12 bài suy niệm thứ Bảy tuần II MC
- CN, 23/03/2025 - 15:33
- Lm Anmai, CSsR
12 bài suy niệm thứ Bảy tuần II MC
LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHA: MỘT CUỘC QUAY TRỞ VỀ VỚI TÌNH YÊU VÔ BỜ CỦA NGÀI
Hôm nay, trong Mùa Chay, khi chúng ta cùng nhau suy ngẫm về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi nhìn vào hình ảnh của một người con đã bỏ đi, phung phí hết mọi thứ, rồi cuối cùng trở lại trong sự bao dung vô bờ của người Cha. Đó là hình ảnh của mỗi người chúng ta trong cuộc sống, những người đôi khi xa rời tình yêu của Thiên Chúa, nhưng luôn được Ngài chờ đón, ôm ấp và tha thứ.
Chúng ta nhớ lại câu chuyện của một người con trai trong một tác phẩm nổi tiếng của Cronin. Anh ta bỏ nhà đi, phung phí hết tiền bạc, sức khỏe, và danh dự gia đình, cuối cùng dẫn đến sự khốn khổ và bị cầm tù. Khi được tự do, anh ta viết thư cho gia đình: nếu anh được tha thứ, họ hãy treo một chiếc khăn tay trắng trên cây táo cạnh đường ray xe lửa. Nếu anh nhìn thấy chiếc khăn tay đó, anh sẽ trở về nhà; nếu không, anh sẽ không bao giờ quay lại. Nhưng khi anh về đến nhà, anh không dám nhìn xem chiếc khăn tay có thật hay không. Thế nhưng, một người bạn nói với anh: “Mở mắt ra! Nhìn kìa!” Và khi anh nhìn lên, không phải chỉ có một chiếc khăn tay trắng, mà là hàng trăm chiếc khăn tay, tất cả đều treo trên cây táo, là những dấu hiệu của tình yêu và sự tha thứ của gia đình.
Câu chuyện này gợi nhớ đến bức tranh nổi tiếng của Rembrandt, trong đó người con hoang đàng trở về, nghèo khó và túng thiếu, được người cha ôm lấy bằng đôi tay khác nhau: một tay mạnh mẽ từ người cha, một tay dịu dàng như bàn tay người mẹ, vuốt ve và ôm lấy anh. Đó là hình ảnh của Thiên Chúa, vừa là Cha, vừa là Mẹ, luôn yêu thương và đón nhận chúng ta dù chúng ta có làm gì sai, dù chúng ta có lỗi lầm đến đâu. Thiên Chúa là Cha của tất cả chúng ta, luôn chờ đợi chúng ta quay về, sẵn sàng ôm lấy chúng ta trong tình yêu vô bờ của Ngài.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe thấy lời của người con hoang đàng, khi anh ta trở về nhà và nói: “Lạy Cha, con đã phạm tội.” Đây là lời mà mỗi người chúng ta cần phải thốt ra khi đến với Thiên Chúa, đặc biệt là trong Bí tích Hòa Giải, khi chúng ta cầu xin sự tha thứ. Thiên Chúa luôn sẵn sàng ôm lấy chúng ta, tha thứ cho chúng ta, không chỉ trong Bí tích Giải tội mà còn trong mỗi lần chúng ta tham dự vào Bữa Tiệc Thánh Thể, khi chúng ta được làm mới lại trong tình yêu của Ngài. Chúng ta được mời gọi sống lại, như người con hoang đàng trong dụ ngôn, để được tìm thấy trong tình yêu vô bờ của Thiên Chúa.
Chúa Giêsu, qua dụ ngôn về người con hoang đàng, muốn chúng ta nhận ra rằng Thiên Chúa là Cha của tất cả chúng ta, và Ngài luôn chờ đợi chúng ta quay về. Ngài không chỉ là một Đấng ở trên cao, lạnh lùng và vô cảm, mà là một Cha đầy lòng thương xót, sẵn sàng đón nhận chúng ta bất kể chúng ta đã đi xa bao nhiêu. Lòng thương xót của Ngài là vô bờ, và Ngài không bao giờ từ chối những ai thành tâm quay về với Ngài. Thiên Chúa không chỉ chờ đợi chúng ta trở về mà còn chúc mừng và ăn mừng khi chúng ta quay về, như trong dụ ngôn: “Chúng ta phải ăn mừng và vui mừng, vì em con đã chết và nay sống lại; đã mất và nay được tìm thấy.”
Thánh Josemaria Escrivá đã nói: “Thiên Chúa đang chờ đợi chúng ta —mỗi ngày— giống như người cha trong dụ ngôn đang chờ đợi đứa con hoang đàng của mình.” Mỗi ngày, Thiên Chúa luôn đứng đợi chúng ta quay về, dù chúng ta có bỏ đi bao nhiêu lần. Ngài không bao giờ từ bỏ chúng ta, nhưng luôn chờ đợi chúng ta trong tình yêu vô biên của Ngài. Và khi chúng ta quay về, Thiên Chúa không chỉ tha thứ mà còn ban cho chúng ta một cuộc sống mới, một cơ hội mới để bắt đầu lại.
Chúng ta hãy để mùa Chay này là thời gian để nội tâm hóa lời kêu gọi của Thiên Chúa, để mỗi bước đi của chúng ta hướng về Ngài. Mùa Chay là dịp để chúng ta quay về với Chúa, để tham gia vào lòng thương xót của Thiên Chúa, vì cuộc sống của chúng ta không gì khác ngoài việc dần dần trở về với Chúa Cha. Đó là mục tiêu cuối cùng của mỗi người Kitô hữu: trở về với tình yêu vô bờ của Thiên Chúa, sống trong sự tha thứ và ân sủng của Ngài.
Chúa Giêsu đã đến thế gian để mạc khải cho chúng ta hình ảnh của Thiên Chúa là Cha đầy lòng thương xót. Chỉ trong mầu nhiệm Ngôi Lời nhập thể, mầu nhiệm về con người mới, chúng ta mới có thể thấy rõ được tình yêu sâu thẳm của Thiên Chúa dành cho chúng ta. Chúa Giêsu, trong sự chết và phục sinh của Ngài, đã làm cho tình yêu thương của Cha được thể hiện rõ ràng hơn bao giờ hết. Qua Ngài, chúng ta biết rằng dù chúng ta có lầm lỡ, có phạm tội đến đâu, Thiên Chúa vẫn luôn là Cha sẵn sàng đón nhận chúng ta trong tình yêu thương vô hạn.
Hãy để mùa Chay này là cơ hội để chúng ta quay về với Chúa Cha, để khám phá lại lòng thương xót của Ngài, và để cảm nhận rằng mỗi bước đi của chúng ta đều được Ngài ôm lấy trong tình yêu vô bờ. Thiên Chúa luôn chờ đợi chúng ta, không phải với sự phán xét, mà với một trái tim đầy tình yêu và lòng thương xót. Xin Chúa giúp chúng ta luôn sống trong sự tin tưởng vào tình yêu của Ngài, để mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta đều là một bước đi trở về với Cha. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
DỤ NGÔN NGƯỜI CON PHUNG PHÍ VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHA
Anh chị em thân mến, trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể cho chúng ta một trong những dụ ngôn nổi tiếng và cảm động nhất trong toàn bộ các dụ ngôn của Ngài, đó là dụ ngôn về người con hoang đàng. Dụ ngôn này không chỉ phản ánh lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa đối với con người, mà còn mở ra cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về tình yêu của một người cha đối với con mình, và cũng là bài học về sự sám hối, sự trở về và sự tha thứ.
Câu chuyện bắt đầu với một người cha có hai con trai. Người con thứ, trong một hành động đầy tính ích kỷ, đã yêu cầu cha chia tài sản cho mình, và sau khi nhận được phần của mình, anh ta đã ra đi, sống một cuộc sống phóng đãng, tiêu xài hoang phí. Mọi thứ dường như thuận lợi với anh ta trong thời gian đầu, nhưng rồi một cơn đói lớn ập đến vùng đất nơi anh ta đang sống, khiến anh rơi vào cảnh thiếu thốn. Không còn tiền bạc, không còn bạn bè, anh ta phải đi làm thuê cho một người dân trong vùng, và công việc của anh ta là chăn heo, một công việc rất tồi tệ đối với người Do Thái thời đó. Đến mức, anh ao ước được ăn những thứ mà heo ăn mà cũng không có ai cho.
Chính trong lúc tuyệt vọng nhất, khi anh ta nhận ra mình không còn gì để mất, anh bắt đầu hồi tâm và nhận thức được tội lỗi của mình. Anh tự nhủ: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa, xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’” Anh quyết định quay trở về nhà, không dám hy vọng sẽ được trở lại làm con, mà chỉ mong được cha nhận làm một người làm công.
Điều kỳ diệu và cảm động trong câu chuyện này là khi người con còn ở đằng xa, người cha đã nhìn thấy và trông thấy anh ta. Người cha không chỉ đứng yên nhìn con mình từ xa, mà ông đã chạy ra, ôm lấy cổ con và hôn lấy hôn để. Chúa Giêsu đã miêu tả cảnh tượng này một cách đầy xúc động để cho chúng ta thấy được tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa đối với chúng ta, một tình yêu không có điều kiện và không tính toán. Dù người con đã phạm tội nặng nề, dù anh ta đã vất đi tất cả tài sản của cha, nhưng khi anh ta quay về với lòng ăn năn, cha vẫn mở rộng vòng tay đón nhận.
Người cha không chỉ tha thứ mà còn làm một điều vượt quá những gì người con có thể tưởng tượng. Ông yêu cầu các đầy tớ mang áo đẹp nhất ra cho con, xỏ nhẫn vào tay và xỏ dép vào chân, và làm tiệc ăn mừng với con bê đã vỗ béo. Tất cả những điều này không chỉ là sự chào đón mà còn là một dấu hiệu của việc phục hồi địa vị và tình yêu của gia đình. Người con đã không còn là một kẻ bẩn thỉu, một tội nhân, mà được phục hồi hoàn toàn trong tình yêu của cha.
Tuy nhiên, câu chuyện không kết thúc ở đó. Khi người con cả trở về từ ngoài đồng và nghe thấy tiếng nhạc, tiếng hát mừng, anh ta đã hỏi về lý do. Khi biết rằng cha đã ăn mừng vì sự trở về của người em, anh ta đã nổi giận và không chịu vào nhà. Anh cảm thấy bất công khi suốt bao nhiêu năm làm việc trung thành với cha, chưa bao giờ được cha cho phép ăn một con dê con để ăn mừng với bạn bè, trong khi người em của anh, sau khi đã sống một cuộc đời phóng đãng, lại được cha đón tiếp với một tiệc lớn.
Tình huống này là một minh chứng cho sự không hiểu được lòng cha và sự thiếu sót trong tâm hồn của người anh cả. Anh ta không nhận ra rằng, tình yêu của cha không phải là một thứ có thể tính toán theo công lao hay việc làm. Đối với người cha, mỗi người con đều quan trọng, và khi một đứa con mất đi rồi lại trở về, đó là một điều đáng mừng, vì nó không chỉ là sự phục hồi mối quan hệ gia đình mà còn là sự phục sinh của một linh hồn.
Chúa Giêsu đã kết thúc dụ ngôn bằng lời của người cha: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Lời này không chỉ dành cho người con cả trong dụ ngôn, mà còn dành cho tất cả chúng ta. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta không phải là một tình yêu có điều kiện. Dù chúng ta có rơi vào tội lỗi và xa cách Ngài đến đâu, nếu chúng ta biết ăn năn sám hối và quay về với Ngài, Ngài sẽ luôn chào đón chúng ta, mở rộng vòng tay tha thứ và ban cho chúng ta sự sống mới.
Dụ ngôn này cũng là một lời mời gọi chúng ta suy nghĩ về mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa và với những người xung quanh. Chúng ta có thể giống như người con thứ, phạm tội và sống xa cách Thiên Chúa, nhưng nếu chúng ta quay về với lòng sám hối chân thành, Thiên Chúa sẽ luôn tha thứ và đón nhận chúng ta. Hoặc chúng ta có thể giống như người con cả, đôi khi cảm thấy mình làm tốt mọi thứ, nhưng lại không hiểu và không chia sẻ được niềm vui của cha khi một người anh em trở lại. Trong cuộc sống của chúng ta, có lẽ chúng ta cũng cần phải học cách tha thứ, bao dung và cảm nhận tình yêu thương vô bờ của Thiên Chúa dành cho mọi người, không phân biệt.
Mùa Chay là thời gian mà Chúa mời gọi chúng ta quay về với Ngài, nhận ra tội lỗi và sự yếu đuối của mình để được Ngài tha thứ. Chúng ta hãy cầu xin Chúa ban cho chúng ta lòng khiêm nhường để biết quay về và tìm kiếm sự tha thứ của Ngài, để mỗi ngày trong cuộc sống chúng ta được sống trong tình yêu thương của Thiên Chúa. Xin Chúa giúp chúng ta trở thành những người luôn biết ăn năn sám hối, luôn biết mở rộng lòng và chia sẻ tình yêu thương với những người xung quanh. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
NGƯỜI CHA NHÂN HẬU VÀ HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ
Trong dụ ngôn về người cha nhân hậu, chúng ta được mời gọi nhìn vào hình ảnh một người cha không chỉ yêu thương mà còn rộng lượng và kiên nhẫn vô bờ bến. Dụ ngôn này được Đức Giêsu kể ra để giải thích lý do tại sao Ngài đón tiếp và ăn uống với những tội nhân, và qua đó, Ngài cũng muốn chúng ta hiểu rằng Thiên Chúa chính là người Cha nhân hậu, luôn đón nhận chúng ta dù chúng ta có tội lỗi đến đâu. Dù câu chuyện có vẻ đơn giản, nhưng chứa đựng trong đó là những bài học sâu sắc về tình yêu thương, sự tha thứ và hành trình trở về của mỗi người chúng ta.
Người cha trong dụ ngôn này là một hình mẫu lý tưởng của tình yêu vô điều kiện. Ông không chỉ là một người cha có tình yêu thương con cái, mà còn là người tôn trọng tự do của con mình. Người con thứ, trong một phút nông nổi, đã yêu cầu phần gia sản của mình ngay khi cha còn sống. Điều này không chỉ là một hành động bất hiếu, mà còn là một sự đẩy xa khỏi tình thương của cha mình. Dù vậy, người cha không trách móc hay cấm đoán, mà ông chấp nhận và giao cho con phần gia sản đó, tôn trọng quyết định của con dù biết rằng con sẽ phải trả giá đắt cho sự lựa chọn của mình. Thiên Chúa, qua hình ảnh người cha, cũng tôn trọng tự do của mỗi chúng ta trong hành trình sống, dù Ngài luôn mong muốn chúng ta quay về với Ngài.
Dù con thứ đã quyết định ra đi, nhưng người cha không bao giờ ngừng hy vọng. Ông không đi tìm con như cách người ta tìm lại chiên lạc hay đồng bạc mất, mà ông kiên nhẫn chờ đợi. Tình yêu của ông là tình yêu không tính toán, không vội vàng, mà là sự kiên nhẫn và đợi chờ cho đến khi con nhận ra sai lầm và quay về. Khi con thứ trở về trong tình trạng tiều tụy, người cha không một lời trách mắng, không nghiêm khắc, mà ông chạy ra, ôm lấy cổ con và hôn. Đó không phải chỉ là một cử chỉ yêu thương đơn thuần, mà là một hành động tha thứ, một sự đón nhận tuyệt vời mà không có bất kỳ điều kiện nào.
Khi con thứ sám hối và trở về, người cha đã không tiếc bất kỳ điều gì. Ông đã trả lại cho con tất cả những vinh quang mà con đã mất đi, mở tiệc ăn mừng vì con của ông đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy. Việc duy nhất mà người cha muốn làm ngay lập tức là ăn mừng sự trở về của con. Trong mắt ông, không có gì quý giá hơn việc con ông trở lại, dù con đã từng làm tổn thương ông và gia đình. Đây chính là tình yêu bao dung vô bờ bến của Thiên Chúa dành cho mỗi người chúng ta. Thiên Chúa luôn sẵn sàng tha thứ cho chúng ta khi chúng ta thật lòng sám hối và trở về với Ngài.
Tuy nhiên, câu chuyện không chỉ có sự trở về của con thứ. Dụ ngôn còn kể về người con cả, người luôn ở lại với cha, luôn làm việc và phục vụ cha, nhưng trong lòng lại đầy ắp sự tức giận và ganh tỵ khi thấy cha mở tiệc ăn mừng cho người em đã hoang phí tất cả gia sản. Người con cả không hiểu được tình yêu vô bờ bến mà người cha dành cho em mình. Anh cảm thấy bị thiệt thòi, bị bỏ quên, và tự mình trở thành người khép kín trong lòng. Trong khi cha vui mừng vì con của mình đã trở về, anh lại không thể vui cùng cha. Anh ở gần cha, nhưng thực sự trái tim lại xa cha. Người con cả có thể phục vụ cha rất tốt, nhưng lại không hiểu được lòng cha và không chia sẻ niềm vui của cha.
Vì vậy, người cha lại một lần nữa ra ngoài, tìm kiếm người con cả đang giận dữ đứng ngoài sân. Một lần nữa, người cha không ngần ngại hạ mình để năn nỉ con vào nhà, vào với gia đình, vào với niềm vui của cha. Đây là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng luôn đi tìm chúng ta, dù chúng ta có xa Ngài đến đâu. Thiên Chúa không bao giờ từ bỏ chúng ta, ngay cả khi chúng ta, giống như người con cả, chỉ biết đến công lao của mình mà không nhận ra tình yêu và sự tha thứ mà Thiên Chúa dành cho tất cả mọi người, bất kể quá khứ của họ như thế nào.
Dụ ngôn này không chỉ là câu chuyện của một người cha và hai đứa con, mà còn là câu chuyện của mỗi chúng ta trong hành trình đức tin. Người con thứ đại diện cho những người lạc xa Thiên Chúa, những người sống trong tội lỗi và khước từ tình yêu của Ngài, nhưng cuối cùng nhận ra sự thiếu thốn và quay trở về với Cha. Còn người con cả là hình ảnh của những người luôn sống đúng, luôn trung thành với bổn phận, nhưng đôi khi lại không hiểu được tình yêu rộng lớn và sự tha thứ của Thiên Chúa dành cho những người khác. Cả hai người con đều cần hoán cải, cần phải học cách nhìn nhận tình yêu bao la của người cha, để không chỉ sống cho mình mà còn sống vì người khác, để cùng chia sẻ niềm vui và sự sống của gia đình Thiên Chúa.
Mùa Chay là thời gian để chúng ta trở về với Cha, để nhận ra tình yêu bao la mà Ngài dành cho chúng ta. Dù chúng ta là người con thứ hay người con cả, Thiên Chúa luôn mời gọi chúng ta trở về, luôn mở rộng vòng tay chờ đón. Hãy can đảm như người con thứ, dám đối diện với sai lầm của mình và trở về trong sự sám hối. Hãy học hỏi từ người con cả, để biết mở rộng lòng mình, không chỉ sống cho mình mà còn biết chia sẻ tình yêu của Cha với anh em. Mùa Chay là cơ hội để chúng ta điều chỉnh những đam mê lệch lạc, để nhận ra rằng tình yêu của Thiên Chúa lớn hơn tất cả mọi tội lỗi, để qua sự tha thứ, chúng ta trở nên hiền hòa hơn với tha nhân.
Lạy Cha, người con thứ đã muốn tự định đoạt lấy đời mình. Chúng con vẫn rơi vào tội của người con thứ, khi coi Cha như người cản trở hạnh phúc của chúng con. Chúng con thèm muốn tự do bay nhảy ngoài vòng tay Cha, nhưng tự do ấy lại biến chúng con thành nô lệ. Hạnh phúc do thế gian ban tặng thì bọt bèo, như người con thứ, chúng con bỗng thấy mình tay trắng, rơi xuống chỗ cùng cực và bị cái chết đe dọa. Lạy Cha đầy lòng bao dung, xin kéo chúng con trở về với Cha mỗi ngày, giúp chúng con điều chỉnh những đam mê lệch lạc. Xin nâng chúng con đứng lên trong niềm vui vì tin rằng tình Cha lớn hơn tội chúng con vạn bội. Ước gì những vấp ngã khiến chúng con lớn lên, thấy mình mong manh, thấy Cha rộng lượng. Ước gì sau mỗi lần được Cha tha thứ, chúng con lại thấy mình hiền hòa hơn với tha nhân. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
TRỞ VỀ VỚI CHA LÀ NGUỒN CỘI CỦA SỰ SỐNG VÀ HẠNH PHÚC
Anh chị em thân mến,
Mùa Chay là một thời gian đặc biệt trong năm, mời gọi mỗi người chúng ta quay về với Thiên Chúa, trở về với Cha là Đấng đã tạo dựng chúng ta và ban sự sống cho chúng ta. Trung tâm điểm của mùa Chay chính là sự trở về với Thiên Chúa, nhận biết rằng Ngài là Cha yêu thương vô bờ bến và là nguồn cội của mọi sự sống. Thiên Chúa là Đấng ban sự sống, là nguồn mạch của hạnh phúc và niềm vui. Không có Cha, chúng ta không có sự sống. Và khi có sự sống, chúng ta có tất cả. Nhưng khi không có sự sống, tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa. Chính vì thế, Thiên Chúa không chỉ là nguồn cội phát sinh sự sống mà còn là nguồn mạch của tất cả niềm hạnh phúc mà con người có thể trải nghiệm.
Tuy nhiên, trong cuộc sống, ma quỷ luôn đưa ra những cám dỗ tinh vi để đánh lừa con người, làm cho họ tin rằng lệ thuộc vào Thiên Chúa là mất tự do. Ma quỷ xui khiến con người tìm cách tách lìa khỏi Thiên Chúa, để tự do làm chủ đời mình, mà không nhận ra rằng sự thật lại hoàn toàn ngược lại. Khi con người chọn lựa tách lìa Thiên Chúa, họ không chỉ đánh mất tự do mà còn đánh mất sự sống, đánh mất phẩm giá và hạnh phúc mà Thiên Chúa đã ban cho họ. Hậu quả là sự nghèo nàn, nô lệ, và đau khổ. Họ tìm kiếm hạnh phúc nơi vật chất, nơi quyền lực, nhưng lại rơi vào tình trạng nghèo túng về mặt tinh thần, mất đi sự tự do đích thực và trở nên nô lệ cho những thứ họ đã chọn thay thế Thiên Chúa.
Khi con người chiếm đoạt của cải của Thiên Chúa, họ tưởng mình sẽ trở nên giầu có, nhưng thực tế lại trở nên nghèo túng nhất. Vì mọi thứ họ có đều không phải là của họ mà là của Thiên Chúa, và khi tách lìa Thiên Chúa, họ không còn được chăm sóc, không còn sự bảo vệ và hướng dẫn của Ngài. Khi ra khỏi ảnh hưởng của Thiên Chúa, con người tưởng mình tự do, nhưng sự thật là họ lại trở thành nô lệ của chính bản thân mình, nô lệ của những dục vọng và ham muốn vô tận. Họ trở nên nô lệ cho tiền bạc, danh vọng, và những giá trị giả tạo mà họ coi là mục tiêu cuối cùng trong cuộc sống. Khi chống lại Thiên Chúa, mọi thứ chống lại con người. Cả thiên nhiên, cả súc vật và con người đều trở nên thù địch, không còn sự hài hòa, bình an như khi con người sống trong sự hiện diện của Thiên Chúa.
Sự thật là khi con người không còn lệ thuộc Thiên Chúa, họ tưởng rằng phẩm giá mình được nâng cao, nhưng lại trở nên tồi tệ, mất đi nhân phẩm thực sự. Chỉ khi trở về với Thiên Chúa, mọi sự mới thật sự thay đổi. Giống như người con hoang đàng trong dụ ngôn của Chúa Giê-su, khi anh ta trở về nhà Cha, mọi thứ đều được phục hồi. Anh ta tưởng chừng như không còn gì, nhưng ngay lập tức, người cha đã ban cho anh tất cả: áo đẹp, giày mới, nhẫn quý và bữa tiệc thịt béo rượu ngon. Hơn nữa, anh ta được tôn trọng và yêu thương. Đó là sự phục hồi hoàn toàn, không chỉ về vật chất mà còn về phẩm giá, danh dự, và đặc biệt là tình yêu của Cha. Người con hoang đàng đã nhận ra rằng, khi lìa bỏ Cha, anh ta mất tất cả, nhưng khi trở về trong vòng tay của Cha, anh ta nhận được tất cả.
Lý do mà người con hoang đàng được phục hồi là vì tình yêu và lòng bao dung của Cha. Chúng ta thấy rõ sự nhân hậu của Thiên Chúa qua những lời tiên tri của Mika: “Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa. Người sẽ lại thương xót chúng ta. Tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân. Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển”. Thiên Chúa không chỉ là Đấng tạo dựng, mà còn là Đấng tha thứ, Đấng luôn chờ đợi và đón nhận chúng ta trở về với Ngài, dù chúng ta có phạm tội, có lầm lỗi đến đâu.
Câu chuyện của người con hoang đàng là hình ảnh của mỗi người trong chúng ta. Chúng ta, đôi khi, theo đuổi những cám dỗ của thế gian, chúng ta tìm cách tách lìa Thiên Chúa để tưởng rằng mình sẽ có tự do, nhưng thực tế là chúng ta đang tự mình tước đoạt sự sống và niềm hạnh phúc đích thực mà Thiên Chúa ban cho. Chúng ta có thể bị lôi cuốn vào những ham muốn vật chất, những mưu cầu ích kỷ, nhưng tất cả chỉ dẫn đến sự trống rỗng, nghèo nàn và đau khổ.
Tôi đang theo mốt thời đại, muốn thể hiện sĩ diện, muốn tìm kiếm tự do mà không cần Thiên Chúa. Tôi có thể tưởng rằng mình tự do khi làm chủ cuộc đời mình, chiếm hữu tiền của, sức khỏe và thân xác của mình mà không cần biết đến Thiên Chúa. Nhưng thực tế, tôi đang bị cám dỗ, tôi đang phạm tội. Tôi không chỉ tước đoạt của cải của Thiên Chúa mà còn làm tổn hại đến phẩm giá của mình và của người khác. Nhưng Thiên Chúa vẫn đang chờ tôi, như người cha trong dụ ngôn đang chờ đợi người con hoang đàng trở về. Ngài luôn sẵn lòng tha thứ và đón nhận tôi vào vòng tay yêu thương của Ngài.
Vậy hôm nay, tôi cũng như người con hoang đàng, cần phải quyết định: “Vâng, tôi quyết chỗi dậy và đi về nhà Cha”. Thiên Chúa luôn đón nhận chúng ta, dù chúng ta đã phạm lỗi và xa cách Ngài. Chúng ta không cần phải lo sợ sự trừng phạt hay sự từ chối, mà chỉ cần quay về với Ngài trong lòng ăn năn sám hối và tin tưởng vào tình yêu vô biên của Ngài. Khi chúng ta trở về với Cha, mọi sự sẽ được phục hồi, phẩm giá của chúng ta sẽ được nâng lên, và chúng ta sẽ được sống trong tình yêu của Thiên Chúa.
Mùa Chay này là cơ hội để chúng ta nhìn nhận lại con đường mình đã đi, nhận ra những nơi mình đã tách lìa Thiên Chúa, và quyết tâm trở về với Ngài. Chúng ta không cần phải chờ đợi một lúc nào đó mới quay về, nhưng ngay bây giờ, Thiên Chúa đang chờ đón chúng ta, sẵn sàng tha thứ và phục hồi chúng ta. Khi chúng ta trở về, chúng ta sẽ nhận được tất cả sự sống, hạnh phúc và tình yêu mà Thiên Chúa ban cho.
Xin Chúa giúp chúng ta luôn nhớ rằng, chỉ khi chúng ta ở trong Thiên Chúa, chúng ta mới có tất cả, và chỉ khi chúng ta trở về với Cha, mọi sự sẽ được phục hồi và trở nên mới mẻ.
Lm, Anmai, CSsR
LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHA: ĐIỀU CHÚA MỜI GỌI CHÚNG TA TRONG DỤ NGÔN NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG
Anh chị em thân mến,
Hôm nay, trong khi Giáo Hội mời gọi chúng ta suy niệm về dụ ngôn người con hoang đàng, chúng ta được mời gọi mở rộng trái tim mình để đón nhận lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Qua câu chuyện này, Chúa Giêsu không chỉ muốn vạch ra tấm lòng nhân hậu của Thiên Chúa đối với những tội nhân, mà Ngài cũng muốn vạch trần bộ mặt chai đá, ích kỷ, mù quáng của những người tự cho mình là công chính, những biệt phái và luật sĩ. Dù cho những tội nhân xa xôi hay những người công chính, Chúa Giêsu luôn mời gọi chúng ta nhìn nhận Thiên Chúa như người Cha yêu thương vô điều kiện và học cách đối xử với anh em mình bằng lòng thương xót ấy.
Dụ ngôn về người con hoang đàng là một bức tranh sống động của tình yêu thương và sự tha thứ. Người con hoang đàng, sau khi tiêu xài hết tài sản của cha mình trong những cuộc sống phóng túng, cuối cùng đã nhận ra sự sai lầm của mình và quay trở về, mang theo lòng ăn năn hối lỗi. Người cha không hề giận dữ, không trách móc, mà chỉ có một thái độ duy nhất: đón nhận con trở về, ôm lấy con và mở tiệc ăn mừng. Đây chính là hình ảnh tuyệt vời về lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa. Chúa Giêsu qua hình ảnh người cha này muốn cho chúng ta thấy rằng tình yêu của Thiên Chúa không bao giờ bị giới hạn, không có điều kiện, và không bao giờ chối bỏ những ai quay trở lại với Ngài trong sự ăn năn và khiêm nhường.
Chúa Giêsu không chỉ ca ngợi người con hoang đàng, mà còn làm nổi bật thái độ của người con cả, người luôn tuân giữ giới luật nhưng lại không nhận ra tình yêu thương vô điều kiện của người cha. Người con cả là hình ảnh của những người biệt phái và luật sĩ, những người mà dù sống gần Thiên Chúa và tuân giữ các giới răn, nhưng lại không thể nhận ra tình thương của Ngài. Người con cả luôn nhìn cha mình như một ông chủ nghiêm khắc, một người quan tòa, và coi mình như một người làm công chứ không phải là con. Đó là tâm trạng của nhiều người trong chúng ta ngày nay: chúng ta tuân thủ các giới răn, sống đúng đắn, nhưng lại thiếu vắng niềm vui, sự gần gũi, và tình yêu thương của Thiên Chúa. Chúng ta có thể sống trong sợ hãi, coi Thiên Chúa như một người giám sát, luôn chờ đợi để trừng phạt lỗi lầm, thay vì nhận ra Ngài là một người Cha yêu thương, luôn mong mỏi sự quay trở lại của chúng ta.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta nhận ra rằng Thiên Chúa không phải là một người quan tòa cứng nhắc, mà là một người Cha giàu lòng thương xót. Cái sai lầm lớn nhất của người con cả trong dụ ngôn chính là không nhận ra rằng “tất cả những gì của cha đều là của con”. Người con cả đã sống bên cạnh cha, đã thực hiện những nghĩa vụ của mình, nhưng lại không cảm nhận được tình yêu của người cha dành cho mình. Thái độ này khiến anh ta không thể hiểu được niềm vui của người cha khi con mình trở về, và điều này cũng làm anh ta xa cách với lòng thương xót và sự tha thứ mà Thiên Chúa muốn trao ban.
Dụ ngôn này không chỉ là câu chuyện về một gia đình, mà còn là lời mời gọi cho mỗi người trong chúng ta suy ngẫm về cách chúng ta nhìn nhận Thiên Chúa và đối xử với anh em mình. Mùa Chay là mùa hoán cải, là thời gian để chúng ta quay về với Thiên Chúa, không chỉ bằng những hành động bề ngoài, mà còn bằng tâm hồn thật sự biết mở rộng và đón nhận tình yêu thương của Thiên Chúa. Hoán cải không chỉ là từ bỏ những thói hư tật xấu, mà còn là một cuộc trở về với hình ảnh Thiên Chúa như một người Cha yêu thương, luôn sẵn sàng tha thứ và đón nhận chúng ta trở về.
Nhưng điều quan trọng không chỉ là nhận ra Thiên Chúa là Cha, mà còn là biết đối xử với anh em mình như Thiên Chúa đã đối xử với chúng ta. Chúng ta không thể yêu thương Thiên Chúa mà lại không yêu thương tha nhân. Chúng ta không thể nhận được sự tha thứ từ Thiên Chúa mà lại không tha thứ cho những người làm tổn thương chúng ta. Người con hoang đàng đã nhận ra mình cần quay trở lại với cha, và người cha đã không ngần ngại mở rộng vòng tay đón nhận. Cũng vậy, chúng ta được mời gọi mở rộng tâm hồn mình để đón nhận những người anh em, dù họ có lầm lỗi, dù họ có quay trở lại sau bao nhiêu sai lầm. Lòng thương xót của Thiên Chúa không có biên giới, và chúng ta cũng được kêu gọi sống với lòng thương xót ấy.
Trong cuộc sống này, có những lúc chúng ta giống như người con cả trong dụ ngôn. Chúng ta tuân giữ mọi giới luật, nhưng đôi khi chúng ta quên mất rằng tình yêu thương của Thiên Chúa không phải là sự đền đáp cho những gì chúng ta làm, mà là một món quà vô điều kiện. Nếu chúng ta không nhận ra điều này, chúng ta sẽ sống trong tâm trạng của người con cả: làm việc chăm chỉ, nhưng không cảm nhận được niềm vui và tình yêu của Cha. Chúng ta có thể sống như những người làm công trong nhà của Cha, nhưng không bao giờ hiểu được tình yêu mà Ngài dành cho chúng ta. Do đó, mùa Chay là cơ hội để chúng ta quay lại với Thiên Chúa, để nhận ra rằng tất cả những gì của Ngài là của chúng ta, và chúng ta không chỉ là người làm công, mà là con cái của Ngài.
Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu vô bờ bến, và sự tha thứ của Ngài là không giới hạn. Mùa Chay mời gọi chúng ta không chỉ là những người ăn năn tội lỗi mà còn là những người sống trong tình yêu thương và tha thứ. Khi chúng ta nhận ra sự thương xót của Thiên Chúa, chúng ta sẽ biết sống với lòng thương xót đó đối với anh em mình. Chúng ta sẽ không còn phân biệt, không còn xét đoán, mà sẽ trở thành những người xây dựng một thế giới đầy lòng nhân ái, một thế giới nơi tình yêu và sự tha thứ là nền tảng.
Chúng ta hãy cầu nguyện để trong mùa Chay này, trái tim của chúng ta được mở rộng để đón nhận tình yêu thương của Thiên Chúa và để tình yêu đó không chỉ ở trong lòng chúng ta, mà còn lan tỏa ra ngoài, đến với những người xung quanh. Xin Chúa giúp chúng ta luôn nhận ra Thiên Chúa là Cha yêu thương, và sống theo tình yêu ấy để trở thành những người con xứng đáng của Ngài.
Lm, Anmai, CSsR
DỤ NGÔN NGƯỜI CHA NHÂN HẬU
Dụ ngôn về người con hoang đàng là một trong những đoạn Tin Mừng vô cùng quen thuộc với chúng ta, những người Kitô hữu. Trước đây, câu chuyện này thường được gọi là “Người Con Hoang Đàng,” nhằm nhấn mạnh đến sự hư hỏng của người con thứ và sau đó là sự ăn năn hối lỗi của anh ta. Dựa trên cái tên ấy, người ta dễ dàng nghĩ rằng nhân vật chính trong câu chuyện là người con thứ, kẻ đã rời bỏ gia đình, đi hoang và trở về sau khi nhận thức được sự sai trái của mình. Tuy nhiên, khi chúng ta suy ngẫm kỹ hơn về toàn bộ câu chuyện, chúng ta nhận ra rằng trọng tâm thực sự của dụ ngôn không phải là người con hoang đàng, mà là người cha nhân hậu. Chính người cha là nhân vật trung tâm của câu chuyện, và qua hình ảnh của ngài, Chúa Giêsu muốn chúng ta hiểu về lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa, về sự tha thứ, và về cách Ngài đón nhận mỗi người chúng ta khi chúng ta quay về với Ngài trong sự ăn năn và hối lỗi.
Dụ ngôn này có thể chia thành hai phần rõ rệt, với hai thông điệp sâu sắc mà Chúa Giêsu muốn chúng ta nhận ra. Phần đầu tiên nói về Thiên Chúa là Cha nhân hậu. Ngài luôn luôn yêu thương con người, dù họ có sai lầm, có phạm tội đến đâu, Ngài vẫn luôn sẵn sàng tha thứ và đón nhận họ khi họ quay trở về. Người cha trong dụ ngôn, khi thấy con mình từ xa, đã chạy đến ôm chầm lấy và tha thứ ngay lập tức, dù người con ấy đã lãng phí tài sản của cha, đã sống một cuộc đời hoang đàng. Hình ảnh người cha chạy ra đón con của mình chính là biểu tượng cho lòng nhân từ vô bờ bến của Thiên Chúa, là sự tha thứ không điều kiện mà Thiên Chúa dành cho chúng ta mỗi khi chúng ta biết ăn năn hối lỗi và quay trở lại với Ngài.
Phần thứ hai của dụ ngôn là về người anh cả, người đã ở lại trong nhà cha, làm việc chăm chỉ và trung thành. Tuy nhiên, khi thấy cha tổ chức tiệc lớn để đón chào người em trở về, anh ta đã tức giận và từ chối tham gia. Anh không thể chấp nhận việc cha mình tha thứ và vui mừng đón nhận một người đã phạm sai lầm, một người đã bỏ đi và tiêu xài tài sản của gia đình. Người anh cả trong dụ ngôn này tượng trưng cho những người tự xưng mình là con của Thiên Chúa, những người có vẻ đạo đức, nhưng lại thiếu sự vị tha và không thể chấp nhận sự tha thứ của Thiên Chúa dành cho người khác. Đây là một lời cảnh tỉnh cho chúng ta, đặc biệt là những ai cảm thấy mình công chính và không chấp nhận sự tha thứ dành cho những người lầm lỡ. Chúa Giêsu muốn nhắc nhở chúng ta rằng lòng nhân từ của Thiên Chúa không phân biệt, và chúng ta, những người tin vào Ngài, cũng phải học cách tha thứ và yêu thương anh chị em của mình như chính Chúa đã làm.
Qua ba hình ảnh người cha, người con đi hoang và người anh cả trong dụ ngôn này, chúng ta thấy rõ ba bài học lớn mà Chúa Giêsu muốn nhắn gửi đến chúng ta. Đầu tiên là sự tin tưởng vào lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa Cha. Chúng ta cần phải tin tưởng vào tình yêu của Thiên Chúa, một tình yêu không giới hạn, không điều kiện, và luôn sẵn sàng đón nhận chúng ta mỗi khi chúng ta trở về trong sự ăn năn. Dù chúng ta đã phạm sai lầm, dù chúng ta đã lạc lối, nhưng chỉ cần chúng ta quay lại với Thiên Chúa trong sự khiêm tốn và ăn năn, Ngài sẽ đón nhận chúng ta như những người con yêu quý của Ngài. Thiên Chúa không bao giờ từ chối những ai tìm kiếm Ngài trong lòng thành thật.
Bài học thứ hai là sự ăn năn hối lỗi và quay trở về với Thiên Chúa. Người con hoang đàng, sau một thời gian sống trong tội lỗi và khổ đau, đã nhận ra sự sai lầm của mình và quyết định quay trở về với cha. Anh đã không tự kiêu hay tự mãn, mà khiêm nhường trở lại và thưa với cha rằng: “Con đã lỗi với trời và với cha.” Đây là một bài học quan trọng cho chúng ta: khi nhận ra tội lỗi và sai lầm của mình, chúng ta cần phải ăn năn, thống hối và quay về với Thiên Chúa trong sự khiêm tốn. Chúng ta không nên để lòng kiêu ngạo hay tự mãn ngăn cản chúng ta tìm đến với Chúa để được tha thứ.
Bài học thứ ba là về sự tha thứ và nâng đỡ anh chị em sa ngã. Thiên Chúa luôn sẵn sàng tha thứ, và Ngài mời gọi chúng ta cũng phải làm như vậy. Chúng ta không thể sống trong tình yêu và sự tha thứ của Chúa mà lại khép kín trái tim đối với anh chị em xung quanh. Như người cha trong dụ ngôn, chúng ta phải biết chào đón và tha thứ cho những ai lầm lỡ, không phải vì họ xứng đáng, mà vì chúng ta đã nhận được sự tha thứ vô điều kiện từ Thiên Chúa. Đó chính là con đường dẫn chúng ta đến sự bình an trong lòng và giúp chúng ta sống xứng đáng với tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, qua dụ ngôn này, Chúa muốn dạy chúng con về lòng nhân từ và sự tha thứ của Thiên Chúa Cha. Xin cho chúng con luôn biết tin vào tình yêu vô biên của Ngài, luôn biết ăn năn hối lỗi khi lầm lỡ, và đặc biệt là biết tha thứ và đón nhận những anh chị em sa ngã. Xin giúp chúng con thực hành những bài học này trong cuộc sống hàng ngày, để qua đó, chúng con có thể trở thành những người con trung thành và xứng đáng của Thiên Chúa, sống trong tình yêu và sự tha thứ của Ngài. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHA: ĐIỀU CHÚA MỜI GỌI CHÚNG TA TRONG DỤ NGÔN NGƯỜI CON HOANG ĐÀNG
Anh chị em thân mến,
Hôm nay, trong khi Giáo Hội mời gọi chúng ta suy niệm về dụ ngôn người con hoang đàng, chúng ta được mời gọi mở rộng trái tim mình để đón nhận lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Qua câu chuyện này, Chúa Giêsu không chỉ muốn vạch ra tấm lòng nhân hậu của Thiên Chúa đối với những tội nhân, mà Ngài cũng muốn vạch trần bộ mặt chai đá, ích kỷ, mù quáng của những người tự cho mình là công chính, những biệt phái và luật sĩ. Dù cho những tội nhân xa xôi hay những người công chính, Chúa Giêsu luôn mời gọi chúng ta nhìn nhận Thiên Chúa như người Cha yêu thương vô điều kiện và học cách đối xử với anh em mình bằng lòng thương xót ấy.
Dụ ngôn về người con hoang đàng là một bức tranh sống động của tình yêu thương và sự tha thứ. Người con hoang đàng, sau khi tiêu xài hết tài sản của cha mình trong những cuộc sống phóng túng, cuối cùng đã nhận ra sự sai lầm của mình và quay trở về, mang theo lòng ăn năn hối lỗi. Người cha không hề giận dữ, không trách móc, mà chỉ có một thái độ duy nhất: đón nhận con trở về, ôm lấy con và mở tiệc ăn mừng. Đây chính là hình ảnh tuyệt vời về lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa. Chúa Giêsu qua hình ảnh người cha này muốn cho chúng ta thấy rằng tình yêu của Thiên Chúa không bao giờ bị giới hạn, không có điều kiện, và không bao giờ chối bỏ những ai quay trở lại với Ngài trong sự ăn năn và khiêm nhường.
Chúa Giêsu không chỉ ca ngợi người con hoang đàng, mà còn làm nổi bật thái độ của người con cả, người luôn tuân giữ giới luật nhưng lại không nhận ra tình yêu thương vô điều kiện của người cha. Người con cả là hình ảnh của những người biệt phái và luật sĩ, những người mà dù sống gần Thiên Chúa và tuân giữ các giới răn, nhưng lại không thể nhận ra tình thương của Ngài. Người con cả luôn nhìn cha mình như một ông chủ nghiêm khắc, một người quan tòa, và coi mình như một người làm công chứ không phải là con. Đó là tâm trạng của nhiều người trong chúng ta ngày nay: chúng ta tuân thủ các giới răn, sống đúng đắn, nhưng lại thiếu vắng niềm vui, sự gần gũi, và tình yêu thương của Thiên Chúa. Chúng ta có thể sống trong sợ hãi, coi Thiên Chúa như một người giám sát, luôn chờ đợi để trừng phạt lỗi lầm, thay vì nhận ra Ngài là một người Cha yêu thương, luôn mong mỏi sự quay trở lại của chúng ta.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta nhận ra rằng Thiên Chúa không phải là một người quan tòa cứng nhắc, mà là một người Cha giàu lòng thương xót. Cái sai lầm lớn nhất của người con cả trong dụ ngôn chính là không nhận ra rằng “tất cả những gì của cha đều là của con”. Người con cả đã sống bên cạnh cha, đã thực hiện những nghĩa vụ của mình, nhưng lại không cảm nhận được tình yêu của người cha dành cho mình. Thái độ này khiến anh ta không thể hiểu được niềm vui của người cha khi con mình trở về, và điều này cũng làm anh ta xa cách với lòng thương xót và sự tha thứ mà Thiên Chúa muốn trao ban.
Dụ ngôn này không chỉ là câu chuyện về một gia đình, mà còn là lời mời gọi cho mỗi người trong chúng ta suy ngẫm về cách chúng ta nhìn nhận Thiên Chúa và đối xử với anh em mình. Mùa Chay là mùa hoán cải, là thời gian để chúng ta quay về với Thiên Chúa, không chỉ bằng những hành động bề ngoài, mà còn bằng tâm hồn thật sự biết mở rộng và đón nhận tình yêu thương của Thiên Chúa. Hoán cải không chỉ là từ bỏ những thói hư tật xấu, mà còn là một cuộc trở về với hình ảnh Thiên Chúa như một người Cha yêu thương, luôn sẵn sàng tha thứ và đón nhận chúng ta trở về.
Nhưng điều quan trọng không chỉ là nhận ra Thiên Chúa là Cha, mà còn là biết đối xử với anh em mình như Thiên Chúa đã đối xử với chúng ta. Chúng ta không thể yêu thương Thiên Chúa mà lại không yêu thương tha nhân. Chúng ta không thể nhận được sự tha thứ từ Thiên Chúa mà lại không tha thứ cho những người làm tổn thương chúng ta. Người con hoang đàng đã nhận ra mình cần quay trở lại với cha, và người cha đã không ngần ngại mở rộng vòng tay đón nhận. Cũng vậy, chúng ta được mời gọi mở rộng tâm hồn mình để đón nhận những người anh em, dù họ có lầm lỗi, dù họ có quay trở lại sau bao nhiêu sai lầm. Lòng thương xót của Thiên Chúa không có biên giới, và chúng ta cũng được kêu gọi sống với lòng thương xót ấy.
Trong cuộc sống này, có những lúc chúng ta giống như người con cả trong dụ ngôn. Chúng ta tuân giữ mọi giới luật, nhưng đôi khi chúng ta quên mất rằng tình yêu thương của Thiên Chúa không phải là sự đền đáp cho những gì chúng ta làm, mà là một món quà vô điều kiện. Nếu chúng ta không nhận ra điều này, chúng ta sẽ sống trong tâm trạng của người con cả: làm việc chăm chỉ, nhưng không cảm nhận được niềm vui và tình yêu của Cha. Chúng ta có thể sống như những người làm công trong nhà của Cha, nhưng không bao giờ hiểu được tình yêu mà Ngài dành cho chúng ta. Do đó, mùa Chay là cơ hội để chúng ta quay lại với Thiên Chúa, để nhận ra rằng tất cả những gì của Ngài là của chúng ta, và chúng ta không chỉ là người làm công, mà là con cái của Ngài.
Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu vô bờ bến, và sự tha thứ của Ngài là không giới hạn. Mùa Chay mời gọi chúng ta không chỉ là những người ăn năn tội lỗi mà còn là những người sống trong tình yêu thương và tha thứ. Khi chúng ta nhận ra sự thương xót của Thiên Chúa, chúng ta sẽ biết sống với lòng thương xót đó đối với anh em mình. Chúng ta sẽ không còn phân biệt, không còn xét đoán, mà sẽ trở thành những người xây dựng một thế giới đầy lòng nhân ái, một thế giới nơi tình yêu và sự tha thứ là nền tảng.
Chúng ta hãy cầu nguyện để trong mùa Chay này, trái tim của chúng ta được mở rộng để đón nhận tình yêu thương của Thiên Chúa và để tình yêu đó không chỉ ở trong lòng chúng ta, mà còn lan tỏa ra ngoài, đến với những người xung quanh. Xin Chúa giúp chúng ta luôn nhận ra Thiên Chúa là Cha yêu thương, và sống theo tình yêu ấy để trở thành những người con xứng đáng của Ngài.
Lm, Anmai, CSsR
LÒNG THƯƠNG XÓT VÀ SỰ TRUNG TÍN: MỘT BÀI HỌC VỀ HÀNH TRÌNH TRỞ VỀ VỚI CHÚA
Kính thưa quý ông bà và anh chị em,
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể cho chúng ta một câu chuyện về hai người con, một người đã xa nhà, sống phóng đãng và cuối cùng trở về trong sự hoan hỉ của người cha, và một người con luôn ở lại nhà, sống trung thành nhưng lại cảm thấy ghen tị và bực tức khi thấy em mình được đón nhận. Dụ ngôn này không chỉ nói về sự quay về của người con hoang đàng, mà còn mời gọi chúng ta suy ngẫm về lòng trung tín và sự hiểu biết về tình thương của Thiên Chúa đối với mỗi chúng ta.
Người con thứ, trong dụ ngôn, là hình ảnh của những ai đã xa rời Thiên Chúa, sống theo con đường riêng của mình, phung phí những ơn huệ mà Chúa đã ban cho, cho đến khi gặp phải những khó khăn, khổ cực. Đến một lúc, anh ta nhận ra mình đã phạm lỗi và quyết định quay về. Câu chuyện này mở ra một hình ảnh về lòng thương xót của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi và sẵn sàng đón nhận những ai biết quay trở về trong sự ăn năn, dù cho họ đã làm gì sai trái. Nhưng trong câu chuyện này, nhân vật quan trọng không phải là người con thứ mà là người con cả.
Người con cả là hình ảnh của những ai có vẻ trung thành, luôn vâng lời và sống tốt, nhưng lại thiếu đi một sự hiểu biết sâu sắc về lòng thương xót của Cha. Khi thấy người em hoang đàng trở về, anh ta không vui mừng mà lại cảm thấy phẫn uất và bất công. Anh không thể chấp nhận rằng một người như em mình lại được đối xử tốt như vậy, trong khi anh ta đã trung thành suốt bao nhiêu năm mà không nhận được một sự thưởng công xứng đáng. Đây chính là thái độ mà nhiều người trong chúng ta có thể cảm nhận khi nhìn vào cuộc sống của người khác, đặc biệt là khi chúng ta thấy những người đã phạm tội, đã xa rời Thiên Chúa, nhưng sau đó lại được đón nhận một cách nồng nhiệt.
Câu chuyện của người con cả phản ánh một thực tế rất đáng suy ngẫm trong cuộc sống đức tin của chúng ta. Chúng ta thường dễ dàng nhận xét, lên án người khác khi họ phạm lỗi, nhưng lại không hiểu hết được lòng thương xót của Thiên Chúa. Thiên Chúa không chỉ là một vị Cha công bằng, công chính, mà Ngài còn là Cha đầy lòng thương xót, luôn chờ đợi và sẵn sàng tha thứ cho những ai quay về với Ngài. Tuy nhiên, để nhận ra điều này, chúng ta cần phải nhìn nhận lại chính mình. Người con cả trong dụ ngôn không thể vui mừng vì sự trở về của em mình, vì anh đã không hiểu được lòng thương xót mà Cha dành cho mọi người, dù họ có lỗi lầm đến đâu.
Câu trả lời của người cha trong dụ ngôn thật sâu sắc: “Con ơi, tất cả của cha là của con.” Đây là một lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta rằng mọi thứ chúng ta có, ngay cả những đức tính như lòng trung tín, đều là quà tặng từ Thiên Chúa. Người con cả đã lầm tưởng rằng mình là người trung tín và công chính, nhưng thực ra, tất cả những gì anh có được, kể cả lòng trung tín đó, đều là do Thiên Chúa ban cho. Thiên Chúa không đoái xem công trạng của chúng ta, Ngài yêu thương chúng ta vô điều kiện, và đó chính là nguồn gốc của tất cả những gì chúng ta có.
Lòng trung tín chân chính không phải là sự kiêu ngạo, không phải là một hành động để tìm kiếm công lao hay lợi ích cho bản thân. Lòng trung tín đích thực là một sự phục vụ trong tình yêu, không ghen tị, không tính toán, và không đòi hỏi công lao hay phần thưởng. Lòng trung tín của người Kitô hữu phải luôn đi kèm với lòng thương xót, với sự hiểu biết rằng chính Thiên Chúa là nguồn của mọi ân sủng và công chính. Chúng ta không thể có quyền đòi hỏi điều gì từ Thiên Chúa, vì mọi thứ chúng ta có đều là quà tặng từ Ngài.
Chúa Giêsu qua dụ ngôn này muốn dạy chúng ta rằng, dù chúng ta có sống trung thành và vâng lời, nhưng nếu không có lòng thương xót, chúng ta sẽ không thể hoàn toàn sống đúng đắn trước mặt Thiên Chúa. Lòng thương xót là cốt lõi của đức tin Kitô giáo. Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người, kể cả những người xa lạ, kể cả những người đã phạm tội và lầm lạc. Chính Thiên Chúa là Đấng sẽ cứu vớt họ, không phải vì công trạng của họ, mà vì lòng thương xót của Ngài.
Mùa Chay là dịp để chúng ta soi lại lòng trung tín và lòng thương xót trong đời sống đức tin của mình. Chúng ta được mời gọi để không chỉ trung tín trong việc thực hiện bổn phận của mình, mà còn phải biết mở rộng lòng mình để đón nhận và yêu thương những người lầm lạc. Chính qua lòng thương xót của Thiên Chúa, chúng ta sẽ trở nên trung tín hơn trong tình yêu của Ngài. Chúng ta không thể có quyền lực trên Thiên Chúa, nhưng chúng ta có thể sống trong sự khiêm nhường và trung thành với Ngài, để tình yêu của Ngài luôn được lan tỏa và làm sáng tỏ trong đời sống của chúng ta.
Khi chúng ta đối diện với những người khác, nhất là những người phạm lỗi và xa rời Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi không phải để lên án họ, mà để sống với lòng thương xót và tha thứ, như Cha đã làm đối với người con hoang đàng. Mỗi người chúng ta cũng là những đứa con lầm lạc trong tay Thiên Chúa, và khi chúng ta quay về với Ngài, Ngài sẽ luôn mở rộng cánh tay đón nhận chúng ta, không phải vì công lao hay sự hoàn hảo của chúng ta, mà vì tình yêu vô bờ của Ngài.
Xin Chúa giúp chúng ta hiểu và sống trọn vẹn trong lòng thương xót của Ngài, để chúng ta có thể trở thành những chứng nhân sống động của tình yêu Thiên Chúa trong thế giới hôm nay. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
DỤ NGÔN NGƯỜI CON PHUNG PHÍ VÀ LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA CHA
Anh chị em thân mến, trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được nghe một trong những dụ ngôn nổi tiếng và cảm động nhất mà Chúa Giêsu đã kể, đó là dụ ngôn về người con hoang đàng. Câu chuyện này không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về sự tha thứ mà còn là một thông điệp sâu sắc về lòng thương xót vô bờ bến của Thiên Chúa, một lòng thương xót không phân biệt, không điều kiện, và luôn sẵn sàng đón nhận con cái của Ngài trở về dù họ đã đi lạc quá xa. Chúng ta cũng sẽ được mời gọi để suy ngẫm về sự sám hối, sự trở về với Chúa và làm thế nào để sống trong tình yêu và ơn tha thứ của Ngài.
Câu chuyện bắt đầu với một người cha có hai con trai. Người con thứ, một cách rất rõ ràng và đầy quyết đoán, yêu cầu cha chia tài sản cho mình. Trong văn hóa Do Thái, yêu cầu này là một hành động rất thô lỗ và bất hiếu, vì người con thứ chỉ có quyền thừa kế khi người cha qua đời. Tuy nhiên, người cha vẫn đồng ý chia tài sản cho con. Sau khi nhận được phần tài sản của mình, người con này đã ra đi đến một đất xa, nơi anh sống hoang phí, phung phí tất cả những gì mình có trong những cuộc ăn chơi trác táng. Mọi thứ dường như thuận lợi với anh ta trong thời gian đầu, nhưng rồi, một tai họa lớn xảy ra: một cơn đói lớn đột ngột ập đến vùng đất nơi anh ta đang sống. Anh ta không còn tiền bạc, không còn bạn bè, và không còn gì để giúp đỡ anh ta trong lúc hoạn nạn. Cuối cùng, anh ta phải đi làm thuê cho một người dân trong vùng, và công việc anh làm là chăn heo – một công việc rất đáng xấu hổ đối với người Do Thái vào thời ấy. Cùng lúc đó, anh ta phải chịu cảnh đói khổ đến mức ao ước được ăn những thứ mà heo ăn mà cũng không có ai cho.
Đây là lúc mà anh ta bắt đầu hồi tâm và nhận ra mình đã lầm lỡ. Anh ta tự nhủ với chính mình: “Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa, xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’” Đây chính là khoảnh khắc quan trọng trong câu chuyện, khi người con nhận ra rằng mình đã sai lầm, và anh ta quyết định quay về với cha. Anh ta không hy vọng mình sẽ được nhận lại địa vị cũ trong gia đình, mà chỉ mong được cha cho phép làm một người làm công, vì anh cảm thấy mình không còn xứng đáng là con của cha nữa.
Câu chuyện này trở nên cảm động hơn nữa khi chúng ta nhìn vào hành động của người cha. Trong khi người con còn ở đằng xa, người cha đã trông thấy và chạy ra đón con. Đó là một hành động rất đặc biệt và không bình thường, vì trong xã hội lúc bấy giờ, người cha không được phép chạy ra đón con, nhất là khi con mình đã đi hoang, sống một cuộc đời tội lỗi. Nhưng người cha trong dụ ngôn này lại làm ngược lại tất cả những gì xã hội coi là đúng đắn. Ông không chỉ đứng yên và đợi con đến, mà ông đã chạy ra, ôm lấy cổ con và hôn lấy hôn để. Đây chính là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng không chờ đợi chúng ta phải hoàn hảo để Ngài yêu thương, nhưng Ngài luôn sẵn sàng chạy ra, đón nhận chúng ta bất cứ khi nào chúng ta quyết định quay về với Ngài.
Khi người con nói với cha mình rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa,” người cha không chỉ tha thứ mà còn cho anh một sự đón nhận đầy vinh quang. Ông liền bảo các đầy tớ mang áo đẹp nhất ra cho con, xỏ nhẫn vào tay và xỏ dép vào chân. Đó không chỉ là những hành động của sự tha thứ mà còn là sự phục hồi địa vị của người con trong gia đình, là sự khôi phục tình yêu và mối quan hệ gia đình mà anh ta đã làm mất đi. Không chỉ thế, người cha còn yêu cầu tổ chức một bữa tiệc ăn mừng, vì con trai ông “đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Điều này cho thấy lòng thương xót của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta. Dù chúng ta có phạm tội và xa cách Ngài đến đâu, nếu chúng ta quyết định quay về, Ngài sẽ luôn sẵn sàng tha thứ và đón nhận chúng ta với tất cả tình yêu vô điều kiện.
Tuy nhiên, câu chuyện không dừng lại ở đó. Khi người con cả trở về từ ngoài đồng và nghe thấy tiếng nhạc, tiếng hát mừng, anh ta đã hỏi một đầy tớ về lý do. Khi biết rằng cha mình đã làm tiệc ăn mừng vì sự trở về của người em, anh ta đã nổi giận và không chịu vào nhà. Anh cảm thấy bất công, cho rằng mình đã luôn trung thành với cha, luôn làm việc hết mình, nhưng chưa bao giờ được thưởng công, trong khi người em hoang đàng của anh lại được đón nhận một cách trọng thể như vậy. Anh ta nói: “Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”
Lúc này, người cha giải thích rằng: “Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Những lời này của người cha không chỉ là lời an ủi người con cả, mà còn là một lời nhắc nhở về tình yêu thương vô bờ bến của Thiên Chúa dành cho tất cả chúng ta. Mỗi lần một người con xa cách trở về, đó là một niềm vui lớn lao đối với Thiên Chúa. Sự trở lại của người con hoang đàng là sự phục hồi, là sự sống lại từ cõi chết, là một phép lạ mà Thiên Chúa làm cho mỗi người chúng ta khi chúng ta biết ăn năn và quay về.
Chúa Giêsu muốn qua dụ ngôn này nhắc nhở chúng ta rằng, dù chúng ta có phạm tội đến đâu, dù chúng ta có sống xa cách Thiên Chúa, Ngài vẫn luôn chờ đợi chúng ta trở về. Thiên Chúa là Đấng thương xót vô cùng, và Ngài không bao giờ từ chối những ai biết ăn năn sám hối. Mùa Chay là thời gian để chúng ta suy ngẫm về tình yêu và sự tha thứ của Thiên Chúa, để chúng ta biết quay trở về với Ngài trong sự khiêm nhường và sám hối, để được Ngài ôm lấy, tha thứ và đón nhận.
Xin Chúa giúp chúng ta nhận ra tình yêu vĩ đại của Ngài dành cho mỗi người, để chúng ta luôn biết quay về với Ngài trong mọi hoàn cảnh, để luôn sống trong lòng thương xót và sự tha thứ của Chúa. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
NGƯỜI CON CẢ VÀ HÀNH TRÌNH HOÁN CẢI
Dụ ngôn về người cha nhân hậu là một trong những câu chuyện tuyệt vời mà Đức Giêsu đã kể cho chúng ta, một câu chuyện không chỉ đơn thuần là về sự tha thứ, mà còn là một bài học sâu sắc về tình yêu thương vô điều kiện của Thiên Chúa, về sự chờ đợi và hy vọng, về sự hoán cải và lòng kiên nhẫn. Trong câu chuyện này, chúng ta không chỉ thấy hình ảnh người con thứ đã bỏ nhà ra đi và quay lại trong sự sám hối, mà còn thấy một người con cả với lòng kiêu ngạo và ích kỷ, một hình ảnh của nhiều người trong chúng ta, khi không biết nhìn nhận tình yêu bao dung của Thiên Chúa và không chấp nhận tha thứ cho người khác.
Trong câu chuyện, người con cả là hình ảnh của những người có thể đã sống đúng đắn, không phạm tội, nhưng trong lòng lại đầy sự tị nạnh, ghen ghét và kiêu ngạo. Khi người em thứ trở về, mặc dù đã tiêu xài hết phần gia sản của cha, và đã trở về trong tình trạng hèn hạ, tiều tụy, người cha lại mở tiệc ăn mừng, vui mừng vì con mình đã trở về. Thế nhưng, người con cả lại không thể chấp nhận được sự tha thứ này. Anh ta trách móc cha mình, nói về công trạng của mình, và cảm thấy bị thiệt thòi, như thể mình đã làm tốt hết mọi việc nhưng lại không được sự công nhận xứng đáng. Anh ta không thể hiểu được tình yêu vô bờ bến mà người cha dành cho em mình. Sự tha thứ của người cha đã làm anh ta cảm thấy bị tổn thương, như thể người cha thiên vị người em đã hoang phí hết gia tài.
Trong thực tế, chúng ta cũng có thể nhận thấy những điều này trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi, chúng ta có thể giống như người con thứ, chạy theo những đam mê của thế gian, làm những điều sai trái, xa lìa tình thương của Thiên Chúa. Nhưng cũng có những lúc, chúng ta giống như người con cả, trong lòng đầy sự tự mãn, ích kỷ và không chấp nhận sự tha thứ, không thể nhìn thấy tình yêu của Thiên Chúa đối với anh chị em mình. Chúng ta dễ dàng đánh giá, lên án những người khác vì những sai lầm của họ, mà không tự nhìn lại chính mình, không nhận ra rằng mình cũng cần sự tha thứ và tình yêu của Thiên Chúa. Chúng ta cũng không ít lần trở nên kiêu ngạo, tự cho mình là tốt đẹp hơn người khác và không chấp nhận tha thứ cho những người đã phạm sai lầm.
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy can đảm đứng dậy và trở về với Thiên Chúa. Thiên Chúa luôn chờ đợi chúng ta với tình yêu bao dung, dù chúng ta có phạm tội lỗi đến đâu. Chúa không bao giờ từ bỏ chúng ta, dù tội lỗi của chúng ta có đỏ như son, Ngài cũng sẽ làm cho chúng ta trắng như tuyết. Chúa luôn sẵn sàng tẩy rửa những vết nhơ trong linh hồn chúng ta, và mở rộng vòng tay để đón nhận chúng ta trở về. Người cha trong dụ ngôn đã không chỉ đợi con mình trở về mà còn chạy ra để ôm lấy con, không một lời trách móc. Đó là hình ảnh tuyệt vời về tình thương của Thiên Chúa đối với mỗi người chúng ta.
Khi người con thứ quay trở về, anh đã phải đối diện với sự thật về chính mình, về những sai lầm mà anh đã phạm phải. Đó là một bước đi đầy can đảm, vì anh không biết sẽ nhận được gì từ cha, liệu cha có giận anh không, liệu gia đình và những người xung quanh có chấp nhận anh không. Nhưng người cha đã không hề lên án anh, mà còn mở tiệc ăn mừng sự trở về của anh, như thể anh chưa bao giờ rời bỏ nhà. Điều này cho thấy sự tha thứ của Thiên Chúa không dựa trên công trạng hay giá trị của chúng ta, mà hoàn toàn là do tình yêu vô điều kiện của Ngài. Chúng ta không cần phải lo lắng về quá khứ của mình, không cần phải sợ hãi khi trở về với Thiên Chúa, vì Ngài luôn sẵn sàng tha thứ cho chúng ta, chỉ cần chúng ta thật lòng sám hối.
Tuy nhiên, dụ ngôn cũng cho thấy rằng sự tha thứ của Thiên Chúa không phải lúc nào cũng dễ dàng được chấp nhận. Người con cả đã rất giận dữ khi thấy em mình được cha tha thứ, và anh ta không muốn tham gia vào niềm vui của gia đình. Anh ta đã không nhận ra rằng tình yêu của cha không phải là sự thiên vị mà là một tình yêu bao dung, muốn tất cả các con của mình đều được hạnh phúc. Đối với người con cả, việc phải cùng chia sẻ niềm vui với người em đã hoang phí gia sản là điều khó chấp nhận. Nhưng chính trong lúc đó, người cha lại một lần nữa đi ra ngoài, tìm cách thuyết phục người con cả vào nhà. Người cha đã không muốn mất đi bất kỳ đứa con nào, dù là con thứ hay con cả. Đây là một bài học quan trọng cho chúng ta, rằng tình yêu thương của Thiên Chúa không có sự phân biệt, và chúng ta không thể vì ích kỷ hay tự cao mà ngăn cản tình thương của Ngài đến với người khác.
Mùa Chay là thời gian để chúng ta nhìn lại chính mình, để nhận ra những sai lầm và thiếu sót trong cuộc sống. Chúng ta có thể giống như người con thứ, đã đi xa khỏi Thiên Chúa, nhưng giờ đây được mời gọi trở về. Chúng ta cũng có thể giống như người con cả, không chấp nhận sự tha thứ của Thiên Chúa và không muốn chia sẻ tình yêu ấy với anh chị em mình. Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hoán cải, để không chỉ nhận lấy sự tha thứ của Thiên Chúa mà còn chia sẻ tình yêu thương ấy với những người xung quanh. Đừng để sự ích kỷ hay kiêu ngạo ngăn cản chúng ta nhận ra tình thương bao la của Thiên Chúa.
Lạy Cha, con cảm tạ Cha vì tình thương vô bờ bến mà Cha dành cho chúng con. Xin giúp con can đảm đứng dậy và trở về với Cha mỗi ngày, dù tội lỗi của con có lớn đến đâu. Xin giúp con hiểu rằng tình yêu của Cha không có điều kiện, không có sự phân biệt, và xin cho con biết tha thứ cho anh chị em mình như Cha đã tha thứ cho con. Để mỗi ngày sống của con là một hành trình trở về, là một hành trình của tình yêu và sự tha thứ. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
NGƯỜI CHA NHÂN HẬU: LÒNG THƯƠNG XÓT CỦA THIÊN CHÚA
Anh chị em thân mến,
Hôm nay, qua dụ ngôn về người con hoang đàng, Chúa Giêsu muốn mời gọi chúng ta suy ngẫm về tình yêu thương vô bờ bến của Thiên Chúa đối với những tội nhân ăn năn hối cải. Dụ ngôn này không chỉ là câu chuyện của một người con đã đi lạc và quay trở về, mà còn là hình ảnh sống động về lòng nhân từ của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi và sẵn sàng tha thứ khi con cái Ngài quay về với Ngài trong sự ăn năn chân thành. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ chú trọng vào người con hoang đàng mà bỏ qua hình ảnh người cha nhân từ, chúng ta sẽ bỏ lỡ thông điệp cốt lõi mà Chúa Giêsu muốn truyền đạt: Thiên Chúa là người Cha đầy lòng thương xót, luôn rộng mở vòng tay đón nhận những ai ăn năn quay trở về.
Dụ ngôn này bắt đầu với một người con út trong gia đình, được cưng chiều, nuông chiều và có nhiều ưu đãi. Thực tế là cậu con trai này, với tất cả sự yêu thương mà cha đã dành cho, lại không thể nhận ra giá trị của tình yêu đó. Chỉ vì muốn sống tự do, không bị ràng buộc, cậu đã đòi chia gia tài và ra đi tìm kiếm một cuộc sống phóng túng, không cần lo nghĩ. Đây là một hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống hôm nay: đôi khi chúng ta cũng giống như người con hoang đàng, khi chúng ta đắm chìm trong những đam mê tội lỗi, coi thường tình yêu của Thiên Chúa và tìm kiếm hạnh phúc ở những nơi không mang lại sự sống vĩnh cửu. Cậu con trai, với tất cả sự tự do mà mình tưởng tượng, đã tìm đến những cuộc vui, những thỏa mãn nhục dục, nhưng cuối cùng, tất cả đều trở thành phù du, và cậu rơi vào tình trạng khốn cùng.
Cậu phải đi chăn heo để sống qua ngày, điều này làm cho cậu không chỉ bị mất hết tài sản mà còn bị mất cả phẩm giá. Trong lúc tuyệt vọng, một ánh sáng đã xuất hiện trong tâm hồn cậu: “Tôi sẽ đứng dậy, về với cha tôi”. Cậu đã nhận ra rằng dù mình có làm gì đi nữa, cha luôn là người sẽ đón nhận mình. Đây chính là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời cậu. Trong khi cậu đang đi tìm kiếm hạnh phúc ở bên ngoài, thì chính sự trở về với tình yêu của người cha mới là điều mang lại sự bình an thật sự.
Lúc này, chúng ta thấy người cha trong dụ ngôn không chờ đợi con trai mình về nhà, mà đã nhìn thấy từ xa và chạy ra đón nhận cậu. Hình ảnh này làm nổi bật một sự thật quan trọng: Thiên Chúa luôn ở đó, chờ đợi chúng ta quay trở về bất kể chúng ta đã làm gì. Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta, ngay cả khi chúng ta sống trong tội lỗi và đắm chìm trong sự xa cách Ngài. Chính Thiên Chúa đã đi bước trước, bước ra để đón nhận chúng ta. Đây là điều mà chúng ta cần nhận ra trong mùa Chay này: Thiên Chúa không phải là một ông quan tòa nghiêm khắc, nhưng là một người cha yêu thương, luôn đợi chờ chúng ta quay về.
Điều quan trọng trong dụ ngôn này là người cha không hề trách móc con, mà chỉ có niềm vui khôn tả khi thấy con mình trở về. Ngài đã trao cho con tất cả những gì tốt đẹp nhất, áo đẹp, nhẫn, giày, và chuẩn bị tiệc mừng. Đó là sự đáp trả không giới hạn của người cha đối với tình yêu mà cậu con trai đáng ra phải nhận từ lâu. Thiên Chúa cũng vậy, Ngài không chỉ tha thứ cho chúng ta mà còn ban cho chúng ta những ơn lành, những món quà quý giá mà Ngài đã chuẩn bị sẵn cho những ai quay về với Ngài.
Tuy nhiên, không phải ai trong chúng ta cũng có thể nhận ra sự tha thứ và tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa. Trong dụ ngôn, chúng ta còn thấy sự ganh tỵ và thái độ khinh miệt của người con cả, người mà tưởng rằng mình luôn trung thành và xứng đáng nhận được mọi ân huệ từ cha. Nhưng trong thực tế, người con cả lại không nhận ra rằng tình yêu của cha không phải là thứ để giành giật, mà là thứ được ban phát cho tất cả con cái. Người con cả, dù sống gần cha, nhưng lại thiếu sự hiểu biết về lòng thương xót của cha. Anh ta đã sống như một người làm công, luôn tuân thủ mọi quy định mà không nhận ra rằng “tất cả những gì của cha đều là của con”. Đây là hình ảnh của những người tự cho mình là công chính, những người tuân giữ giới răn nhưng lại thiếu vắng tình yêu và sự cảm thông đối với những người khác, đặc biệt là đối với những người tội lỗi.
Dụ ngôn về người con hoang đàng không chỉ là một lời mời gọi đối với những người xa cách Thiên Chúa mà còn là một lời cảnh tỉnh đối với những người tưởng rằng mình không có tội, rằng mình là những người công chính. Chúng ta không thể có thái độ tự mãn, mà phải luôn nhận thức rằng tình yêu của Thiên Chúa không phải là thứ có thể đo đếm bằng hành động của chúng ta, mà là một món quà vô điều kiện. Mùa Chay là thời gian để chúng ta trở về với Thiên Chúa, không phải chỉ bằng những lời hứa suông hay những hy sinh bề ngoài, mà là bằng một tâm hồn thật sự khiêm nhường, biết đón nhận tình yêu thương và tha thứ của Thiên Chúa.
Chúng ta hãy tự hỏi mình, liệu trong cuộc sống hôm nay, chúng ta có đối xử với Thiên Chúa như người con hoang đàng đối xử với cha mình không? Khi chúng ta phạm tội, dù là những tội nhỏ hay lớn, chúng ta cũng đang nhạo báng, xỉ nhục Thiên Chúa, khi đó, chính chúng ta đã làm đau lòng Cha. Dụ ngôn này mời gọi chúng ta không chỉ nhìn vào những lỗi lầm của mình mà còn nhìn vào tình yêu tha thứ vô bờ bến của Thiên Chúa, Đấng luôn chờ đợi chúng ta quay về. Đó là sự thật vĩ đại mà chúng ta phải nhận ra trong mùa Chay này: Thiên Chúa yêu thương chúng ta, luôn tha thứ cho chúng ta, và Ngài không bao giờ bỏ rơi chúng ta, dù chúng ta có đi đâu hay làm gì.
Xin Chúa giúp chúng ta sống xứng đáng với tình yêu thương của Ngài, luôn biết quay về với Cha trong sự ăn năn, và mở rộng trái tim mình để đón nhận tình yêu tha thứ của Ngài. Amen.
Lm, Anmai, CSsR
LÒNG NHÂN TỪ CỦA THIÊN CHÚA
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy ngẫm về lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa đối với những ai tội lỗi, những người đang lạc lối và cần được đón nhận trong tình thương tha thứ của Ngài. Qua bài đọc 1, chúng ta nghe thấy một lời khẳng định mạnh mẽ: “Chúa không khư khư giữ mãi cơn thịnh nộ của mình, vì Chúa ưa thích lòng từ bi. Chúa còn thương xót chúng tôi, còn dày đạp những bất công của chúng tôi dưới chân Chúa, và ném mọi tội lỗi chúng tôi xuống đáy biển.” Đây là một hình ảnh tuyệt vời về lòng nhân từ của Thiên Chúa, một tình yêu thương không bao giờ vơi cạn, luôn sẵn sàng đón nhận và tha thứ cho những ai biết ăn năn và quay về với Ngài.
Dụ ngôn về người con hoang đàng mà Chúa Giêsu kể lại cho chúng ta trong bài Tin Mừng hôm nay là minh họa sống động cho sự tha thứ vô điều kiện của Thiên Chúa. Hình ảnh người cha trong dụ ngôn không chỉ là một hình ảnh đơn giản của một người cha nhân từ, mà còn là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng đầy lòng thương xót, luôn đợi chờ và mở rộng tay đón nhận mỗi người tội lỗi khi họ nhận ra sai lầm của mình và quay về trong sự ăn năn hối lỗi. Người cha trong dụ ngôn không chỉ tha thứ cho đứa con đã làm tổn thương đến gia đình, mà còn là người chủ động ra đón con khi thấy con từ xa. Đó là một cử chỉ vô cùng mạnh mẽ, thể hiện tình yêu vô biên và lòng khoan dung của Thiên Chúa dành cho tất cả chúng ta.
Câu xướng trước bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng “Đây là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ.” Thời gian cứu độ là lúc Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ mọi tội lỗi, là lúc chúng ta được mời gọi quay về với Ngài trong sự ăn năn và sám hối. Mỗi một lần chúng ta trở về với Thiên Chúa, đó là một cơ hội để được Ngài đón nhận và đổi mới. Không có tội lỗi nào quá lớn để Thiên Chúa không thể tha thứ, và không có người nào quá xa để không thể trở về trong tình thương của Ngài.
Chúng ta hãy suy gẫm về dụ ngôn này, vì đó là bài học sâu sắc về lòng nhân từ của Thiên Chúa, về sự cần thiết phải ăn năn và quay về với Ngài, và về cách chúng ta, những người đã được Thiên Chúa thương xót, cũng cần biết mở rộng lòng nhân từ và tha thứ cho những anh chị em của mình. Dụ ngôn này giống như một bức tranh bao gồm ba phần, mỗi phần đều chứa đựng những bài học quan trọng.
Hãy nhìn bức tranh người cha. Đó là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng luôn yêu thương chúng ta dù chúng ta có lầm lỗi đến đâu. Người cha không chấp nhất những lỗi lầm của đứa con, mà ngay khi con trở về, Ngài chạy ra đón và tha thứ ngay lập tức. Cử chỉ này không chỉ thể hiện lòng khoan dung của người cha mà còn là một lời mời gọi mỗi người chúng ta trở về trong tình yêu của Thiên Chúa. Đó là lời nhắc nhở chúng ta rằng, dù chúng ta đã sai lầm, dù chúng ta đã lạc lối, nhưng Thiên Chúa luôn sẵn sàng đón nhận chúng ta nếu chúng ta thật lòng ăn năn và quay về với Ngài.
Hãy nhìn bức tranh người con hoang đàng. Đây là hình ảnh của một kẻ tội lỗi, một người đã lãng phí tất cả những gì mình có trong cuộc sống buông thả. Nhưng trong lúc tuyệt vọng, khi nhận ra sự sai lầm của mình, người con quyết định quay trở về. Dù đã làm tổn thương cha mình, dù đã làm mất tất cả, người con vẫn can đảm đứng dậy và trở về. Đây là hành động của sự khiêm nhường và ăn năn. Người con không phủ nhận sai lầm, mà chấp nhận rằng mình không xứng đáng với tình yêu của cha, nhưng cha đã đón nhận anh mà không chút giận hờn. Đây là hình ảnh của tất cả những ai đang sống trong tội lỗi và cần sự tha thứ. Dù chúng ta có lầm lỗi đến đâu, Thiên Chúa luôn chờ đợi và sẵn sàng đón nhận chúng ta nếu chúng ta quay về trong sự ăn năn thật lòng.
Cuối cùng, hãy nhìn bức tranh người anh cả. Đây là hình ảnh của những người tự cho mình là công chính, những người không thể chấp nhận việc Thiên Chúa tha thứ cho người khác, đặc biệt là cho những kẻ tội lỗi. Người anh cả, dù trung thành và làm việc cho cha suốt thời gian qua, lại không thể chia vui với người em trở về. Anh ta tức giận và không tham gia vào bữa tiệc mừng. Hành động của người anh cả là hình ảnh của những người không biết tha thứ, không biết mở rộng trái tim mình để chia sẻ niềm vui của Thiên Chúa khi có một người tội lỗi quay về. Đây là lời cảnh tỉnh cho chúng ta, những người tự cho mình là công chính, hãy tránh xa sự kiêu ngạo và hẹp hòi. Nếu chúng ta không có lòng vị tha, không mở rộng lòng mình để đón nhận những anh chị em lầm lỡ, chúng ta sẽ không thể hiểu được lòng nhân từ vô biên của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, qua dụ ngôn này, Chúa muốn dạy chúng con về lòng nhân từ và sự tha thứ vô điều kiện của Thiên Chúa. Xin Chúa giúp chúng con luôn biết tin tưởng vào tình yêu vô biên của Chúa, để mỗi khi chúng con lầm lỡ, chúng con có thể quay về với Ngài trong sự ăn năn và hối lỗi. Xin giúp chúng con học theo gương người cha nhân hậu, để biết mở rộng lòng nhân từ và tha thứ cho những anh chị em của mình. Đặc biệt, xin giúp chúng con tránh xa sự kiêu ngạo và hẹp hòi của người anh cả, để chúng con có thể vui mừng trong sự trở về của những người lầm lỡ và biết sống trong tình yêu và sự tha thứ của Thiên Chúa. Amen.
Lm, Anmai, CSsR