Nhảy đến nội dung

Biết đủ - Dấu lạ nào nữa cho con người ?


 

BIẾT ĐỦ

Bài học "biết đủ" để hạnh phúc có thể ai cũng đã được nghe, nhưng thực tế không phải ai cũng có thể làm được.

Cách đây không lâu, khi phim

truyền hình "Hometown Cha-Cha-Cha" (Điệu Cha-Cha-Cha làng biển) lên sóng, có một câu nói rất đáng suy ngẫm của bà Gam Ri dành cho Hong Doo Shik, đó là: "Cuộc đời tưởng chừng rất dài, nhưng sống rồi mới biết ngắn lắm. Phải vứt hết suy nghĩ thừa thãi và sống thật với chính mình".

Như cách bà Gam Ri nói, rõ ràng, chỉ cần mỗi người trong chúng ta biết bản thân đang cần gì, muốn gì và phải làm gì thì chắc chắn sẽ có được hạnh phúc. Nhưng, nói ra thì dễ, còn để thực hiện thì không phải ai cũng gạt bỏ được hết những mơ mộng, tham vọng ẩn sâu trong mỗi con người.

"Biết đủ" để hạnh phúc khó thực hiện nhưng không phải là không thể thực hiện.

Người biết đủ luôn cảm thấy an yên và hạnh phúc. Họ luôn mỉm cười đối mặt với mọi khó khăn của cuộc sống, trong mắt người đó điều gì cũng có cách giải quyết. Họ sẽ tìm ra hướng đi phù hợp và hoàn hảo nhất. Người biết đủ sẽ phân biệt được rõ điều gì nên làm thì làm, điều gì không nên làm.

Trong suy nghĩ của người biết đủ không có chỗ cho sự tranh giành và đòi hỏi quá mức. Họ luôn cảm thấy hài lòng và thỏa mãn với cuộc sống hiện tại. Nếu biết hài lòng với những gì mình đang có, chúng ta mới có thể sống hạnh phúc. Biết đủ chính là gìn giữ những gì mà ta có, nếu không thì những thứ mà ta đang sở hữu cùng rời bỏ chúng ta mà đi.

Vì vậy, chúng ta không nên tham lam hay bằng mọi giá để đạt được những thứ vốn không thuộc về mình. Cần đặt ra một giới hạn nhất định để không phạm phải sai lầm và đánh mất lương tâm. Không thể phủ nhận sức hấp dẫn, tầm quan trọng của danh lợi cũng như vật chất. Nhưng bạn cần biết danh lợi và tiền tài là vật ngoài thân, là thứ không tồn tại mãi mãi. Chúng ta chỉ cần có một chút danh lợi trong mức độ có thể, đừng vì lòng tham chiếm giữ quá nhiều. Và cũng đừng mải mê theo đuổi, để rồi rơi vào vòng luẩn quẩn không thoát ra được. Kết quả cuối cùng không được gì mà còn đánh mất niềm vui, niềm hạnh phúc vốn có.

Người không biết đủ thì lúc nào cũng cảm thấy thiếu thốn và khó thành công trong việc tìm kiếm hạnh phúc thật sự. Không biết đủ là nguyên nhân gây ra họa, người không biết đủ thì cho dù có nhiều nhưng vì lòng tham, họ chưa khi nào thấy đủ.

Có những thời điểm công danh, tiền bạc không được như ý, họ lại quay ra oán trách hết thảy. Những bất mãn đó đều có nguyên nhân xuất phát từ lòng tham muốn, những đòi hỏi không thực tế sinh ra. Khi tham muốn trỗi dậy, tinh thần vị tha, lòng khoan dung cũng biến mất và con người trở nên ích kỷ.

Có người chỉ vì lòng tham mà cảm thấy không thỏa mãn với những gì mình đang có, mù quáng chạy theo ảo ảnh, để rồi đánh mất những điều tốt đẹp, sau đó mới cảm thấy hối tiếc. Lòng tham quá mức sẽ làm tổn hại bản thân và liên lụy đến người khác. Chúng ta phải biết thế nào là đủ khi đứng trước cám dỗ của danh lợi, tiền bạc. Nếu không, chúng ta sẽ gặp phải tổn thất nặng nề về vật chất và tinh thần.

Lời kinh lạy Cha mà Chúa dạy chúng ta tuyệt vời ở chỗ biết đủ : lương thực hàng ngày.

Thật vậy, phàm là người chỉ cần ba bữa cơm (có người chỉ cần 1 hay 2 bữa) là đủ. Thế nhưng rồi ta thấy mấy ai thấy mình đủ để rồi cứ mãi bất an. Cứ càng tìm thì càng thiếu và càng thấy không đủ.

Ngày hôm nay không ít người biết mình đủ. Họ tranh thủ cày ngày và cày đêm kèm theo biết bao nhiêu lời biện hộ. Những biến cố xảy đến trong cuộc đời như lời nhắc nhớ họ mà dường như họ không biết.

Một người quen biết ra đi để lại vợ con và công trình xây dựng dang dở. Ông ra đi để lại sự chới với cho bà mẹ và mấy đứa con.

Chàng nghệ sĩ chuyên tạc tượng Chúa ra đi ở cái tuổi còn đang sung sức để lại trong lòng nhiều người niềm thương và nỗi nhớ. Anh để lại nhều công trình chưa hoàn thành như lòng người mong muốn.

Nhiều và nhiều sự ra đi bất ngờ để lại sự nuối tiếc cũng như nhiều dự định còn dang dở. Chính vì thế, lời dạy mà Chúa dạy chúng ta biết đủ để chúng ta thấy bình an và hạnh phúc. Ngày nào còn mở mắt thức giấc nhìn đời quả là hạnh phúc và đủ lắm rồi.

Lời xin mà Chúa dạy quá sức hay. Thế nhưng rồi mấy ai nghiệm và niệm ra chân lý ấy. “Tuy họ lấy tên mình mà đặt cho miền này xứ nọ. Nhưng ba tấc đất mới thật là nhà. Nơi họ ở muôn đời muôn kiếp”. Vậy đó, 3 tấc đất mới thật là nhà để rồi dù lam lũ thế nào đi chăng nữa thì cũng xuôi đôi tay mà không mang theo được gì.

Mỗi chúng ta hãy để cho tâm hồn mình lắng lại để nghiệm lại mình đã sống đúng lời Chúa dạy hay chưa ?

Hạnh phúc và bình an cho những ai biết đủ.

Lm. Anmai, CSsR

************

DẤU LẠ NÀO NỮA CHO CON NGƯỜI

           Ngàn ngàn năm trước, con người tìm dấu lạ. Đơn giản là căn cứ vào dấu lạ con người tiên đoán về cuộc đời, về con người của mình.

           Chúa Giêsu chính là dấu lạ cả thể mà Thiên Chúa ban cho con người. Dù con người bất tuân, dù con người phản loạn nhưng Thiên Chúa vẫn yêu thương và ban chính Con Một của Ngài xuống thế gian để cứu con người. Thiên Chúa hằng sống, Chúa Giêsu vẫn ở với con người nhưng con người không nhận ra sự hiện diện đó.

           Ngày hôm nay, dấu lạ vẫn xảy ra nhưng con người ồn ào náo nhiệt không nhận ra.

           Con virus quái ác do chính con người tạo ra để triệt hạ lẫn nhau. Qua và với con virus quái ác, con người đã có thể nói là ăn trên xác người.

           Thiên Chúa không làm ra dấu lạ virus để triệt hạ con người nhưng qua con virus đó Thiên Chúa mời gọi con người nhìn lại chính mình cũng như yêu thương đồng loại hơn. Một thực trạng và một thực tế đau lòng mà con người phải hứng chịu đó là giữa cơn dịch bệnh, bao nhiêu thủ đoạn được con người bày ra để chiếm đoạn tiền của người khác. Từ thuốc men chữa bệnh đến dụng cụ y tế như khẩu trang và đặc biệt là kittest đã móc bao nhiêu tiền trong túi của người đồng loại.

           Hiện tại, thế giới lại đang chứng kiến cuộc chiến trang khủng khiếp đang diễn ra. Bao nhiêu lính và người dân đã nằm xuống. Bao nhiêu gia đình phải ly tán và cơ sở vật chất bị tiêu hủy. Sự ác và sự dữ ngày mỗi ngày cứ diễn ra trước mắt chúng ta để rồi qua tất cả những biến cố đó ta lại suy nghĩ về cuộc đời.

           Thiên Chúa mời gọi mỗi chúng ta trong sâu lắng của cuộc đời nhìn về dấu lạ cao cả mà Chúa đã nói.

“Trong khi người Do Thái đòi hỏi những điềm thiêng dấu lạ, còn người Hy Lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan, thì chúng tôi lại rao giảng một Đấng Kitô bị đóng đinh, điều người Do Thái coi là ô nhục, không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ” (1 Cr 1, 22-23) Chính người Do thái, dân của Thiên Chúa, cũng không chấp nhận thập giá, vì coi đó là sự ô nhục, bị nguyền rủa, làm sao dân ngoại lại không cho là điên rồ?

Mỗi chúng ta, dừng lại để nhìn cuộc đời, nhìn bản thân của mỗi chúng ta. Gia đình nào cũng có thánh giá để rồi chúng ta cần và cần lắm nhìn thánh giá của đời mình. Ai ai trong chúng ta cũng có những nỗi khổ nhất định về tinh thần lẫn thể xác. Và đây chính là thập giá của đời mỗi người. Chuyện cần hơn cả là mỗi người cần đủ sức của mình để vác thập giá đời mình theo Chúa

Đứng trước thập giá, con người dễ nản lòng cũng như buông xuôi. Chính Chúa Giêsu cũng đã thốt lên “nhân sao Chúa bỏ con”. Chúng ta cũng vậy, cũng có những lúc chúng ta mệt mỏi để chúng ta cũng nói như Chúa Giêsu nói vậy. Chuyện cần thiết và quan trọng nhất của mỗi chúng ta đó là say mê, yêu mến và vác thánh giá của đời mình.

Tưởng nghĩ qua những dấu chỉ, dấu lạ của thời đại, ta nhận ra rằng sự sống của ta là mong manh, cuộc đời của ta là vắn vỏi để ta sống ngày mỗi ngày yêu thương nhau hơn.

Nếu như trước đây người ta coi thường mạng sống thì qua cơn đại dịch cũng như đỉnh điểm của những cơn dịch ta lại thấy rằng nếu như còn sống đó là dấu chỉ tình yêu Thiên Chúa. Có nhiều người thân thương của chúng ta ra đi quá nhanh và quá vội để rồi chúng ta thấy bản thân mình cũng vậy để rồi ý thức được điều đó, mỗi chúng ta hãy yêu thương nhau hơn.

Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn có nói : “Sống giữa đời này chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm thế nào nuôi dưỡng tình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời."

Xin cho mỗi chúng ta ngày mỗi ngày biết yêu nhau hơn để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời”

Lm. Anmai, CSsR


 

Danh mục:
Tác giả: