu hôm nay, bạn vẫn còn nghe tiếng Ngài mời gọi, dù chỉ là một tiếng thì thầm khe khẽ, xin bạn đừng sợ hãi. Đừng sợ mình yếu đuối, đừng sợ con đường chông gai, và đừng sợ phải đi một mình. Hãy nhìn vào Đấng đang giang tay chờ đợi bạn. Ngài không hứa một hành trình dễ dàng, nhưng Ngài hứa một đích đến vinh quang. Và quan trọng hơn tất cả, Ngài hứa sẽ nắm tay bạn, song hành cùng bạn trên mọi nẻo đường. Hãy can đảm lên, và hãy tin tưởng. Bạn sẽ không bao giờ, không bao giờ phải hối tiếc vì đã chọn đi theo Ngài.
Lm. Anmai, CSsR.