Nhảy đến nội dung

Giữa Hai Trật Tự – Ánh Sáng và Bóng Tối

Thứ Tư Tuần 2 Mùa Phục Sinh

Bài giảng: “Giữa Hai Trật Tự – Ánh Sáng và Bóng Tối”

Anh chị em thân mến,

Có những cuộc đối đầu không chỉ là chuyện tranh chấp giữa người với người, nhưng là sự giao tranh âm thầm và dữ dội giữa hai trật tự: một trật tự cũ – vốn nặng nề với những thói quen cũ kỹ, luật lệ cứng ngắc, và sự sợ hãi phải bảo toàn một cơ chế đang mục nát; và một trật tự mới – nhẹ nhàng như hơi thở của Thần Khí, bùng cháy như ngọn lửa Phục Sinh, và đầy tràn khát vọng cứu độ con người.

Bài đọc hôm nay (Cv 5,17-26) cho ta thấy hình ảnh rất rõ của cuộc đối đầu đó. Thượng tế và bè nhóm Xa-đốc, đại diện cho trật tự cũ, đã ra tay bắt giữ các tông đồ. Không phải vì các ông làm điều xấu, nhưng vì các ông thổi bùng lên một sự sống mới – sự sống mà quyền lực cũ không thể kiểm soát, không thể đóng khung trong những bộ lề cũ kỹ của Đền Thờ và lề luật. Họ bắt các tông đồ vì ganh tỵ, vì sợ mất đi sự kiểm soát, vì không chịu nổi một thế giới đang đổi thay.

Nhưng ngay giữa đêm đen giam hãm, thiên thần của Chúa mở toang cửa ngục, đưa các tông đồ ra ngoài. Thật lạ lùng: sức mạnh cầm tù của thế lực cũ không thể cầm giữ những con người đã mang trong mình sự tự do của Thần Khí. Và thiên thần chỉ thị cho họ: “Hãy ra đi, đứng giữa Đền Thờ, mà loan báo cho dân chúng tất cả những lời ban sự sống.”

Sự sống – đó là tiếng nói của trật tự mới.

Còn trật tự cũ, như Đức Giêsu nói trong Tin Mừng hôm nay (Ga 3,16-21), là trật tự của bóng tối: “Ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì hành động của họ xấu xa.” Bóng tối ở đây không chỉ là những tội lỗi lẻ tẻ, nhưng là một thứ bóng tối tinh vi hơn: bóng tối của một cơ chế sợ hãi, của những tâm hồn đóng kín trước Thiên Chúa và anh em, của những tâm trí chọn sự ổn định chết chóc thay vì dám bước vào hành trình đầy rủi ro của đức tin và tình yêu.

Anh chị em thân mến,

Thế giới hôm nay cũng vẫn còn đó cuộc đối đầu ấy. Và mỗi người chúng ta cũng đang là chiến trường của cuộc giao tranh ấy. Trong lòng ta, trật tự cũ vẫn rình rập: những thói quen tội lỗi, những nỗi sợ mất mát, những ích kỷ tưởng chừng vô hại nhưng âm thầm trói buộc ta trong một lối sống không còn mở ra cho Chúa và tha nhân.

Nhưng cũng trong lòng ta, Thần Khí của Đức Giêsu vẫn đang thầm thì: “Hãy ra đi, hãy sống, hãy yêu, hãy dám tin!” Đó là lời gọi bước ra khỏi những nhà tù vô hình của bản thân – để can đảm đứng giữa “Đền Thờ” đời mình mà loan báo sự sống, bằng một đời sống mới, đời sống của con cái ánh sáng.

Đáp ca hôm nay (Tv 33) mời gọi ta: “Người đau khổ kêu lên và Chúa đã nghe lời.” Chúa không đứng về phía những kẻ mạnh thế hay bảo thủ, nhưng đứng về phía những tâm hồn bé nhỏ, khiêm nhường, dám cất tiếng kêu lên giữa đêm đen cuộc đời mình.

Anh chị em thân mến,

Trong hành trình đức tin, mỗi ngày là một lần chọn lựa: bóng tối hay ánh sáng, sợ hãi hay tin yêu, đóng kín hay mở ra. Và lời hứa của Tin Mừng hôm nay vĩnh viễn còn đó: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Người thì không phải hư mất, nhưng được sống muôn đời.”

Giữa hai trật tự, ta hãy chọn ánh sáng. Giữa những tiếng gọi đe dọa, ta hãy lắng nghe lời mời ân cần của Đấng Phục Sinh. Và dẫu có bị cầm tù bởi ngục tối nào đi nữa, ta vẫn biết rằng cửa ngục đã được thiên thần mở toang. Sự sống đang chờ ta bước ra.

Và ánh sáng sẽ không bao giờ tắt. Amen.

 

 

Danh mục:
Tác giả: