Nhảy đến nội dung

Cầu nguyện với một trái tim thành thật

Cầu nguyện với một trái tim thành thật



Sự công chính đích thực bắt đầu từ sự khiêm nhường, chứ không phải từ sự so sánh. Chúa Giêsu kể dụ ngôn này với những người tự tin cho mình là người công chính mà khinh dể người khác. Đó là câu chuyện về hai người đàn ông lên đền thờ cầu nguyện và hai kết quả hoàn toàn khác nhau. Nó cũng nói cho chúng ta cách chúng ta đến với Chúa, cách chúng ta nhìn nhận và đánh giá về người khác và cách chúng ta hiểu về ân phúc.

1.Người Pharisieu: Làm việc tốt, nhưng trái tim khép kín
Người Pharisieu đứng hiên ngang. Ông ăn chay, dâng phần mười của cải cho người nghèo, tránh xa tội lỗi. Lý lịch của ông rất rất tốt. Nhưng lời cầu nguyện của ông ta không phải là một cuộc trò chuyện mà là một lời tự ngợi khen thành tích ông ta đã làm. Ông không cần cầu xin Chúa bất cứ điều gì. Ông không cảm tạ Chúa vì lòng thương xót. Thay vào đó, ông so sánh mình với người khác: "Tôi không giống như người thu thuế kia." Công việc của ông làm là có thật, nhưng nó khép kín, ích kỷ và tự mãn.

2. Người Thu Thuế: Trung thực, khiêm tốn, được lắng nghe
Người thu thuế đứng xa xa. Ông không dám ngước mắt lên. Ông đấm ngực ăn năn tội mình. Lời cầu nguyện của ông ngắn gọn, chân thành và mạnh mẽ: "Lạy Chúa, xin thương xót con, một tội nhân." Ông biết mình là người tội lỗi, nhưng ông biết hướng về Chúa. Sự khiêm nhường của ông mở ra cánh cửa ân phúc. Sự trung thực của ông là sự chữa lành.

3. Sự đảo ngược: Ai về nhà sẽ được trở nên công chính?
Chúa Giêsu cho chúng ta thấy người thu thuế trở thành người công chính, chứ không phải người Pharisieu. Tại sao? Bởi vì, người Pharisieu tự mãn, coi mình là trung tâm của vũ trụ. Ông ta đã tự tôn mình lên. Từ địa vị cao cả ấy, ông ta coi thường và khinh miệt người khác. Trái lại, người thu thuế đã hạ mình trước Chúa. Ông đặt hy vọng vào lòng thương xót của Chúa. Chúng ta cũng nên làm như vậy. Chúa ưa thích một tấm lòng tan vỡ và thống hối, biết mình thất bại, hơn là một tấm lòng tự mãn và kiêu ngạo, tự nhận mình không phạm tội. “Thà một tội nhân biết mình là tội nhân còn hơn một vị thánh biết mình là thánh nhân.” (Câu tục ngữ Yiddish)
Chúa Giêsu không ban thưởng cho thành tích, hay tự mãn bản thân, rồi chê bai người khác, vì đó là tội kiêu ngạo. Chúa nói: “Ai tự tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
Dụ ngôn này mời gọi chúng ta xem xét lại tư thế cách chúng ta cầu nguyện trước mặt Chúa:
• Chúng ta đến với Chúa và với tha nhân để so sánh, hay với yêu thương?
• Chúng ta tìm cách tự biện minh mình, hay đón nhận lòng thương xót của Chúa?
• Chúng ta cầu nguyện để được nhìn thấy, hay để được biến đổi?

Sau cùng, cầu nguyện với tấm lòng chân thật theo Tin mừng là: Chúa không chờ đợi sự hoàn hảo. Chúa chờ đợi một trái tim chân thành, sự khiêm nhường, lòng can đảm để thưa rằng: “Lạy Chúa, con cần Chúa. Con không thể tự cứu mình. Xin thương xót con.”
Đây là lời cầu nguyện mở ra thiên đàng.
Đây là tư thế chữa lành vết thương tâm hồn.
Đây là ân sủng cứu rỗi.
Chúa chẳng bao giờ bỏ rơi chúng ta một mình đối diện với thử thách,
Ngài cùng đi với chúng ta, Ngài đứng cạnh bên với chúng ta.
Hãy tin rằng, Chúa đang đồng hành cùng chúng ta trên mọi nẻo đường.

Lạy Chúa nhân từ, xin hãy lột bỏ lòng kiêu ngạo của chúng con.
Xin dạy chúng con cầu nguyện với đôi tay rộng mở và tấm lòng chân thành.
Xin cho chúng con không bao giờ sợ hãi nhu cầu được thương xót,
nhưng vui mừng vì lòng thương xót của Chúa gặp gỡ chúng con ở đó.
Xin cho chúng con khiêm nhường, thành thật và đổi mới chúng con.
Amen.

Lm. John Nguyễn

Danh mục:
Tác giả: