Nhảy đến nội dung

6 người hùng lớn tuổi trong Kinh Thánh

6 người hùng lớn tuổi trong Kinh Thánh

Trong một thế giới cuồng quay với nhịp điệu của tuổi trẻ, nơi tốc độ được tôn sùng và sự mới mẻ được săn đón, chúng ta đôi khi vô tình lãng quên một sự thật vĩ đại: rằng thời gian không chỉ lấy đi, mà còn ban tặng. Chúng ta nhìn vào những nếp nhăn trên gương mặt, những sợi tóc bạc trên mái đầu và dễ dàng tin vào câu chuyện mà xã hội thường kể: câu chuyện về sự suy tàn, về việc lùi lại phía sau, về một chương sách sắp đến hồi kết. Nhưng nếu có một nơi ta có thể tìm thấy một câu chuyện hoàn toàn khác, một câu chuyện về giá trị được tôi luyện, về mục đích được khơi lại và về ân sủng nở hoa rực rỡ nhất lúc xế chiều, thì đó chính là trong những trang Kinh Thánh.

Kinh Thánh không phải là một cuốn sách chỉ dành cho người trẻ tuổi với những hoài bão lớn lao. Trái lại, khi lật giở từng trang Cựu Ước và Tân Ước, ta sẽ kinh ngạc khi nhận ra rằng, chính những tâm hồn đã đi qua phần lớn cuộc đời mình lại thường được Thiên Chúa chọn cho những sứ mệnh then chốt, những vai trò định hình nên dòng chảy của lịch sử cứu độ. Dường như Ngài muốn dùng chính những con người ấy để nhắn nhủ với chúng ta một cách tha thiết rằng: tuổi tác không phải là dấu chấm hết, mà là một dấu cộng cho sự khôn ngoan, chiều sâu và đức tin.

Vì vậy, nếu bạn đang thấy mình già đi và đôi lúc tự hỏi "tôi còn có thể làm được gì nữa?", hoặc nếu bạn còn trẻ và đang tìm kiếm những ngọn hải đăng trí tuệ để soi đường, hãy cùng tôi dành chút thời gian lắng đọng. Chúng ta sẽ cùng nhau gặp gỡ sáu con người phi thường, sáu người hùng tóc bạc của Kinh Thánh, để xem câu chuyện của họ có thể thắp lên ngọn lửa nào trong tâm hồn chúng ta hôm nay.

1. Abraham - Người tiên phong trung thành giữa hoàng hôn cuộc đời

Hãy thử hình dung bạn đã 75 tuổi. Ở cái tuổi mà hầu hết chúng ta chỉ mong tìm thấy sự bình yên bên con cháu, tận hưởng thành quả của một đời lao nhọc, thì Abraham lại nghe thấy một tiếng gọi làm đảo lộn tất cả. "Hãy rời bỏ quê hương, họ hàng và nhà cửa cha ngươi, mà đi đến đất Ta sẽ chỉ cho ngươi." Đó không phải là một lời mời gọi cho một chuyến du lịch ngắn ngày. Đó là một mệnh lệnh đòi hỏi ông phải từ bỏ mọi thứ quen thuộc, mọi sự an toàn đã được xây dựng, để dấn thân vào một hành trình vô định.

Abraham không phải là một chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết. Ông là một người đã ở bên kia sườn dốc cuộc đời. Nhưng chính ở cái tuổi đó, đức tin của ông lại bùng cháy rực rỡ nhất. Ông không tranh cãi, không mặc cả với Chúa. Ông tin. Ông gói ghém hành trang, và ông đi. Lòng trung thành của Abraham không phải là lòng trung thành của sự ngây thơ, mà là của một tâm hồn đã nếm trải đủ thăng trầm để nhận ra đâu là điều đáng để phó thác. Và phần thưởng cho sự phó thác ấy thật ngọt ngào: ở tuổi 100, cái tuổi dường như không còn bất kỳ hy vọng sinh học nào, ông đã bồng trên tay Isaac, đứa con của lời hứa.

Abraham truyền cảm hứng cho chúng ta hôm nay như thế nào? Ông là lời nhắc nhở sống động rằng, không một trang nào trong cuốn sách cuộc đời viết rằng "đã quá muộn". Có thể bạn đang ở tuổi 50 và muốn bắt đầu một sự nghiệp mới. Có thể bạn đã nghỉ hưu và cảm thấy tiếng gọi phục vụ cộng đoàn. Abraham dạy chúng ta rằng, Thiên Chúa không nhìn vào giấy khai sinh của chúng ta; Ngài nhìn vào sự sẵn sàng của trái tim. Lòng can đảm của ông không nằm ở sức mạnh cơ bắp, mà ở sức mạnh của niềm tin, một niềm tin dám bước đi ngay cả khi không nhìn thấy đích đến.

2. Sara - Nụ cười của niềm hy vọng nở muộn

Nếu Abraham là biểu tượng của hành động đức tin, thì Sara, vợ ông, là hiện thân của một cuộc đấu tranh nội tâm đầy cảm động. Hãy nghĩ về những thập kỷ dài đằng đẵng bà sống trong nỗi buồn của sự hiếm muộn, một nỗi đau vô cùng lớn lao trong xã hội thời bấy giờ. Mỗi năm qua đi, hy vọng trong bà lại tàn lụi thêm một chút, như một mầm cây khô cằn giữa sa mạc.

Vì vậy, khi nghe lời hứa rằng mình sẽ có con ở tuổi 90, phản ứng đầu tiên của Sara là một tiếng cười. Đó không phải là tiếng cười của niềm vui, mà là tiếng cười của sự hoài nghi, của một nỗi đau đã chai sạn. "Một bà lão như tôi mà còn được hưởng phúc đó sao?" Tiếng cười ấy chứa đựng tất cả những năm tháng thất vọng của bà. Nhưng điều kỳ diệu là, Thiên Chúa không quở trách tiếng cười ấy. Ngài biến nó thành sự thật. Và rồi, khi Isaac ra đời, Sara lại cất lên một tiếng cười khác, lần này là tiếng cười của niềm vui vỡ òa, của sự kinh ngạc trước quyền năng Thiên Chúa.

Sara truyền cảm hứng cho chúng ta hôm nay như thế nào? Câu chuyện của Sara là một bản tình ca dành cho những ai cảm thấy mình đã bỏ lỡ một điều gì đó quan trọng trong đời. Có thể đó là một ước mơ chưa thành, một mối quan hệ đã lỡ, một cơ hội đã trôi qua. Sara dạy chúng ta rằng, ngay cả khi lý trí nói "không thể", thì trái tim vẫn có quyền hy vọng. Bà khuyến khích chúng ta hãy mở lòng mình ra trước những điều bất ngờ, bởi phép màu của Chúa thường không tuân theo lịch trình của con người. Cuộc đời bà là minh chứng hùng hồn rằng, niềm vui lớn nhất đôi khi lại đến vào lúc ta ít ngờ tới nhất.

3. Môsê - Nhà lãnh đạo miễn cưỡng ở tuổi 80

Sau 40 năm sống đời hoàng tử ở Ai Cập và 40 năm tiếp theo làm một người chăn chiên vô danh nơi sa mạc, Môsê, ở tuổi 80, có lẽ đã nghĩ rằng những ngày tháng huy hoàng của mình đã vĩnh viễn ở lại phía sau. Ông đã quen với sự tĩnh lặng của đồng vắng, với tiếng be be của đàn cừu. Và rồi, từ bụi gai bốc cháy, Chúa gọi tên ông.

Phản ứng của Môsê không phải là sự hăng hái. Đó là sự do dự, là mặc cảm. "Con là ai mà dám đi gặp Pharaô?" Ông viện cớ mình ăn nói khó khăn, mình không đủ năng lực. Ông là hình ảnh phản chiếu nỗi sợ hãi cố hữu trong mỗi chúng ta: nỗi sợ rằng mình không đủ tốt. Nhưng Chúa không cần một nhà hùng biện hoàn hảo; Ngài cần một trái tim vâng phục. Và chính con người 80 tuổi, người tự nhận mình bất tài ấy, đã trở thành một trong những nhà lãnh đạo vĩ đại nhất lịch sử, người đã can đảm đối đầu với đế chế hùng mạnh nhất thời bấy giờ và dẫn dắt cả một dân tộc đến miền đất tự do.

Môsê truyền cảm hứng cho chúng ta hôm nay như thế nào? Ông là vị thánh bảo trợ cho tất cả những ai cảm thấy mình bị giới hạn bởi tuổi tác, sức khỏe hay những khiếm khuyết cá nhân. Câu chuyện của Môsê cho thấy rằng, sứ mệnh của Chúa dành cho chúng ta không phụ thuộc vào khả năng của chúng ta, mà vào quyền năng của Ngài hoạt động qua chúng ta. Khi bạn cảm thấy mình đã quá già để tạo ra sự khác biệt, hãy nhớ đến Môsê. Sự lãnh đạo của ông là một lời mời gọi, rằng hãy can đảm bước vào vai trò phục vụ mà Chúa trao phó, tin tưởng rằng sức mạnh, sự khôn ngoan và lời lẽ cần thiết sẽ được ban cho đúng lúc.

4. Nữ Tiên Tri Anna - Viên ngọc sáng của lòng kiên nhẫn tận hiến

Trong sự vĩ đại của các nhân vật Kinh Thánh, Anna là một người hùng thầm lặng. Bà không dẫn dắt một dân tộc, không sinh ra một tổ phụ. Cuộc đời bà, sau khi trở thành góa phụ từ sớm, là một chuỗi ngày dài của sự tận hiến âm thầm: ăn chay, cầu nguyện và phục vụ trong Đền Thờ. Ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, hàng chục năm trời. Với con mắt của người đời, đó có thể là một cuộc sống nhàm chán, vô vị.

Nhưng với con mắt đức tin, đó là một cuộc đời được dệt nên bằng những sợi chỉ vàng của lòng kiên trì. Bà không chờ đợi trong vô vọng; bà chờ đợi trong sự tỉnh thức tâm linh. Và rồi, đức tin kiên định của bà đã được tưởng thưởng. Vào một ngày bình thường như mọi ngày, bà được diễm phúc nhìn thấy Hài Nhi Giêsu được dâng vào Đền Thờ. Trong khi bao người khác chỉ thấy một đứa trẻ sơ sinh bình thường, đôi mắt tâm hồn của Anna, được rèn luyện qua hàng thập kỷ cầu nguyện, đã nhận ra Ngài chính là Đấng Cứu Thế mà dân tộc hằng mong đợi.

Anna truyền cảm hứng cho chúng ta hôm nay như thế nào? Cuộc đời của bà là một bài thánh ca tuyệt đẹp về giá trị của sự bền đỗ. Bà dạy chúng ta rằng, không phải hành động lớn lao nào cũng ồn ào. Có một sức mạnh phi thường trong sự trung thành với những việc nhỏ bé hằng ngày, trong việc duy trì đời sống cầu nguyện, trong việc âm thầm phục vụ. Anna khuyến khích chúng ta hãy sống có mục đích ngay cả khi không ai nhìn thấy, tin rằng mỗi giây phút ta sống trong sự kết hiệp với Chúa đều là một hạt giống, và nó sẽ đơm hoa kết trái vào đúng thời điểm mà Ngài đã định.

5. Simêon - Ngọn nến cháy sáng đến giọt sáp cuối cùng

Giống như Anna, Simêon cũng là một người đang mong chờ. Ông được Kinh Thánh mô tả là một người "công chính và sùng đạo". Nhưng ông có một lời hứa đặc biệt từ Chúa Thánh Thần: ông sẽ không chết trước khi được thấy Đấng Cứu Thế. Cuộc đời của Simêon, do đó, là một cuộc đời của sự chờ đợi đầy hy vọng. Mỗi sớm mai thức dậy, có lẽ ông đều tự hỏi: "Có phải là hôm nay không?"

Sự chờ đợi ấy không làm ông mệt mỏi hay cay đắng. Nó làm cho những năm tháng cuối đời của ông trở nên ý nghĩa và sống động. Và rồi ngày ấy cũng đến. Khi ông bồng ẵm Hài Nhi Giêsu trên tay, tất cả sự mong chờ của một đời người đã được đong đầy. Ông cất lên lời kinh tuyệt đẹp: "Giờ đây, lạy Chúa, xin để cho tôi tớ này được an bình ra đi... vì chính mắt con đã thấy ơn cứu độ của Ngài." Đó không phải là lời than của một người sắp chết, mà là tiếng reo vui của một người đã hoàn thành mục đích sống của mình.

Simêon truyền cảm hứng cho chúng ta hôm nay như thế nào? Câu chuyện của ông nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc sống có mục đích cho đến hơi thở cuối cùng. Ông dạy chúng ta hãy luôn tỉnh thức và chú tâm đến những hoạt động âm thầm của ân sủng trong cuộc sống. Tấm gương của ông cho thấy, một cuộc đời được sống trong hy vọng và đức tin sẽ mang lại một sự bình an sâu thẳm mà không của cải vật chất nào có thể sánh được, ngay cả khi ta đối diện với ngưỡng cửa của vĩnh hằng.

6. Êlisabét - Vẻ đẹp của sự cố vấn và nâng đỡ

Êlisabét là một mảnh ghép quan trọng trong câu chuyện Giáng Sinh. Bà cũng mang thai trong phép lạ khi đã lớn tuổi. Nhưng vai trò đẹp nhất của bà có lẽ được thể hiện trong cuộc gặp gỡ với người em họ trẻ tuổi của mình, Maria. Khi Maria, một cô gái trẻ đang mang trong mình một mầu nhiệm quá lớn lao và có thể cảm thấy hoang mang, sợ hãi, tìm đến bà, Êlisabét đã không đón tiếp bằng sự nghi ngờ.

Bà đã chào đón Maria bằng một lời reo vui được linh hứng bởi Chúa Thánh Thần: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ!" Trong khoảnh khắc ấy, Êlisabét không chỉ là một người chị họ. Bà là một người cố vấn, một người khẳng định, một người dùng sự khôn ngoan của tuổi tác và kinh nghiệm đức tin của mình để nâng đỡ một tâm hồn trẻ. Bà đã tạo ra một không gian an toàn, nơi hai thế hệ có thể chia sẻ niềm vui và những điều kỳ diệu mà Chúa đang thực hiện.

Êlisabét truyền cảm hứng cho chúng ta hôm nay như thế nào? Bà dạy chúng ta một bài học vô giá về vai trò của người lớn tuổi: trở thành người cố vấn và nguồn khích lệ. Sự khôn ngoan tích lũy qua năm tháng không phải để giữ cho riêng mình, mà là để chia sẻ, để nâng đỡ thế hệ đi sau. Tâm hồn rộng mở của bà truyền cảm hứng cho chúng ta, những người lớn tuổi, hãy trở thành một điểm tựa vững chắc, một vòng tay ấm áp cho những người trẻ đang phải đối mặt với những thử thách của họ.

Abraham, Sara, Môsê, Anna, Simêon, và Êlisabét. Sáu con người, sáu câu chuyện, nhưng cùng chung một thông điệp vang vọng qua hàng ngàn năm: tuổi tác trong vương quốc của Thiên Chúa không phải là một giới hạn, mà thường là một sự chuẩn bị. Đó là giai đoạn mà đức tin đã được thử luyện, trí tuệ đã được lắng đọng, và sự kiên trì đã trở thành bản chất.

Cuộc sống của họ là một lời mời gọi tha thiết gửi đến mỗi chúng ta. Hãy nhìn vào những năm tháng trước mắt, không phải với nỗi sợ hãi về những gì sẽ mất đi, mà với niềm hy vọng về những gì vẫn có thể được vun trồng. Hãy tin rằng những đóng góp giá trị nhất của bạn có thể vẫn còn đang ở phía trước. Dù bạn là ai, dù bạn bao nhiêu tuổi, hãy nhớ rằng câu chuyện của bạn vẫn chưa kết thúc. Và biết đâu, chương rực rỡ nhất, ý nghĩa nhất lại là chương mà Thiên Chúa đang dành để viết trong những năm tháng xế chiều của cuộc đời bạn.

.

Lm. Anmai, CSsR

 

Danh mục:
Tác giả: