Nhảy đến nội dung

Đau khổ và niềm vui phục sinh - Hoàn thiện

ĐAU KHỔ VÀ NIỀM VUI PHỤC SINH

Đau khổ và tận cùng là cái chết, đó là phần số của kiếp người mà khi nhập thể làm người, Con Thiên Chúa cũng không thoát khỏi. Chúa Giêsu đã ba lần chính thức loan báo về cuộc tử nạn mà Ngài phải trải qua. Nhưng xem ra các môn đệ Ngài không hiểu được và cũng không muốn chấp nhận tại sao một số phận nghiệt ngã như thế lại có thể xảy ra cho Thầy mình, một người có quyền phép trên cả sự chết và nhất là đang trên đường tiến đến một tương lai sáng lạn. Trong những giờ phút cuối cùng còn ngồi bên các ông, Chúa Giêsu lại nói đến cái chết của Ngài, nhưng lần này Ngài nói đến cuộc tử nạn ấy như một cuộc ra đi: ra đi mà không vĩnh biệt. Do đó, Chúa Giêsu đã nói: “Một ít nữa, các con sẽ không thấy Thầy, rồi một ít nữa, các con sẽ lại thấy Thầy.”

Một lần nữa, loan báo cái chết, Chúa Giêsu cũng báo trước sự Phục sinh của Ngài: các môn đệ sẽ buồn sầu vì cái chết của Ngài, nhưng rồi niềm vui của họ sẽ gấp bội khi Ngài sống lại. Cái chết và sự Phục sinh của Chúa Giêsu gắn liền với đau khổ và niềm vui của các môn đệ; đúng hơn, cái chết và sự Phục sinh của Chúa Giêsu chiếu dọi ánh sáng vào mầu nhiệm khổ đau của con người. Thật vậy, Kitô giáo không chối bỏ thực tại của khổ đau, nhưng trong cái chết và sự Phục sinh của Chúa Giêsu, Kitô giáo không còn nhìn vào khổ đau như một ngõ cụt của cuộc sống. Trái lại, trong ánh sáng Phục sinh của Chúa Giêsu, cuộc sống vẫn tiếp tục có ý nghĩa và đáng sống.

“Một ít nữa, các con sẽ không thấy Thầy, rồi một ít nữa, các con sẽ lại thấy Thầy.” Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ của Ngài tham dự vào mầu nhiệm Vượt qua của Ngài. Điều này cũng có nghĩa là nhìn thấy Ngài ngay cả trong những lúc tăm tối nhất của cuộc sống. Thấy được Ngài, bám chặt lấy Ngài, thì cho dù khổ đau có chồng chất, con người vẫn thấy được ý nghĩa của cuộc sống. Tham dự vào mầu nhiệm Vượt qua của Ngài cũng có nghĩa là nhận ra khuôn mặt của Ngài trong những anh em đang đau khổ chung quanh chúng ta. Sự cảm thông phục vụ đối với những người đau khổ sẽ cho chúng ta tham dự vào cuộc tử nạn của Chúa Giêsu và niềm vui Phục sinh sẽ tràn ngập tâm hồn chúng ta.

Khổ đau không phải là ngõ cụt mà là cửa ngõ dẫn vào niềm vui Phục sinh. Cũng giống như hình ảnh của người mẹ đang đau đớn sinh con, nhưng sau đó niềm vui ngập tràn khi đứa con được sinh ra. Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh này để diễn tả hành trình từ đau khổ đến niềm vui. Ngài đã trải qua đau khổ tột cùng trên thập giá để mở ra cánh cửa của niềm vui Phục sinh. Các môn đệ sẽ phải trải qua những giờ phút đen tối khi Thầy mình bị giết chết, nhưng rồi niềm vui sẽ trở lại khi Ngài sống lại.

Thế giới hôm nay cũng không khác gì. Khổ đau vẫn luôn hiện diện và bủa vây cuộc sống của con người. Nhưng người Kitô hữu được mời gọi để nhìn vào Chúa Giêsu Phục sinh như là ánh sáng dẫn lối. Khổ đau không phải là kết thúc mà là khởi đầu của một cuộc sống mới. Tham dự vào mầu nhiệm Vượt qua của Chúa Giêsu là can đảm đón nhận những thử thách, những khổ đau và biến nó thành cơ hội để cảm nhận sự hiện diện của Chúa Kitô.

Khi chúng ta nhìn lại hành trình của Chúa Giêsu, chúng ta thấy rõ rằng cuộc đời của Ngài không phải là một con đường trải hoa hồng mà là một con đường đầy gian nan. Chúa Giêsu đã đối diện với những thử thách, những chống đối và cuối cùng là cái chết đau đớn trên thập giá. Nhưng ngay cả trong giây phút tăm tối nhất, Ngài vẫn tín thác vào Chúa Cha và chấp nhận mọi sự vì yêu thương nhân loại.

Sự tín thác ấy cũng chính là mẫu gương cho chúng ta hôm nay. Khi đối diện với những thử thách, những khổ đau, chúng ta được mời gọi noi gương Chúa Giêsu mà vững tin vào quyền năng và tình yêu của Thiên Chúa. Bởi lẽ, sau mỗi đau khổ sẽ là một niềm vui, sau mỗi thử thách sẽ là một sự phục sinh. Hành trình đức tin của người Kitô hữu là hành trình xuyên qua bóng tối để bước vào ánh sáng, xuyên qua thập giá để đến vinh quang.

Cuộc đời của chúng ta cũng chính là một hành trình vượt qua. Mỗi nỗi đau, mỗi thất bại, mỗi lần vấp ngã đều là những khoảnh khắc mà chúng ta được mời gọi để cảm nhận sự hiện diện của Chúa. Có thể trong lúc đó, chúng ta chưa nhận ra Chúa, nhưng rồi một ít nữa, chúng ta sẽ thấy Ngài. Một ít nữa, khi cơn đau qua đi, khi nỗi buồn tan biến, chúng ta sẽ thấy niềm vui. Niềm vui ấy không phải là sự vui mừng chóng qua nhưng là niềm vui bền vững trong sự hiện diện của Đấng Phục sinh.

Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ rằng: “Lòng các con sẽ vui mừng và không ai lấy mất niềm vui đó khỏi các con.” Đây là lời hứa tuyệt vời mà Chúa Giêsu đã để lại cho những ai tin vào Ngài. Niềm vui ấy không phải là niềm vui thoáng qua mà là niềm vui vĩnh cửu, xuất phát từ sự hiện diện của Chúa Kitô phục sinh. Khi chúng ta kiên tâm bám chặt lấy Ngài, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui ngay cả trong những lúc tăm tối nhất.

Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta có được ánh sáng đức tin để nhìn thấy Ngài ngay cả trong những thử thách, để nhận ra Ngài ngay cả khi cuộc sống dường như không còn ý nghĩa. Xin cho chúng ta luôn tín thác vào tình yêu của Chúa, để cho dù có phải trải qua những gian truân khổ đau, chúng ta vẫn luôn vững tin rằng: “Một ít nữa, chúng ta sẽ lại thấy Ngài.”

Amen.

Lm. Anmai, CSsR

++++

HOÀN THIỆN - CHẠM ĐẾN PHIÊN BẢN TỐT NHẤT CỦA CHÍNH MÌNH

Cải thiện bản thân là một hành trình bền bỉ, sâu sắc và đầy ý nghĩa, khác xa với cuộc chạy đua vô tận để chứng minh giá trị của mình trước thế giới. Trong xã hội hiện đại, nơi áp lực từ sự so sánh và kỳ vọng bên ngoài luôn đè nặng, việc tập trung vào sự phát triển nội tại không chỉ là một lựa chọn mà còn là con đường dẫn đến sự tự do đích thực. Bài luận này sẽ khám phá tại sao việc cải thiện bản thân, thay vì chứng minh bản thân, là chìa khóa để sống một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa.

Trước hết, cải thiện bản thân là một hành trình hướng nội, nơi chúng ta đối diện với chính mình một cách trung thực và không phán xét. Không giống như việc chứng minh bản thân, vốn thường bắt nguồn từ mong muốn được công nhận bởi người khác, cải thiện bản thân tập trung vào việc hiểu rõ điểm mạnh, điểm yếu và những giá trị cốt lõi của chính mình. Khi chúng ta dành thời gian để học hỏi, rèn luyện và trưởng thành, chúng ta không chỉ nâng cao kỹ năng mà còn xây dựng một nền tảng tâm lý vững chắc. Chẳng hạn, một người học cách kiểm soát cảm xúc không phải để gây ấn tượng với người khác, mà để tìm thấy sự bình an trong tâm hồn. Sự thay đổi này, dù nhỏ bé, là một bước tiến quan trọng trong việc trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

Ngược lại, việc chứng minh bản thân thường kéo theo một chu kỳ căng thẳng và bất an. Khi chúng ta cố gắng chứng tỏ giá trị của mình, chúng ta dễ rơi vào cái bẫy của sự so sánh và nỗi sợ thất bại. Một học sinh có thể học ngày đêm để đạt điểm cao, không phải vì yêu thích tri thức, mà vì muốn vượt qua bạn bè hoặc làm hài lòng gia đình. Một nhân viên có thể làm việc kiệt sức để được thăng chức, không phải vì đam mê công việc, mà vì muốn chứng minh rằng mình "đủ giỏi". Những nỗ lực này, dù có thể mang lại thành công tạm thời, thường để lại cảm giác trống rỗng. Bởi lẽ, khi động lực của chúng ta phụ thuộc vào ánh mắt của người khác, niềm vui và sự thỏa mãn cũng trở nên mong manh.

Hơn nữa, cải thiện bản thân mang lại ý nghĩa lâu dài vì nó không bị giới hạn bởi các tiêu chuẩn bên ngoài. Thế giới luôn thay đổi, và những thước đo thành công của xã hội cũng vậy. Hôm nay, một công việc danh giá hay một tài khoản mạng xã hội nổi tiếng có thể là biểu tượng của thành công, nhưng ngày mai, chúng có thể trở nên lỗi thời. Trong khi đó, những giá trị mà chúng ta xây dựng từ bên trong – như lòng kiên nhẫn, sự chính trực, hay khả năng đồng cảm – là những tài sản vĩnh cửu. Một người chọn cải thiện bản thân sẽ không ngừng học hỏi, không ngừng điều chỉnh và không ngừng tiến bộ, bất kể thế giới bên ngoài đánh giá họ ra sao.

Để thực sự tập trung vào cải thiện bản thân, chúng ta cần thay đổi cách nhìn nhận về thành công và thất bại. Thay vì xem thất bại là bằng chứng của sự kém cỏi, hãy coi nó như một bài học quý giá. Thay vì tìm kiếm sự công nhận từ người khác, hãy tự đặt ra những mục tiêu cá nhân có ý nghĩa. Ví dụ, thay vì cố gắng trở thành người giỏi nhất trong phòng, hãy đặt mục tiêu hiểu sâu hơn về một lĩnh vực mà bạn yêu thích. Thay vì so sánh bản thân với người khác, hãy so sánh bạn của hôm nay với bạn của ngày hôm qua. Những thay đổi nhỏ này trong tư duy có thể tạo ra sự khác biệt lớn trong hành trình phát triển cá nhân.

Cuối cùng, cải thiện bản thân không chỉ mang lại lợi ích cho chính chúng ta mà còn lan tỏa đến những người xung quanh. Khi chúng ta trở nên tốt hơn, chúng ta truyền cảm hứng cho người khác làm điều tương tự. Một người sống chân thành, không ngừng học hỏi và đối xử tử tế với mọi người sẽ tạo ra một hiệu ứng lan tỏa tích cực. Họ không cần chứng minh gì cả, bởi chính cách họ sống đã là minh chứng mạnh mẽ nhất cho giá trị của mình.

Hành trình cải thiện bản thân là một con đường đầy thử thách nhưng cũng tràn ngập ý nghĩa. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, lòng can đảm và sự cam kết lâu dài. Khi chúng ta chọn tập trung vào việc trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình, thay vì chạy theo sự công nhận từ thế giới, chúng ta không chỉ tìm thấy sự bình yên mà còn khám phá ra ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Hãy bước đi trên hành trình này, không phải để chứng minh, mà để hoàn thiện – bởi đó là cách duy nhất để chạm đến một cuộc đời trọn vẹn.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: