Cửa hẹp - Ki-tô hữu đích thực: Sống đạo
- CN, 24/08/2025 - 02:33
- Phạm Hùng Sơn
Cửa hẹp
Chúa mời gọi bước cửa hẹp,
Đường đời chông chênh, lắm dốc, nhiều ghềnh.
Ai đi, chẳng ngại nhọc nhằn,
Niềm tin soi lối, tình thân dẫn đường.
Yêu thương Chúa mới sửa răn,
Roi đau chẳng hận, chỉ nhằm dạy ta.
Vàng trong lửa đỏ chan hòa,
Gian nan luyện dạ, phong ba rèn lòng.
Nho tươi kết trái thơm nồng,
Phải qua cắt tỉa, phải trồng kiên tâm.
Người khôn chọn lối âm thầm,
Từ tâm bác ái gieo mầm sáng soi.
Tin yêu chẳng phải thảnh thơi,
Phải mang thập giá suốt đời bước theo.
Giả hình che giấu bao điều,
Chúa nhìn thấu cả — tình yêu mới bền.
Cửa hẹp chẳng rộng êm đềm,
Nhưng là đường sáng ấm êm muôn đời.
Ai trung tín, vững niềm tin,
Cùng Cha hưởng phúc thanh bình thiên thu.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
Ki-tô hữu đích thực: Sống đạo
Phúc âm vang tiếng gọi mời,
Sống theo Lời Chúa, trọn đời trung kiên.
Đừng như Biệt phái giả duyên,
Nói hay mà chẳng thực thi một điều.
Đặt ra luật nặng bao nhiêu,
Bắt người khác gánh, còn mình buông tay.
Việc lành chỉ để khoe bày,
Tham danh, thích chỗ cao dày vinh quang.
Họ ưa tiếng chúc nhịp nhàng,
Rabbi, Thầy cả… lòng càng tự cao.
Chúa Giê-su đã cảnh báo,
Đừng theo gương xấu, đừng vào lối sai.
Ngài là Thầy dạy thật ngay,
Đường Ngài chỉ lối, từ nay vững bền.
Người tin sống đạo vẹn nguyên,
Chân thành, khiêm hạ, lấy tình dựng xây.
Giả hình là bệnh hao gầy,
Tin trong miệng nói, ngoài tay trái lòng.
Bao lần ta cũng theo dòng,
Đạo trong nhà Chúa, đời không sống cùng.
Xin cho Kitô muôn vùng,
Sống làm chứng thật, gieo chung phúc lành.
Đời con thắp sáng hiền thanh,
Theo Thầy phục vụ, dạ thành khiêm cung.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
PHÊ BÌNH XÂY DỰNG – KHÔNG CHỈ TRÍCH PHÁ HOẠI
Lời người như ánh nắng mai,
Sưởi ấm lòng kẻ, xua phai bóng đêm.
Nếu chỉ để giận, để thèm,
Ngôn từ hóa đòn, chẳng thêm điều hay.
Người hay soi mói, bới tay,
Thấy sai của kẻ, bỏ ngay nết mình.
Người trí trung thực, minh tinh,
Nhìn đời toàn diện, góp lời an dân.
Viết ra một chữ, một câu,
Là tấm gương soi lòng sâu bên trong.
Ai gieo hận thù, gieo mong,
Chỉ muốn cao mình, hạ bệ người khác.
Lời như gươm nhọn, không chặt,
Sẽ đâm vào tâm, khiến ai cũng đau.
Ngôn từ là gạch, là đá,
Xây hay phá thế, tựa vào lòng mình.
Phê bình xây dựng mở lòng,
Chỉ ra sai sót mà không gây thương.
Lời thật, ý trong, lòng thương,
Tạo nên nẻo sáng, nâng đường nhân gian.
Còn ai lời nặng, giọng vang,
Chỉ trích phá hoại, đời mang ưu phiền.
Mạng xã hội rộng, bao phen,
Ai cũng có thể gieo lên điều ác, tốt.
Chỉ một lời nói, như gió,
Có thể lay động, vỗ về tâm hồn.
Người viết, người nói, người cầm,
Cần tỉnh thức kỹ, đừng làm hại đời nhau.
Hãy soi vào chữ, soi vào mình,
Để lời chân thật, trong tình thương sâu.
Ai gieo vần đẹp, gieo câu,
Góp phần xây dựng, đời màu sáng trong.
Người ơi, lựa chọn nên không?
Lời gieo xây dựng, hay lòng đầy giận hờn?
Phê bình là gạch, là nền,
Đặt trên tình yêu, người bên người vui.
Chỉ trích là lửa, là bùi,
Đốt cháy niềm tin, người đi lao đao.
Hãy chọn lời nói xây sao,
Cho đời an lạc, tình vào ngôn từ.
Hãy nhìn tấm gương nhân từ,
Để soi lại mình, tránh lối hư gian.
Xây từ chữ nghĩa, xây bằng tâm,
Cho người nâng mình, chẳng ham nổi danh.
Đó là con đường, chẳng lầm,
Lời chân, việc thật, rạng ngời nhân sinh.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)