Giữa Mặt Trời Và Trái Tim
- T7, 28/06/2025 - 22:38
- Phạm Hùng Sơn
Giữa Mặt Trời Và Trái Tim
Giữa đời, hai chữ đẹp xinh:
Một là sự nghiệp, một tình yêu thương.
Tưởng như hai nẻo đôi đường,
Mà thành đôi cánh song phương cuộc đời.
Sớm mai mặt trời lên rồi,
Ta mang ước vọng, ta ngồi ước mơ.
Mỗi ngày làm việc đợi chờ,
Mồ hôi hòa với giấc mơ thanh bình.
Sự nghiệp không chỉ mưu sinh,
Mà còn là cách khắc hình chính ta.
Là bao giá trị trao ra,
Là bao tâm huyết đậm đà thời gian.
Nhưng đời đâu chỉ cơ hàn,
Đâu riêng danh vọng, đâu toàn vinh quang.
Hoàng hôn xuống giữa mênh mang,
Điều ta giữ lại… là bàn tay ai.
Một ánh mắt, một vòng tay,
Một người hiểu được những ngày gian nan.
Tình yêu – mái ấm bình an,
Cho ta trở lại, dịu dàng lặng yên.
Có người sự nghiệp huy hoàng,
Nhưng tình dang dở, bẽ bàng đời riêng.
Có người yêu rất chân thành,
Mà đường công việc chênh vênh tháng ngày.
Phúc thay ai giữa tháng ngày,
Vừa xây sự nghiệp, vừa đầy tình yêu.
Không cần rực rỡ bao nhiêu,
Chỉ cần đủ ấm – đủ điều để vui.
Điều đó bắt đầu từ nơi,
Một lòng lương thiện – một đời thiện tâm.
Làm người không tính gian nan,
Không bon chen, chẳng cơ hàn lừa nhau.
Người lương thiện, trái tim sâu,
Biết yêu chân thật, biết đau ngọt ngào.
Yêu không để lấp nỗi sầu,
Mà yêu để sống, để nhau giữ gìn.
Lương thiện gặp được chân tình,
Là điều kỳ diệu đẹp xinh nhất đời.
Không ồn ào, chẳng rạng ngời,
Mà như hạt nắng cuối trời, dịu êm.
Nỗ lực không phải kiếm tìm,
Điều cao thật lớn, điều thêm huy hoàng.
Mà là sống trọn bình an,
Vừa lo sự nghiệp, vừa mang nghĩa tình.
Là sáng thức giấc biết mình,
Sống cho điều đúng, hết mình không sai.
Là chiều về giữa sương phai,
Có ai ngồi đợi, có ai cần mình.
Nếu chưa gặp được chữ tình,
Nếu đường sự nghiệp chưa thành ước mơ…
Xin đừng vội vã, thẫn thờ,
Mặt trời chưa mọc, nhưng chờ… sẽ lên.
Chỉ cần sống tốt, vững bền,
Chăm làm việc thiện, giữ nên chân thành.
Rồi khi bớt những mong manh,
Mặt trời trong áo, tình xanh trong đời.
Phạm Hùng Sơn (John Pham)
Xây Nhà Trên Đá
Đời người như một dòng sông,
Chảy qua chọn lựa – ngập lòng đắn đo.
Có người xây giữa hư vô,
Nền trên cát mỏng – sóng xô ngả nhào.
Có người âm thầm bước vào,
Gian nan vẫn chọn lối nào bền lâu.
Dẫu cho gió bão phủ đầu,
Nhà xây trên đá – chