Nụ hồng bé nhỏ
Trọn niềm theo Chúa trung trinh,
Kết duyên trong một khối tình Giêsu.
Lặng thầm chí hướng đời tu,
Tin yêu Thập Giá, đền bù tội luôn.
Têrêsa, một tâm hồn,
Nụ hồng bé nhỏ vẫn còn thơm hương.
Hai mươi bốn năm dặm đường,
Yêu thương phục vụ, khiêm nhường, nết na.
Chỉ mong tròn đẹp ý Cha,
Sống đời chiêm niệm, những là hy sinh.
Lâng lâng khúc hát ân tình,
Sớm khuya nguyện gẫm câu kinh sáng ngời.
Từ việc nhỏ giữa trần đời,
Làm vì lửa mến, đẹp lời hiến dâng.
Ngọt ngào, chị đã “xin vâng”,
Truyền rao chân lí, mở mang Nước Trời.
Têrêsa thật diệu vời,
Nụ hồng bé nhỏ mãi tươi thắm màu.
Tháng kính Mẹ Mân Côi
Tháng mười tháng Mẹ Mân Côi,
Lòng thành con mãi nhớ lời Mẹ khuyên.
Niềm tin cậy mến trung kiên,
Lời kinh thắp sáng triền miên chẳng rời.
Tháng mười tháng Mẹ Mân Côi,
Gọi hồng ân xuống nơi nơi xa gần.
Hiệp chung câu hát trong ngần,
Phó dâng ơn Mẹ đường trần mãi thôi.
Tháng mười tháng Mẹ Mân Côi,
Tình con dâng Mẹ đẹp lời “xin vâng”.
Dõi theo chân Mẹ từ nhân,
Ẩn nương bên Mẹ thành tâm một đời.
Tháng mười tháng Mẹ Mân Côi,
n tình nồng thắm, sáng ngời, đẹp thay!
Dâng lên Mẹ từng phút giây,
Dâng lên Mẹ những vơi đầy buồn vui.
Tháng mười tháng Mẹ Mân Côi,
Gọi mùa ân phúc đẹp ngời nở hoa.
Lời kinh nguyện gẫm chan hòa,
Tình con dâng Mẹ thiết tha trọn niềm.
Nụ hồng dâng Mẹ
Nụ hồng rạng rỡ trên môi,
Là tràng chuỗi ngọc Mân Côi ngọt ngào.
Dâng về Mẹ cõi trời cao,
Tâm tình con thảo dâng trào mến thương.
Lời kinh lan tỏa thơm hương,
Bay lên tòa Mẹ Nữ Vương diệu vời.
Thương yêu Mẹ sẽ nhận lời,
Dạt dào ban xuống sáng ngời Thánh ân.
Hiện ra Mẹ đã bao lần,
Khuyên đoàn con cái năng lần chuỗi kinh.
Đóa hồng nở rộ tươi xinh,
Là luôn suy gẫm câu kinh sớm chiều.
Trái tim Thánh Mẫu hằng yêu,
Con nay sùng kính bao nhiêu cho đầy.
Mẹ yêu con từng phút giây,
Chờ mong khắc khoải, dang tay độ trì.
Đường trần lữ thứ con đi,
Có Mẹ nâng đỡ sợ gì bão giông.
Trọn niềm con ngước cậy trông,
Mẹ ban ân thưởng bến mong Thiên Đàng.
Giuse Trần Thế Tiến