Chầu Thánh Thể
Thứ hai 17/11/2025
17 28 Tr Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên.
Thánh nữ Ê-li-sa-bet nước Hung-ga-ri, lễ nhớ.
1Mcb 1,10-15.41-43.54-57.62-64; Lc 18,35-43.
LÒNG TIN CỦA ANH ĐÃ CỨU CHỮA ANH
MỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦU
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con thờ lạy, chúng con chúc tụng, chúng con ngợi khen và chúng con cảm tạ Chúa đã thương quy tụ chúng con nơi đây, trong ngôi thánh đường này, để chúng con được diễm phúc ở lại bên Chúa, được chiêm ngắm Thánh Nhan Chúa và được lắng nghe Lời Chúa. Giờ đây, trước sự hiện diện đầy yêu thương và quyền năng của Chúa nơi Bí tích Thánh Thể, chúng con xin dâng lên Chúa mọi tâm tư, ước nguyện, mọi niềm vui, nỗi buồn, và cả những gánh nặng của cuộc sống chúng con. Chúng con đến với Chúa không có gì quý giá, không có gì đáng kể, ngoài một tấm lòng đơn sơ, một trái tim khao khát được Chúa thương xót và chữa lành.
Trong thinh lặng của giờ chầu này, xin Chúa cho chúng con được thực sự gặp gỡ Chúa cách riêng tư và sâu sắc. Xin Chúa Thánh Thần, Đấng là Thầy dạy chân lý, soi sáng tâm trí chúng con, giúp chúng con nhận ra những góc tối, những vùng mù lòa trong tâm hồn mình. Như người mù thành Giê-ri-khô xưa, chúng con cũng đang ngồi bên vệ đường của cuộc đời, lắm lúc bị che khuất bởi những đam mê, những lo toan, những thành kiến và sự tự mãn, khiến chúng con không thể nhìn thấy Chúa đang hiện diện và đi qua trong cuộc đời chúng con. Chúng con cũng bị bao vây bởi những "đám đông" của thế gian, những tiếng nói ồn ào của chủ nghĩa vật chất, của sự hưởng thụ, của dư luận xã hội... chúng cố gắng át đi tiếng lòng của chúng con đang khao khát kêu cầu đến Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin thật Chúa đang hiện diện nơi đây. Chúa là Ánh Sáng thật đến trong thế gian để chiếu soi mọi tâm hồn. Xin Chúa ban cho chúng con lòng can đảm để cất lên tiếng kêu của riêng mình: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!". Xin cho tiếng kêu của chúng con không bị dập tắt bởi sự sợ hãi, ngại ngùng hay bởi những lời ngăn cản của thế gian. Xin cho chúng con một đức tin kiên vững, một lòng cậy trông không lay chuyển, để dẫu cho có bị xua đuổi, bị quát nạt, chúng con vẫn một lòng kêu cầu danh Chúa, bởi chúng con biết rằng, chỉ nơi Chúa chúng con mới tìm thấy được ơn cứu độ, sự chữa lành và ánh sáng cho cuộc đời mình. Giờ đây, trong tâm tình khiêm tốn và phó thác, chúng con xin bắt đầu giờ chầu thánh thiêng này. Xin Chúa ở lại với chúng con và chúc lành cho chúng con. Amen.
CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, trong sự thinh lặng linh thiêng này, con xin được dâng trọn tâm hồn con lên trước Thánh Nhan Chúa. Con không dám xin gì hơn là được ở lại trong tình yêu của Chúa, được cảm nhận sự hiện diện ấm áp của Chúa đang bao bọc lấy cuộc đời con. Chúa ơi, nhìn lại hành trình đã qua, con thấy mình cũng chẳng khác gì người mù ngồi ăn xin vệ đường năm xưa. Đôi mắt thể lý của con có thể vẫn sáng, nhưng đôi mắt tâm hồn con lại thường xuyên bị che mờ. Con bị mù lòa bởi chính cái tôi kiêu ngạo của mình, chỉ nhìn thấy bản thân mà không thấy được anh chị em xung quanh. Con bị mù lòa bởi những đam mê tội lỗi, chúng như một lớp màng dày đặc khiến con không còn nhận ra đâu là chân lý, đâu là sự thiện hảo. Con bị mù lòa bởi những lo toan cơm áo gạo tiền, những áp lực của cuộc sống, khiến con chỉ nhìn thấy những khó khăn trước mắt mà quên mất rằng Chúa vẫn luôn đồng hành và quan phòng. Con cũng bị mù lòa bởi những thành kiến, những xét đoán vội vàng, khiến con không nhìn thấy được hình ảnh của Chúa nơi những người con gặp gỡ hằng ngày. Lạy Chúa, con thật sự là một kẻ mù lòa đáng thương. Đôi khi, con tự mãn với những gì mình có, tự cho rằng mình "sáng mắt", mình ổn thỏa, và con không nhận ra mình đang cần Chúa đến dường nào. Con đã để cho đám đông của những thói quen xấu, những tiếng nói thế gian lấn át đi tiếng Chúa mời gọi trong sâu thẳm tâm hồn.
Nhưng lạy Chúa, hôm nay, khi được ở đây, trước Thánh Thể Chúa, con nghe thấy tiếng bước chân của Chúa đang đi qua cuộc đời con. Con nghe thấy tiếng xôn xao của ân sủng Chúa đang đến thật gần. Con không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Con muốn học nơi người mù xưa lòng can đảm và đức tin mạnh mẽ. Con muốn vượt qua mọi rào cản, mọi tiếng nói ngăn cản con đến với Chúa. Từ tận đáy lòng, con xin tha thiết kêu lên: "Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con là kẻ tội lỗi!". Xin thương xót sự yếu đuối, sự hèn nhát, và sự mù lòa của con. Con không dám xin Chúa điều gì cao siêu, con chỉ tha thiết một điều như người mù xưa đã cầu xin: "Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được!". Xin cho con được nhìn thấy Thánh Nhan Chúa đang yêu thương con. Xin cho con được nhìn thấy bàn tay Chúa đang dẫn dắt cuộc đời con qua mọi nẻo đường. Xin cho con được nhìn thấy những tội lỗi, những thiếu sót của bản thân để biết khiêm tốn sám hối. Xin cho con được nhìn thấy những nhu cầu của anh chị em con, để con biết mở lòng ra yêu thương và phục vụ. Xin cho con được nhìn thấy vẻ đẹp của sự thật, sự công chính và tình yêu, để con biết can đảm bước theo. Lạy Chúa Giêsu, nguồn ánh sáng vĩnh cửu, xin hãy chạm vào đôi mắt tâm hồn con, để con được sáng mắt, để con được bước theo Chúa trên con đường hân hoan và tôn vinh Thiên Chúa cho đến trọn cuộc đời con. Amen.
LỜI CHÚA: Lc 18,35-43
Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó. Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.” Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Trang Tin Mừng theo thánh Luca mà chúng ta vừa nghe không chỉ là một câu chuyện kể về một phép lạ chữa lành thể lý đã xảy ra cách đây hơn hai ngàn năm. Hơn thế nữa, đây là một bức tranh sống động về hành trình đức tin của mỗi người chúng ta, một hành trình đi từ bóng tối đến ánh sáng, từ sự lệ thuộc đến tự do, từ sự tuyệt vọng đến niềm hy vọng cứu độ. Mỗi nhân vật, mỗi chi tiết trong trình thuật đều mang một ý nghĩa sâu sắc, mời gọi chúng ta suy ngẫm và áp dụng vào chính cuộc sống của mình, đặc biệt trong giờ phút linh thiêng này, khi chúng ta đang hiện diện trước chính Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng đã chữa lành cho người mù thành Giê-ri-khô năm xưa.
Hình ảnh đầu tiên chạm đến tâm trí chúng ta là hình ảnh người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Anh ta không có tên, Tin Mừng chỉ gọi anh là "một người mù". Sự vô danh này dường như muốn nói rằng anh có thể là bất cứ ai trong chúng ta. Anh ngồi bên "vệ đường", một vị trí bên lề, bị loại ra khỏi dòng chảy chính của cuộc sống. Anh sống trong bóng tối, không chỉ là bóng tối của đôi mắt thể lý, mà còn là bóng tối của sự nghèo đói, của sự lệ thuộc, của sự cô đơn và tuyệt vọng. Cuộc sống của anh là một chuỗi ngày lặp đi lặp lại: ngồi đó, trong bóng tối, và ngửa tay xin lòng thương của người qua kẻ lại. Phải chăng, cuộc đời của chúng ta nhiều lúc cũng là những tháng ngày ngồi bên "vệ đường" như thế? Chúng ta có thể đang ở giữa một xã hội náo nhiệt, có công việc, có gia đình, nhưng tâm hồn lại cảm thấy lạc lõng, bên lề. Chúng ta bị giam cầm trong bóng tối của tội lỗi, của những đam mê bất chính, của những thói quen xấu không thể từ bỏ. Chúng ta bị mù lòa bởi sự kiêu ngạo, không nhận ra sự thật về bản thân mình. Chúng ta bị mù lòa bởi lòng ghen tương, oán giận, không thể nhìn thấy điều tốt lành nơi người khác. Chúng ta bị mù lòa bởi nỗi lo sợ và sự bi quan, không nhìn thấy được bàn tay quan phòng đầy yêu thương của Thiên Chúa trong cuộc đời. Và khi sống trong bóng tối đó, chúng ta cũng trở thành những kẻ "ăn xin" tình cảm, ăn xin sự công nhận, ăn xin những hạnh phúc chóng qua của thế gian, mà quên mất rằng chỉ có Thiên Chúa mới là nguồn mạch của mọi hạnh phúc đích thực.
Giữa bối cảnh tăm tối và bất động đó, một sự kiện xảy ra: "Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua". Chúa Giêsu không đi một mình, Người đi giữa một đám đông. Đám đông này vừa là một cơ hội, vừa là một thách đố đối với người mù. Cơ hội là nhờ có tiếng ồn ào của đám đông mà anh biết được có một sự kiện đặc biệt đang diễn ra. Thách đố là chính đám đông đó lại trở thành rào cản ngăn anh đến với Chúa. Khi nghe tin Đức Giêsu đi qua, một tia hy vọng lóe lên trong tâm hồn người mù. Anh không biết rõ Đức Giêsu là ai, nhưng anh đã nghe nói về Người, về quyền năng và lòng thương xót của Người. Và anh đã hành động. Anh không còn ngồi yên cam chịu nữa. Anh cất tiếng kêu, một tiếng kêu phát xuất từ tận cùng của nỗi đau và niềm khao khát: "Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!". Lời tuyên xưng "Con vua Đa-vít" không phải là một lời kêu gọi thông thường. Đó là một lời tuyên xưng đức tin mạnh mẽ vào thiên tính và sứ mạng Mês-si-a của Đức Giêsu. Giữa bao nhiêu người chỉ coi Đức Giêsu là một người thợ mộc ở Na-da-rét, người mù này, dù không thấy bằng mắt thường, lại "thấy" được bản chất thật của Người bằng con mắt đức tin. Tiếng kêu của anh là một lời cầu nguyện đích thực, vừa khiêm tốn nhìn nhận thân phận khốn cùng của mình, vừa tin tưởng tuyệt đối vào quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa. Đây chính là bài học đức tin đầu tiên cho mỗi chúng ta. Để được Chúa chữa lành, trước hết chúng ta phải nhận ra mình đang "mù lòa", đang cần đến Chúa. Chúng ta phải can đảm cất lên tiếng kêu cầu từ chính thực tại của cuộc sống mình, không che giấu, không giả tạo.
Thế nhưng, hành trình đến với Chúa không bao giờ là một con đường bằng phẳng. "Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi". Đám đông, những người tưởng như đang đi theo Chúa, lại chính là những người đầu tiên ngăn cản một tâm hồn khao khát đến với Ngài. Họ khó chịu trước tiếng kêu của người mù, có lẽ vì họ cho rằng anh đang làm phiền Thầy, hoặc vì họ coi thường thân phận của anh. Đám đông này tượng trưng cho những rào cản mà chúng ta thường gặp trên con đường đức tin. Đó có thể là những người xung quanh, những người chế nhạo, chỉ trích niềm tin của chúng ta. Đó có thể là những áp lực của dư luận, của một xã hội muốn loại trừ Thiên Chúa ra khỏi đời sống công cộng. Nhưng nguy hiểm hơn, "đám đông" đó có thể ở ngay trong chính con người chúng ta. Đó là tiếng nói của sự lười biếng, trì hoãn, bảo chúng ta "để maiค่อย cầu nguyện". Đó là tiếng nói của sự tự ti, mặc cảm, cho rằng mình không xứng đáng đến với Chúa. Đó là tiếng nói của sự nghi ngờ, sợ hãi, khiến chúng ta không dám phó thác trọn vẹn cho Ngài. Đối diện với sự ngăn cản, người mù đã không nản lòng. "Anh càng kêu lớn tiếng hơn". Lòng khao khát được chữa lành của anh mạnh hơn mọi sự sợ hãi và mọi lời đe dọa. Đức tin của anh là một đức tin chiến đấu, một đức tin kiên trì đến cùng. Anh biết rằng đây là cơ hội duy nhất của đời mình, và anh không thể để nó trôi qua. Bài học về sự kiên trì trong cầu nguyện thật quý giá biết bao! Chúa Giêsu đã từng dạy: "Cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho" (Mt 7,7). Lời cầu nguyện của chúng ta có thực sự tha thiết và kiên trì như người mù này không? Hay chúng ta dễ dàng bỏ cuộc khi không thấy lời cầu xin của mình được nhậm lời ngay lập tức?
Và điều kỳ diệu đã xảy ra. "Đức Giê-su dừng lại". Giữa cả một đám đông ồn ào, giữa bao nhiêu người đang vây quanh, Chúa Giêsu đã nghe thấy tiếng kêu của một con người bên lề. Ngài đã dừng lại. Hành động "dừng lại" của Chúa Giêsu mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Thiên Chúa không phải là một vị thần xa lạ, dửng dưng trước nỗi đau của con người. Ngài là một Thiên Chúa luôn lắng nghe, luôn để tâm đến tiếng kêu của những ai bé mọn, nghèo hèn. Dù cho cả thế gian có xua đuổi bạn, dù cho chính bạn có cảm thấy mình bất xứng, thì Chúa vẫn luôn dừng lại vì bạn. Ngài không chỉ dừng lại, mà còn "truyền dẫn anh ta đến". Chính Chúa đã tạo điều kiện để anh được tiếp cận với Ngài. Những người vừa mới quát nạt anh, giờ đây có lẽ phải vâng lệnh Chúa mà đưa anh đến. Lòng thương xót của Chúa có sức biến đổi cả những hoàn cảnh tưởng chừng như không thể. Khi anh đã đến gần, Chúa Giêsu hỏi một câu thật lạ lùng: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?". Chẳng lẽ Chúa không biết anh bị mù và điều anh khao khát nhất là được sáng mắt sao? Nhưng Chúa vẫn hỏi. Câu hỏi của Chúa không phải vì Người không biết, mà vì Người muốn anh tự do nói lên ước muốn sâu thẳm nhất của lòng mình. Người muốn thiết lập một mối tương quan cá vị, một cuộc đối thoại của tình yêu. Thiên Chúa tôn trọng tự do của chúng ta. Ngài không bao giờ ép buộc ban ơn, nhưng Ngài luôn chờ đợi sự đáp trả và cộng tác của chúng ta. Câu hỏi này hôm nay cũng đang được Chúa Giêsu Thánh Thể ngỏ với từng người chúng ta: "Con muốn Thầy làm gì cho con?". Chúng ta có dám thành thật trả lời câu hỏi ấy không? Ước muốn sâu xa nhất trong lòng chúng ta là gì? Là tiền tài, danh vọng, sức khỏe, hay là một điều gì đó cao cả hơn?
Người mù đã trả lời một cách đơn sơ và trực tiếp: "Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được". Lời cầu xin này thật đẹp! Anh không xin tiền bạc, không xin cơm áo. Anh xin "được nhìn thấy". Đây không chỉ là ước muốn được chữa lành đôi mắt thể lý, mà còn là khao khát được chiêm ngắm sự thật, được bước vào một cuộc sống mới trong ánh sáng. Đó cũng phải là lời cầu xin của mỗi chúng ta trước Thánh Thể Chúa. Xin cho con được "nhìn thấy" Chúa trong mọi biến cố cuộc đời, cả khi vui lẫn lúc buồn. Xin cho con được "nhìn thấy" thánh ý Chúa qua những dấu chỉ của thời đại. Xin cho con được "nhìn thấy" giá trị đích thực của cuộc sống, để không còn chạy theo những ảo ảnh phù du. Và Chúa Giêsu đã đáp lại lời cầu xin ấy bằng một lời khẳng định đầy quyền năng: "Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh". Chúa Giêsu không nói "quyền năng của Ta đã chữa lành anh", nhưng "lòng tin của anh đã cứu chữa anh". Phép lạ xảy ra không chỉ do quyền năng của một mình Thiên Chúa, mà còn cần đến sự cộng tác của đức tin nơi con người. Đức tin chính là chiếc chìa khóa mở ra kho tàng ân sủng của Thiên Chúa. Đức tin không phải là một cảm tính mơ hồ, nhưng là một sự phó thác hoàn toàn cuộc đời mình cho Chúa, tin rằng Ngài yêu thương và có thể làm được mọi sự.
Kết quả của cuộc gặp gỡ thật mỹ mãn: "Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa". Việc được sáng mắt đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời anh. Anh không quay trở lại với cuộc sống ăn xin bên vệ đường nữa. Anh đã chọn một con đường mới: "theo Người". Việc chữa lành không phải là điểm kết thúc, mà là điểm khởi đầu cho một hành trình làm môn đệ. Khi đã thực sự "nhìn thấy" Chúa, chúng ta không thể nào sống như cũ được nữa. Chúng ta được mời gọi từ bỏ con người cũ, lối sống cũ để bước đi theo Chúa Giêsu trên con đường của tình yêu và phục vụ. Và hành trình theo Chúa ấy luôn được bao bọc trong tâm tình "tôn vinh Thiên Chúa". Niềm vui được cứu độ không thể bị giữ kín, nó phải được lan tỏa ra bên ngoài qua lời ca tiếng hát, qua một cuộc sống chứng tá. Hơn nữa, phép lạ này không chỉ tác động đến một cá nhân, mà còn lan tỏa đến cả cộng đồng: "Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa". Cuộc đời được biến đổi của một con người đã trở thành một lời chứng hùng hồn về tình thương và quyền năng của Thiên Chúa, khiến cho những người xung quanh cũng nhận ra sự hiện diện của Ngài và cất lời chúc tụng. Đó chính là sứ mạng của mỗi Kitô hữu chúng ta. Khi chúng ta để cho Chúa chữa lành sự mù lòa của mình, cuộc sống của chúng ta sẽ trở thành một trang Tin Mừng sống động, một lời mời gọi mọi người đến với Chúa và tôn vinh Ngài.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ đây, chúng con cũng đang ở trước nhan Chúa như người mù năm xưa. Xin cho chúng con biết nhận ra những bóng tối đang che phủ tâm hồn chúng con. Xin ban cho chúng con đức tin kiên vững để không ngừng kêu cầu lòng thương xót của Chúa. Xin hãy hỏi chúng con: "Con muốn Thầy làm gì cho con?", và cho chúng con đủ can đảm để thưa lên: "Lạy Ngài, xin cho con nhìn thấy được!". Xin Chúa chữa lành chúng con, để chúng con được sáng mắt, và để suốt cuộc đời còn lại, chúng con sẽ hân hoan bước theo Chúa, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần. Amen.
LỜI CẦU NGUYỆN
Chủ sự: Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu là ánh sáng cứu độ, Đấng đến để mở mắt cho người mù và giải thoát những ai bị giam cầm trong bóng tối. Tin tưởng vào tình thương và quyền năng của Người đang hiện diện giữa chúng ta nơi Bí tích Thánh Thể, chúng ta hãy tha thiết dâng lời nguyện xin:
"Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!". Xin cho mọi thành phần trong Hội Thánh, từ các vị chủ chăn đến từng người giáo dân, luôn ý thức được thân phận yếu đuối và tội lỗi của mình. Xin cho chúng con một trái tim khiêm tốn và một đức tin kiên trì như người mù thành Giê-ri-khô, để chúng con không ngừng kêu cầu lòng thương xót Chúa, vượt qua mọi sự ngăn cản của thế gian và của chính bản thân, hầu được Chúa thương xót và chữa lành. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
"Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến". Xin cho Đức Thánh Cha, các Giám mục và các Linh mục luôn có trái tim nhân hậu của Chúa Giêsu, biết "dừng lại" trước những tiếng kêu của những người nghèo khổ, bị bỏ rơi, bị gạt ra bên lề xã hội. Xin cho các ngài trở thành những nhịp cầu, "dẫn đưa" những tâm hồn đau khổ đến gặp gỡ Đức Kitô, để họ cũng được cảm nhận tình thương chữa lành của Người. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
"Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được". Xin cho những ai đang sống trong bóng tối của sự thất vọng, bệnh tật, nghiện ngập, và những ai đang bị mù lòa bởi lòng hận thù, ghen ghét, có được niềm hy vọng và can đảm để tìm đến với Chúa. Xin Chúa là Ánh Sáng đích thực chiếu soi tâm hồn họ, ban cho họ được "nhìn thấy" con đường phải đi và tìm lại được niềm vui, bình an trong cuộc sống. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
"Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa". Xin cho mỗi người chúng con đang hiện diện trong giờ chầu này, sau khi được Lời Chúa và Thánh Thể Chúa nuôi dưỡng, sẽ được biến đổi thực sự. Xin cho chúng con, khi ra về, biết từ bỏ con đường cũ của tội lỗi, để can đảm "bước theo" Chúa trên nẻo đường yêu thương và phục vụ, và để cuộc sống của chúng con trở thành một bài ca "tôn vinh Thiên Chúa" trước mặt mọi người. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con xin dâng lời cảm tạ Chúa vì giờ phút hồng ân mà Chúa đã ban cho chúng con. Cảm tạ Chúa đã cho chúng con được ở lại bên Chúa, được lắng nghe Lời Chúa và được cảm nhận tình yêu vô biên của Chúa. Chúa đã đến và đi qua cuộc đời chúng con, như xưa kia Chúa đã đi qua thành Giê-ri-khô. Chúa đã nghe thấy những tiếng kêu thầm kín từ trong sâu thẳm cõi lòng chúng con, những lời cầu xin được chữa lành, được tha thứ, và được nhìn thấy.
Chúng con cảm tạ Chúa vì qua hình ảnh người mù trong Tin Mừng, Chúa đã dạy cho chúng con bài học về đức tin sống động. Xin cho chúng con biết nhận ra sự mù lòa của tâm hồn mình, không tự mãn, không kiêu ngạo, nhưng luôn biết khiêm tốn chạy đến với Chúa là nguồn ánh sáng và là nguồn ơn cứu độ duy nhất. Xin ban cho chúng con sự kiên trì trong cầu nguyện, để không một khó khăn, thử thách hay lời ngăn cản nào có thể làm chúng con im tiếng kêu cầu Danh Thánh Chúa.
Giờ đây, trước khi trở về với cuộc sống đời thường, chúng con xin dâng lên Chúa tất cả những quyết tâm mà chúng con đã kín múc được trong giờ chầu này. Chúng con muốn bước theo Chúa, không phải với một đôi mắt cũ kỹ, chỉ nhìn thấy những điều trần tục, nhưng với một đôi mắt mới, đôi mắt đức tin, để có thể nhận ra sự hiện diện của Chúa trong mọi nơi, mọi lúc, và nơi mọi người chúng con gặp gỡ. Xin Chúa chúc lành cho gia đình, cho công việc, cho những dự định của chúng con. Xin biến đổi chúng con thành những chứng nhân của ánh sáng, để cuộc đời chúng con có thể giúp cho những người xung quanh cũng nhận biết và cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
Chúng con xin phó dâng trọn vẹn cuộc đời chúng con trong tay Chúa, qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria, Mẹ của chúng con. Xin Mẹ dạy chúng con biết luôn tin tưởng và bước đi theo Chúa Giêsu, Con của Mẹ, là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Amen.