Bài Ðọc I: Cv 15, 1-2. 22-29
"Thánh Thần và chúng tôi xét rằng không nên đặt thêm gánh nặng nào khác ngoài mấy điều cần kíp".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, có mấy người từ Giuđêa đến dạy bảo các anh em rằng: "Nếu anh em không chịu cắt bì theo luật Môsê, thì không được cứu độ". Do đó, Phaolô và Barnaba đã tranh luận gắt gao với họ. Bấy giờ người ta quyết định là Phaolô, Barnaba và một ít người khác thuộc phe họ, lên Giêrusalem gặp các Tông đồ và niên trưởng, để xin giải quyết vấn đề này.
Bấy giờ các Tông đồ, kỳ lão, cùng toàn thể Hội thánh chấp thuận chọn ít người trong các ngài, và sai đi Antiôkia với Phaolô và Barnaba: đó là Giuđa, gọi là Barsaba, và Sila, những vị có uy thế giữa anh em. Các ngài nhờ tay hai ông chuyển bức thơ viết như sau:
"Anh em Tông đồ và kỳ lão chúng tôi kính chào các anh em thuộc dân ngoại ở Antiôkia, Syria và Cilicia. Chúng tôi nghe tin rằng có mấy người trong chúng tôi đã đến nói những lời gây hoang mang và làm cho tâm hồn anh em xao xuyến, chúng tôi không uỷ quyền cho họ, vì thế chúng tôi họp lại, đồng ý chọn một ít người và sai đến anh em làm một với Barnaba và Phaolô, những anh em yêu quý của chúng tôi, tức là những người đã liều mạng sống mình vì danh Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Vậy chúng tôi đã sai Giuđa và Sila đến nói miệng với anh em cũng chính những lời này: Thánh Thần và chúng tôi xét rằng không nên đặt thêm cho anh em gánh nặng nào khác ngoài mấy điều cần kíp này là anh em hãy kiêng đồ cúng thần, huyết, thịt thú chết ngạt và gian dâm; giữ mình khỏi các điều đó là anh em làm phải. Chúc anh em vạn an".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 66, 2-3. 5-6 và 8
Ðáp: Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài (c. 4).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Xin Thiên Chúa xót thương và chúc phúc lành cho chúng con, xin chiếu giãi trên chúng con ánh sáng tôn nhan Chúa, để trên địa cầu người ta nhìn biết đường lối của Ngài, cho chư dân thiên hạ được biết rõ ơn Ngài cứu độ. - Ðáp.
2) Các dân tộc hãy vui mừng hoan hỉ, vì Ngài công bình cai trị chư dân, và Ngài cai quản các nước địa cầu. - Ðáp.
3) Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài! Xin Thiên Chúa chúc phúc lành cho chúng con, và cho khắp cùng bờ cõi trái đất kính sợ Ngài. - Ðáp.
Bài Ðọc II: Kh 22, 12-14. 16-17. 20
"Lạy Chúa Giêsu, xin hãy ngự đến".
Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan.
Tôi là Gioan đã nghe tiếng phán cùng tôi rằng: "Này Ta đến ngay, Ta có phần thưởng để trả công cho mỗi người tuỳ các việc người ấy đã làm. Ta là Alpha và Ômêga, là thứ nhất và cuối cùng, là nguyên thuỷ và cùng đích. Phúc cho những ai giặt áo của mình trong máu Con Chiên, để được hưởng dùng cây sự sống, và được qua cửa để vào thành.
"Ta là Giêsu, đã sai thiên thần đến làm chứng cho các ngươi về những điều có liên quan đến các giáo đoàn. Ta là gốc rễ, là dòng dõi Ðavit, là sao mai sáng chói".
Thần Trí và tân nương nói: "Hãy đến!" Và kẻ nào nghe cũng hãy nói: "Hãy đến!" Và ai khát, hãy đến; ai muốn, hãy nhận lãnh nhưng không nước sự sống.
Ðấng làm chứng những điều ấy phán: "Phải, Ta đến ngay". "Amen. Lạy Chúa Giêsu, xin hãy ngự đến!"
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 18; 16, 22
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con và lòng các con sẽ vui mừng". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 17, 20-26
"Ðể chúng được hoàn toàn nên một".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên trời cầu nguyện rằng: "Lạy Cha chí thánh, Con không cầu xin cho chúng mà thôi, nhưng còn cho tất cả những kẻ nhờ lời chúng mà tin vào Con, để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta, để thế gian tin rằng Cha đã sai Con. Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một, và để thế gian biết rằng Cha đã sai Con, và Con đã yêu mến chúng như Cha đã yêu mến Con."
"Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng: Con ở đâu chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con, vì Cha đã yêu mến Con trước khi tạo thành thế gian. Lạy Cha công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng Con biết Cha, và những người này cũng biết rằng Cha đã sai Con. Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm (theo PVLC Chúa Nhật VII Phục Sinh Năm C, vì Chúa Nhật VII Năm C Tuần tới thường là Chúa Nhật cử hành Lễ Trọng Chúa Giêsu Thăng Thiên ở các giáo phận trên thế giới)
Tuần Thứ Sáu Phục Sinh vẫn tiếp tục chủ đề "Thày là sự sống". Phụng vụ Lời Chúa cho Chúa Nhật VI Phục Sinh Năm C này nói chung và Bài Phúc Âm nói riêng đã cho thấy sự sống này là ở nơi tình trạng hiệp thông thần linh: "để mọi người nên một, cũng như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để cả chúng cũng nên một trong Ta ... Con đã ban cho chúng vinh hiển mà Cha đã ban cho Con, để chúng nên một như Chúng Ta là một. Con ở trong chúng, và Cha ở trong Con, để chúng được hoàn toàn nên một..."
Mối hiệp thông thần linh là nội tại và thực tại của sự sống thần linh đây bao gồm tất cả "mọi người": "để mọi người nên một", chứ không phải chỉ riêng dân Do Thái là dân riêng được Thiên Chúa tuyển chọn để tỏ mình ra cho họ dọc suốt giòng lịch sử cứu độ của họ, nhưng Ngài không chỉ tỏ cho họ mà qua họ tỏ cho cả dân ngoại bao gồm toàn thể loài người nữa, vì ngay từ ban đầu, ngay sau nguyên tội, Ngài đã hứa cứu chuộc chung nhân loại, trong đó có cả dân Do Thái sau này được Ngài tuyển chọn như một dân tộc tiền thân cho Giáo Hội Chúa Kitô là Dân Tân Ước của Ngài.
Và đó là lý do, Sách Tông Vụ trong Bài Đọc I hôm nay đã cho thấy đệ nhất Công Đồng Chung của Giáo Hội sơ khởi và tiên khởi ở Jerusalem đã quyết định rất chính xác theo tác động của Thánh Thần là Thần Chân Lý bất khả sai lầm:"Thánh Thần và chúng tôi xét...", về vấn đề tuyên truyền của một số người Do Thái bảo thủ chủ trương đối với thành phần dân ngoại: "nếu anh em không chịu cắt bì theo luật Môsê, thì không được cứu độ", "rằng không nên đặt thêm cho anh em gánh nặng nào khác ngoài mấy điều cần kíp này là anh em hãy kiêng đồ cúng thần, huyết, thịt thú chết ngạt và gian dâm; giữ mình khỏi các điều đó là anh em làm phải".
Như thế, tất cả những ai được cứu độ đều có sự sống thần linh, tức được hiệp thông thần linh với Thiên Chúa, nơi Đức Giêsu Thiên Sai Cứu Thế, nhờ "Chúa Thánh Thần là Đấng ban sự sống" (Kinh Tin Kính), là nguyên lý hiệp thông và đồng thời cũng là tác lực hiệp thông, và thực sự là chính mối hiệp thông. Trong Lời Cầu Thánh Hiến kết thúc Bữa Tiệc Ly của Chúa Giêsu, trong đó bài Phúc Âm cho Chúa Nhật VI Phục Sinh Năm C (cũng là bài Phúc Âm cho Chúa Nhật VII Phục Sinh Năm C nếu Chúa Nhật VII này không cử hành Lễ Chúa Kitô Thăng Thiên), là phần cuối, chỉ thấy có Cha và Con mà chẳng thấy Thánh Thần đâu. Tuy nhiên, nếu Thánh Thần là chính mối hiệp thông thần linh thì khi nói đến mối hiệp nhất Cha và Con là Chúa Giêsu đã nói đến Chúa Thánh Thần rồi vậy.
