Đừng ảo tưởng!
- T6, 03/10/2025 - 04:10
- Phạm Hùng Sơn
Thứ Sáu Đầu Tháng Tuần 26 TN
Đừng ảo tưởng!
Bết-sai-đa, tiếng Chúa rầy,
Phép thiêng chan chứa, lòng này vẫn khô.
Bao lần ân phúc tuôn cho,
Mà tâm chẳng mở, hững hờ sắt son
.
Người đời tưởng lắm công to,
Tự hào huyết tộc, nhà thờ hiến dâng.
Ngỡ mình được Chúa nâng bằng,
Nào hay ảo tưởng, lạc đường tối tăm
.
Ơn thiêng không phải tự thân,
Mọi điều ta có: hồng ân Chúa trời.
Công lao, danh vọng của đời,
Chẳng qua mây khói, chóng rời hư vô.
Chúa mong ta biết khiêm nhường,
Đem lòng sám hối, mở đường đức tin.
Sống cho bác ái, nghĩa tình,
Dùng ơn Chúa tặng để sinh phúc lành.
Đừng mơ tiếng khen nhân gian,
Đừng mơ thành tích chứa chan bề ngoài.
Chúa nhìn thẳm cõi lòng ai,
Đo bằng thành thật, đo bằng hy sinh.
Ngày qua, Chúa gọi ân cần,
Bỏ đi kiêu hãnh, chuyên tâm sống lành.
Đem tình gieo giữa nhân sinh,
Để Danh Thiên Chúa rạng hình sáng soi.
Lạy Cha, xin dẫn con hoài,
Mỗi ngày sám hối, sửa sai lỗi lầm.
Xin cho con sống âm thầm,
Khiêm cung phụng sự, trọn tâm theo Ngài.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
Lắng nghe là chấp nhận Thiên Chúa
Kho-ra-đin, Bết-sai-đa,
Phép thiêng đã thấy, chan hòa ánh quang.
Vậy mà lòng dạ cứng ngang,
Chúa kêu “khốn khổ”, bàng hoàng trời nghiêng.
Ân sủng chẳng phải đặc quyền,
Nhưng là trách nhiệm, nối liền đời ta.
Được nhiều ơn phúc chan hòa,
Càng thêm bổn phận thiết tha đáp đền.
Tia, Xi-đôn vốn tội đen,
Nếu nghe Lời Chúa đã nên ăn năn.
Còn ta, đượm ánh ân ban,
Lại đành chai đá, ngỡ ngàn phúc rơi.
Ca-phác-na-um một thời,
Ngỡ mình lên tận chín trời cao sang.
Thế mà Chúa phán lời vang:
Âm ty vực thẳm sẽ tan xuống liền.
Kiêu căng, tự mãn triền miên,
Ngỡ gần Thiên Chúa mà quên đổi lòng.
Bao nhiêu thành tích chất chồng,
Không bằng sám hối khiêm nhường mỗi giây
.
Nghe Lời là sống hôm nay,
Đâu chỉ đôi phút, vài ngày lắng tai.
Nghe trong phục vụ miệt mài,
Trong lòng quảng đại, trong đời hy sinh
.
Nghe không phải chọn điều mình,
Mà là mở rộng tâm tình vâng theo.
Nghe trong những lúc gieo neo,
Trong lời Giáo Hội sớm chiều chỉ soi.
Ai nghe môn đệ Người rồi,
Là nghe chính Chúa – Con Trời uy linh.
Khước từ sứ giả Ngài tin,
Là khước từ Chúa, tội tình khôn nguôi.
Bạn ơi, chớ để cuộc đời,
Trở thành thành cũ ngậm ngùi Chúa kêu.
Hãy như Tia, Xi-đôn nghèo,
Khoác “áo vải thô”, quỳ gieo ăn năn.
Xin ban khiêm nhượng vô ngần,
Nhớ bao ân huệ Chúa ban cho mình.
Xin cho vững chí đức tin,
Đón nghe Lời Chúa, giữ gìn thủy chung.
Mẹ Ma-ri-a khiêm cung,
Lắng nghe, vâng phục, một lòng trung trinh.
Xin Mẹ dìu dắt chúng sinh,
Nghe Lời Thiên Chúa, hành trình cậy tin.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
Khước từ ân sủng
Lời Thầy vang tiếng “Khốn thay!”
Chorazin, Bết-xai-đa lòng chai.
Phép thiêng chan chứa muôn nơi,
Sao lòng ngươi vẫn bỏ rơi ánh Thầy?
Tia, Xi-đôn dẫu xưa này,
Ngập tràn tội lỗi, đắm say bụi trần,
Nếu nghe Lời Chúa một lần,
Hẳn lòng đã khóc, ăn năn tro tàn.
Capernaum kiêu hãnh ngàn,
Ngỡ mình được cất tới ngàn trời cao,
Nào hay vực thẳm âm hao,
Chờ người phản bội nguyện trao ân tình.
Ân sủng Chúa chẳng riêng mình,
Là quà ban tặng, là linh khí Trời.
Nhưng ai chai đá buông lơi,
Phước lành hóa gánh nặng đời nặng hơn.
Ai nghe môn đệ Lời khôn,
Ấy là nghe Chúa, nghe luôn chính Ngài.
Khước từ sứ giả hôm mai,
Chính là khước bỏ tình Ngài từ lâu.
Con xin tỉnh thức nguyện cầu,
Đừng xây Capernaum sâu cõi lòng.
Xin cho mặc áo khiêm nhường,
Tro than sám hối, tình thương sáng ngời.
Dẫu bao phép lạ giữa đời,
Nếu không sám hối, còn lời chi đâu?
Xin nghe Lời Chúa nhiệm mầu,
Để không lạc bước trong sầu tối tăm.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
Chuỗi Mân Côi – Binh đoàn của đức tin
Thế chiến bùng nổ khắp nơi,
Âu châu chìm ngập biển trời máu rơi.
Hận thù nung nấu khôn nguôi,
Xác người chồng chất, lệ người chan chan.
Giữa cơn phong ba chứa chan,
Có Vị Giáo Hoàng hiên ngang giữa đời.
Piô mười hai sáng ngời,
Không cầm gươm súng, mà ngời chuỗi kinh.
“Có bao sư đoàn?” – lời khinh,
Hitler ngạo mạn, gieo mình bạo vong.
Ngài tin sức mạnh vô song,
Là đoàn con Mẹ, một lòng Mân Côi.
Ngày mười ba tháng Năm rồi,
Fatima sáng, Mẹ ngồi giữa dân.
Hẹn cùng ba trẻ đơn chân,
Trao lời sám hối, cầu thân khấn nguyện.
Kỳ lạ thay! Chính ngày hiến,
Pacelli lãnh chức giám quyền sứ linh.
Tựa hồ định mệnh Thiên đình,
Đặt Ngài bên Mẹ, hành trình cứu nhân.
Khi bom đạn phủ ngút ngàn,
Ngài đem nhân loại trao dâng Trái Tim.
Vô Nhiễm của Mẹ quang minh,
Che chở thế giới an bình khẩn xin.
Vatican sáng lung linh,
Ngài cùng thiếu nhi quỳ bên Mẹ hiền.
Chuỗi kinh “Kính Mừng” dịu êm,
Bay lên trời thẳm, ủi an muôn người.
Ngài rằng: “Triệu gia đình thôi,
Mỗi ngày Mân Côi – đủ rồi cứu nhân.”
Vũ khí bé nhỏ đơn thân,
Mà làm chao đảo phong trần chiến tranh.
Năm bốn mươi lăm qua nhanh,
Hòa bình trở lại, tan tành tham ô.
Dẫu bao triệu xác héo khô,
Mẹ cho nhân loại sáng bờ hy sinh.
Tín điều vĩ đại hiển minh,
Ngài công bố Mẹ Hồn Trinh lên trời.
Và ngay chính lúc tuyên lời,
Mặt trời nhảy múa – rạng ngời Fatima.
Một đời Piô hiến trao,
Tháng Mân Côi cuối ngài vào an cư.
Ngày chín tháng Mười như thư,
Khép trang lịch sử, thiên thu rạng ngời.
Binh đoàn nhỏ bé tuyệt vời,
Chuỗi hạt Mân Côi – sức ngời vô biên.
Không gươm, chẳng súng chém xiên,
Chỉ lời cầu nguyện nối liền Thiên cung.
Lạy Mẹ Maria bao dung,
Xin cho hậu thế một lòng vững tin.
Giữa đời bão tố điêu linh,
Chuỗi kinh Mân Côi quang minh dẫn đường.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==