PVLC Chúa Nhật VI Phục Sinh 6-5-2018
TỔNG QUAN CHO CẢ 3 CHU KỲ PHỤNG VỤ A-B-C
Chúa Nhật VI Phục Sinh: Sự Sống - Hiện Diện Thần Linh
Nếu "Thày là sự sống lại và là sự sống" (Gioan 11:25) là chủ đề chính yếu của toàn Mùa Phục Sinh, trong đó, chủ đề "Thày là sự sống lại" cho nguyên Tuần Bát Nhật Phục Sinh là thời điểm 8 ngày có các bài Phúc Âm được Giáo Hội cố ý chọn đọc hoàn toàn liên quan đến các lần Chúa Kitô Phục Sinh hiện ra mà thôi, thì chủ đề "Thày là sự sống" là chủ đề cho những ngày còn lại, bao gồm cả Chúa Nhật lẫn ngày trong tuần.
Vậy, nếu chủ đề "Thày là sự sống" ở Phụng Vụ Lời Chúa cho cả Chúa Nhật lẫn các ngày trong tuần lễ II và III của Mùa Phục Sinh liên hệ tới chiều kích Tái Sinh Thần Linh, trong tuần lễ IV của Mùa Phục Sinh liên quan đến chiều kích Mục Tử Thần Linh, và trong tuần lễ V của Mùa Phục Sinh liên quan đến chiều kích Liên Hệ Thần Linh, thì trong tuần của tuần lễ Thứ VI của Mùa Phục Sinh như thế nào? Nếu so sánh cả với nội dung của phụng vụ Lời Chúa cho tuần lễ VII còn lại nữa, thì nội dung của Phụng Vụ Lời Chúa cho Tuần VI Phục Sinh này cho thấy chủ đề "Thày là sự sống" liên quan đến chiều kích Hiện Diện Thần Linh.
Chúa Nhật Thứ Sáu Mùa Phục Sinh vẫn theo Phúc Âm Thánh Gioan, tiếp tục chủ đề "Thày là sự sống" của 4 Tuần cuối của Mùa Phục Sinh, nhưng liên quan đến khía cạnh hiện diện thần linh, một hiện diện thần linh nhờ có Thánh Thần Thiên Chúa (Năm A), một hiện diện thần linh nhờ ở trong tình yêu thần linh bằng việc tuân giữ lệnh truyền của Chúa Kitô (Năm B), và là một hiện diện thần linh được ở trong Cha và Con bằng tình yêu thương (Năm C).
Năm A
Sự sống của một hiện diện thần linh nhờ có Thánh Thần Thiên Chúa.
Phúc Âm (Gioan 14:15-21): "Nếu các con yêu mến Thày thì hãy giữ giới răn của Thày. Và Thày sẽ xin Cha và Cha sẽ ban cho các con một Đấng Phù Trợ khác để Ngài ở cùng các con luôn mãi".
Bài đọc 1 (Tông Vụ 8:5-8, 14-17) - sự sống của một hiện diện thần linh nhờ có Thánh Thần Thiên Chúa: "Khi đến nơi, hai ngài - Phêrô và Gioan - cầu nguyện cho họ được lãnh nhận Thánh Thần: vì chưa có ai trong họ được nhận lãnh Thánh Thần, họ mới chỉ được chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu".
Bài đọc 2 (1Phêrô 3:15-18) - sự sống của một hiện diện thần linh nhờ có Thánh Thần Thiên Chúa: "Vì Đức Kitô đã chết một lần cho tội lỗi chúng ta, Người là Đấng công chính thay cho kẻ bất công, để hiến dâng chúng ta cho Thiên Chúa; thật ra, Người đã chết theo thể xác, nhưng đã nhờ Thần Linh mà sống lại".
Năm B
Sự sống của một hiện diện thần linh nhờ ở trong tình yêu thần linh bằng việc tuân giữ lệnh truyền của Chúa Kitô.
Bài đọc 1 (Tông Vụ 10:25-26,34-35,44-48) - sự sống của một hiện diện thần linh nhờ có Thánh Thần Thiên Chúa: "Phêrô đang nói các lời đó thì Thánh Thần đã ngự xuống trên mọi kẻ đang nghe lời... 'Ai có thể ngăn cản ta lấy nước mà rửa cho những kẻ này, khi họ đã lãnh nhận Thánh Thần như chúng ta?'"
Bài đọc 2 (1Gioan 4:7-10) - sự sống của một hiện diện thần linh nhờ có Thánh Thần là Tình Yêu của Thiên Chúa: "Thiên Chúa đã chứng tỏ tình yêu của Ngài đối với chúng ta đó là Thiên Chúa đã sai Con Một của Ngài đến trong thế gian, để nhờ Người mà chúng ta được sống".
Phúc Âm (Gioan 15:9-17): "Cha đã yêu mến Thày thế nào thì Thày cũng mến yêu các con như vậy. Hãy ở lại trong tình yêu của Thày. Nếu các con tuân lệnh Thày truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thày".
Năm C
Sự sống của một hiện diện thần linh được ở trong Cha và Con bằng tình yêu thương.
Phúc Âm (Gioan 14:23-29): "Ai yêu mến Thày thì sẽ giữ lời Thày, và Cha Thày sẽ yêu mến người ấy, và Chúng ta sẽ đến và ở trong người ấy".
Bài đọc 1 (Tông Vụ 15:1-2, 22-29) - sự sống của một hiện diện thần linh được ở trong Cha và Con bằng tình yêu thương hơn là chỉ cắt bì bề ngoài theo hình thức: "Thánh Thần và chúng tôi xét thấy rằng không nên đặt thêm cho anh em gánh nặng nào khác ngoài mấy điều cần kíp này là anh em hãy kiêng đồ cúng thần, huyết, thịt thú chết ngạt, và gian dâm; giữ mình khỏi các điều đó là anh em làm phải".
Bài đọc 2 (Khải Huyền 21:10-14,22-23) - sự sống của một hiện diện thần linh được ở trong Cha và Con bằng tình yêu thương như ở trong thánh thánh từ trời xuất phát từ Thiên Chúa: "Tôi thấy thành thánh Giêrusalem từ trời nơi Thiên Chúa mà xuống, chói lọi vinh quang Thiên Chúa... Thành không cần mặt trời, mặt trăng chiếu soi: vì đã có vinh quang Thiên Chúa chiếu sáng nó, và đèn của nó chính là Con Chiên".
PHỤNG VỤ VÀ SUY NGHIỆM LỜI CHÚA CHÚA NHẬT VI CHU KỲ NĂM B
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: Cv 10, 25-26. 34-35. 44-48
"Ơn Thánh Thần cũng đã tuôn đổ xuống trên các dân tộc".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Xảy ra là khi Phêrô vừa vào nhà, thì Cornêliô ra đón ngài, và sấp mình dưới chân ngài mà lạy. Phêrô liền đỡ ông dậy và nói rằng: "Xin ông chỗi dậy, vì chính tôi cũng chỉ là người".
Phêrô lên tiếng nói rằng: "Quả thật, tôi nghiệm biết rằng Thiên Chúa không thiên tư tây vị, nhưng ở bất cứ xứ nào, ai kính sợ Người và thực hành sự công chính, đều được Người đón nhận!"
Phêrô đang nói các lời đó, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên mọi kẻ đang nghe lời. Các tín hữu đã chịu cắt bì, những người đã đến cùng Phêrô, đều sửng sốt, khi thấy ơn Thánh Thần cũng đã tuôn đổ xuống trên các dân tộc; vả lại họ nghe các người ấy nói nhiều thứ tiếng và ngợi khen Thiên Chúa. Bấy giờ Phêrô lên tiếng nói rằng: "Ai có thể ngăn cản ta lấy nước mà rửa cho những kẻ này, khi họ đã nhận lãnh Thánh Thần như chúng ta?" Và ngài truyền rửa tội cho họ nhân danh Chúa Giêsu Kitô. Bấy giờ họ xin ngài ở lại với họ ít ngày.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4
Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người trước mặt chư dân (x. c. 2b).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người. - Ðáp.
2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân, Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. - Ðáp.
3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca. - Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Ga 4, 7-10
"Thiên Chúa là Tình Yêu".
Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, chúng ta phải thương yêu nhau, vì tình yêu bởi Thiên Chúa mà ra. Vì lẽ hễ ai thương yêu, thì đã sinh bởi Thiên Chúa, và nhận biết Thiên Chúa. Còn ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là Tình Yêu. Ðiều này biểu lộ tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta là Thiên Chúa chúng ta đã sai Con Một Người đến trong thế gian, để nhờ Ngài mà chúng ta được sống. Tình yêu ấy là thế này: Không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã thương yêu chúng ta trước, và đã sai Con Một Người đến hy sinh, đền thay vì tội lỗi chúng ta".
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 15, 9-17
"Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn. Ðây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền. Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là các con hãy yêu mến nhau".
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Chủ đề "Thày là sự sống" ở Chúa Nhật Tuần VI Phục Sinh này liên quan đến tình yêu của Thiên Chúa, nguồn mạch vô cùng bất tận của sự sống thần linh, một nguồn mạch sự sống Ngài đã chẳng những tỏ ra cho chung loài người tội lỗi thấy nơi Người Con Nhập Thể và Tử Giá của Ngài, mà còn thông ban cho riêng Giáo Hội Con của Ngài khi ban Thánh Linh cho họ (xem Roma 5:5), "Đấng ban sự sống" (Kinh Tin Kính). Và đó là lý do, ngay từ Thứ Hai tuần 2 Phục Sinh, Giáo Hội đã chọn đọc bài Phúc Âm về việc "tái sinh bởi trời" (Gioan 3:3), tức "tái sinh bởi nước và Thánh Linh" (Gioan 3:5), hay tái sinh bởi "nước" ám chỉ thân xác phục sinh của Chúa Kitô, một thân xác phục sinh đã thông ban Thánh Linh cho các vị tông đồ (xem Gioan 20:22) là nền tảng của Giáo Hội và đại diện cho cả Giáo Hội bấy giờ.
Trong Bài Đọc 2 hôm nay, người môn đệ được Chúa Giêsu yêu đã thực sự cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa nên mới có thể loan truyền cho Kitô hữu thời Giáo Hội sơ khai cũng như cho Kitô hữu cho tới tận thế về tình yêu thương vô cùng bất tận của Thiên Chúa ở những điểm chính yếu sau đây: 1- "tình yêu bởi Thiên Chúa mà ra"; 2- "Thiên Chúa là Tình Yêu"; 3- "Ðiều này biểu lộ tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta là Thiên Chúa chúng ta đã sai Con Một Người đến trong thế gian, để nhờ Ngài mà chúng ta được sống"; 4- "Tình yêu ấy là thế này: Không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã thương yêu chúng ta trước, và đã sai Con Một Người đến hy sinh, đền thay vì tội lỗi chúng ta".
Đúng thế, tình yêu thương là chính bản tính của Thiên Chúa: "Thiên Chúa là tình yêu". Nghĩa là nếu Thiên Chúa không yêu theo bản tính của mình, như ánh sáng không chiếu soi, như muối không mặm mà, thì không còn là và không phải là Thiên Chúa nữa. Mà đã "là tình yêu" thì không phải chỉ ở chỗ không thể nào không yêu, mà còn ở chỗ yêu với tất cả bản thân là tình yêu của Ngài. Đến độ, dám hy sinh tất cả cho chúng ta, dù chúng ta chỉ là một loài tạo vật vô cùng hèn hạ lại còn xấu xa khốn nạn nữa, bằng cách tự động tỏ tình với chúng ta, thậm chí không tiếc Người Con duy nhất là chính Bản Thân vô cùng cao trọng và cao quí của Ngài cho chúng ta: "Tình yêu ấy là thế này: Không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã thương yêu chúng ta trước, và đã sai Con Một Người đến hy sinh, đền thay vì tội lỗi chúng ta".
"Thiên Chúa là tình yêu" chẳng nhưng yêu thương chung loài tạo vật đã được Ngài dựng nên theo hình ảnh thần linh của Ngài và tương tự như Ngài, mà còn yêu từng con người được Ngài dựng nên nữa, dù họ là ai. Vị "Thiên Chúa là tình yêu" chẳng những thương riêng dân của Ngài và thương họ có vẻ như trên hết mọi dân tộc, đến độ Ngài có thể vì họ mà trừng phạt các dân tộc khác dám phạm đến họ, như đã xẩy ra cho dân Ai Cập trong cuộc Xuất Hành của họ mà còn thương tất cả mọi dân tộc khác nữa qua chính dân tộc của Ngài. Đó là lý do vị lãnh đạo tông đồ đoàn Phêrô, sau khi chứng kiến thấy một trường hợp lạ lùng đầu tiên liên quan tới dân ngoại, mới thốt lên ở Bài Đọc 1 hôm nay rằng:
"Xảy ra là khi Phêrô vừa vào nhà, thì Cornêliô ra đón ngài, và sấp mình dưới chân ngài mà lạy. Phêrô liền đỡ ông dậy và nói rằng: 'Xin ông chỗi dậy, vì chính tôi cũng chỉ là người'. Phêrô lên tiếng nói rằng: 'Quả thật, tôi nghiệm biết rằng Thiên Chúa không thiên tư tây vị, nhưng ở bất cứ xứ nào, ai kính sợ Người và thực hành sự công chính, đều được Người đón nhận!' Phêrô đang nói các lời đó, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên mọi kẻ đang nghe lời. Các tín hữu đã chịu cắt bì, những người đã đến cùng Phêrô, đều sửng sốt, khi thấy ơn Thánh Thần cũng đã tuôn đổ xuống trên các dân tộc; vả lại họ nghe các người ấy nói nhiều thứ tiếng và ngợi khen Thiên Chúa. Bấy giờ Phêrô lên tiếng nói rằng: 'Ai có thể ngăn cản ta lấy nước mà rửa cho những kẻ này, khi họ đã nhận lãnh Thánh Thần như chúng ta?' Và ngài truyền rửa tội cho họ nhân danh Chúa Giêsu Kitô. Bấy giờ họ xin ngài ở lại với họ ít ngày".
Đó là lý do Bài Đáp Ca hôm nay mới có tâm tình tràn đầy hoan lạc và ngợi khen về ơn cứu độ phổ quát của Vị "Thiên Chúa là tình yêu" như sau:
1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người.
2) Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân, Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel.
3) Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca.
Chính vì tình yêu của Thiên Chúa đối với chung loài người như thế mà những ai được Ngài thương cũng phải yêu thương nhau như vậy, và cần phải làm sao để cho tình yêu thương của Ngài giành cho chúng ta được bừng phát lên, lan tỏa cho tất cả mọi người cũng như cho từng người đã được Ngài yêu thương nơi Con của Ngài và cứu chuộc nhờ Con của Ngài: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con", chính Chúa Giêsu đã khẳng định như thế trong Bài Phúc Âm hôm nay, Đấng đã tỏ hết tình yêu của Cha của Ngài ở trên trời cho loài người chúng ta qua cuộc Khổ Nạn và Tử Giá vô cùng nhục nhã và đớn đau của Người, đến độ Người đã trở thành đáng thương hơn cả chúng ta là loài tội lỗi đáng thương nữa.
Thế thì, theo nguyên tắc và đường lối truyền đạt yêu thương ấy, loài người chúng ta nói chung và Kitô hữu chúng ta nói riêng, cũng cần phải tỏ ra mình được thương yêu thế nào thì cũng yêu thương nhau như vậy. Nếu "Người đã yêu thương những ai thuộc về Người ở trên thế gian thì Người cũng muốn chứng tỏ rằng Người thương yêu họ cho đến cùng" (Gioan 13:1), thì chúng ta là môn đệ của Người cũng thế: "Những gì Thày làm là để nêu gương cho các con, để Thày làm thế nào các con cũng hãy làm theo như thế" (Gioan 13:15).Nên cũng trong bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đã truyền cho các môn đệ đích thực của Người rằng: "Ðây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình".
Và việc Kitô hữu môn đệ chúng ta đáp ứng lệnh truyền của Người "là các con hãy yêu mến nhau" như câu Người nói cuối cùng của Bài Phúc Âm hôm nay, chẳng những là việc chúng ta truyền đạt tình yêu vô cùng bất tận của Thiên Chúa mà còn chính là việc chúng ta trở về nguồn với tình yêu này, đáp lại tình yêu này, hay là "ở lại trong tình yêu của Thày", đúng như ý nghĩa của lời Chúa Giêsu nói ở đầu bài Phúc Âm hôm nay. Tuy nhiên, làm thế nào để có thể "ở lại trong tình yêu của Thầy", chính Chúa Giêsu đã dẫn giải rõ ràng đó là: "Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người". Mà lệnh truyền của Thày đây là gì, nếu không phải như Người cũng đã khẳng định ngay sau đó rằng: "Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con".
Tuy nhiên, việc thành phần môn đệ Kitô hữu chúng ta yêu mến Chúa và yêu thương tha nhân không phải tự chúng ta là loài tạo vật hữu hạn và bất toàn lại còn đầy những tội lỗi không xứng đáng làm và có khả năng làm, mà chỉ là tác động đáp ứng tình yêu của Thiên Chúa giành cho chúng ta và đối với chúng ta, và chính tình yêu của Thiên Chúa trong chúng ta, nhất là khi đã hoàn toàn chiếm đoạt chúng ta và làm chủ chúng ta, mới làm cho chúng ta xứng đáng kính mến Ngài và mới giúp chúng ta có khả năng yêu thương tha nhân như Con của Ngài. Chính Chúa Giêsu đã khẳng định cảm nhận đáp ứng tình yêu Thiên Chúa và thông đạt tình yêu Thiên Chúa ở trong bài Phúc Âm hôm nay như sau: "Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con".
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, bài chia sẻ kèm theo lời chia sẻ ở cái link dưới đây:
https://youtu.be/wlZwKeiJKuw [2]