Nhảy đến nội dung

Cải táng Thánh Phụ Đa Minh – Ngày 24 Tháng 5

Cải Táng Thánh Phụ Đa Minh (lễ Nhớ) – Ngày 24 Tháng 5

Ngày 24 tháng 5 là ngày Giáo hội kính nhớ biến cố cải táng thánh phụ Đa Minh, một sự kiện đặc biệt trong lịch sử Dòng Giảng Thuyết, đánh dấu sự tôn kính và lòng sùng kính sâu sắc đối với vị sáng lập Dòng. Thánh Đa Minh, với cuộc đời tận hiến cho việc rao giảng Tin Mừng và bảo vệ đức tin, đã để lại một di sản thiêng liêng vĩ đại, được thể hiện rõ nét qua biến cố cải táng thi hài ngài vào năm 1233. Sự kiện này không chỉ là một nghi thức tôn giáo, mà còn là minh chứng cho sự thánh thiện và ảnh hưởng sâu rộng của ngài đối với cộng đoàn tín hữu.

Thánh Đa Minh, trong suốt cuộc đời mình, luôn thể hiện tinh thần khiêm nhường và lòng yêu mến anh em. Ngài từng bày tỏ ước nguyện được mai táng tại một nơi giản dị, dưới chân các anh em trong Dòng, tại nhà thờ Ni-cô-la “Vườn Nho” ở thành phố Bô-lô-ni-a, nước Ý. Nguyện vọng này phản ánh sự gắn bó của ngài với cộng đoàn Dòng Giảng Thuyết, nơi ngài đã dành trọn đời mình để xây dựng và hướng dẫn. Đối với thánh Đa Minh, việc được an nghỉ gần gũi với anh em không chỉ là biểu hiện của tình huynh đệ, mà còn là cách để ngài tiếp tục đồng hành với họ trong tinh thần cầu nguyện và sứ vụ.

Nhà thờ Ni-cô-la “Vườn Nho” không chỉ là nơi an nghỉ của thánh Đa Minh, mà còn trở thành trung tâm thiêng liêng của Dòng Giảng Thuyết. Chính tại đây, nhiều câu chuyện về các phép lạ đã được lan truyền, đặc biệt là những trường hợp bệnh nhân được chữa lành một cách kỳ diệu khi đến viếng mộ thánh nhân. Những người được ơn đã mang đến nhiều tặng vật tạ ơn, bày tỏ lòng biết ơn đối với những phép lạ mà họ tin rằng đã nhận được qua lời cầu bầu của thánh Đa Minh. Tuy nhiên, trong tinh thần khiêm nhường của Dòng, các anh em Giảng Thuyết thời bấy giờ đã không công nhận công khai các phép lạ này và thậm chí còn cho đập vỡ các tặng vật tạ ơn, nhằm tránh mọi hình thức tôn sùng thái quá hay mê tín. Hành động này cho thấy sự cẩn trọng của Dòng trong việc giữ gìn tinh thần Tin Mừng và tập trung vào sứ vụ rao giảng chân lý.

Vào ngày 24 tháng 5 năm 1233, theo ý chỉ của Đức Giáo hoàng Ghê-gô-ri-ô IX, thi hài thánh Đa Minh được long trọng cải táng và chuyển sang một ngôi mộ mới được chế tác từ đá cẩm thạch. Đây là một sự kiện trọng đại, không chỉ đối với Dòng Giảng Thuyết mà còn đối với toàn thể Giáo hội. Ngôi mộ mới không chỉ là nơi an nghỉ xứng đáng hơn cho thánh Đa Minh, mà còn là biểu tượng của sự thánh thiện và lòng sùng kính mà Giáo hội dành cho ngài.

Buổi lễ cải táng được tổ chức với sự tham dự của nhiều nhân vật quan trọng. Đức cha Tê-ô-đô-cô, Tổng giám mục giáo phận Ra-ven-na, được Đức Giáo hoàng cử làm đặc sứ Tòa Thánh, chủ trì nghi lễ. Cùng với đó, cha Giô-đa-nô, Tổng quyền Dòng Giảng Thuyết, cùng nhiều anh em trong Dòng đang tham dự Tổng hội tại Bô-lô-ni-a, cũng hiện diện để tôn vinh vị sáng lập của mình. Sự hiện diện của các vị lãnh đạo Giáo hội và Dòng trong sự kiện này cho thấy tầm quan trọng của thánh Đa Minh, không chỉ như một nhà truyền giáo, mà còn như một vị thánh đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử Giáo hội.

Trong quá trình di dời thi hài, một hiện tượng kỳ diệu đã xảy ra, làm lay động lòng tin của tất cả những người hiện diện. Từ hài cốt của thánh Đa Minh tỏa ra một mùi thơm lạ lùng, một dấu hiệu thiêng liêng được xem như minh chứng cho sự thánh thiện của ngài. Mùi hương này không chỉ là một hiện tượng vật lý, mà còn được hiểu như biểu tượng của “hương hoa Chúa Ki-tô” – sự hiện diện sống động của Chúa Thánh Thần trong cuộc đời và sứ vụ của thánh Đa Minh. Hiện tượng này đã củng cố niềm tin của cộng đoàn rằng thánh Đa Minh thực sự là một người được Chúa chọn, sống một cuộc đời thánh thiện và tiếp tục cầu bầu cho Giáo hội từ thiên quốc.

Ngày 24 tháng 5 năm 1233 rơi vào thứ Ba trong tuần lễ Hiện Xuống, một thời điểm đặc biệt trong năm phụng vụ, khi Giáo hội cử hành việc Chúa Thánh Thần ngự xuống trên các Tông đồ. Bối cảnh này mang ý nghĩa sâu sắc, vì thánh Đa Minh, trong suốt cuộc đời mình, đã sống và rao giảng dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Trong buổi lễ cải táng, cộng đoàn đã cùng cất lên bài ca nhập lễ: “Các con hãy hân hoan lãnh nhận vinh quang của các con”. Lời ca này không chỉ là lời ngợi khen Chúa, mà còn là sự tôn vinh thánh Đa Minh, người đã sống trọn vẹn cho vinh quang Thiên Chúa và nay được vinh hiển trong sự thánh thiện.

Sự kiện cải táng này đánh dấu bước khởi đầu cho quá trình điều tra phong thánh cho thánh Đa Minh. Các chứng cứ về cuộc đời thánh thiện, các phép lạ, và ảnh hưởng của ngài đã được Giáo hội xem xét kỹ lưỡng. Chỉ một năm sau, vào ngày 3 tháng 7 năm 1234, Đức Giáo hoàng Ghê-gô-ri-ô IX đã chính thức tôn phong thánh Đa Minh lên hàng hiển thánh, công nhận ngài là một vị thánh của Giáo hội hoàn vũ. Việc phong thánh này không chỉ là sự công nhận chính thức, mà còn là lời mời gọi các tín hữu noi gương thánh Đa Minh trong việc sống đức tin, rao giảng chân lý, và yêu mến Chúa trên hết mọi sự.

Sau biến cố cải táng năm 1233, lòng sùng kính thánh Đa Minh tiếp tục lan rộng, và ngôi mộ của ngài trở thành điểm hành hương quan trọng cho các tín hữu. Đến năm 1267, chân phước Gio-an Véc-xe-li, Tổng quyền thứ sáu của Dòng Giảng Thuyết, đã quyết định xây dựng một ngôi mộ mới, xứng đáng hơn để tôn vinh thánh phụ. Ngày 5 tháng 6 năm 1267, thi hài thánh Đa Minh được di dời một lần nữa sang ngôi mộ mới này. Công trình này không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là biểu tượng của lòng biết ơn và sự kính trọng mà Dòng Giảng Thuyết dành cho vị sáng lập của mình.

Ngôi mộ mới được chế tác với sự tinh xảo và trang trọng, phản ánh tầm quan trọng của thánh Đa Minh trong lịch sử Giáo hội. Nó trở thành nơi mà các tín hữu từ khắp nơi trên thế giới đến cầu nguyện, xin ơn, và tìm kiếm sự hướng dẫn thiêng liêng. Những câu chuyện về các phép lạ tiếp tục được lan truyền, củng cố niềm tin rằng thánh Đa Minh vẫn đang đồng hành với Giáo hội qua lời cầu bầu của ngài trên thiên quốc.

Biến cố cải táng thánh Đa Minh không chỉ là một sự kiện lịch sử, mà còn mang ý nghĩa thiêng liêng sâu sắc. Trước hết, nó nhắc nhở các tín hữu về sự thánh thiện mà mỗi người được mời gọi đạt tới. Thánh Đa Minh, qua cuộc đời rao giảng và sống khiêm nhường, đã trở thành “hương hoa của Chúa Ki-tô”, lan tỏa ánh sáng Tin Mừng đến với thế giới. Mùi thơm từ hài cốt của ngài là biểu tượng của sự hiện diện sống động của Chúa trong cuộc đời những ai dâng hiến trọn vẹn cho Ngài.

Thứ hai, sự kiện này nhấn mạnh vai trò của thánh Đa Minh như một người cầu bầu mạnh mẽ. Các phép lạ được ghi nhận tại mộ ngài là dấu hiệu của lòng thương xót Chúa, được ban qua sự chuyển cầu của thánh nhân. Điều này khuyến khích các tín hữu tiếp tục chạy đến với thánh Đa Minh trong những lúc khó khăn, tin tưởng rằng ngài sẽ dẫn dắt họ đến gần Chúa hơn.

Cuối cùng, biến cố cải táng là lời mời gọi các thành viên Dòng Giảng Thuyết và toàn thể Giáo hội noi gương thánh Đa Minh trong sứ vụ rao giảng. Ngài đã dành cả cuộc đời để chống lại lạc thuyết, bảo vệ đức tin, và mang Tin Mừng đến với mọi người. Trong thế giới hôm nay, khi sự thật thường bị bóp méo, tinh thần của thánh Đa Minh vẫn là nguồn cảm hứng để các tín hữu sống chứng tá cho chân lý và yêu thương.

Ngày 24 tháng 5, Giáo hội kính nhớ biến cố cải táng thánh phụ Đa Minh, một sự kiện không chỉ đánh dấu sự tôn kính đối với vị sáng lập Dòng Giảng Thuyết, mà còn là lời nhắc nhở về di sản thiêng liêng mà ngài để lại. Từ nguyện vọng khiêm tốn được an nghỉ dưới chân anh em, đến mùi thơm lạ lùng tỏa ra từ hài cốt, và cuối cùng là việc phong thánh, cuộc đời và sự thánh thiện của thánh Đa Minh tiếp tục là nguồn cảm hứng cho các tín hữu qua mọi thời đại. Ngôi mộ của ngài tại Bô-lô-ni-a không chỉ là nơi hành hương, mà còn là biểu tượng của lòng tin, sự khiêm nhường, và sứ vụ rao giảng Tin Mừng. Noi gương thánh Đa Minh, mỗi người chúng ta được mời gọi sống trọn vẹn cho Chúa, lan tỏa “hương hoa Chúa Ki-tô” đến với thế giới hôm nay.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: