Đừng coi thường một câu hỏi
- T5, 03/07/2025 - 22:46
- Thùy Linh
ĐỪNG COI THƯỜNG MỘT CÂU HỎI
ThuyLinh'2025
Đã từ rất lâu, tôi rất thích thánh lễ kính hai vị thánh vĩ đại của Giáo Hội. Thánh Phêrô và Thánh Phaolô. Phêrô được coi là đá tảng, là nền móng đức tin của Giáo Hội Công Giáo. Và Phaolô, cũng không quá, khi nói ngài là linh hồn, trí thức và tâm huyết của Giáo Hội. Cả hai là then chốt chính để gìn giữ và củng cố đức tin của Giáo Hội. Duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền.
Tôi được biết về Phêrô, một "người bạn đồng hành" suốt quãng thời gian 3 năm của Chúa Giêsu và các bạn tông đồ khác. Cuộc đời, con người và suy nghĩ của Phêrô được phơi bày rõ ràng như chính đức tin của ngài. Nhiệt huyết, sôi nổi, bộc trực, nóng nảy, trung thành như chính tên mà Chúa gọi ngài, "con là đá". Thánh là ngư phủ, là người chài lưới. Cuối cùng cái chết như một con cá treo ngược trên giàn khô đức tin. Khô cứng, rắn rỏi đủ, để trở thành chiếc chìa khóa duy nhất của cánh cửa công chính.
Nơi Phêrô có 4 lần nổi bật được ghi rõ ràng trong Kinh Thánh.
Lần thứ nhất: Chúa kêu gọi ông trở thành môn đệ Chúa. Tôi gọi đây là hình bóng bí tích rửa tội.
Lần thứ hai: ông tuyên xưng đức tin, (có 2 phần trong đoạn Kinh Thánh này, phần Phêrô tuyên xưng đức tin và phần Chúa đóng ấn trao gởi chìa khóa nước trời vào tay thánh). Phêrô tuyên xưng: Ngài là Kito con Thiên Chúa hằng sống. Một trong những sứ vụ chúng ta lãnh khi nhận Bí Tích Rửa Tội, và Phêrô đã làm để tuyên xưng đức tin của mình. Phần kế Chúa Giêsu khẳng định: Không phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho thánh Phêrô nói được lời trên, nhưng chính Chúa Cha. Chúng ta hiểu đoạn Kinh Thánh theo con mắt rất đời thường là: Chưa hẳn từ một gia đình đạo đức, cha mẹ hiểu biết giáo lý mà con cái sống đạo đức, nếu không có sự mạc khải của Chúa Cha, chúng ta điều không làm gì được. Tiếp đến, có sự liên kết mật thiết giữa Chúa Cha và Chúa Giêsu. Chúa Giêsu kêu gọi, đồng hành nhưng Chúa Cha đóng ấn. Việc Phêrô sẽ trở thành thủ lãnh Giáo Hội đã được xác định ngay sau khi Ngài tuyên xưng đức tin, nhờ ân sủng của Chúa Cha.
Lần thứ 3, Phêrô chối bỏ Chúa. phần này ai cũng biết.
Lần thứ 4: lần quan trọng nhất vì được Chúa đóng ấn xác nhận và giao trách nhiệm sau khi Chúa Giêsu sống lại, Chúa đã hỏi ông 3 lần:
- Simon (*) con ông Gioan, con có mến thầy không?
(*) Simon là tên của Phêrô trước khi Chúa Giêsu gọi ngài là đá, Phêrô.
Đừng xem thường một câu hỏi. Mẹ hỏi con, vợ hỏi chồng cũng là những câu hỏi tương tự, do you love me? Người được hỏi thường khó chịu, cáu bẩn, và xem nhẹ lòng chân thành của người hỏi. Chúa Giêsu hỏi đi hỏi lại một câu 3 lần. Và Phêrô trong 2 lần đầu trả lời kiên định:
- Dạ có, con yêu mến thầy.
Nhưng lần thứ 3 sau khi Chúa hỏi. Ông không khó chịu, nhưng ông buồn, cái buồn thể hiện qua cách trả lời của ông lần thứ ba:
- Thưa thầy, thầy biết rõ mọi sự, thầy biết rõ con yêu mến thầy.
Có bao giờ chúng ta tự đặt câu hỏi cho mình, sao lúc đó Chúa không hỏi Phêrô: Con có muốn làm thủ lãnh không? hay con có thích làm này làm kia không? nhưng Ngài lại hỏi: Con có yêu mến thầy không?
Chiều sâu của câu hỏi Chúa Giêsu hỏi Phêrô, phải nhờ Thánh Phaolô chỉ bày và phân tích rõ ràng thì chúng ta mới hiểu. Trích đoạn thư Phaolô gởi cho tín hữu Colose.
"Trên hết mọi sự, anh em phải có đức yêu thương, đó là dây ràng buộc mọi điều toàn thiện (Colose 3: 12)
Nếu không yêu thương, chúng ta không làm gì được !
Không có tình yêu, tất cả hành động điều trở nên vô nghĩa.
Cũng không có câu hỏi nào thừa thải cho 1 người mình muốn nghe câu trả lời, bởi, vì sẽ có rất nhiều lời hứa hẹn, tâm huyết, trách nhiệm trao gửi muốn được xác định để chuyển tải thành ý ngay sau đó. Sẽ có và đã có người phụ lòng nhau hay đã mất đi cơ hội chỉ vì xem thường một câu hỏi. Người biết yêu là người ở lại.
Tóm lại: Giáo Hội Công Giáo được xây trên nền tảng đức tin Phêrô dựa theo 3 lần xác định yêu thương của Thánh,
- Con yêu mến thầy !
.... chính vì yêu thương là dây ràng buộc mọi điều toàn thiện.
Phaolô không được may mắn sống cùng và sống với Chúa Giêsu. Nhưng sự thấu hiểu, nhiệt huyết, và trung thành của Phaolô không thua gì Phêrô.
Có những mối tình gắn kết rất kỳ lạ, không cần hiện diện bên nhau, thấy nhau, chia sẻ cuộc sống hằng ngày mới gọi là hiểu. Mối tình của Chúa Giêsu và Phaolô vượt trên mọi hiểu biết của con người và đã biến đổi Phaolô một cách siêu kỳ và hấp dẫn.
Nếu nói về trí thức, Phêrô không là gì trước tiểu sử của Phaolô. Từ xuất thân đến địa vị xã hội và khả năng, Phêrô không có gì để có thể so sánh với Phaolô. Một người có quá nhiều điểm nổi bật. Phaolô, người Do Thái có quốc tịch Roma, thuộc chi họ Benjamin, được ảnh hưởng nền giáo dục của văn minh Hy Lạp, một Pharisêu nhiệt thành. Thánh được dạy cặn kẽ về giáo lý người Do Thái và luật Moise. Thánh cũng là người được sinh ra để gia đình gởi gắm hy vọng và nuôi niềm tin phục hưng của 1 vị vua người Do Thái, vua Saole. (**)
(**)Saole cũng là tên ba mẹ đặt cho Phaolô.
Phải nhận thấy chúng ta thật may mắn nhận biết Chúa Giêsu và trở thành người Công Giáo như hôm nay, với vốn liếng hiểu biết về Chúa qua Kinh Thánh, đó chính là nhờ có thánh Phaolô. Phaolô đã giúp hình thành nền tảng đức tin, đào sâu ý nghĩa, giải thích Kinh Thánh dưới cách nhìn thần học rất sâu sắc qua ngòi viết rất phong phú và đa dạng, vừa tâm lý và hoàn toàn phù hợp với tất cả góc cạnh cuộc sống khác nhau dưới mọi thời đại.
Chúa chọn Thánh Phaolô khi tay thánh cầm gươm, cưỡi ngựa cùng tùy tùng săn đuổi truy tìm và bắt giết những người theo Chúa Giêsu lúc đó. Chúa đã quật ngã làm ngài té ngựa và bị mù lòa trên đường Damascus. Đó là cách Chúa kêu gọi Thánh, Chúa đã thay đổi cách nhìn của thánh. Thay đổi nhận thức và suy nghĩ để phù hợp với công việc Chúa sẽ giao phó. Cuộc đời rẽ hướng với trí thức đó, tay ngài cầm bút viết những lý luận, những điều hay lẽ phải, viết 13 thư tín gởi các tín hữu, củng cố và giữ gìn đức tin Giáo Hội Sơ Khai ngay cả thời gian trong tù. Những lá thư vẫn còn đọc đến hôm nay, qua gần 2000 năm.
Chiều sâu đức tin và khả năng ngôn ngữ lưu loát của thánh đã không những nối kết, giải thích cặn kẽ ý nghĩa các sự kiện đã qua trong Cựu Ước có mấu liên quan Tân Ước, mà chính Ngài, người duy nhất kết nối tinh thần với các giáo phái Công Giáo khác nhau thời đó, nhờ ảnh hưởng và lý luận của ngài, nhằm giải thích một cách phù hợp, giảm bớt tranh cãi, giảm bớt phân biệt đối xử, tư tưởng và khuynh hướng lý luận của thánh được các giáo phái khác chấp nhận, xác định và cùng xem trọng.
Thử hỏi có ai là không thấy hình bóng của chính mình qua ngòi viết rất tâm lý và sống động của thánh. Người cha, người mẹ, người con, người già, người cô đơn, tù tội, người bệnh hoạn, người giàu có, người tu hành, vân vân...hầu hết tất cả những cấp bậc và mọi vấn nạn thành phần trong xã hội, dù đã 2000 năm. Mức xác thực, góc cạnh gần gũi, phản ảnh và tỏa hiện tính chân thật hầu như không thể phủ nhận. Thánh Phaolô đã nhẹ nhàng khuyên nhủ, gửi gắm yêu thương, chỉ bày cách sống chuẩn mực theo chiều hướng tích cực và hạnh phúc. Những phân đoạn lá thư làm cho người đọc cảm giác thân thương như chính Ngài viết riêng cho mình. Cho dù là những lá thư cuối viết từ trong tù, vẫn hàm chứa một đức tin sắc đá và lòng nhiệt thành yêu Chúa không thay đổi.
..."giờ ra đi của cha đã gần, cha đã chạy cùng đường và đã giữ vững đức tin..." (2Tm 4:6)
Có thể đây là lá thư cuối cùng của thánh viết trong tù, dưới thời cai trị của vua Nero, trước khi ngài bị trảm. Từng câu từng chữ của ngài chính là động lực cũng là lời khuyên tới mỗi người Công Giáo chúng ta, hãy giữ vững đức tin đến giây phút cuối cuộc đời.
Tóm lại: Chúa đã dùng tình yêu của Phêrô và sự khôn ngoan của Phaolô kết nên một nền tảng đức tin kiên định. Thổi hơi vào đó nhiệt huyết, trung thành và say mến. Hai vị thánh chưa từng là bạn đồng hành, chưa từng hợp tác hay hỗ trợ công việc nhau, nhưng có chung điểm xuất phát là yêu mến Chúa và điểm cuối cùng chết vì Chúa. Cuộc đời sẽ những điểm chẳng liên quan nhưng lại là những móc xích làm nên lịch sử.
Cúi xin hai thánh chuyển cầu cho chúng con, những người vô số lần chối Chúa, bắt bớ Chúa qua nhiều hình thức và cũng đã từng (nói thầm) yêu mến Chúa. Nhìn đến 2 Ngài như có chung một điểm đã từng làm đau lòng Chúa. Xin 2 thánh hong đúc đức tin và lòng yêu mến để chúng con dám thưa cùng Chúa như Phaolô xưa:
- Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?
Viết để kỷ niệm chuyến đi thăm viếng nhà của 2 thánh.