Đứa con hoang đàng: Một con đường chuyển nghiệp
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Dương Trung Tín
Chúa Nhật IV Mùa Chay
Đứa con hoang đàng: Một con đường chuyển nghiệp
“Thưa Cha, con đã đắc tội với Trời và với Cha, chẳng còn đáng gọi là con Cha nữa, xin coi con như một người làm công cho Cha vậy” (Lc 15, 18-19).
Hiện nay, cộng đồng người Việt Nam nói chung và cộng đồng người Phật Giáo Việt Nam nói riêng, đang xôn xao về vụ việc “Thỉnh vong oan gia trái chủ” ở chùa Ba Vàng, tỉnh Quảng Ninh, thành phố Uông Bí. Theo Hòa Thượng Thích Nhật Từ, thì việc thỉnh vong đó không có trong Phật Pháp và xúc phạm nặng nề đối với Giáo Hội Phật Giáo, làm ảnh hưởng xấu cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam.
Thế nhưng “Thỉnh Vong Oan Gia Trái Chủ” nghĩa là gì? Thỉnh là mời về; Vong là Vong hồn; Oan Gia là kẻ thù; Trái Chủ là Chủ nợ. “Thỉnh vong oan gia trái chủ” nghĩa là Mời hồn kẻ thù về để trả nợ; xem họ muốn đòi bao nhiêu và phải trả thế nào. Đó là việc làm của thầy trò Thích Trúc Minh và bà Phạm thị Yến ở chùa Ba Vàng. Có khi chủ nợ đòi cả trên 100 triệu. Nếu không có tiền thì làm công quả cho chùa.
Thầy Thích Trúc Minh đã lý luận rằng điều ông làm là có trong giáo lý Phật Giáo, trong kinh “Từ bi sám pháp”. Hòa Thượng Thích Nhật Từ nói: Đó không phải là KINH, mà chỉ là một bài viết. Vì KINH phải là Lời của Đức Phật dạy. “Từ bi sám pháp” là bài viết về việc từ bi sám hối, có nghĩa là phương pháp sám hối.
Qua đó, ta cũng hiểu tại sao người Công Giáo chúng ta gọi là KINH THÁNH. KINH Thánh là Lời Chúa dạy.
Trong bài “Từ bi sám pháp” chỉ nói về phương pháp SÁM HỐI bằng lòng từ bi mà thôi. Theo phương pháp này, việc SÁM HỐI có ba việc phải làm: một là thừa nhận lầm lỗi của mình; hai là chuyển nghiệp và ba là làm các việc lành. Có như thế, mới giải oan, mới tháo gỡ những oan trái bằng tha thứ, từ bi, hỉ xả.
Theo ví dụ của Hòa Thượng Thích Nhật Từ: Ví dụ mình nghèo. Muốn chuyển nghiệp nghèo hay chuyển kiếp nghèo thì ta phải cố gắng học hỏi, kiên trì, chịu khó làm việc và đầu tư thì mình sẽ hết nghèo. Nghĩa là có đủ ăn đủ mặc hay có của ăn của để.
Tôi thấy sự chuyển nghiệp này trong dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu. Trong dụ ngôn này, người con hoang đàng đã chuyển nghiệp. Sau khi đã ăn chơi hoang đàng, hết tiền hết của; rồi phải đi chăn heo, khổ cực; không có cơm mà ăn, thậm chí muốn lấy đồ heo ăn cho đầy bụng cũng chẳng ai cho. Trong hoàn cảnh cùng cực đó, anh ta mới sực nghĩ rằng: ở nhà cha mình, có bao nhiêu người làm công được cơm dư gạo thừa; rồi anh ta tự nhủ: Thôi thì, tôi không đáng là con thì ít ra như một người làm công thôi. Và anh ta đã đứng lên trở về và nói với Cha mình rằng: “Thưa Cha, con đã đắc tội với Trời và với Cha, chẳng còn đáng gọi là con Cha nữa” (Lc 15, 21).
Thế nhưng, người Cha thấy con mình về và đã không chấp nhận việc đó. Con thì vẫn là con, chứ không thể là người làm công được, nên phải mặc aso mới, đeo nhẫn, mang dép và làm tiệc để ăn mừng.
Ta thấy người con hoàng đàng đó đã ăn năn sám hối.
Anh ta đã thừa nhận tội lỗi của mình vì: Thưa Cha, con đã đắc tội với Trời và với Cha. Anh ta tội gì? Anh ta đắc tội gì với Trời? Đắc tội gì với người Cha? Anh ta mang tội “đi hoang”. Với Trời, anh ta mang tội “sống phóng đãng”, “tứ đổ tường” như: Rượu chè, cờ bạc, trai gái, hút sách. Với Cha anh ta, anh mang tội “Phung phí hết tài sản”(x. Lc 15,13).
Thứ đến là anh ta muốn chuyển nghiệp, muốn đổi đời. Anh ta muốn chuyển từ không có gì ăn đến được ăn cơm no; chuyển từ CON sang người làm công.
Thứ ba, anh ta đã làm việc tốt. Việc tốt của anh ta là TRỞ VỀ. Anh ta trở về, không chơi bời phóng đãng nữa. Anh ta muốn trở về dù là với tư cách người làm công cũng được và làm ăn chân chính.
Anh ta đã có lòng từ bi đối với chính con người và cuộc đời của anh ta. Con người của anh ta không phải đói rét; cuộc đời anh ta không bị tan biến trong trụy lạc. Và anh ta đã chuyển được nghiệp của mình, không chỉ theo ý của anh ta mà thôi, nhưng còn vượt xa điều anh muốn nữa. Đó là anh ta vẫn là con theo lòng nhân hậu của Cha.
Người ta nói: “một giọt máu đào hơn ao nước lã” mà. “Hổ dữ không ăn thịt con”, huống chi một người cha nhân lành, làm sao có thể chấp nhận người con mình là người làm công có chứ. Người Cha nhân lành đó chính là Thiên Chúa và người con hoang đàng đó chính là mỗi người chúng ta.
Chúng ta không cần phải “thỉnh vong oan gia trái chủ” làm chi cho lằng nhằng rắc rối, lại tốn tiền. Hãy ăn năn sám hối thực tình như người con hoang đàng đó đi. Hãy ăn năn sám hối về những gì mình đã lầm lỗi; đã làm hại người này người kia; cách này cách khác và ra sức đền bù bao có thể. Nhất là kiên quyết từ nay trở đi không làm hại ai nữa; thay vào đó là giúp đỡ, làm điều tốt, điều lành cho mình và cho người khác. Ta sẽ chuyển được nghiệp của ta.
Ta chuyển nghiệp theo “Người con hoang đàng” trong dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu. Vì đó chính là KINH; là KINH thánh; là KINH CHÚA, theo Lời Chúa dạy. Có thể nói: Đứa con hoang đàng trở về là một con đường chuyển nghiệp. Ta hãy chuyển nghiệp cho chính mình; cho chính cuộc đời của mình, thì thế giới này cũng sẽ chuyển; đời sống con người cũng sẽ chuyển. Mọi người sẽ được sống trong bình an và hạnh phúc. An bình ở đời này và hạnh phúc ở đời sau.
Lm. Bosco Dương Trung Tín