Cung Hiến Lại Đền Thờ Nội Tâm - Nhận ra điều đem lại bình an cho ngươi
- T5, 20/11/2025 - 08:08
- Lm Giuse THÁNH GIÁ
Thứ Năm – Tuần 33 Thường Niên năm lẻ
Bài giảng: “Nhận ra điều đem lại bình an cho ngươi”
Dựa trên các bài đọc Thứ Năm – Tuần 33 Thường Niên năm lẻ
(1 Mcb 2,15-29 – Tv 49,1-15 – Lc 19,41-44)
⸻
Anh chị em thân mến,
Có những ngày Lời Chúa không chỉ nói, mà còn soi chiếu; không chỉ hướng dẫn, mà còn phẫu thuật nội tâm ta đến tận đáy sâu – nơi ta không thể giả vờ, nơi linh hồn buộc phải đối diện với chính nó.
Ba bài đọc hôm nay chính là ánh sáng ấy: ánh sáng dẫn ta vào hành trình của trung thành – toàn vẹn – và nhận ra, để rồi gặp được bình an mà Chúa muốn trao.
⸻
1. “Chúng tôi vẫn trung thành với Giao Ước” – tiếng gọi trở về căn tính sâu nhất
Thưa anh chị em,
Trong bài đọc thứ nhất, ông Mat-ta-thia đứng trước sức ép phải thỏa hiệp, phải từ bỏ tôn giáo cha ông để hòa hợp với quyền lực thời đại. Và ông đã thốt lên lời bất hủ:
“Chúng tôi vẫn trung thành với Giao Ước của cha ông chúng tôi.”
Đó không chỉ là lời chống đối.
Không chỉ là một lập trường tôn giáo.
Đó là tuyên ngôn hiện sinh của một con người không muốn đánh mất chính mình.
Trong chiều sâu phân tâm học thiêng liêng, mỗi người chúng ta cũng mang trong lòng một “giao ước”:
• một lời hứa với chính lương tâm mình,
• một tiếng gọi của Thiên Chúa trong những phút đời rất riêng tư,
• một căn tính mà đôi khi xã hội, áp lực, nỗi sợ khiến ta lãng quên.
Trung thành với giao ước chính là trung thành với linh hồn thật của mình.
Người đánh mất giao ước là người đánh mất trung tâm bản ngã, đánh mất định hướng của đời sống tinh thần.
Và đó là lý do sự trung thành ấy trở nên cứu độ.
⸻
2. “Ai sống đời hoàn hảo, Ta cho hưởng ơn cứu độ” – sống toàn vẹn: con đường chữa lành tâm hồn
Thánh Vịnh hôm nay nói đến “đời hoàn hảo”, nhưng không theo nghĩa vô tì tích. Trong nhân học Kinh Thánh, “hoàn hảo” là toàn vẹn – integrity.
Trong phân tâm học, con người đau khổ nhất không phải vì yếu đuối, nhưng vì phân mảnh:
• nói điều mình không sống,
• sống điều mình không tin,
• tin điều lòng mình chưa bao giờ thật sự chạm.
Chính sự phân ly nội tâm ấy tạo ra bất an, trống rỗng và những đêm dài vô định.
Nhưng nơi nào linh hồn trở nên hợp nhất – nơi sự thật và hành động gặp nhau – nơi ấy bình an bắt đầu nở hoa.
Bình an không phải đến khi ta hoàn hảo,
nhưng khi ta thật.
Và đó là cửa ngõ của ơn cứu độ.
⸻
3. “Phải chi ngươi nhận ra…” – nước mắt của Đức Giêsu và lời mời thức tỉnh
Thưa anh chị em,
Tin Mừng hôm nay khiến ta lặng người. Đức Giêsu nhìn thành Giêrusalem và khóc. Nước mắt của Thiên Chúa rơi xuống trên một dân thành không nhận ra Ngài.
Và Ngài nói:
“Phải chi ngươi nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi!”
Đây không phải lời trách, mà là tiếng thở dài của một Tình Yêu bị từ chối.
Con người muôn đời đi tìm bình an ở những nơi không thể đem bình an:
• quyền lực, khiến ta sợ mất;
• kiểm soát, khiến ta kiệt sức;
• thỏa hiệp, khiến ta ray rứt;
• lãng quên, khiến ta trống rỗng.
Chúa Giêsu khóc vì thấy chúng ta cứ chạy theo những “bình an rởm”, trong khi bình an đích thực lại đang ở ngay trước mặt – nơi sự hiện diện của Ngài.
Nhiều khi chúng ta không thiếu ơn;
chỉ thiếu con mắt nhận ra ơn.
⸻
4. Hành trình thiêng liêng hôm nay: trung thành – toàn vẹn – nhận ra
Ba bài đọc hôm nay mời gọi chúng ta ba điều:
a. Trung thành với giao ước
Hãy trở về điểm tựa sâu nhất của đời mình.
Không biết mình thuộc về đâu, con người mãi bất an.
b. Sống toàn vẹn
Thống nhất nội tâm, chữa lành phân mảnh, để ơn cứu độ có thể thấm vào.
c. Nhận ra bình an thật
Bình an không đến từ bên ngoài, mà từ khả năng nhận ra Thiên Chúa đang viếng thăm đời ta.
⸻
5. Lời kết
Anh chị em thân mến,
Bình an là khát vọng của mọi con người – nhưng là bình an thật, bình an của Chúa, bình an của người biết sống theo giao ước, biết sống toàn vẹn, và biết mở mắt nhận ra bàn tay Thiên Chúa trong từng ngày.
Xin cho chúng ta không làm Chúa phải khóc khi nhìn vào cuộc đời mình.
Xin cho chúng ta biết nhận ra điều đem lại bình an.
Và nhất là, xin cho ta có đủ can đảm để sống theo điều ấy.
⸻
Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu,
Xin cho chúng con trung thành với giao ước của linh hồn mình,
biết sống toàn vẹn trong sự thật,
và biết nhận ra Thiên Chúa đang viếng thăm đời mình mỗi ngày,
để chúng con được hưởng bình an đích thực,
bình an chỉ mình Chúa có thể ban. Amen.
+++++++++
Thứ bẩy tuần 33 thường niên năm lẻ
Bài giảng: Cung Hiến Lại Đền Thờ Nội Tâm
Anh chị em thân mến,
Lời Chúa hôm nay đưa chúng ta đến trước một mầu nhiệm rất đẹp: Thiên Chúa không chỉ ngự trong đền thờ làm bằng đá, mà Ngài còn đang xây dựng đền thờ của Ngài trong chính lòng chúng ta.
Và ba bài đọc hôm nay là một bản nhạc thiêng có ba chương: Phục dựng – Tạ ơn – Thanh tẩy, như ba nhịp của một trái tim đang trở về với nguồn mạch sự sống.
⸻
1. Phục dựng bàn thờ: khi con người dám nhìn vào vết nứt của mình
Trong sách Maccabê, dân Israel đứng trước một bàn thờ đã bị xúc phạm. Họ đau đớn, nhưng chính từ đó họ bắt đầu hành trình phục dựng, rồi hân hoan cử hành lễ cung hiến.
Thưa anh chị em, bàn thờ ấy không chỉ là một cấu trúc tôn giáo; nó là hình ảnh của trái tim con người.
Có những giai đoạn trong đời, ta phát hiện nơi sâu thẳm nhất của mình đã bị chiếm cứ bởi những điều ta chẳng ngờ: sự chai cứng, những vết thương âm thầm, những nỗi sợ bị che giấu, những dục vọng hoặc những ám ảnh vô thức.
Và ta nhận ra: đền thờ tâm hồn mình đã từng bị tổn thương.
Nhưng điều đẹp nhất trong bài đọc không phải là sự đổ nát, mà là can đảm đứng lên để phục dựng. Đó cũng là bước đầu của mọi hành trình tâm linh: dám nhìn vào sự thật về mình, với một lòng nhân ái dịu dàng.
⸻
2. Lòng biết ơn: cửa ngõ của tự do nội tâm
Đavít trong bài đọc hai cất tiếng tán tụng: “Lạy Chúa, Danh Ngài hiển vinh… mọi sự đều do tay Ngài mà đến.”