"Lạy Cha, những kẻ Cha ban cho Con thì Con muốn rằng: Con ở đâu chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con... Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa". Ở đây, dường như Chúa Kitô muốn nói đến các thánh tông đồ được Người tuyển chọn làm nền tảng Giáo Hội của Người, thành phần "những kẻ thuộc về Người" (Gioan 13:1), đã được Người nhắc đến 2 lần ở phần trên của cùng Lời Nguyện Hiến Tế kết thúc Bữa Tiệc Ly: "Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con" (Gioan 17:6), "những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha" (Gioan 17:9).
Đối với thành phần tông đồ này, Chúa Giêsu muốn "Con ở đâu chúng cũng ở đấy với Con, để chúng chiêm ngưỡng vinh quang mà Cha đã ban cho Con", trước hết có thể hiểu là các tông đồ được chọn để nên giống hình ảnh Người, tức là được tham phần Khổ Nạn và Tử Giá với Người: "Thầy đi dọn chỗ cho anh em... Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó" (Gioan 14:2-3), tức các vị chính là: "Những ai Thiên Chúa đã biết trước thì Ngài cũng tiền định cho nên giống Con của Ngài" (Roma 8:29).
Và đó phải chăng là ý nghĩa của những gì Sách Khải Huyền trong Bài Đọc II hôm nay đã nói tới: "'Ta là Giêsu, đã sai thiên thần đến làm chứng cho các ngươi về những điều có liên quan đến các giáo đoàn. Ta là gốc rễ, là dòng dõi Ðavit, là sao mai sáng chói'. Thần Trí và tân nương nói: 'Hãy đến!' Và kẻ nào nghe cũng hãy nói: 'Hãy đến!' Và ai khát, hãy đến; ai muốn, hãy nhận lãnh nhưng không nước sự sống". Câu này ám chỉ một cuộc hiệp thông thần linh giữa Chúa "Giêsu" và "tân nương" là Giáo Hội được xây dựng trên nền tảng các tông đồ (xem Epheso 2:20).
Đúng thế, "Thần Trí và tân nương" đây đã được phản ảnh nơi Bài Đọc I hôm nay: "Thánh Thần và chúng tôi". Cuộc hiệp thông thần linh đây là cuộc hiệp thông giữa Chúa Kitô là Đầu và Giáo Hội là Nhiệm Thể của Người, một Nhiệm Thể Giáo Hội mà "Con đã tỏ cho chúng biết danh Cha, và Con sẽ còn tỏ cho chúng nữa, để tình Cha yêu Con ở trong chúng, và Con cũng ở trong chúng nữa", bao gồm tất cả dân ngoại.
Thế nên, Đoạn Thánh Vịnh 66 trong Bài Đáp Ca hôm nay mới kêu gọi "các dân tộc" hay "chư dân", thành phần đã trở thành Giáo Hội Nhiệm Thể Chúa Kitô, được hiệp thông thần linh với Người và trong Người với Cha rằng: "Các dân tộc hãy vui mừng hoan hỉ, vì Ngài công bình cai trị chư dân (chứ không chỉ ưu ái riêng với dân Do Thái - xem Tông Vụ 10:34), và Ngài cai quản các nước địa cầu (bao gồm muôn dân trong đó có cả dân Do Thái)" (câu xướng 2). Bởi thế: "Chư dân, hãy ca tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài" (câu xướng 3 cũng là chính câu Đáp).
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
PS.CN-VI.mp3