Nhảy đến nội dung

Chia sẻ Lời Chúa Thứ 2 Tuần 4 Phục Sinh

Thứ Hai Tuần 4 Phục Sinh

Anh chị em thân mến,

Trong tĩnh lặng của buổi sáng, khi lòng người còn chưa bị xao động bởi muôn vàn thanh âm của trần thế, ta hãy lắng nghe một sự thật âm thầm nhưng chói sáng: con người là một sinh thể biết khát.

Từ thuở sơ sinh cho đến ngày cuối đời, linh hồn ta như một sa mạc luôn khô cằn, cháy nắng, và không ngừng kêu gào xin mưa. Có những cơn khát nông cạn – tiền bạc, quyền lực, khoái lạc… Nhưng cũng có những cơn khát sâu thẳm, cắm rễ tận cùng trong cấu trúc hiện sinh của con người – những khát vọng mà nếu không được đáp lại, thì con người không chỉ mất phương hướng, mà còn đánh mất chính mình.

Và hôm nay, Lời Chúa dạy chúng ta rằng: con người mang ba cơn khát sâu thẳm nhất:

1. Khát Thánh Thần, để được đổi mới và sống động.

2. Khát Chúa Cha, để được về nguồn và thuộc về.

3. Khát Chúa Giêsu, để được cứu chuộc và dẫn lối.

Như một người du mục lạc lối giữa cát bụi hoang vu, con người thời nay mang trong mình những cơn khát mà chính họ cũng không nhận ra. Họ tìm nước trong danh vọng, trong khoái lạc, trong khoa học và kỹ thuật. Nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh trên sa mạc. Chỉ một mình Thiên Chúa Ba Ngôi là dòng suối thật.

Thánh Phêrô trong sách Công vụ hôm nay thuật lại hành trình hoán cải của nhà dân ngoại Cornêliô. Người ngoại đạo ấy không biết Môsê, chẳng học luật Do Thái, nhưng trong lòng ông có một cơn khát sự thật, và cơn khát ấy đã dẫn ông đến với Chúa. Đó chính là hoạt động âm thầm của Chúa Thánh Thần – Đấng thánh hóa và làm mới tâm hồn. Ai để Thần Khí dẫn dắt, người ấy sẽ sống – như cánh đồng khô nứt nay được tưới mát bởi mưa xuân.

Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu tự ví mình là Mục Tử Nhân Lành và là Cửa Chuồng Chiên. Người nói: “Ai vào qua tôi, thì sẽ được cứu.” Con người khát được dẫn lối, khát có một Đấng hiểu mình và hy sinh vì mình. Chỉ nơi Đức Giêsu, khát vọng ấy mới được lấp đầy. Người là con đường dẫn ta thoát khỏi mê lộ của tội lỗi và cô đơn. Người không hứa một cuộc sống không thập giá, nhưng Người hứa đồng hành.

Và đằng sau mọi cơn khát ấy, là một nỗi khao khát cội nguồn: con người muốn thuộc về một ai đó, một nơi nào đó, một Tình Yêu lớn hơn bản thân mình. Nỗi khát đó chỉ có thể được thỏa nơi Chúa Cha, Đấng hằng yêu thương chúng ta từ muôn đời và kêu gọi chúng ta trở về. Không ai có thể đến với Chúa Giêsu nếu Chúa Cha không lôi kéo. Vì vậy, cơn khát về Chúa Cha là cơn khát làm cho con người tìm thấy ý nghĩa vĩnh cửu của đời mình.

Anh chị em thân mến,

Trong thời đại hôm nay, người ta khát nhưng không biết mình khát. Người ta nhầm lẫn giữa cơn khát thật và những ảo ảnh do văn hóa tiêu dùng, truyền thông, và chủ nghĩa cá nhân tạo nên. Nhưng nếu chúng ta đủ can đảm để nhìn vào lòng mình, lắng nghe nỗi thao thức câm lặng đang gõ cửa hằng đêm, chúng ta sẽ thấy – Thiên Chúa đang ở đó. Không phải như một lý thuyết, mà như một nguồn nước đang chảy âm thầm.

Chúa Thánh Thần – là gió thổi qua những vùng sa mạc tâm hồn, biến xương khô thành đội quân sống.

Chúa Giêsu – là Cửa mở ra cho ta một lối đi, là Mục tử gọi tên ta giữa muôn tiếng ồn.

Chúa Cha – là Đấng kiên nhẫn chờ ta quay về, như người cha nơi cửa ngóng đứa con hoang.

Anh chị em, đừng chối bỏ cơn khát của mình. Đừng lấp đầy nó bằng điều hời hợt. Chính trong cơn khát, Thiên Chúa đang chờ ta. Cơn khát ấy không phải là sự yếu đuối, mà là điểm chạm của ân sủng. Và như dòng suối chảy ngược từ trời xuống đất, Thiên Chúa Ba Ngôi không đợi chúng ta đi tìm, nhưng chính Người đi tìm chúng ta, trong từng tiếng thở dài, từng giọt nước mắt, từng giấc mơ đêm tối.

Hãy đến với Nguồn Nước Hằng Sống. Hãy để chính Thiên Chúa trở thành câu trả lời cho cơn khát lớn nhất của bạn. Bởi vì: Không có Ba Ngôi, nhân loại sẽ mãi khát. Nhưng nơi Ba Ngôi, mọi khát vọng sẽ tìm được Nguồn. Amen.

Danh mục:
Tác giả: