Cô gái lương thiện
- T7, 15/02/2025 - 11:26
- Hoàng Thị Thùy Trang
CÔ GÁI LƯƠNG THIỆN
Tin mừng hôm nay là bài giảng về các mối phúc. Có thể nói đó là những điều phúc ngược với nhận định của nhân loại. Khi người ta cho rằng giàu có là phúc thì Chúa Giêsu lại dạy ta sống nghèo khó. Con đường theo Chúa là con đường hẹp, con đường thập giá. Thế nên, thật khó để chúng ta bước theo.
Nếu chỉ cậy vào sức mình, chúng ta không thể nào đi hết con đường Thiên Chúa muốn nhưng nếu như biết trông cậy, phó thác, tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu và ơn cứu độ của Ngài, chắc chắn chúng ta sẽ thành công.
Những mối phúc mà Thiên Chúa dạy dỗ chúng ta hôm nay, đó là những hy sinh, những cơ hội để chúng ta nhận ra sự hiện diện và quyền năng của Ngài. Quan trọng không phải là chúng ta tài giỏi, xinh đẹp, giàu có ra sao, quan trọng cũng không phải là chúng ta nghèo khó thế nào, nhưng quan trọng là chúng ta nhận ra Thiên Chúa yêu thương mình nhường nào để mà đáp trả.
Thật vậy, cuộc sống này không gì quan trọng cho bằng sự chân nhận và khám phá ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời. Vì chính lúc đó là khi chúng ta mới có tương quan ngôi vị thật sự với Ngài. Bằng không thì chỉ là niềm tin trống rỗng. Nếu khi bạn nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời chính là khi bạn cố gắng sống đáp trả tình yêu Ngài.
Nhận ra Thiên Chúa yêu thương mình và sống đáp trả không có nghĩa là bạn đã thực sự hoàn hảo. Bởi chả ai là người vô tội ngoại trừ Thiên Chúa nhưng chính là lúc chúng ta cố gắng sống làm người tử tế.
Từ nhỏ, tôi đã khao khát trở thành người lương thiện, đơn giản tôi thích sự thiện, tôi yêu thích cái đẹp và tôn sùng cái đẹp. Tôi sống theo chủ nghĩa duy mỹ thế nên cuộc đời tôi gặp không ít khó khăn. Và cho đến bây giờ tôi vẫn cứ yêu thích sự thiện. Nhưng thay vì trốn tránh cái ác, cay nghiệt với cái ác, tôi đã biết nhìn nhận nó với một chiều kích đón nhận hóa.
Tôi đón nhận khiếm khuyết của cuộc sống như Thiên Chúa đón nhận khiếm khuyết của tôi. Tôi cũng bớt cay đắng với lòng người mà bình tĩnh đón nhận mọi đối xử khắt khe bất công của kẻ khác với cái nhìn bình tĩnh nhất. Trái tim tôi đã được tôi luyện trong đau khổ và thử thách không phải để chai sạn và bất cần nhưng là để rèn luyện tôi trở nên người quả cảm hơn, bao dung hơn, vị tha hơn, trưởng thành hơn, cao thượng hơn, tự tin hơn và dũng cảm hơn.
Từ nhỏ tôi đã rất thích trở thành một cô gái can đảm và dũng cảm. Tôi cũng rất kiên trì và chịu thương chịu khó, tôi lại còn nổi tiếng là cứng đầu và ương bướng. Tôi rất có chính kiến, vì tôi là chính mình. Tôi thích đưa ra đáp án từ chính những khổ luyện và cảm nhận của bản thân chứ không phải vì nhận xét của người khác. Và vì thế, mỗi ngày tôi càng hiểu Thiên Chúa dạy tôi những mối phúc hôm nay: “Phúc cho anh em là những người nghèo khó, phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang đói, phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang khóc… “ (x. Lc 6, 20-21)
Trong Thiên Chúa, mọi sự đều trở thành phúc vì Ngài có thể bẻ cong san phẳng, Ngài san bằng mọi gồ ghề, lồi lõm thành trơn tru, nhẹ nhõm… Thiên Chúa của chúng ta là như vậy. Một Thiên Chúa rất yêu thích thinh lặng và hành động trong thinh lặng. Không nói mà làm, không cầu xin mà thấu hiểu. Ngài tinh tế, nhạy cảm và đáng yêu như thế đó. Và Ngài chính là Thiên Chúa của tôi, tôi tự hào về Ngài, tôi hạnh phúc vì Ngài.
Giàu có, no đủ, vinh quang… không phải là tội, nhưng kẻ tôn thờ nó mới có tội. Cũng vậy, nghèo đói, khốn khó, đau buồn… cũng không phải là phúc, nhưng phúc cho người nào biết biến chúng trở thành phương tiện rèn luyện mình trở nên phiên bản tốt hơn ngày hôm qua đó mới là phúc. Vậy nên, ai đó đang nghèo đói cũng đừng vội mừng hay sầu khổ, ai đó đang giàu có no nê cũng đừng vội khóc hay cười vui, vì tất cả những thứ đó chỉ là phương tiện để bạn lấy làm khí cụ biến đổi bản thân hoàn hảo hơn ngày hôm qua là đủ.
Lạy Chúa, con luôn ao ước có một trái tim lương thiện và cuộc sống mỗi ngày cũng không ngừng dạy con trở thành người lương thiện. Người lương thiện không là người sinh ra đã được đặt ở vị trí nhất cho bằng họ đã trải qua quá nhiều mất mát và đau khổ mới có thể trở thành. Đó chính là sự chiến thắng chính mình. Đó chính là những mối phúc mà họ đã kênh qua nhiều đau khổ, hy sinh mới có được. Cô gái lương thiện không phải là cô gái may mắn, giàu có, sung sướng… nhưng là cô gái bị bạc đãi và bỏ rơi, bị ganh ghét và đố kị, bị hiểu lầm và kết án. Cô gái lương thiện không phải là cô gái vô tội, nhưng chính là kẻ vô cùng tội lỗi được Thiên Chúa thứ tha… Và mãi đến muôn đời, cho dù cuộc sống có thế nào, cho dù lòng người có đối đãi ra sao thì con vẫn mãi mãi muốn trở thành cô gái lương thiện của Chúa! Cúi xin Ngài thương ân ban cho con…
M. Hoàng Thị Thùy Trang.