CHÚA THÁNH LINH
ĐẤNG BAN SỰ SỐNG và TÌNH YÊU
Giáo Lý dựa trên Kinh Tin Kính do Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II giảng dạy.
Đây là sách về giảng dạy đầy đủ nhất về Chúa Thánh Thần mà mọi tủ sách gia đình cần có.
G.S. Nguyễn Đức Tuyên và Ngưỡng Nhân Lưu Ấu Nhi chuyển dịch
Đấng Phù Trợ Ở Cùng Chúng Ta
Trong Phúc Âm theo Thánh Gioan, thánh sử tông đồ làm nổi bật mối liên hệ khăng khít giữa Chúa Con và Chúa Cha hơn các Phúc Âm Nhất Lãm. Điều này có thể được nhận thấy ngay trong phần dẫn nhập, thánh sử chăm chú tập trung vào thực tại hằng hữu của Chúa Cha và Ngôi Lời - Chúa Con. Thánh sử mở đầu Phúc Âm: “Từ khởi đầu đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời ở với Thiên Chúa và Ngôi Lời là Thiên Chúa. Ngôi Lời hiện hữu từ khởi đầu với Thiên Chúa” (Jn 1:1-2). Rồi ngài kết luận: “Không một ai đã nhìn thấy Thiên Chúa. Chỉ duy Con một Thiên Chúa, là Thiên Chúa, Đấng ở bên Chúa Cha, mạc khải về Thiên Chúa”(Jn 1:18). Những sự kiện trên khẳng định cách hoàn toàn mới trong lịch sử suy tư của con người về Thiên Chúa và trong chính mạc khải Thiên Chúa Ba Ngôi. Nội dung sâu sắc và phong phú của mạc khải về Thiên Chúa cống hiến cho ngành thần học sẽ không bao giờ khô cạn hoặc có thể giải thích đầy đủ được. Ngành giáo dục tôn giáo cũng luôn luôn cần phải dẫn chiếu mạc khải Thiên Chúa Ba Ngôi, không những về lãnh vực Kitô học mà cũng cả trên lãnh vực Thánh Linh học.
Chính sự hiệp nhất Chúa Con với Chúa Cha, cũng được nhấn mạnh ở những phần khác trong Phúc Âm theo thánh Gioan, dường như mở đường cho các tông đồ hiểu mạc khải về Chúa Thánh Linh là một Ngôi Thiên Chúa.
Ý nghĩa đáng kể rõ ràng là chúng ta tìm thấy những lời Chúa Giêsu liên hệ trực tiếp nhất về Chúa Thánh Linh trong lời từ biệt tại căn phòng trên lầu. Như thế những lời mạc khải về Chúa Thánh Linh được đưa ra ánh sáng ngay tức khắc trước khi Chúa Con ra đi để trở về với Chúa Cha qua khổ hình thập giá và phục sinh. Lúc đó Chúa Giêsu nói: “Thầy sẽ xin Chúa Cha và Ngài sẽ ban cho anh em Đấng Phù Trợ khác ở với anh em luôn mãi. Đấng Phù Trợ là Thánh Linh chân lý mà thế gian không thể chấp nhận vì thế gian không thấy cũng chẳng biết Ngài” (Jn 14:16-17). Chúa Giêsu gọi Chúa Thánh Linh là “Đấng Phù Trợ”, cho thấy Chúa Thánh Linh là một Ngôi Vị, tách biệt với Chúa Cha và Chúa Con. Từ ngữ Hy Lạp Parákletos luôn luôn được áp dụng cho một nhân vị, vì Parákletos có nghĩa là trạng sư, người bảo vệ, hoặc người an ủi. Chỉ có con người mới có thể chu toàn những công việc đó. Vì khi dùng từ ngữ “Đấng Phù Trợ khác,” Chúa Giêsu cho chúng ta hiểu suốt cuộc đời trần thế của Chúa thì chính Chúa là “Đấng Phù Trợ” đệ nhất của các môn đệ. Chúa Giêsu còn quả quyết điều này rõ ràng hơn trong lời cầu nguyện tư tế khi Ngài nói với Chúa Cha: “Khi Con ở với họ, Con đã bảo vệ họ nhân danh Cha mà Cha đã ban cho Con, và Con đã gìn giữ họ” (Jn 17:12). Sau khi Chúa Giêsu ra đi, Chúa Thánh Linh sẽ thay thế Chúa Giêsu ở giữa các môn đệ vẫn còn đang sống giữa thế gian để bảo vệ các ngài trong những vật lộn cam go các ngài phải đương đầu và giúp các ngài can đảm trong mọi thử thách khó khăn.
Trong lời từ biệt, Đấng Phù Trợ nhiều lần được gọi là “Thánh Linh chân lý” (tc. Jn 14:17). Tước vị này nhìn nhận sứ mệnh dành cho Chúa Thánh Linh đối với các tông đồ và Giáo Hội: “Đấng Phù Trợ: Chúa Thánh Linh Đấng mà Chúa Cha sẽ phái đến nhân danh Thầy, Ngài sẽ dạy anh em mọi điều và nhắc anh em nhớ mọi điều Thầy đã dạy anh em” (Jn 14:26). “Dạy,” “nhắc nhớ”; những hành động này cho thấy rõ ràng Thánh Linh là một Ngôi Thiên Chúa. Chỉ có con người mới có thể làm những việc đó. Sứ mệnh giảng dạy chân lý, mà Chúa Kitô ký thác cho các tông đồ và Giáo Hội, bây giờ và mai mãi sẽ liên kết chặt chẽ với hành động của Thánh Linh chân lý.
Cũng nhận xét đó áp dụng cho việc làm chứng về Chúa Kitô trước thế giới. “Khi Đấng Phù Trợ mà Thầy sẽ phái từ Chúa Cha đến với anh em, Thánh Linh chân lý Đấng từ Chúa Cha mà ra, Ngài sẽ làm chứng về Thầy” (Jn 15:26). Chỉ có một người mới có thể làm chứng về người khác. Các tông đồ sẽ làm chứng về Chúa Kitô. Việc làm chứng của các ngài với tư cách là những con người sẽ được củng cố và xác nhận bởi việc làm chứng của Chúa Thánh Linh, Đấng là một Ngôi Thiên Chúa.
Chính vì thế Chúa Thánh Linh là vị thầy vô hình không ngừng giáo huấn, tức là gieo Phúc Âm của Chúa Kitô, vào mọi thế hệ. “Nhưng khi Thánh Linh chân lý đến, Ngài sẽ hướng dẫn anh em tới toàn chân lý. Ngài không tự mình nói ra, nhưng Ngài nói những gì Ngài nghe, và sẽ cho anh em biết những điều sẽ xảy ra” (Jn 16:13). Từ sự kiện này, chúng ta suy ra Chúa Thánh Linh không những chỉ canh giữ Giáo Hội về tính cách vững chắc và đồng nhất về chân lý trong Chúa Kitô; Chúa Thánh Linh cũng dạy dỗ cách truyền đạt chân lý này cho các thế hệ mai sau, những thế hệ sẽ tiếp tục xuất hiện qua mọi thời đại, dân tộc và xã hội tại nhiều nơi khác nhau, theo nhu cầu và khả năng hiểu biết của họ, ban cho mỗi người sức mạnh nội tâm để vươn lên và thích ứng đời sống của mình với chân lý đức tin.
Tông Huấn Dominum et Vivificantem (tc. các số 27-28) đã nhấn mạnh đến một khía cạnh đặc biệt của hành động giáo huấn, mà đó chính là điều Chúa Giêsu đã loan báo: “Và khi Ngài tới Ngài sẽ kết án thế giới về tội lỗi và sự công chính và việc xét xử” (Jn 16:8). Quyền đặc biệt lên án thế giới này, tức là tội lỗi con người ở thế gian, là khía cạnh chính yếu thuộc sứ mệnh Thánh Linh Chân Lý. Theo chính lời Chúa Giêsu: lên án về việc xét xử có nghĩa là “quyền lực thế gian đã bị lên án rồi” (Jn 16:11). Đấng An Ủi và Phù Trợ sẽ đến chính là Chúa Thánh Linh, Ngài phải hướng dẫn nhân loại chiến thắng ma quỉ và những việc ma quỉ làm trong thế giới.
Cái chết cứu độ của Chúa Kitô trên thánh giá nối kết chặt chẽ với điều Ngài ban cho các tông đồ sau khi phục sinh: “Anh em hãy nhận lấy Chúa Thánh Linh; anh em tha tội cho người nào thì tội lỗi của người đó được tha thứ” (Jn 20:22-23). Đây là phương pháp dẫn tới chiến thắng những đường lối của ma quỉ mà Thánh Linh Chân Lý luôn luôn lên án.
Tất cả những đoạn trong lời từ biệt của Chúa Giêsu tại căn phòng trên lầu (phòng Tiệc Ly) cho biết Chúa Thánh Linh là một Ngôi Thiên Chúa đồng bản tính trong hiệp nhất Ba Ngôi với Chúa Cha và Chúa Con. Những lời trên đây cho thấy Chúa Thánh Linh liên kết mật thiết với công cuộc cứu chuộc mà Chúa Kitô hoàn tất: “Vì nếu Thầy không đi,” bỏ thế giới này về với Chúa Cha, “Đấng Phù Trợ sẽ không đến với anh em” (Jn 16:7). Cũng có những đoạn khác rất quan trọng về chủ đề này.
Chúa Giêsu loan báo Chúa Thánh Linh sẽ đến “ở” với chúng ta: “(Và) Thầy sẽ xin Chúa Cha và Ngài sẽ ban cho anh em Đấng Phù Trợ khác ở với anh em luôn mãi” (Jn 14:17). Những lời này diễn tả Chúa Thánh Linh như vị khách nội tâm ở lại trong trái tim mọi người: trong bất cứ tâm hồn nào thuộc về Chúa Kitô đều đón nhận Chúa Thánh Linh. Chúa Cha và Chúa Con cũng đến “ở” trong những linh hồn này (Jn 14:23). Bởi thế cả Ba Ngôi Thiên Chúa đều hiện diện trong những linh hồn này, vì đây là sự hiện diện tâm linh, sự hiện diện này nhắc tới Ngôi Chúa Thánh Linh cách trực tiếp nhất.
Qua việc Chúa Thánh Linh hiện diện và hoạt động trong linh hồn, chúng ta có thể trở nên “người phụng thờ đích thực” Thiên Chúa Đấng “là thần linh” (Jn 4:24), như Chúa Giêsu đã nói khi gặp người phụ nữ Samaria tại giếng Jacob (tc. Jn 4:23). Thời điểm người ta “thờ Chúa Cha trong tinh thần và chân lý” đã đến với Chúa Kitô và trở nên điều đích thực nơi mỗi người chấp nhận sống theo linh ứng và chỉ dẫn của Chúa Thánh Linh. Đây là yếu tố vĩ đại và thánh thiện nhất trong đời sống tinh thần người Kitô hữu.
Buổi gặp chung ngày 26 tháng Chín, 1990
Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II
Links:
[1] https://thanhlinh.net/node/10173