Dây liên kết tuyệt hảo và lòng nhân từ của Cha
- T4, 10/09/2025 - 08:31
- Lm Giuse THÁNH GIÁ
Thứ năm tuần 23 TN năm lẻ
Bài Giảng: “Dây Liên Kết Tuyệt Hảo và Lòng Nhân Từ của Cha”
Anh chị em thân mến,
Trong những âm vang sâu xa của Thánh Vịnh 150, chúng ta nghe lời mời gọi: “Hỡi toàn thể chúng sinh, hãy ca tụng Chúa đi nào!” — một bản hợp xướng vũ trụ, nơi từng nhịp tim, từng hơi thở, từng cung bậc của tồn tại đều trở thành lời ca tụng. Nhưng để khúc ca ấy tròn đầy, không chỉ cần tiếng nhạc cụ, mà cần chính nhạc khí của tâm hồn: tình yêu, lòng bác ái, lòng nhân từ.
1. Bác ái – Dây liên kết tuyệt hảo (Cl 3,12-17)
Thánh Phaolô nhắc nhở: “Anh em hãy mặc lấy lòng nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà, nhẫn nại, và trên hết mọi sự, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo.”
Trong chiều kích tâm lý hiện sinh, con người vốn là một hữu thể mong manh, thường xuyên bị đe dọa bởi chia rẽ, xung đột, lo âu và sự cô đơn. Tận nơi sâu thẳm vô thức, Freud từng nhận ra năng lượng thúc đẩy con người là dục vọng và xung năng chết (Eros và Thanatos). Nhưng Phaolô đi xa hơn: ông cho thấy một “xung năng cứu độ” – bác ái, tình yêu như mối dây băng bó mọi vết thương tâm lý và hàn gắn sự phân mảnh nội tâm.
Trong nhân học Kitô giáo, bác ái không phải chỉ là cảm xúc từ lòng trắc ẩn, mà là sự tham dự vào chính tình yêu sáng tạo và cứu độ của Thiên Chúa. Nó là chiếc cầu nối giữa những cá thể cô độc, là bản nhạc nền cho cuộc giao hưởng nhân loại.
2. Ca tụng như bản thể hiện sinh (Tv 150)
Khi Thánh Vịnh kêu gọi: “Hãy ca tụng Ngài bằng tiếng tù và vang dội, bằng hạc cầm, đàn sắt, bằng phách, bằng nhảy múa…”, đó không phải chỉ là nghi thức phụng vụ, mà là một lời khẳng định bản thể học: sự hiện hữu của chúng ta được định nghĩa không chỉ bằng khổ đau và phấn đấu, mà bằng khả năng ca tụng.
Ca tụng ở đây là một hành vi tâm linh chữa lành, một liệu pháp vượt khỏi phân tâm học: thay vì bị trói buộc trong vòng lặp của bản ngã và vô thức, ta được cởi mở ra với cái Tuyệt Đối, để nhạc khí nội tâm hòa nhịp cùng dàn nhạc vũ trụ. Trong ca tụng, con người tìm lại sự toàn vẹn nguyên thủy đã mất.
3. Nhân từ – Con đường giải phóng (Lc 6,27-38)
Đỉnh cao của Tin Mừng hôm nay vang lên như một đòi hỏi gần như bất khả: “Anh em hãy yêu kẻ thù, làm ơn cho kẻ ghét anh em… Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.”
Ở đây, Đức Giêsu chạm vào mâu thuẫn căn bản của tâm lý con người: bản năng tự vệ và phản công. Trong phân tâm học, ta biết rằng sự hận thù thường là cơ chế bảo vệ cái tôi bị thương tổn. Nhưng Chúa Giêsu mời gọi một cuộc hoán đổi căn tính hiện sinh: từ cái tôi sợ hãi sang cái tôi được tái sinh trong Cha nhân từ.
Nhân từ không phải là yếu đuối, mà là sức mạnh của người biết siêu việt trên bản năng. Nó là sự trưởng thành tâm linh, một bước vượt bậc khỏi “luật công bằng” để bước vào “luật ân sủng”. Nếu công bằng chỉ cân đo, thì nhân từ tuôn chảy dư tràn. Nếu công bằng dừng lại ở trả lại cái nợ, thì nhân từ mở ra chân trời của sự tha thứ, giải phóng cả kẻ mắc nợ lẫn chính mình.
4. Chiều kích thiêng liêng của nhân vị
Thưa anh chị em, toàn bộ các bài đọc hôm nay vẽ lên chân dung con người Kitô hữu: một nhân vị hiện sinh được kêu gọi bước ra khỏi vòng xoáy của ích kỷ và thù hận để đi vào vũ điệu tình yêu.
• Bác ái là “dây liên kết tuyệt hảo” – liên kết ta với tha nhân và với chính mình.
• Ca tụng là “hơi thở hiện sinh” – giúp ta nhận ra mình thuộc về một bản giao hưởng vũ trụ.
• Nhân từ là “hình ảnh của Cha” – dấu ấn thần linh được khắc trong trái tim mỗi người.
Đó không phải là những ý tưởng trừu tượng, mà là một lộ trình chữa lành cả tâm lý lẫn tâm linh. Trong bác ái, ca tụng, và nhân từ, con người trở nên nguyên vẹn, được hàn gắn khỏi những chia rẽ vô thức, và được nâng lên trong tương quan thiêng liêng với Thiên Chúa và tha nhân.
5. Kết
Anh chị em thân mến, sống bác ái và nhân từ không phải là thêm một gánh nặng đạo đức, nhưng là một nghệ thuật sống, một sự hoán đổi nhạc cụ: thay vì gõ những phách hận thù, ta gảy lên cung đàn nhân ái; thay vì vang lên tiếng tù và báo thù, ta thổi lên hơi thở của tha thứ. Và chính khi đó, cuộc đời ta trở thành một bài Thánh Vịnh sống động, một bản Magnificat dâng lên Cha là Đấng nhân từ.
Xin cho mỗi chúng ta hôm nay được mặc lấy lòng bác ái, biết ca tụng trong từng nhịp thở, và nhất là được phản chiếu lòng nhân từ của Cha, để thế giới này thôi vang lên những tiếng kêu oán hận, nhưng ngân nga một bản hợp xướng tình yêu.
Amen.