Nhảy đến nội dung

Để Bình An Ở Lại Với Mình

Kệ – Để Bình An Ở Lại Với Mình

 – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời 30 tháng 6

 

Kệ đi... Người đời muốn nghĩ sao thì cứ để họ nghĩ. Họ có sống trong thân xác mình đâu mà hiểu được những chông gai mình đi qua. Họ có thức trắng bao đêm với nỗi đau của mình đâu mà đòi góp ý chỉ đường. Cuộc đời này vốn dĩ chẳng thiếu người sẵn lòng bình phẩm, phán xét, nhưng lại thiếu lắm những ai đủ cảm thông và bao dung.

Ta không sinh ra để làm vừa lòng thiên hạ. Cũng chẳng lớn lên bằng lời chê khen hay cổ vũ của bất kỳ ai. Mỗi người có một phận đời, một đoạn đường riêng phải đi. Mỗi người có một gánh nặng cuộc sống, một nỗi khổ khó ai hiểu thấu. Thế nên, ta sống là để sống cho thật trọn vẹn chính mình – không phải để làm đẹp trong ánh nhìn của kẻ khác.

Có những lời cay độc như kim châm. Có những ánh mắt như muốn dìm ta xuống đáy vực. Nhưng cũng có những lúc, chỉ cần ta buông xuống kỳ vọng “phải được hiểu đúng” hay “phải được yêu thương”, ta đã bước ra khỏi vòng xoáy đau khổ.

Buông đi... Cho lòng nhẹ bớt. Những hờn giận, ganh ghét, hơn thua – ôm hoài cũng chỉ khiến tim mỏi mệt. Ai không thích mình, kệ họ. Ai nói xấu mình, kệ họ. Ta vẫn sống đời mình, vẫn chăm chỉ, vẫn an lành trong cái tổ nhỏ tự tay mình dựng nên. Thị phi chỉ là mây bay – một làn khói sớm tan, giữ làm gì cho đục cả bầu trời tâm hồn.

Đời này, có những việc đi thẳng thì đau, nhưng đi vòng lại có khi lành. Có những người phải học cách rời xa mới có thể mỉm cười được. Có những cuộc sống tưởng chừng đơn điệu, lại chính là mái hiên che chở ta khỏi bão dông.

Chẳng ai sống hộ cuộc đời mình. Cũng không ai chịu thay hậu quả cho những lựa chọn sai của ta. Nên thay vì sống mỏi mòn để được chấp nhận, chi bằng học cách chấp nhận chính mình – từng vết sẹo, từng thất bại, từng nụ cười ít ỏi giữa những ngày mưa dầm.

Cứ thong dong mà sống. Cứ bản lĩnh mà bước. Đời không đòi hỏi ta phải hoàn hảo, chỉ cần kiên cường. Ta không cần phải chứng minh với thiên hạ rằng mình hạnh phúc, chỉ cần sống sao cho mỗi tối đặt lưng xuống, lòng không còn gợn sóng.

Có thể con đường ta đi không rực rỡ hoa tươi. Có thể tiếng vỗ tay không vang lên mỗi khi ta ngã mà đứng dậy. Nhưng nếu ta đã đủ kiên trì để đi qua những ngày u tối, thì ánh sáng sẽ ở cuối đường chờ đón ta bằng cái ôm thật nhẹ.

Đời người ngắn ngủi. Hãy dành thời gian cho những người yêu thương ta thật lòng. Hãy sống chân thành với bản thân, và để mặc những ai ngoài lề câu chuyện của mình. Ai muốn nói gì, cứ để họ nói. Ai muốn nghĩ gì, cứ để họ nghĩ. Mình không cần phải sửa lại cuộc đời mình cho vừa khuôn một ai khác vẽ.

Ta sống để yêu thương – không phải để chạy theo ánh nhìn hà khắc. Ta sống để được là mình – không phải là cái bóng của lời đàm tiếu.

Kệ đi, cho lòng thảnh thơi.
Kệ đi, cho tim nhẹ nhõm.
Kệ đi, để mỗi bước chân không còn vướng bụi người đời…

Và biết đâu, chính khi ta buông xuống, là lúc ta bay lên – thật nhẹ – trong chính cuộc đời mình. 

 

KỆ – ĐỂ BÌNH AN Ở LẠI VỚI MÌNH – Lm. Anmai, CSsR – Vài lời 30 tháng 6

https://youtu.be/Cix0YmVOq0U

Thứ Hai tuần XIII TN GẮN BÓ VỚI CHÚA - Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/vpIrHtmxfRM

10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Hai Tuần XIII TN (của Lm. Anmai, CSsR)

 

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-hai-tuan-xiii-tn-cua-lm-anmai-cssr.html

Thứ Hai tuần 13 TN Theo Chúa thôi ! Đừng bận tâm Chuyện bên ly cà phê sáng BA ĐIỀU HỐI TIẾC NHẤT

https://youtu.be/CMDuvIixONs

Danh mục:
Tác giả: