Nhảy đến nội dung

Cao cả nửa vời - Vô ngần vô hạn

CAO CẢ NỬA VỜI

“Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng!”.

“Chúng ta có thể dễ dàng tha thứ cho một đứa trẻ sợ bóng tối, nhưng bi kịch thực sự của một cuộc đời là khi con người sợ ánh sáng!” - Platon.

Kính thưa Anh Chị em,

“Bi kịch thực sự của một cuộc đời là khi con người sợ ánh sáng!”. Nhận định của Platon phù hợp với câu nói khá xót xa của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, “Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng!”.

Lời Chúa nói đến bóng tối và ánh sáng. Các tông đồ trong ngục tối được thiên thần dẫn ra ánh sáng. Tin Mừng tiếp tục trình bày cuộc đàm đạo trong đêm tối giữa Nicôđêmô và Chúa Giêsu, hai người nói về ánh sáng - điều làm con người nên cao cả - Thế nhưng, đó chỉ là một sự ‘cao cả nửa vời!’. Tại sao? Vì “Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng!”.

Trong cuốn ‘Le Maître du désir’, ‘Thầy Dạy Khát Khao’, người viết dịch, cha Éloi Leclerc nhận định, “Nicôđêmô, một thầy dạy vị vọng, không chỉ đến vào ban đêm; ông ‘đến từ đêm’, ‘lộ ra từ đêm’ như một người khát khao ánh sáng canh thức trông chờ bình minh. Bởi lẽ, con người chỉ thực sự tồn tại trong chuyển động vốn đem nó lại gần ánh sáng; ở ngoài chuyển động ấy, con người chỉ là một ‘mảng đêm’ của thế giới. Nó chỉ tìm thấy mình trong chân lý bằng cách sinh ra trong ánh sáng. Đó là sự cao cả của nó! Nhưng đó là một sự ‘cao cả nửa vời’; bởi lẽ, trong mọi khoảnh khắc, con người có thể để mình bị chộp lại bởi các thế lực của bóng tối!”. Bằng chứng là mỗi ngày, bạn và tôi thích đọc, nghe và xem bao điều xấu xa hơn là điều tốt lành!

Dĩ nhiên, không phải ai cũng thế! Nhiều người không quan tâm đến bóng tối và những tội lỗi nổi cộm đó đây; nhưng thực tế là bóng tối luôn bủa vây chúng ta và điều đó nói lên một cảnh báo nhất định về bản chất của con người sa ngã. Biết được điều đó, chúng ta chiến đấu cho ánh sáng, chống lại bóng tối. Ánh sáng nơi chúng ta thật cao cả nhưng nó quá mong manh; vì lẽ, chúng ta dễ chiều theo bóng tối, dễ dàng để mình bị cuốn vào ‘màn đêm’ và cảm thấy ‘hạnh phúc’ ở đó; nhưng thật ra, chỉ là bất hạnh! Thật tốt khi bạn và tôi ý thức được điều này và xác định nó là một phần của xu hướng dễ sa ngã của bản thân, hầu một chỉ cậy trông vào Chúa; tìm cách đề phòng và tránh xa mọi cám dỗ đưa đến hỗn loạn, mất trật tự và vô kỷ luật.

Anh Chị em,

“Người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng!”. Là môn đệ Chúa Kitô, chúng ta được kêu gọi yêu mến Ánh Sáng Giêsu; Ngài là ‘Vầng Dương’, ‘Định Tinh’ soi rọi cho mọi ‘hành tinh’ quay chung quanh Ngài. Không chỉ là Ánh Sáng, Ngài còn là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, Sự Cao Cả Đích Thực. Không có Ngài, ánh sáng của chúng ta chỉ là ánh sáng ảo; sự cao cả của chúng ta chỉ nửa vời nếu không nói là ‘thê thảm!’. Vì thế, ước muốn nên thánh, ước muốn sống một đời hoàn hảo có nghĩa là ngay cả những đam mê và ước vọng của bạn và tôi, cuối cùng, phải được cuốn hút về Chúa Kitô, Ánh Sáng đích thực của thế giới, của cuộc đời mỗi người.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con rơi vào “bi kịch thực sự” khi con sợ ánh sáng; khi con nuông chiều bóng tối khiến sự sáng, sự cao cả nơi con trở nên thê thảm hoặc nửa vời!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

**********

VÔ NGẦN VÔ HẠN

“Đấng được Thiên Chúa sai đi, thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn!”.

Lời cầu nguyện của Sir Frances Drake thật lạ thường, “Lạy Chúa, xin cứ quấy rầy con, thúc bách con dám táo bạo hơn, lao ra những vùng biển rộng lớn, nơi bão tố thể hiện quyền làm chủ của Chúa; nơi mất đất liền, con sẽ lần dò những vì sao! Xin đẩy lùi chân trời hy vọng của con ở người đời; giục con hướng tới một tương lai chỉ biết cậy trông vào Chúa, vào sức mạnh, khôn ngoan và tình yêu, những quà tặng ‘vô ngần vô hạn’ của Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm mà Sir Frances Drake đề cập, đó là những gì Thần Khí Đấng Phục Sinh trao cho những ai thuộc về Ngài, “Đấng được Thiên Chúa sai đi”, và cũng là Đấng “Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người ‘vô ngần vô hạn!’”.nay nói đến những quà tặng vô giá 

Hãy nhìn vào các tông đồ để thấy uy lực nội tại của Thần Khí đó! Trước thượng hội đồng, Phêrô và các tông đồ bị tra vấn về việc đã rao giảng một Đức Kitô tử nạn và phục sinh; các ngài lên tiếng, “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm!” - bài đọc một. Những lời ấy chỉ có thể phát xuất từ những con người đầy Thần Khí, tin tưởng tuyệt đối vào Ngài. Thánh Vịnh đáp ca xác tín, “Kẻ nghèo hèn kêu xin, và Chúa đã nhận lời”.

Chúa Phục Sinh sẽ không dè sẻn khi phân chia món quà Thánh Thần cho bất cứ ai! Ngài ban tặng Thánh Thần cách ‘vô ngần vô hạn’. Nhờ Thánh Thần, Ngài nâng toàn bộ cuộc sống chúng ta lên một bình diện khác, bình diện ân sủng. Sự hào phóng của Ngài, trước hết, thể hiện trong Bí tích Thánh Thể. Mỗi khi chúng ta tiếp nhận Mình Máu Thánh, Chúa Phục Sinh để lại trong tâm hồn chúng ta một sự đổi mới; đồng thời, giúp chúng ta đào sâu sự hiện diện của Thánh Thần trong cuộc sống. Hiệp thông với Thánh Thể, thân xác và linh hồn chúng ta hưởng nếm sự bất tử của mầu nhiệm Phục Sinh.

Thánh Thần là món quà hiệp nhất, cung cấp thuốc giải độc cho mọi khuynh hướng chia rẽ; chống lại sự kiêu ngạo, ích kỷ, bằng cách nhắc nhở chúng ta về sự khiêm nhường; thúc đẩy chúng ta sống bác ái, ban sức mạnh để mỗi người cho đi “Giêsu”, quà tặng ‘vô ngần vô hạn’ đã lãnh nhận, mà không tính toán hay kiết cáu.

Anh Chị em,

“Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn!”. Bởi Thánh Thần, Chúa Giêsu đi vào trần gian, hoạt động trong Thánh Thần; khi trút hơi thở, Ngài “trao Thần Khí”. Cũng thế, nhờ Thánh Thần, các tông đồ và con cái Giáo Hội hai ngàn năm qua không ngừng “lao ra những vùng biển rộng lớn, bất chấp bão tố”. Bởi lẽ, Thánh Thần là tình yêu, sức mạnh và là món quà tuyệt hảo của Đấng không tính toán; trái lại, ban ân sủng của Ngài cách hào hiệp. Và tất nhiên, Ngài cũng đang chờ đợi sự đáp trả của bạn và tôi là những người vốn không cần “lần dò những vì sao”, chỉ cần ngoan nguỳ dưới bàn tay của Thánh Thần để hoàn tất những gì Chúa Phục Sinh còn dang dở; đó là trở nên chứng tá “hướng đến một tương lai” đầy sự hiện diện của Thiên Chúa trong một thế giới loại trừ Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con thoả mãn với những con cá quèn của ao đầm! Dạy con lao ra những vùng biển rộng lớn; với Thánh Thần, con đánh bắt từng mẻ linh hồn về cho Chúa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Tác giả: