Ngày 5/1
Phụng Vụ Lời Chúa
Bài Ðọc I: 1 Ga 3, 11-21
"Chúng ta đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em".
Bài trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, đây sứ điệp các con đã nghe từ ban đầu là chúng ta phải thương yêu nhau.
Không như Cain, người thuộc về ma qủy, nên đã giết em mình.
Nhưng tại sao nó đã giết em? Vì công việc nó làm là gian ác, còn công việc của em nó thì chính trực.
Các con đừng ngạc nhiên, nếu thế gian ghét các con.
Chúng ta biết rằng chúng ta đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em.
Ai không yêu thương, thì ở trong cõi chết.
Hễ ai ghét anh em mình đều là kẻ sát nhân, và các con biết rằng mọi kẻ sát nhân không có sự sống đời đời ở trong mình.
Do điều này mà chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa là chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta, nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình cho anh em.
Nếu ai có của cải đời này mà thấy anh em mình túng thiếu, lại đóng cửa lòng mình đối với họ, thì làm sao tình yêu của Thiên Chúa ở trong người ấy được?
Các con thân mến, chúng ta đừng yêu bằng lời nói và miệng lưỡi, nhưng bằng việc làm và chân thật.
Do đó chúng ta biết mình thuộc về sự thật, và sẽ được vững lòng trước mặt Chúa.
Vì nếu lòng chúng ta có khiển trách chúng ta, thì Thiên Chúa còn lớn hơn lòng chúng ta và Người thông biết mọi sự.
Các con thân mến, nếu lòng chúng ta không khiển trách, thì chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa, và bất cứ điều gì chúng ta xin, thì chúng ta cũng được Người ban cho, vì chúng ta giữ giới răn Người và làm điều đẹp lòng Người.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv. 99,2,3, 4,5
Ðáp: Toàn thể địa cầu, hãy reo mừng Thiên Chúa. (2a)
Xướng 1) Toàn thể địa cầu, hãy reo mừng Thiên Chúa, hãy phụng sự Thiên Chúa với niềm vui vẻ! Hãy vào trước thiên nhan với lòng hân hoan khoái trá. - Ðáp.
2) Hãy biết rằng Thiên Chúa là Thượng Ðế, chính Ngài đã tạo tác thân ta và ta thuộc quyền sở hữu của Ngài. - Ðáp.
3) Ta là dân tộc, là đoàn chiên Chúa chăn nuôi, hãy vào trụ quan nhà Ngài với lời khen ngợi, vào hành lang với khúc ca vui, hãy tán dương, hãy chúc tụng danh Ngài. - Ðáp.
4) Vì Thiên Chúa, Ngài thiện hảo, lòng từ bi Ngài tồn tại muôn đời, và lòng trung tín còn tới muôn muôn thế hệ. - Ðáp.
Alleluia:
Alleluia, Alleluia. - Ngày thánh đã dọi ánh sáng trên chúng ta, hỡi các dân, hãy tới thờ lạy Chúa, vì hôm nay ánh sáng chan hòa đã tỏa xuống trên địa cầu. - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 1,43-51
"Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel"
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu định đi Galilêa.
Người gặp Philipphê và nói với ông: "Hãy theo Ta".
Philipphê là người thành Bétsaiđa, quê quán của Anrê và Phêrô.
Philipphê gặp Nathanaen và nói với ông: "Ðấng đã được Moisen ghi trong Luật và các tiên tri nói đến, chúng tôi đã gặp rồi: đó là Giêsu con ông Giuse, người thành Nazarét".
Nathanaen đáp: "Bởi Nazarét nào có cái chi hay?".
Philipphê nói: "Hãy đến mà xem".
Chúa Giêsu thấy Nathanaen đi tới mình, thì nói về ông: "Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối".
Nathanaen đáp: "Sao Ngài biết tôi?"
Chúa Giêsu trả lời rằng: "Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi".
Nathanaen thưa lại rằng: "Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel".
Chúa Giêsu trả lời: "Vì Ta đã nói với ngươi rằng: ta đã thấy ngươi dưới gốc cây vả, nên ngươi tin, ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa".
Và Người nói với ông: "Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các Thiên Thần Chúa lên xuống trên Con Người".
Ðó là Lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Theo chiều hướng "chúng ta đã được thấy vinh hiển của Người" của những ngày trước Lễ Hiển Linh cũng như cho chính lễ Hiển Linh, hôm nay, ngày 5/1, Chúa Giêsu đã cho chàng Philiphê "được thấy vinh hiển của Người" bằng cách lên tiếng gọi chàng: "Hãy theo Tôi".
Chắc Philiphê này là một trong hai người môn đệ của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả đã đến gặp Chúa Kitô, bởi thế khi chàng đến rủ bạn mình là Nathanael đến với Người thì đã khẳng định như môn đệ Anrê khẳng định với Simon anh của mình: "Ðấng đã được Moisen ghi trong Luật và các tiên tri nói đến, chúng tôi đã gặp rồi: đó là Giêsu con ông Giuse, người thành Nazarét".
Cho dù không hào hứng cho lắm khi nghe thấy nơi xuất xứ "Nazarét" của Chúa Giêsu là nơi "nào có gì hay đâu", chàng Nathanael cũng nghe lời bạn "hãy đến mà xem", để rồi, sau khi được chính Chúa Giêsu tỏ mình ra cho chàng bằng cách cho chàng biết rằng Người đã biết chàng "Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối" ngay trước khi chàng đến với Người: "Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi". Chính vì thế, chàng Nathanael cũng đã "được thấy vinh hiển của Người", khi tuyên xưng cùng Người rằng: "Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel".
Chính vì "Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel" như thế mà Người chẳng những vinh hiển nơi chính bản thân của Người với danh phận bẩm sinh là "Con Thiên Chúa", là "Vua Israel", mà còn được vinh hiển cả bề ngoài xứng với danh phận vô cùng cao cả của Người nữa, ở chỗ Người sẽ được các thần trời là loài có bản tính cao trọng hơn loài người, hầu cận và phụng sự, như chính Người đã hứa hẹn cho chàng Nathanael thấy trong tương lai: "Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các Thiên Thần Chúa lên xuống trên Con Người".
Thế nhưng, "Con Người" sẽ bất xứng với việc phụng sự của các thần trời nếu Người không tỏ vinh quang của Người ra đúng với bản chất là tình yêu vô cùng nhân hậu của Người, Đấng được Thiên Chúa sai đến để cứu chuộc nhân loại, như "Chiên Thiên Chúa xóa tội trần gian". Chính vì thế, vinh hiểm của Người không phải chỉ ở danh xưng, ở việc được phụng sự mà còn ở chính mạc khải thần linh của Người đúng như bản tính vô cùng trọn lành và thương xót của Người.
Đó là lý do trong Bài Đọc 1 Thánh ký Gioan đã chẳng những cho thấy vinh hiển của Thiên Chúa là thương yêu: "tình yêu của Thiên Chúa là ở chỗ chính Người đã thí mạng sống mình vì chúng ta" theo bản tính thần linh của Người, mà còn nhắc nhở thành phần "được thấy vinh hiển của Người", tức được thông phần vào sự sống thần linh của Người và với Người, tức "đã được chuyển từ cõi chết đến cõi sống, vì chúng ta thương yêu anh em", cũng phải sống động và tác hành như Người nữa: "Nên chúng ta cũng phải thí mạng sống mình cho anh em".
Yêu thương chẳng những là vinh hiển của Thiên Chúa theo bản tính thần linh của Người mà còn là chính sự sống thần linh của Người. Bởi thế, cho dù Kitô hữu có được lãnh nhận Phép Rửa, nghĩa là được thông phần vào bản tính thần linh của Người, sống sự sống thần linh của Người, với Người và như Người, mà nếu không yêu thương thì kể như vẫn ở trong sự chết, vẫn "như Cain, người thuộc về ma qủy, nên đã giết em mình.... Vì công việc nó làm là gian ác".
Thánh ký Gioan đã khẳng định về thành phần "như Cain" thế này: "Ai không yêu thương, thì ở trong cõi chết". Thậm chí, "ai ghét anh em mình (nghĩa là cho dù không sát hại thân xác của nhau nhưng chính lòng thù hằn giận ghét ấy tự nó đã phản lại với bản tính yêu thương là sự sống hiệp thông nên họ) đều là kẻ sát nhân, và các con biết rằng mọi kẻ sát nhân không có sự sống đời đời ở trong mình".
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
Ngay.5-1.mp3 [2]