Cuộc nhành trình không bao giờ kết thúc - Và là thầy dạy
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
MỘT HÀNH TRÌNH KHÔNG BAO GIỜ KẾT THÚC
“Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng!”.
Trong cuốn “My Words Will Not Pass Away”, “Những Lời Thầy Nói Chẳng Hề Qua Đâu”,Martin Hoganviết, “Gần đây tôi bắt gặp một câu trong một cuốn sách khiến tôi chú ý, ‘Chúng ta thuộc về thời đại mà bóng tối trong đêm dễ nhìn thấy hơn những điểm sáng toả chiếu giữa bóng tối!’”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Bóng tối trong đêm dễ nhìn thấy hơn những điểm sáng toả chiếu giữa bóng tối!”. Đó là tâm lý thường tình nơi con người mọi thời. Thế nhưng, dù bầu trời phương Đông cách đây hơn 2.000 năm thật tối, ba nhà đạo sĩ vẫn nhận ra ánh sáng chói lọi của ngôi sao Bêlem. Tin Mừng ngày lễ Hiển Linh cho biết, “Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng!”; và ánh sao đã dẫn họ đến tận Chúa Hài Nhi. Vậy mà, gặp gỡ Hài Nhi Giêsu vẫn mãi là ‘một hành trình không bao giờ kết thúc!’.
Đi trong bóng đêm dày đặc, nhưng ba nhà đạo sĩ đã biết hướng lên trời cao; họ không bị mê hoặc bởi bóng tối;ngược lại, họ bị cuốn hút hoàn toàn bởi sự rạng ngời của ánh sao từ trên. Sức mạnh của ánh sáng đẩy họ ra khỏi vùng đất của mình và nhất là ra khỏi lòng mình để bắt đầu một cuộc tìm kiếm vô tận. Là con cái Chúa, chúng ta luôn tìm kiếm những điểm sáng toả rạng giữa bóng tối; những điểm sáng đó như những hạt giống bí ẩn đang phát triển bên dưới các bề mặt của mọi sinh hoạt. Chúng không đi kèm với ánh sáng nhấp nháy ấn tượng; sự hiện diện của chúng đôi khi tinh vi đến mức chúng ta có thể bị cám dỗ để nghĩ rằng, không có chúng, hoặc bóng tối đang chiếm ưu thế. Tuy nhiên, những điểm sáng nhỏ dẫn đến sự hiện diện của Thiên Chúa vẫn có đó;chúng đang toả sáng, nếu chúng ta có khả năng nhìn thấy. Và một khi nhìn thấy, chúng vẫn có thể trở nên những ánh sao dẫn đường để chúng ta có thể đến tận nơi Thiên Chúa có mặt.
Ba nhà đạo sĩ đã hoà hợp với ánh sao; trong bóng tối, khi ngôi sao di chuyển, họ đi theo nó. Họ rời bỏ những gì quen thuộc chung quanh để bước vào một hành trình khá phiêu lưu nhưng đầy hy vọng. Nương theo ánh sáng, họ hy vọng gặp được một vị vua vĩ đại với khanh tướng công hầu trong một cung điện nguy nga; thế nhưng, họ lại gặp một điều vô cùng nghịch thường, một hang động tanh hôi giữa đồng vắng, trong đó, một đôi bạn trẻ bên một bé thơ nghèo hèn, tồi tệ; một mầm sống mong manh, không chút an toàn. Thế nhưng, tuyệt vời thay ! Không một chút nghi ngờ; họ đã tin, đã phủ phục, dâng cho Ngài những gì quý giá nhất. Rồi họ trở về quê hương bằng một con đường khác và hành trình của họ lại tiếp tục với một khởi đầu mới, họ đem chia sẻ kho báu đã nhận được từ Hài Nhi họ vừa tôn thờ.Đúng thế, một khi gặp được Giêsu, chúng ta không thể không rẽ qua con đường khác của đời mình, hầu tiếp tục đem rọi chiếu ánh sáng của Ngài.
Anh Chị em,
“Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng!”. Thiên Chúa là ánh sáng làm vui mọi tâm hồn. Ngài đang toả sáng cho chúng ta cách này, cách khác giữa một Năm Mới đầy khó khăn bởi bóng tối của dịch bệnh. Ngài mong chúng ta nhìn thấy ánh sáng của Ngài để hân hoan bước đi trên con đường Ngài dẫn dắt. Ánh sáng ấy có tên là Giêsu, và con đường ấy cũng mang tên Giêsu! Nương theo Ánh Sáng Giêsu, đi trên Con Đường Giêsu, chúng ta sẽ hiệp hành tiến về nhà Cha. Đây cũng là ‘một hành trình không bao giờ kết thúc’ của Giáo Hội; trong đó, chúng ta và toàn thể nhân loại cất bước. Ước mong sao, chúng ta biết hướng lòng lên cao để nhìn thấy Ánh Sáng Giêsu, và cùng lôi kéo anh chị em mình hăng hái bước đi trong Ngài. Lời Chúa hôm nay giục giã chúng ta nhận ra những dấu hiệu chói sáng giữa đêm đen, theo những cách thức quan phòng của Chúa. Để rồi, như các đạo sĩ, Chúa cũng sẽ gửi chúng ta đi vào một hành trình mới, với một khởi đầu mới;hành trình ơn gọi theo đấng bậc của mỗi người,để toả rạng ánh sáng Giêsu cho anh chị em mình.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin lôi kéo con, đổ đầy ánh sáng Chúa cho con; từ đó, đẩy con đến những vùng ngoại biên, mang theo ánh sáng của Chúa. Và như thế, hành trình đời con cũng là ‘một hành trình không bao giờ kết thúc!’”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
************
VÀ LÀ THẦY DẠY
“Các mục đồng gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”.
Judith Swanson tâm sự, “Từ ngày vào lớp Giải Phẫu học, chúng tôi thấy một bức hình gồm tên và vị trí của xương và cơ chính trên cơ thể con người. Nó ở đó suốt học kỳ, dù không bao giờ được đề cập. Hôm thi cuối cấp, nó biến mất.Đề thi,“Gọi tên và xác định vị trí của xương và cơ chính!”. Cả lớp phản đối, “Chúng tôi chưa bao giờ học cái đó!”.“Đó không phải là lời bào chữa!”, giáo sư nói; “Kiến thức đã có trong nhiều tháng”. Sau khi chúng tôi vật lộn với bài kiểm tra, ông thu bài và xé chúng. Ông nói, “Hãy nhớ, giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”. Ngày đầu năm Dương lịch, Hội Thánh mời gọi chúng ta chiêm ngắm và học nơi Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa ‘và là thầy dạy’ của mọi môn đệ. Nhiều lần, chúng ta đánh giá cao Đức Maria là môn đệ của Chúa Giêsu; tuy nhiên, trước khi trở thành môn đệ của Ngài, Maria là người đã sinh, dưỡng, dục, ‘và là thầy dạy’ của Đấng mà Mẹ là môn sinh của Ngài. Thật thú vị, Mẹ còn được gọi là “Ái Nữ của Con mình!”.
Tin Mừng hôm nay nói, “Hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”. Trong hài nhi này, bản tính nhân loại kết hợp với bản tính thần linh. Maria là mẹ của Giêsu, một Giêsu có hai bản tính, hoàn toàn người và hoàn toàn Chúa. Ở đây phải xác định và bác bỏ hai thái cực. Chúa Giêsu không thực sự và thực sự chỉ là một Thiên Chúa vờ làm người; Ngài cũng không thực sự là một con người chỉ giả vờ là Chúa. Ngài không mang thần tính như chiếc áo có thể cởi ra khi vào cửa; và Con Thiên Chúa đã không đeo mặt nạ bằng da thịt để che giấu sự rạng rỡ của khuôn mặt thần linh. Không, Chúa Giêsu hoàn toàn là Chúa, hoàn toàn là người trong mầu nhiệm đức tin được gọi là“hiệp nhất bản thể”. Và bởi là mẹ của một người, không phải là mẹ của một bản tính, nên Maria là Mẹ của Chúa. Đây là giáo lý không suy suyển của Giáo Hội từ Công Đồng Êphêsô, thế kỷ thứ 5.
Qua thư Galata hôm nay, Phaolô nói, “Khi đã tới lúc thời gian viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ”. Chúa Giêsu không thể cứu chuộc những gì xa lạ với Ngài; Ngài đã mặc lấy thân phận con người của chúng ta. Vì vậy, thật phù hợp khi Ngài được sinh ra như tất cả mọi người, từ một người mẹ. Và nếu Maria biến mất khỏi các trang Tin Mừng sau khi sinh Chúa Giêsu thì Mẹ vẫn hoàn thành vai trò của mình trong lịch sử cứu độ. Sự vâng phục, quảng đại của Mẹ đã cho phép Thiên Chúa sử dụng cả xác lẫn hồn để viết chương đầu tiên của câu chuyện có thật của một con người, câu chuyện về một Giáo Hội. Như tất cả câu chuyện có thật; một nhân vật đến trước, một cuộc sống được sống, và sau đó, ‘cuốn sách’ ra đời!
Mẹ Thiên Chúa ban cho chúng ta một người mẹ khác, Mẹ Giáo Hội, người đã rửa chúng ta trong dòng nước Thánh Tẩy, nhận chúng ta vào gia đình Thiên Chúa. Thiên chức làm mẹ của Maria ban cho thế giới Chúa Giêsu; Chúa Giêsu ban cho chúng ta Giáo Hội. Chúng ta có Chúa Giêsu là anh trưởng và có Thiên Chúa là Cha; mỗi người chúng ta có thể nói, Mẹ là Mẹ Giáo Hội ‘và là thầy dạy’ của tôi.Tôn vinh Mẹ vì ơn gọi làm mẹ của Mẹ, chúng ta tuyên xưng Mẹ Thiên Chúa, Mẹ Chúa Giêsu, Đấng mà Mẹ đã nựng trên đầu gối, cũng là Đấng quay cả thế giới trên ngón tay của Ngài!
Anh Chị em,
“Các mục đồng gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ”, không có gì lạ thường nơi gia đình nghèo này! Cũng thế, hài nhi Giêsu, được Maria nuôi nấng, dạy dỗ cũng không có gì lạ thường; nhưng quả là quá phi thường khi Đức Maria dưỡng dục Con Một Thiên Chúa, một Thiên Chúa làm người. Thiên Chúa thường làm những điều vĩ đại nơi những điều nhỏ bé. Năm mới có lẽ cũng không có gì lạ thường, nhưng sẽ rất khác thường, nếu mỗi người chúng ta nhìn nó trong viễn cảnh của đức tin. Nhờ lời cầu bầu của “Đức Bà là toà Đấng Khôn Ngoan”, ‘và là thầy dạy’ của mỗi người, chúng ta hãy liên kết công việc của mình, trái tim của mình với Chúa Giêsu,hẳn cuộc đời chúng ta cũng sẽ vĩ đại trong chương trình vĩ đại của Ngài!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, “giáo dục không chỉ đơn thuần là học những gì bạn được chỉ bảo!”,xin dạy con những bài học không lời của Mẹ; giúp con như Mẹ, để tâm suy đi nghĩ lại những việc Chúa làm trên con và trên người khác, dù chúng tầm thường nhỏ bé!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)