Nhảy đến nội dung

Chúa Phục Sinh luôn đồng hành với chúng ta

CHÚA PHỤC SINH LUÔN ĐỒNG HÀNH VỚI CHÚNG TA

Hôm nay, chúng ta cử hành ngày thứ tư trong tuần Bát Nhật Phục Sinh, thời gian đặc biệt để chiêm ngắm mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giêsu. Các bài đọc Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy tư về sức mạnh của danh Chúa Giêsu, sự hiện diện của Người giữa chúng ta, và niềm vui của những ai tìm kiếm Thánh Nhan Người. Qua bài đọc từ sách Công vụ Tông Đồ và Tin Mừng theo thánh Luca, chúng ta được dẫn vào hai câu chuyện sống động: phép lạ chữa lành người què và cuộc gặp gỡ của hai môn đệ trên đường Emmau. Những câu chuyện này không chỉ là những sự kiện lịch sử, mà còn là lời mời gọi chúng ta sống đức tin cách mạnh mẽ và nhận ra Chúa Phục Sinh đang đồng hành với chúng ta trong cuộc sống.

Trong bài đọc sách Công vụ Tông Đồ thuật lại việc ông Phêrô và ông Gioan chữa lành một người què tại Cửa Đẹp của Đền Thờ. Người què này, từ khi sinh ra đã không thể đi lại, sống nhờ vào lòng bố thí của những người qua đường. Anh ta là biểu tượng của những con người bị giam cầm bởi những giới hạn, bất lực trước hoàn cảnh của mình. Khi anh xin bố thí, ông Phêrô đáp lại: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nadarét, anh đứng dậy mà đi!” Lời tuyên bố này thật mạnh mẽ. Nó cho thấy sức mạnh của danh Chúa Giêsu, một sức mạnh vượt trên mọi của cải vật chất. Vàng bạc có thể giúp người què sống qua ngày, nhưng chỉ có danh Chúa Giêsu mới có thể ban cho anh sự sống mới, trả lại cho anh phẩm giá và khả năng bước đi.

Phép lạ xảy ra ngay lập tức. Người què được chữa lành, không chỉ đứng dậy mà còn nhảy nhót, ca tụng Thiên Chúa. Hành động này không chỉ là biểu hiện của niềm vui cá nhân, mà còn là lời chứng sống động về quyền năng của Chúa Phục Sinh. Toàn dân chứng kiến phép lạ đều kinh ngạc, nhận ra rằng điều kỳ diệu này đến từ Thiên Chúa. Qua phép lạ này, chúng ta được mời gọi suy nghĩ về những giới hạn trong cuộc sống của chính mình. Có những lúc chúng ta cảm thấy bất lực, bị ràng buộc bởi những khó khăn về thể chất, tinh thần, hay tâm linh. Lời Chúa hôm nay nhắc nhở rằng danh Chúa Giêsu có sức mạnh giải thoát chúng ta. Dù chúng ta không có vàng bạc, nhưng chúng ta có đức tin, và qua đức tin, chúng ta có thể trao ban tình yêu và hy vọng cho những người xung quanh.

Đáp ca hôm nay vang lên như một lời mời gọi: “Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, nào hoan hỷ.” Lời này nhắc nhở chúng ta rằng niềm vui đích thực đến từ việc tìm kiếm Chúa và sống trong giao ước của Người. Giao ước mà Chúa đã lập với Áp-ra-ham và các thế hệ sau đó là lời hứa về sự hiện diện và lòng trung tín của Thiên Chúa. Dù cuộc sống có nhiều thử thách, chúng ta được mời gọi hát lên lời ca ngợi, suy gẫm các kỳ công của Chúa, và tìm kiếm sức mạnh từ Thánh Nhan Người. Niềm vui này không chỉ là cảm xúc thoáng qua, mà là sự bình an sâu sắc đến từ việc biết rằng Thiên Chúa luôn đồng hành với chúng ta.

Với bài Tin Mừng, chúng ta được nghe câu chuyện cảm động về hai môn đệ trên đường Emmau. Họ rời Giêrusalem trong tâm trạng thất vọng và buồn bã. Những hy vọng của họ về một Đấng Cứu Thế đã tan biến khi Chúa Giêsu bị đóng đinh. Họ nghe những lời đồn về việc ngôi mộ trống và thiên thần báo tin, nhưng họ vẫn chưa thực sự tin. Trong sự mù lòa của mình, họ không nhận ra Chúa Giêsu khi Người tiến đến và cùng đi với họ. Câu chuyện này phản ánh kinh nghiệm của chính chúng ta: nhiều lần trong cuộc sống, chúng ta không nhận ra sự hiện diện của Chúa vì bị che mờ bởi những lo toan, thất vọng, hay đau khổ.

Chúa Giêsu, dù không được nhận ra, vẫn kiên nhẫn đồng hành với các môn đệ. Người hỏi họ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” Câu hỏi này cho thấy tình yêu và sự quan tâm của Chúa. Người không trách móc sự chậm tin của họ, mà nhẹ nhàng dẫn dắt họ qua việc giải thích Kinh Thánh. Từ các sách của Môsê đến các ngôn sứ, Người chỉ cho họ thấy rằng mọi đau khổ của Đấng Kitô đều nằm trong kế hoạch của Thiên Chúa, dẫn đến vinh quang Phục Sinh. Lời giải thích của Chúa làm cho lòng các môn đệ “bừng cháy lên.” Đây là sức mạnh của Lời Chúa: nó soi sáng, an ủi, và khơi dậy niềm hy vọng trong tâm hồn chúng ta.

Khi đến làng Emmau, các môn đệ nài nỉ Chúa Giêsu ở lại với họ. Cử chỉ này cho thấy lòng khao khát của họ, dù chưa nhận ra Người. Và chính trong bữa ăn, khi Chúa Giêsu cầm bánh, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho họ, mắt họ được mở ra. Họ nhận ra Người, nhưng ngay lúc đó, Người biến mất. Hành động bẻ bánh gợi nhớ đến Bí tích Thánh Thể, nơi Chúa Giêsu tiếp tục hiện diện giữa chúng ta. Qua Thánh Thể, chúng ta được mời gọi nhận ra Chúa Phục Sinh, để lòng chúng ta bừng cháy lên như các môn đệ, và để chúng ta trở thành những chứng nhân loan báo niềm vui Phục Sinh.

Sau khi nhận ra Chúa, hai môn đệ không giữ niềm vui ấy cho riêng mình. Dù trời đã tối, họ lập tức quay về Giêrusalem để chia sẻ với các tông đồ khác. Họ thuật lại cách Chúa đã đồng hành với họ và cách họ nhận ra Người khi bẻ bánh. Hành động này nhắc nhở chúng ta rằng đức tin vào Chúa Phục Sinh không chỉ là một trải nghiệm cá nhân, mà phải được chia sẻ với cộng đoàn. Chúng ta được mời gọi ra đi, loan báo Tin Mừng, và làm chứng cho Chúa bằng đời sống của mình.

Câu chuyện về người què được chữa lành và hai môn đệ trên đường Emmau có một điểm chung: cả hai đều là những khoảnh khắc mà con người gặp gỡ quyền năng và tình yêu của Chúa Phục Sinh. Người què được chữa lành nhờ danh Chúa Giêsu, còn các môn đệ được soi sáng qua Lời Chúa và Bí tích Thánh Thể. Những gặp gỡ này biến đổi họ, từ bất lực thành mạnh mẽ, từ thất vọng thành hy vọng, từ mù lòa thành chứng nhân. Chúng ta cũng được mời gọi để cho Chúa Phục Sinh chạm đến cuộc đời mình, chữa lành những vết thương, và khơi dậy ngọn lửa đức tin trong lòng chúng ta.

Trong tuần Bát Nhật Phục Sinh, Giáo hội mời gọi chúng ta sống niềm vui của Chúa Phục Sinh. Niềm vui này không chỉ là cảm giác hạnh phúc thoáng qua, mà là sự xác tín rằng Chúa đã chiến thắng sự chết, và Người đang sống giữa chúng ta. Chúng ta được mời gọi tìm kiếm Chúa trong Lời Người, trong các Bí tích, và trong những người xung quanh. Như người què nhảy nhót ca tụng Chúa, chúng ta hãy để niềm vui Phục Sinh tràn ngập đời sống mình. Như hai môn đệ trên đường Emmau, chúng ta hãy để Lời Chúa làm bừng cháy lòng mình và chia sẻ niềm tin ấy với mọi người.

Hôm nay chúng ta được nhắc nhở rằng Chúa Phục Sinh luôn đồng hành với chúng ta, ngay cả khi chúng ta không nhận ra Người. Người hiện diện trong những lúc khó khăn, trong những giây phút nghi ngờ, và trong những niềm vui đơn sơ của cuộc sống. Hãy mở lòng để nhận ra Người, qua việc lắng nghe Lời Chúa, tham dự Thánh Thể, và sống yêu thương với tha nhân. Hãy để danh Chúa Giêsu trở thành sức mạnh của chúng ta, để chúng ta có thể đứng dậy, bước đi, và loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho thế giới.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: