Nhảy đến nội dung

Cầu nguyện luôn, không được nản chí

 

 

CHÚA NHẬT 29,NGÀY 16/10/2016

Cầu nguyện luôn, không được nản chí (Lc 12,1-8).

 

   Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. Người nói : "Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông : 'Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.' Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng : 'Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.'"

   Rồi Chúa nói : "Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó ! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao ? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?" Đó là Lời Chúa.

SUY NIỆM

   Có một thực tế rất thật : con người của thế giới hưởng thụ hôm nay ngày càng xa Chúa.Họ không những chẳng biết đến cầu nguyện,trái lại còn xua đuổi và tìm cách gạt Thiên Chúa xa khỏi cuộc sống đức tin của mình.Thiên đàng của họ là một đời sống vật chất cao cấp và tiện nghi đầy đủ ngay ở trần gian này. Họ tự mãn vì những thành quả họ kiếm được ở trần thế,và mải mê hưởng thụ,mà không cần đoái hoài gì đến sự sống còn đời sau.Lời Chúa cảnh tỉnh, liệu chúng ta có cảm thấy cần thiết để thay đổi cách sống và thống hối ăn năn !

1.   Cầu nguyện luôn, không được nản chí ”.Căn bệnh di căn của chúng ta là hễ cầu xin điều gì là muốn Thiên Chúa phải ban ngay.Sự  thiếu kiên nhẫn trong đời sống tinh thần,tính hời hợt trong lời cầu nguyện, dễ làm cho chúng ta nản lòng và thiếu đi sự cậy trông.Chúa muốn chúng ta cũng cần phải có thời gian chuẩn bị cần thiết, để khi đón nhận những ơn lành của Chúa,chúng ta phải có sự quý trọng và giữ gìn.Có biết bao điều Chúa ban cho chúng ta hằng ngày dùng đủ,nhưng lòng tham lại đẩy chúng ta đến chỗ vô ơn và chẳng biết qúy trọng.

2.     “Khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ? ” Chúa báo động về sự vô ơn và vô cảm của con người,khi đời sống vật chất ngày càng đầy đủ và thừa mứa.Khoa học và sự tiến bộ của đời sống kinh tế , đã làm nhiều quốc gia thặng dư về của cải vật chất,đời sống không còn khó khăn và người ta dễ dàng xa rời đời sống đức tin. Chúa không còn chỗ đứng trong con tim mỗi người.Ngài bị xua đuổi và loại trừ,bởi “chẳng ai có thể làm tôi hai chủ được”

   Đã mang thân phận con người,ai trong chúng ta cũng đều cảm nhận được sự mong manh và thiếu thốn của mình.Việc cầu nguyện và kiên trì kêu nài tình thương và sự trợ giúp của Thiên Chúa,luôn là điều thực sự cần thiết.Tất cả những gì chúng ta có được trên đời,đều là hồng ân và sự hào phóng của Thiên Chúa ban tặng. Đừng quá ngu xuẩn mà tự nghĩ : đó là thành quả những cố gắng của chúng ta. “Không có Chúa,chúng ta chẳng làm được việc gì” (Gioan 15, 5). dẫu nhỏ nhoi !

LỜI CẦU NGUYỆN

   Lạy Chúa,xin giúp chúng con biết kiên tâm cầu nguyện,vì tin chắc rằng Chúa luôn ban những ơn cần thiết và đủ cho chúng con.Chúa là Cha nhân hiền chắc chắn muốn những điều gì tốt nhất cho mỗi người,chỉ có điều là phải biết kiên nhẫn chờ đợi.Lạy Chúa,xin giúp chúng con luôn biết sống khiêm nhường và phó thác vào tình thương của Chúa. Xin đừng là kẻ vô ơn khi chúng con cầu xin mà chưa được nhậm lời.Chỉ khi có Chúa là chúng con đã có tất cả. Amen.

BÀI ĐỌC THÊM

1.   CHUYỆN NGỤ NGÔN CON LỪA

   Câu chuyện của “con lừa ngày Lễ Lá”, ngày Chúa Giêsu huy hoàng vào thành Giêrusalem.Con lừa vui vẻ về nhà kể cho mẹ nghe câu chuyện:

·        Mẹ ơi, con đến một thành phố và khi con đến thì mọi người vỗ tay, reo hò, có người còn trải áo măng tô của họ trên đường đi của con… Mọi người thích gặp con.

Lúc đó bà mẹ hỏi con mình, vậy con đi một mình sao. Con lừa trả lời:

·        Không, con chở một người có tên là Giêsu.

Bà mẹ nói:

·        Con ơi, bây giờ con về thành phố đó lại nhưng lần này con đi một mình nghe.

   Con lừa đồng ý… nhưng khi nó về thành phố đó lại, tất cả những người qua đường ai cũng nhạo nó, mắng nó thậm chí còn muốn đánh nó. Khi về nhà, nó kể cho mẹ nghe:

·        Con buồn lắm vì thành phố đó chẳng có chuyện gì hết. Không ai vỗ tay, không ai reo hò, họ không ai lót áo măng tô trên đường… chỉ có những tiếng la mắng, họ đối xử tệ với con. Họ không biết con mẹ ạ…

Vẫn còn tức giận, con lừa hỏi mẹ nó:

·        Vì sao có chuyện này xảy ra cho con vậy mẹ?

Bà mẹ trả lời:

·        Con ơi, không có Chúa Giêsu con chỉ là một con lừa nhỏ mọn thôi… Con luôn nhớ điều này nghe.”

   Một mình, chúng ta chỉ là con lừa; một con người không có ơn Chúa và không có lực siêu nhiên của Ngài. Chúng ta nghèo hèn, yếu đuối và bất lực…

   Chúa Giêsu đã nói, Ngài là Cây Nho và chúng ta là cành; và nếu cành không ở trên cây nho thì nó sẽ khô héo và chết. Ngài còn nói thêm: “Vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được” (Gioan 15, 5).

   Và chính vì chúng ta thường hay quên lời nói này của Chúa Giêsu nên chúng ta thất bại trong các cuộc chiến của mình, từ công ăn việc làm cho đến việc rao giảng Phúc Âm, từ giáo dục con cái đến công việc nghề nghiệp, tu hành vv. Chúng ta quên rằng nếu Chúa Giêsu không ở với chúng ta qua đức tin, qua lời cầu nguyện, thì chúng ta cũng như con lừa thành phố Giêrusalem.

2.Cha sẽ luôn ở bên con

Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ luôn ở bên con!"

   Vào năm 1989 tại Armenia có một trận động đất lớn 8,2 độ richter đã san bằng toàn bộ đất nước và giết hại hơn 30 ngàn người trong vòng chưa đầy bốn phút.

   Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, một người cha chạy vội đến trường học mà con ông đang theo học. Tòa nhà trước kia là trường học nay chỉ còn là đống gạch vụn đổ nát.

   Sau cơn sốc, ông nhớ lại lời hứa với con mình rằng: "Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ luôn ở bên con!". Và nước mắt ông lại trào ra. Bây giờ mà nhìn vào đống đổ nát mà trước kia là trường học thì không còn hy vọng. Nhưng trong đầu ông luôn nhớ lại lời hứa của mình với cậu con trai.

   Sau đó ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn đưa đứa con đi học qua mỗi ngày. Ông nhớ lại rằng phòng học của con trai mình ở phía đằng sau bên tay phải của trường. Ông vội chạy đến đó và bắt đầu đào bới giữa đống gạch vỡ.

   Những người cha, người mẹ khác cũng chạy đến đó và từ khắp nơi vang lên những tiếng kêu than "Ôi, con trai tôi!", "Ôi, con gái tôi!". Một số người khác với lòng tốt cố kéo ông ra khỏi đống đổ nát và nói đi nói lại:

·        "Đã muộn quá rồi!"

·        "Bọn nhỏ đã chết rồi!"

·        "Ông không còn giúp được gì cho chúng nữa đâu!"

·        "'Ông hãy về đi!"

·        "Ông đi đi, không còn làm được gì nữa đâu!"

·        "Ông chỉ làm cho mọi việc khó khăn thêm thôi!"

   Với mỗi người, ông chỉ đặt một câu hỏi: "Anh có giúp tôi không?". Và sau đó với từng miếng gạch, ông lại tiếp tục đào bới tìm đứa con mình. Đến đó có cả chỉ huy cứu hỏa và ông này cũng cố sức khuyên ông ra khỏi đống đổ nát. "Xung quanh đây đều đang cháy và các tòa nhà đang sụp đổ. Ông đang ở trong vòng nguy hiểm. Chúng tôi sẽ lo cho mọi việc. Ông hãy về nhà!". Người đàn ông chỉ hỏi lại: "Ông có giúp tôi không?".

   Sau đó là những người cảnh sát và họ cũng cố thuyết phục ông: "Ông đang xúc động. Đã xong hết rồi. Ông đang gây nguy hiểm cho cả những người còn lại. Ông về đi. Chúng tôi sẽ lo cho mọi việc!". Và với cả họ ông cũng chỉ hỏi: "Các anh có giúp tôi không?". Nhưng không ai giúp ông cả. Ông tiếp tục chịu đựng một mình, vì ông phải tự mình tìm ra câu trả lời cho điều day dứt ông: Con trai tôi còn sống hay đã chết?

   Ông đào tiếp... 12 giờ... 24 giờ... , sau đó ông lật ngửa một mảng tường lớn và chợt nghe tiếng con trai ông. Ông kêu lớn tên con "Armand!". Ông nghe thấy "Cha ơi?! Con đây, cha! Con nói với các bạn đừng sợ vì nếu cha còn sống cha sẽ cứu con và khi cha cứu con thì các bạn cũng sẽ được cứu. Cha đã hứa với con là dù trường hợp nào cha cũng ở bên con, cha còn nhớ không? Và cha đã làm được, cha nhỉ "

   "Có chuyện gì xảy ra vậy? ở đó ra sao rồi?" Người cha hỏi.

   "Tụi con còn lại 14 trên tổng số 33, cha ạ. Tụi con sợ lắm. Đói, khát… Nhưng bây giờ tụi con đã có cha ở đây. Khi tòa nhà đổ, ở đây tạo ra một khoảng không nhỏ và thế là tụi con còn sống".

·        "Ra đây đi con!".

 

·        "Khoan đã cha! Để các bạn ra trước, con biết rằng cha không bỏ con. Có chuyện gì xảy ra con biết là cha chắc chắn sẽ không bỏ rơi con!".

Mark V. Hansen

Thiên Chúa là Cha luôn bên cạnh ta để ban ơn khi ta cầu xin Ngài. Người cha trong câu chuyện đã không từ bỏ đứa con mình,thì Thiên Chúa là Cha nhân lành,làm sao Ngài lại bỏ chúng ta, khi chúng ta hằng ngày tha thiết cầu xin và chạy đến với Ngài.

Tác giả: