Nhảy đến nội dung

Con điếm và cô gái áo vải

Người đàn bà mặc áo đỏ tía và đỏ thẫm,

Trang sức toàn bằng vàng, đá quí và ngọc trai

(Kh 17, 4)

Nàng đã được mặc áo vải gai

Sáng chói và tinh tuyền

(Kh 19, 8)

Con điếm và cô gái áo vải

            Nói tới gái điếm thì, thú thật, tôi chẳng có chút kinh nghiệm hay liên hệ gì với các cô ấy, chỉ biết khi còn bé mỗi lần bắt gặp trên đường phố những cô gái phấn son lòe loẹt là mẹ kéo ra xa, không cho tôi đứng nhìn với lời nói nhỏ : Điếm đấy, đừng có nhìn họ! Lớn lên, khi hiểu biết việc họ làm đôi lúc tôi cảm thấy thương cho họ, những người bán thân để sống.

            Nghề mãi dâm đã có từ thời xa xưa, xưa như trái đất, tồn tại đến tận thời nay, ngày nào còn dâm ô, ngày đó còn gái điếm. Câu nói thời danh trong Kinh Thánh: Tôi bảo thật các ông : những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông ( Mt 21, 31 ) của Chúa Giêsu làm ngỡ ngàng nhiều người từ đó đến nay. Chắc chắn Chúa không bàu chữa cho họ, nhưng thân phận quá thấp hèn của họ làm Chúa chạnh lòng thương, đồng thời cũng nói về giáo lý đặt căn bản trên tình thương sâu thẵm của Ngài, cứu vớt muôn muôn người chẳng loại trừ ai. Ngài muốn đem họ đến chân lý Tình Thương để hoán cải họ, nâng dậy con người sa đọa để bước vào đời sống mới.

            Thời chiến tranh Việt Nam, Saigon và những thành phố lớn đầy dẫy lính Mỹ và đồng minh xuất hiện cùng với hạng người mới trong xã hội mà người ta gọi là các me mỹ, ăn diện thả giàn, xài tiền như nước theo thói phù phiếm của họ. Mãi rồi hình ảnh các cô gái buôn hương, bán phấn diêm dúa gắn liền với giàu sang, sang như đĩ, lôi cuốn người ta vào đường dâm đãng, trở thành quen thuộc với mọi người. Người ta không còn nghĩ tới điều xấu xa nữa nhưng đồng tiền làm mờ mắt họ, nên lắm người đã thành nô lệ cho tình dục, cho dâm ô, để được có đời sống vật chất đầy đủ hơn.

            Khi sang sinh sống tại vùng đất giàu sang nhất nhì thế giới, tôi nhận ra dâm ô không chỉ là những cô gái điếm lấp ló đầu đường cuối phố, nhưng đã là một kỷ nghệ phát đạt, lợi tức hàng triệu, hàng tỉ đô la bằng đủ thứ hình thức, dưới đủ thứ danh hiệu. Từ điện ảnh đến sách báo, từ giải trí đến lợi nhuận, nạn buôn người ngày nay đã thành mạng lưới quốc tế, không cách gì dẹp bỏ. Những làn nước ông đã thấy, nơi Con Điếm ngồi, là những dân, những đám đông, những nước và những ngôn ngữ. ( Kh 17, 15). Dâm ô đã trở thành hiện thân của sa đọa, gắn liền với xa hoa, hấp dẫn người ta bằng sự giàu có vô độ của nó.

            Người đàn bà mặc áo đỏ tía và đỏ thẫm, trang sức toàn bằng vàng, đá qúi và ngọc trai, tay cầm một chén vàng đầy những thứ ghê tởm và ô uế, tức là sự gian dâm của nó. ( Kh 17, 4 ). Dâm ô được trợ lực thêm bằng bề ngoài sang trọng, dâm ô đã trở thành danh giá để người ta không thể chối từ. Bóng tối dâm ô trong tâm hồn đã mở ngỏ cho thần ô uế tràn vào đánh phá con người, gia đình, xã hội và cả Giáo Hội nữa. Người ta không nhìn thấy sức tàn phá của dâm ô vì nó bắt đầu rất âm thầm, rất riêng tư như thể chắng có người nào khác, nhưng hậu quả là những giết hại lớn lao. Nhiều nhà thờ, giáo phận, tỉnh dòng đã phải khai phá sản vì nó, chưa kể phần thiệt hại tinh thần lên đến mức độ nào, kéo dài đến bao lâu. Tôi thấy người đàn bà ấy say máu các thánh và máu chứng nhân của Đức Giêsu ( Kh 17, 6 ), vì nó bắt đầu không phải chỉ với những bất chính nhỏ nhặt, nhưng với quyền lực của Kẻ đối nghịch cùng Thiên Chúa mà người ta không nhận ra.

            Điếm không phải là từ ngữ chỉ những người bán thân nhưng, ở xứ tôi, “điếm” còn được coi là lừa đảo, xảo trá: thằng đó điếm lắm, hay gái đĩ già mồm! Xảo trá luôn luôn đi đôi với bất chính. Càng bất chính, người ta càng che lắp bằng đủ thứ hình thức tốt lành bên ngoài biện hộ cho những hành vi sai trái bên trong. Bao nhiêu mỹ từ che đậy cho những bất chính, dâm ô; người ta ca tụng những mối tình bất chính như là tình yêu đúng nghĩa, ca tụng nếp sống dâm loạn của hôn nhân đồng tính như nếp sống văn minh. Dâm ô đang dần dà bước lên địa vị công chính bằng ngụy biện, lừa dối người khác và lừa dối chính mình. Ai theo tính xác thịt mà gieo điều xấu, thì sẽ gặt được hậu quả của tính xác thịt là sự hư nát. ( Gl 6, 8 ). Dâm ô đang giết dần mòn thể xác và tinh thần con người, làm mặt đất ra hư hỏng ( Kh 19, 2) đưa nhân loại đến diệt vong.

            Hình ảnh tương phản với Con Điếm trong Khải Huyền là người thiếu nữ áo vải, cô gái xuất hiện cùng chương 19 sau khi Con Điếm bị tiêu diệt. Nàng xuất hiện trong chiếc áo vải gai đơn sơ, trinh trong sạch trắng hoàn toàn khác với những xa hoa, giàu sang lòe loẹt và diêm dúa hào nhoáng của con điếm. Nơi cô gái áo vải, tôi nhìn thấy tinh thần khó nghèo, tâm hồn trong sạch, lòng khát khao nên công chính, trầm lặng, bình thản trong tình yêu Thiên Chúa. Nàng là hiện thân của những Mối Phúc mà Chúa Giêsu rao giảng trên Núi ngày nào. Nàng được nâng lên đến địa vị là Hiền Thê của Con Chiên, vượt trên  những tầm thường của con người, phục sức bằng việc lành và lời cầu nguyện.

            Thế gian chọn người đàn bà lòe loẹt, hào nhoáng, xa hoa; nhưng Thiên Chúa thì chọn cô gái áo vải mà dưới mắt thế gian nàng bị khinh chê là nghèo nàn, vì đơn sơ nên bị coi là dại dột, thua thiệt vì không mưu mô xảo trá. Điều thế gian coi là cao trọng, lại là điều ghê tởm trước mặt Thiên Chúa ( Lc 16, 15), vì những điều cao trọng nơi thế gian đang đưa nhân loại dần vào con đường hủy diệt, mà mãi đến hôm nay con người mới bắt đầu nhìn thấy, muộn màng. Thế gian chỉ nhìn thấy những thực tại trước mắt, những thành quả hiện có, những thành công hôm nay, mà chẳng thấy hiệu quả tương lai. Thiên Chúa luôn luôn nhìn thấu suốt chiều dài lịch sữ của con người, nên chọn lựa của Ngài luôn luôn khác với thế gian, vì lựa chọn của thế gian là hủy diệt mà chọn lựa của Thiên Chúa là sự Sống đời đời cho con người.

             Ai theo tính xác thịt mà gieo điều xấu, thì sẽ gặt được hậu quả của tính xác thịt là sự hư nát. Còn ai theo Thần Khí mà gieo điều tốt, thì sẽ gặt được kết quả của Thần Khí là sự sống đời đời. ( Gl 6, 8). Cô gái áo vải, Hiền Thê của Con Chiên, là Tân Nương kết hợp với Thần Khí trong lời cầu nguyện xin Đấng Đổi Mới Mọi Sự mau đến, để đem phúc trường sinh của Sự Sống Mới cho con người.

            Lạy Chúa Giêsu, xin ngự đến !

Nam Hoa

Tác giả: