Số 6: Thức Ăn Nhanh cho Tâm Hồn (The Fast Food for The Soul)
by Fr. Quảng Trần, C.Ss.R.,
BIẾT NHIỀU LÀ TỐT, NHƯNG PHẢI BIẾT CÁI GÌ CẦN CHO ĐỜI NÀY VÀ ĐỜI SAU
Chúng ta, ai cũng sinh ở “Quảng Ninh” vì đó là nơi “mỏ than” của Việt nam. Than là bận đủ thứ chuyện… Giàu cũng than, nghèo cũng than, có công ăn việc làm cũng than, không có công ăn việc làm cũng than… Chúng ta than mọi thứ và loay hoay làm mọi thứ. Và vì thế chúng ta quên mất mình CẦN LÀM NHỮNG THỨ GÌ QUAN TRỌNG CHO ĐỜI NÀY VÀ ĐỜI SAU.
Câu chuyện hài sau đây mời gọi chúng ta suy nghĩ lại: NÊN BIẾT NHỮNG GÌ CẦN THIẾT TRƯỚC KHI BIẾT NHỮNG THỨ KHÔNG CẦN THIẾT. Vì trong thời đại thông tin, thời đại khoa học…chúng ta dễ bị sa lầy vào những việc làm chúng ta như con rối mà KHÔNG CÓ ĐỊNH HƯỚNG CHO CUỘC ĐỜI.
Chiều hôm ấy, một nhà bác học đứng trên bãi biển thấy nước phẳng lặng, trời trong veo, ông liền gọi một ngư phủ lấy thuyền chèo đưa ông ra khơi. Hai người cùng trò chuyện: Nhà bác học hỏi người chèo thuyền có biết đọc không? Người chèo thuyền trả lời: “Không”.
Nhà bác học nói: “Vậy thì anh mất hết nửa đời người rồi, uổng quá! Vì biết đọc sách, người ta sẽ tiếp thu được biết bao điều hay, học thêm được bao nhiêu điều mới lạ”.
Rồi ông bắt đầu kể cho người ngư phủ: nào là lòng sâu của biển cả, nào là tuổi đời cũng như độ bơi của bao nhiêu loài cá. Người ngư phủ thích thú lắng tai nghe. Nhưng kìa, trên vòm trời xanh thấy điểm nhiều mây đen từ đâu bay đến, rồi từng cơn gió mạnh quấy động mặt nước, biển nổi sóng. Gió càng thổi mạnh, mây càng hạ thấp. Người ngư phủ đâm ra lo sợ và báo cho nhà bác học hay một cơn giông tố sắp xảy đến. Nói chưa dứt thì một làn sóng mạnh đã lật úp chiếc thuyền nan của hai người. Người ngư phủ lớn tiếng hỏi nhà bác học:
- “Thưa ông, ông có biết bơi không?” – “Tôi không biết bơi”, nhà bác học trả lời.
- “Thưa ông, thế thì ông mất hết cả đời người rồi!”
Người ngư phủ lại hỏi thêm:
- “Thưa ông, ông có tin đời sau không?”
Nhà bác học vừa lặn hụp chống chọi dưới làn sóng vừa trả lời:
- “Đời sau là cái gì. Im đi! Để ta chết!”
Nhưng người ngư phủ lại nói thêm: “Thưa ông, thế thì ông chẳng những mất cả đời nầy mà còn mất cả đời sau nữa. Thật vô phúc cho ông!” Một cơn sóng lớn đã cuốn hút nhà bác học vào lòng sâu biển cả.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
khi ra thăm nghĩa địa,
khi vào viếng phòng hài cốt,
con hiểu rằng mình phải có lòng tin lớn lao
mới dám nghĩ một ngày nào đó
những thân xác hư hoại này sẽ sống lại.
Con người trở về bụi tro,
nhưng bụi tro sẽ trở lại làm người,
vì con người sinh ra là để bất tử như Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu,
trần gian này quá đẹp khiến con mải mê,
quên mình là lữ khách.
Thiên đàng lại xa xôi,
chẳng có chỗ trong con.
Con loay hoay vun quén cho đời sống cá nhân,
như thể con sẽ sống mãi trên mặt đất.
Xin khơi dậy nơi con
niềm khát khao những điều cao cả.
Xin đừng để con mãn nguyện với những cái tầm thường.
Ước gì Chúa cho con nếm chút vị ngọt của trời cao,
khi con quên mình để sống cho anh em trên mặt đất. Amen.