Lời tạ ơn này không chỉ là một nghi thức; nó là một trạng thái của linh hồn.
Ai biết tạ ơn là người đã vượt khỏi ảo tưởng rằng mình kiểm soát tất cả. Ai biết tạ ơn là người đã thoát khỏi cái tôi phình to hoặc vết thương co lại. Biết ơn giống như hành vi trả lại “trung tâm vũ trụ” cho Thiên Chúa, để ta không còn mang gánh nặng phải cứu rỗi chính mình.
Trong ngôn ngữ tâm lý, tạ ơn là dấu chỉ của một cái tôi trưởng thành.
Trong ngôn ngữ thần học, tạ ơn là trở về với cội nguồn.
Thưa anh chị em, biết tạ ơn cũng là một cách cung hiến lại đời mình, đặt lại mọi khả năng, mọi thất bại, mọi hy vọng vào bàn tay Thiên Chúa.
⸻
3. Thanh tẩy đền thờ: khi Đức Kitô bước vào những góc tối nhất
Tin Mừng hôm nay chạm vào một sự thật làm ta giật mình: “Các ngươi đã biến Nhà Thiên Chúa thành sào huyệt của bọn cướp.”
Ta nghe như một lời quở trách nặng nề, nhưng nếu nhìn sâu vào nhân học và phân tâm học, ta nhận ra: Đức Giêsu đang nói về đền thờ tâm hồn, nơi đôi khi ta để những “tay cướp vô hình” trú ngụ.
Đó có thể là sợ hãi thống trị lòng ta thay cho sự tín thác.
Đó có thể là giận dữ che lấp lòng thương xót.
Đó có thể là ích kỷ ngăn cản tình yêu.
Đó có thể là những tổn thương chưa được chữa lành, những mặc cảm chưa được gọi tên.
Anh chị em thân mến, Đức Giêsu không xua đuổi để trừng phạt, nhưng để giải phóng. Ngài không phá hủy, Ngài khôi phục quyền linh thiêng của đền thờ nội tâm.
Và điều lạ lùng trong Tin Mừng hôm nay là: sau khi thanh tẩy, Đức Giêsu ở lại trong đền thờ và giảng dạy hằng ngày.
Chúa không chỉ làm sạch; Chúa còn cư ngụ.
Chúa không chỉ phơi bày bóng tối; Chúa còn đem vào đó ánh sáng.
⸻
4. Con đường của người tìm kiếm Thiên Chúa: Phục dựng – Tạ ơn – Thanh tẩy
Nhìn lại ba bài đọc, ta thấy đó là một tiến trình tâm linh tuyệt đẹp:
Phục dựng
Ta đối diện với sự thật về mình, nhìn nhận những đổ nát, nhưng không tuyệt vọng.
Tạ ơn
Ta trả lại quyền năng cho Thiên Chúa, để lòng mình được tự do khỏi cái tôi hay những tổn thương đè nặng.
Thanh tẩy
Ta để cho Đức Kitô bước vào những ngóc ngách sâu kín nhất, để Ngài trục xuất những thứ làm ta mất bình an.
Và chính khi thực hiện ba bước ấy, đền thờ nội tâm của ta được tái cung hiến. Không hoàn hảo, nhưng mở ra cho Đấng Thánh.
⸻
5. Lời nguyện kết: Xin Chúa ở lại và dạy dỗ chúng con
Anh chị em thân mến,
Ước gì lời nguyện sau đây cũng là tâm tình của mỗi người chúng ta hôm nay:
Lạy Chúa, xin bước vào đền thờ tâm hồn con.
Xin chạm đến những nơi con từng sợ đối diện.
Xin thanh tẩy những góc khuất mà con che giấu.
Xin gieo vào lòng con sự đơn sơ của tạ ơn,
và sự tự do của người tín thác.
Xin cung hiến lại bàn thờ đời con
bằng chính sự hiện diện hằng ngày của Ngài.
Và xin ở lại, để dạy dỗ con,
để con trở thành nơi Ngài an nghỉ.
Amen.