Cuộc chiến tâm linh: Chọn lựa dứt khoát và sự cảnh giác không ngừng
- T7, 11/10/2025 - 05:25
- Lm Anmai, CSsR
Thứ sáu tuần 27 TN
Cuộc chiến tâm linh: Chọn lựa dứt khoát và sự cảnh giác không ngừng
Hôm nay, chúng ta cùng nhau quy tụ nơi đây để lắng nghe Lời Chúa, để được Lời Chúa nuôi dưỡng và biến đổi. Đoạn Tin Mừng theo Thánh Luca mà chúng ta vừa nghe (Lc 11, 15-26) đặt chúng ta vào trung tâm của một thực tại vừa gay cấn, vừa hiện sinh: đó là cuộc chiến tâm linh. Đây không phải là một cuộc chiến ở đâu đó xa xôi, mà là cuộc chiến đang diễn ra ngay trong tâm hồn mỗi người chúng ta, ngay trong thế giới chúng ta đang sống.
Bối cảnh của đoạn Tin Mừng rất sống động: Đức Giê-su vừa thực hiện một hành vi giải thoát, Ngài trừ một tên quỷ câm, trả lại cho con người khả năng nói năng, giao tiếp và ca tụng Thiên Chúa. Đây rõ ràng là một hành động của lòng thương xót, một dấu chỉ quyền năng của Thiên Chúa. Thế nhưng, phản ứng của những người chứng kiến lại chia làm hai ngả. Một số thì kinh ngạc, thán phục. Nhưng một số khác, vì lòng chai đá và đầy thành kiến, đã tìm cách xuyên tạc việc tốt lành của Ngài. Họ nói: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.” Kẻ khác lại đòi một dấu lạ từ trời để thử Người.
Chính từ sự đối kháng này, Đức Giê-su đã có một bài diễn từ sâu sắc, vạch trần logic của sự ác, khẳng định quyền năng của Thiên Chúa và đưa ra một lời mời gọi khẩn thiết cho mỗi chúng ta. Suy tư hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau suy niệm về ba điểm chính rút ra từ lời dạy của Chúa:
1. Sự mù quáng của thành kiến và dấu chỉ của Triều Đại Thiên Chúa.
2. Cuộc chiến giữa “Người Mạnh” và “Người Mạnh Hơn”: Khẳng định chiến thắng của Đức Kitô.
3. Lời mời gọi chọn lựa dứt khoát và sự nguy hiểm của một tâm hồn trống rỗng.
Nguyện xin Chúa Thánh Thần, Đấng là “Ngón Tay Thiên Chúa”, soi sáng tâm trí và mở rộng trái tim chúng ta, để chúng ta không chỉ hiểu, mà còn sống Lời Chúa một cách trọn vẹn.
Điều đáng buồn nhất trong trình thuật hôm nay không phải là sự hiện diện của ma quỷ, mà là phản ứng của con người trước hành động của Thiên Chúa. Khi Đức Giê-su chữa lành một người bị quỷ ám, Ngài đã thực hiện một công trình của ánh sáng, của sự sống và của tự do. Nhưng có những người, thay vì vui mừng cho người anh em được giải thoát, lại chọn cách nhìn méo mó nhất có thể. Họ không thể phủ nhận được phép lạ đã xảy ra – người câm đã nói được. Vì vậy, họ tấn công vào nguồn gốc của phép lạ. Họ nói: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.”
. Bản chất của thành kiến
Đây là một lời vu khống độc địa, một sự xuyên tạc trắng trợn. Nó cho thấy một tâm hồn đã bị thành kiến và ghen ghét làm cho mù quáng. Khi người ta không muốn tin, mọi bằng chứng, dù rõ ràng đến đâu, cũng trở nên vô nghĩa. Họ sẵn sàng bóp méo sự thật, gọi trắng là đen, gọi thiện là ác. Lòng ghen tị đã khiến họ không thể chấp nhận được quyền năng và sự tốt lành của Đức Giê-su, một người thợ mộc xuất thân từ làng quê Na-da-rét. Họ thà tin rằng Ngài liên minh với ma quỷ còn hơn là tin rằng Ngài là Đấng được Thiên Chúa sai đến.
Trong cuộc sống hôm nay, thái độ này vẫn còn tồn tại. Đã bao giờ chúng ta vội vàng xét đoán một hành động tốt của người khác chưa? Khi thấy ai đó làm việc từ thiện, chúng ta có bao giờ nghĩ rằng: “Chắc là để lấy tiếng, để khoe khoang”? Khi thấy ai đó thành công, chúng ta có bao giờ tìm cách bới móc, hạ bệ họ bằng những lời đồn đoán ác ý không? Đó chính là tinh thần của những người Pharisêu xưa. Đó là sự mù quáng tâm linh, một thứ bóng tối ngăn cản chúng ta nhận ra sự hiện diện và hành động của Thiên Chúa nơi người khác và trong cuộc đời.
Logic của Đức Giê-su và sự khẳng định về Triều Đại Thiên Chúa
Trước lời vu khống này, Đức Giê-su không nổi giận, nhưng Ngài dùng lý trí và sự thật để đáp lại. Ngài đưa ra một lập luận không thể chối cãi: “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn... Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được?” Logic này thật đơn giản: không kẻ thù nào lại tự phá hủy lực lượng của mình. Ma quỷ không thể chống lại ma quỷ. Hành động trừ quỷ của Chúa là một hành động chống lại vương quốc của Xa-tan, do đó, nó không thể xuất phát từ Xa-tan.
Sau khi bác bỏ lời vu khống, Đức Giê-su đã đi đến một khẳng định cốt lõi, một lời mạc khải quan trọng nhất của cả đoạn Tin Mừng: “Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.”
Cụm từ “ngón tay Thiên Chúa” gợi lại câu chuyện trong sách Xuất Hành. Khi các pháp sư Ai Cập không thể làm lại được phép lạ thứ ba (muỗi) mà Môi-se đã làm, họ phải thốt lên với Pha-ra-ô: “Đây là ngón tay của Thiên Chúa!” (Xh 8,15). “Ngón tay Thiên Chúa” chính là biểu tượng cho quyền năng trực tiếp, sống động và không thể cưỡng lại của Thiên Chúa đang hành động trong lịch sử.
Khi Đức Giê-su nói Ngài dùng “ngón tay Thiên Chúa” để trừ quỷ, Ngài muốn khẳng định rằng:
- Hành động của Ngài chính là hành động của Thiên Chúa. Ngài không hành động một mình, mà hành động trong sự hiệp nhất trọn vẹn với Chúa Cha.
- Triều Đại Thiên Chúa không phải là một ý niệm tương lai xa vời. Nó không chỉ là một vương quốc ở trên trời sau khi chúng ta chết. Mà “Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.” Nó đang hiện diện nơi đây, lúc này, qua chính con người và hành động của Đức Giê-su. Mỗi khi một người được giải thoát khỏi sự dữ, mỗi khi sự sống chiến thắng sự chết, mỗi khi công lý được thực thi, mỗi khi tình yêu thương lan tỏa, đó chính là dấu chỉ Triều Đại Thiên Chúa đang hiện diện và hoạt động.
Như vậy, phép lạ trừ quỷ không chỉ là một hành động chữa lành đơn thuần, mà là một dấu chỉ thời đại. Nó là một lời công bố: Nơi Đức Giê-su, quyền năng của Thiên Chúa đã đến để phá tan xiềng xích của sự ác và thiết lập vương quyền của Ngài. Những ai có lòng ngay thẳng sẽ nhận ra dấu chỉ này và vui mừng đón nhận. Còn những ai lòng đầy thành kiến sẽ mãi mãi mù lòa trước ánh sáng.
Xin Chúa giúp chúng ta có một con tim trong sáng và một đôi mắt đức tin, để chúng ta có thể nhận ra “ngón tay Thiên Chúa” đang hoạt động trong cuộc đời chúng ta, trong Hội Thánh, và trong từng biến cố của thế giới hôm nay.
Để minh họa rõ hơn về sự xuất hiện của Triều Đại Thiên Chúa, Đức Giê-su kể một dụ ngôn ngắn gọn nhưng vô cùng mạnh mẽ: dụ ngôn về người mạnh và người mạnh hơn.
“Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.”
Dụ ngôn này vẽ nên một bức tranh sống động về cuộc chiến tâm linh mà Đức Giê-su đến để thực hiện.
“Người Mạnh” là ai?
“Người mạnh” (the strong man) trong dụ ngôn này chính là hình ảnh của Xa-tan, quỷ vương Bê-en-dê-bun.
- Lâu đài của nó: Chính là thế gian này, nơi mà tội lỗi và sự chết dường như đang thống trị. Lâu đài đó cũng có thể là tâm hồn của một người đang bị tội lỗi, đam mê xấu, hay sự dữ giam cầm.
- “Được vũ trang đầy đủ”: Vũ khí của Xa-tan là gì? Đó là sự dối trá, lừa lọc, sự sợ hãi, tuyệt vọng, lòng hận thù, ghen ghét, những cám dỗ ngọt ngào, những đam mê lệch lạc. Nó dùng những vũ khí này để trói buộc con người, khiến họ trở thành nô lệ.
- “Của cải người ấy được an toàn”: “Của cải” ở đây chính là những linh hồn mà nó đã chiếm đoạt được. Khi Xa-tan thống trị, nó tạo ra một cảm giác “an toàn” giả tạo. Người nghiện ngập cảm thấy “an toàn” trong cơn say. Người sống trong hận thù cảm thấy “an toàn” trong sự tự vệ của mình. Người sống ích kỷ cảm thấy “an toàn” khi không phải cho đi. Nhưng đó là sự bình an của nấm mồ, sự an toàn của nhà tù.
Trước khi Đức Giê-su đến, nhân loại dường như bất lực trước quyền lực của “người mạnh” này. Tội lỗi và sự chết là một thực tại không thể tránh khỏi.
. “Người Mạnh Hơn” là ai?
Tạ ơn Chúa, câu chuyện không dừng lại ở đó. Dụ ngôn nói tiếp: “Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy...”
“Người Mạnh Hơn” (the stronger man) này không ai khác chính là Đức Giê-su Kitô, Con Thiên Chúa. Ngài đến thế gian này như một chiến binh, không phải để gây chiến bằng gươm đao, mà để giao chiến với chính nguồn gốc của sự dữ.
- “Đột nhập”: Sự Nhập Thể của Con Thiên Chúa chính là cuộc “đột nhập” của Thiên Chúa vào lịch sử nhân loại, vào chính “lâu đài” của Xa-tan.
- “Thắng được người ấy”: Cuộc đời công khai của Đức Giê-su, với những lời giảng dạy, những phép lạ chữa lành, và đặc biệt là những lần trừ quỷ, chính là những trận chiến mà Ngài đã chiến thắng Xa-tan. Đỉnh cao của chiến thắng này là cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh. Trên Thập giá, Xa-tan tưởng rằng nó đã chiến thắng khi giết được Con Thiên Chúa. Nhưng chính qua cái chết, Đức Giê-su đã hủy diệt quyền lực của sự chết. Và qua sự Phục Sinh, Ngài đã khẳng định chiến thắng tối hậu trên tội lỗi và Xa-tan.
- “Tước lấy vũ khí”: Đức Kitô Phục Sinh đã tước đi những vũ khí mà Xa-tan tin tưởng. Ngài dùng sự Thật để chống lại sự Dối Trá. Ngài dùng Tình Yêu để thắng hơn Hận Thù. Ngài dùng Hy Vọng để phá tan Tuyệt Vọng. Ngài dùng sự Tha Thứ để xóa bỏ Tội Lỗi. Ngài dùng sự Sống Lại để đánh bại Sự Chết.
- “Phân phát những gì đã lấy được”: “Chiến lợi phẩm” mà Đức Giê-su giành lại được chính là chúng ta, những linh hồn được cứu chuộc. Ngài không giữ chiến lợi phẩm cho riêng mình, mà “phân phát” cho chúng ta. Ngài ban cho chúng ta sự tự do của con cái Thiên Chúa. Ngài ban cho chúng ta ơn tha thứ. Ngài ban cho chúng ta sự sống đời đời. Ngài ban cho chúng ta Chúa Thánh Thần để chúng ta có thể tiếp tục sống trong chiến thắng của Ngài.
Anh chị em thân mến,
Mỗi khi chúng ta tham dự Thánh lễ, chúng ta đang cử hành và loan truyền chiến thắng vĩ đại này của Đức Kitô. Mỗi khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Hòa Giải, chúng ta đang đích thân trải nghiệm quyền năng của “Người Mạnh Hơn” giải thoát chúng ta khỏi xiềng xích tội lỗi. Mỗi khi chúng ta cầu nguyện nhân danh Đức Giê-su, chúng ta đang kêu cầu sức mạnh của Đấng đã chiến thắng thế gian.
Dụ ngôn này là một tin mừng vĩ đại. Chúng ta không đơn độc trong cuộc chiến tâm linh. Chúng ta không phải chiến đấu bằng sức riêng của mình. Chúng ta có một Vị Thủ Lãnh, một Đấng Vô Địch, là Đức Giê-su Kitô. Vấn đề của chúng ta là: chúng ta có thực sự tin vào chiến thắng của Ngài và sống như những người đã được giải thoát hay không?
Sau khi khẳng định chiến thắng của mình trên quyền lực sự dữ, Đức Giê-su đưa ra hai lời cảnh báo quan trọng, đòi hỏi một sự đáp trả cụ thể từ mỗi người chúng ta.
. Sự chọn lựa dứt khoát: Không có vị trí trung lập
Chúa nói: “Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.”
Đây là một trong những câu nói quyết liệt nhất của Đức Giê-su. Trong cuộc chiến giữa Triều Đại Thiên Chúa và vương quốc của Xa-tan, không có chỗ cho sự trung lập. Không có vị trí của một quan sát viên đứng trên hàng rào. Im lặng, lưỡng lự, hay thờ ơ cũng là một hình thức chọn lựa – đó là chọn lựa đứng về phía hiện trạng, tức là đứng về phía vương quốc của “người mạnh” đang thống trị thế gian.
- “Đi với tôi” và “cùng tôi thu góp”: Nghĩa là gì? Đó là tích cực dấn thân theo Chúa, bước đi trên con đường của Ngài, sống theo các giá trị Tin Mừng. Đó là cộng tác vào công trình cứu độ của Chúa, xây dựng Triều Đại của Ngài qua việc gieo vãi tình yêu, công lý, hòa bình và sự tha thứ. Đó là trở thành những người thợ trong cánh đồng lúa của Chúa, thu góp các linh hồn về cho Nước Trời.
- “Chống lại tôi” và “phân tán”: Bất cứ điều gì đi ngược lại với Tin Mừng đều là chống lại Chúa và làm phân tán công trình của Ngài. Sự ích kỷ, kiêu ngạo, gian dối, bất công, chia rẽ... tất cả những điều đó không chỉ là những yếu đuối cá nhân, mà còn là những hành động cộng tác với sự dữ, làm tổn hại đến Thân Thể Chúa Kitô là Hội Thánh và làm trì hoãn việc Nước Cha trị đến.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy tự vấn: Tôi đang đứng ở đâu trong cuộc chiến này? Tôi đang “đi với” Chúa hay đang âm thầm “chống lại” Ngài bằng sự thờ ơ của mình? Tôi đang “thu góp” cho Nước Trời bằng những việc làm bác ái, hy sinh, hay đang “phân tán” bằng những lời nói gây chia rẽ, những hành động ích kỷ? Đây là một chọn lựa phải được thực hiện mỗi ngày, trong từng suy nghĩ, lời nói và việc làm.
Cảnh báo về tâm hồn trống rỗng: Nguy cơ tái chiếm của sự dữ
Tiếp theo, Đức Giê-su đưa ra một hình ảnh đáng sợ để cảnh báo về sự nguy hiểm của một cuộc hoán cải nửa vời.
“Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì tìm không ra, nó nói: ‘Ta sẽ trở về nhà ta...’ Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi. Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.”
Hình ảnh này mang một bài học tâm linh vô cùng sâu sắc:
- Thần ô uế bị trục xuất: Điều này tượng trưng cho một hành động hoán cải ban đầu. Có thể là sau một lần xưng tội sốt sắng, chúng ta cảm thấy tâm hồn được giải thoát khỏi một tội trọng nào đó. Có thể là sau một khóa tĩnh tâm, chúng ta quyết tâm từ bỏ một thói quen xấu.
- Ngôi nhà được “quét tước, dọn dẹp hẳn hoi”: Tâm hồn chúng ta lúc đó được trong sạch. Không còn tội lỗi. Mọi thứ có vẻ ngăn nắp, tốt đẹp.
- Nhưng... ngôi nhà bị bỏ trống: Đây chính là mấu chốt của vấn đề. Việc loại bỏ sự dữ ra khỏi tâm hồn là điều cần thiết, nhưng đó mới chỉ là bước đầu tiên. Nếu sau khi “quét dọn” xong, chúng ta không mời một vị chủ mới vào ngự trị, thì ngôi nhà đó vẫn trống rỗng. Một tâm hồn trống rỗng là một lời mời gọi cho sự dữ quay trở lại.
- Sự trở lại của bảy thần khác dữ hơn: Thiên nhiên không chấp nhận sự trống không. Một tâm hồn không được lấp đầy bằng sự thánh thiện, sẽ bị lấp đầy bởi những thứ khác. Ma quỷ, khi quay trở lại, không đi một mình. Nó kéo theo những sự dữ khác, có thể còn tinh vi và nguy hiểm hơn. Tội cũ có thể quay lại dưới một hình thức mới. Sự kiêu ngạo thiêng liêng có thể thay thế cho tội xác thịt. Lòng chai đá có thể thay thế cho sự nóng giận. Và tình trạng cuối cùng trở nên tồi tệ hơn, vì người đó đã từng biết đến ân sủng nhưng lại để mất, và giờ đây còn khó hoán cải hơn trước.
Bài học cho chúng ta là gì?
Hoán cải không chỉ là một hành động tiêu cực (từ bỏ tội lỗi), mà phải là một hành động tích cực (lấp đầy tâm hồn bằng Thiên Chúa).
Sau khi đi xưng tội, sau khi được ơn tha thứ, chúng ta không thể cứ để tâm hồn mình “trống không”. Chúng ta phải mời “Người Mạnh Hơn” là Đức Giê-su Kitô vào làm chủ cuộc đời mình. Chúng ta phải lấp đầy “ngôi nhà” tâm hồn bằng:
- Cầu nguyện: Cuộc trò chuyện liên lỉ với Vị Chủ mới.
- Lời Chúa: Lắng nghe và suy gẫm ý muốn của Vị Chủ.
- Các Bí tích, đặc biệt là Thánh Thể: Nguồn lương thực thiêng liêng mà Vị Chủ ban tặng để nuôi dưỡng chúng ta.
- Các nhân đức: Trang hoàng ngôi nhà bằng những đức tính như khiêm nhường, bác ái, kiên nhẫn, trong sạch...
- Việc Tông đồ và Bác ái: Mở cửa ngôi nhà để chia sẻ tình yêu của Vị Chủ cho những người xung quanh.
Khi tâm hồn chúng ta được lấp đầy bởi sự hiện diện của Ba Ngôi Thiên Chúa, khi Đức Kitô thực sự là Chủ nhân của cuộc đời chúng ta, thì ma quỷ không còn chỗ để quay về nữa. Ngôi nhà của chúng ta sẽ không còn trống rỗng, mà đã trở thành một đền thờ sống động của Thiên Chúa.
Lời Chúa hôm nay là một lời mời gọi mạnh mẽ và khẩn thiết. Nó vạch trần cho chúng ta thấy thực tại của cuộc chiến tâm linh và đòi hỏi chúng ta phải có một lập trường rõ ràng.
Trước hết, chúng ta được mời gọi hãy cởi bỏ cặp kính của thành kiến và nghi ngờ, để có thể nhận ra “ngón tay Thiên Chúa” đang hành động quyền năng giữa chúng ta. Triều Đại của Ngài không ở đâu xa, nhưng đang hiện diện nơi Đức Giê-su Kitô và trong những hành vi yêu thương, giải thoát mà chúng ta thực hiện nhân danh Ngài.
Thứ hai, chúng ta được củng cố bằng niềm tin vào chiến thắng của Đức Kitô. Ngài là “Người Mạnh Hơn” đã đến, đã chiến thắng Xa-tan và giải thoát chúng ta khỏi xiềng xích của tội lỗi và sự chết. Chúng ta đừng sống như những người nô lệ nữa, mà hãy sống trong sự tự do vinh quang của con cái Thiên Chúa.
Cuối cùng, chúng ta được thách thức phải đưa ra một lựa chọn dứt khoát. Không thể vừa đi với Chúa, vừa thỏa hiệp với thế gian. Và sau khi đã chọn Chúa, chúng ta phải liên lỉ cảnh giác, không để cho tâm hồn mình trống rỗng, nhưng phải không ngừng lấp đầy nó bằng sự hiện diện, tình yêu và ân sủng của Ngài.
Trong Thánh lễ hôm nay, chúng ta sắp được đón nhận chính Đức Kitô, “Người Mạnh Hơn”, vào trong tâm hồn qua Bí tích Thánh Thể. Xin cho việc rước lễ này không chỉ là một hành động nhất thời, mà là một lời tuyên xưng dứt khoát: “Lạy Chúa Giê-su, xin hãy đến và ngự trị trong con. Xin hãy làm Chủ cuộc đời con. Xin hãy lấp đầy ngôi nhà tâm hồn con bằng sự hiện diện của Chúa, để không còn chỗ cho sự dữ.”
Nguyện xin Mẹ Maria, người đã chiến thắng ma quỷ bằng sự khiêm nhường và vâng phục, đồng hành và giúp chúng ta luôn kiên vững trong cuộc chiến tâm linh này, để cuối cùng, chúng ta được cùng Mẹ chung hưởng chiến thắng vinh quang của Con Mẹ là Đức Giê-su Kitô, Chúa chúng ta. Amen.
Lm. Anmai, CSsR