Nhảy đến nội dung

Bữa tiệc của những vết thương và niềm hy vọng

Thứ tư tuần 1 mùa vọng

BÀI GIẢNG: BỮA TIỆC CỦA NHỮNG VẾT THƯƠNG VÀ NIỀM HY VỌNG

Anh chị em thân mến,

Mùa Vọng luôn đánh thức trong chúng ta một nỗi khát khao rất người: khát khao được chạm đến, được thấu hiểu, được yêu thương trong chính những giới hạn và vết thương của cuộc đời mình. Bởi lẽ, dù chúng ta có mạnh mẽ đến đâu, thì sâu thẳm mỗi người vẫn mang một nỗi đói – đói được hiện hữu trọn vẹn dưới ánh nhìn yêu thương của Thiên Chúa.

Hôm nay, Lời Chúa mở ra cho chúng ta một hành trình thật đẹp: hành trình từ vết thương đến chữa lành, từ cô đơn đến thuộc về, từ thiếu thốn đến phong nhiêu.

1. “Đức Chúa sẽ lau khô dòng lệ trên mọi khuôn mặt” – Thiên Chúa bước vào nơi ta đau nhất

(Is 25,6-10a)

Ngôn sứ Isaia nói với chúng ta về một Thiên Chúa lạ lùng:

Giữa những sụp đổ của đời sống, Ngài không xây thành đắp lũy, cũng không ban những khẩu hiệu trấn an rẻ tiền. Ngài lập một bàn tiệc.

Bàn tiệc – biểu tượng của sự thân mật, của việc được đón nhận vô điều kiện.

Và Isaia nói: “Người sẽ lau khô dòng lệ trên mọi khuôn mặt.”

Anh chị em thân mến, đó là một hình ảnh thật dịu dàng.

Thiên Chúa không chỉ lau nước mắt bên ngoài, nhưng lau cả những ký ức đau thương ta đã giấu quá lâu, lau những vết xước tâm lý ta không đủ can đảm đối diện.

Trong hành vi cúi xuống ấy, Thiên Chúa trở thành Đấng chữa lành chiều sâu tâm hồn, như một người hiểu rõ ta hơn chính ta hiểu mình.

2. “Tôi được ở trong đền Người suốt những ngày tháng triền miên” – Nơi ẩn trú của tâm hồn

(Tv 22)

Thánh vịnh hôm nay là tiếng nói của một người đã đi qua thử thách, và tìm thấy ngôi đền của sự bình an.

Đó không chỉ là đền thờ bằng đá, mà là ngôi đền nội tâm, nơi ta cảm nhận mình được yêu mà không cần phải chứng minh, nơi ta có thể buông bỏ mọi lớp mặt nạ, nơi Thiên Chúa trở thành chỗ dựa an toàn cho đời sống tâm lý và tâm linh của ta.

Khi ta sống trong “đền thánh” ấy, thời gian không còn là chuỗi ngày dài vô nghĩa, nhưng trở thành một hành trình được đổ đầy hy vọng.

3. “Đức Giêsu chữa nhiều người đau yếu và hóa bánh ra nhiều” – Phép lạ từ những mảnh đời vụn vỡ

(Mt 15,29-37)

Tin Mừng kể: Người chữa người què, kẻ mù, kẻ câm, kẻ tàn tật.

Nhưng sâu xa hơn là những hình ảnh tâm lý của chính chúng ta:

• kẻ què – những bước chân đời sống bị tê liệt bởi sợ hãi;

• kẻ mù – những vùng khuất trong tâm lý mà ta không dám nhìn;

• kẻ câm – những điều ta muốn nói nhưng bị kìm bởi nỗi sợ bị từ chối;

• kẻ tật nguyền – những tổn thương quá khứ méo mó khả năng yêu thương của ta.

Đức Giêsu chạm đến tất cả, như thể Người đọc được ngôn ngữ của những tan vỡ.

Nhưng phép lạ lớn hơn nữa là Người hóa bánh ra nhiều.

Chúa không chỉ chữa lành sự thiếu hụt, Người còn biến nó thành sự phong nhiêu.

• Nơi ta từng đau, Người làm ta biết cảm thông.

• Nơi ta từng yếu, Người làm ta biết nâng đỡ.

• Nơi ta từng thiếu, Người làm ta biết quảng đại.

Phép lạ không chỉ xảy ra nơi năm chiếc bánh, mà còn nơi những mảnh đời bé nhỏ và nứt vỡ của chúng ta.

4. Mùa Vọng: thời khắc gặp gỡ giữa vết thương và Đấng chữa lành

Anh chị em thân mến,

Mùa Vọng là lời mời bước vào cuộc gặp gỡ nhiệm mầu:

gặp Đấng đến không phải để phủ nhận quá khứ chúng ta, mà để đưa nó vào hành trình chữa lành và biến đổi.

Thiên Chúa không đòi chúng ta phải hoàn hảo trước khi Người đến.

Ngài đến chính vì chúng ta còn đầy những khoảng thiếu vắng.

“Lau khô nước mắt”, “dẫn vào đền thánh”, “chữa lành và bẻ bánh” – tất cả là những hành động của một Thiên Chúa nhìn thấy ta rõ ràng hơn ta nhìn chính mình, và yêu ta hơn ta dám yêu chính bản thân.

5. Lời mời gọi

Hôm nay, mỗi chúng ta hãy dừng lại để hỏi:

• đâu là giọt nước mắt tôi chưa để Chúa chạm vào?

• đâu là nỗi đau tôi còn giấu kín?

• đâu là vùng mù tâm linh tôi không dám nhìn?

• đâu là những mảnh vụn đời tôi mà Chúa đang muốn hóa bánh?

Xin đừng sợ.

Một Thiên Chúa cúi xuống lau nước mắt chúng ta không phải là Thiên Chúa của phán xét, nhưng là Thiên Chúa của chữa lành.

Lời nguyện kết

Lạy Chúa,

xin bước vào những vùng sâu nhất của tâm hồn chúng con,

những nơi chúng con sợ phải đối diện.

Xin lau khô những giọt lệ còn ẩn kín,

xin chữa lành những vết thương chưa từng được gọi tên,

và xin biến cuộc đời chúng con thành tấm bánh cho đi,

để qua đó, thế gian nhận ra

tình yêu làm nở hoa mọi vết thương.

Amen.

Danh mục:
Tác giả: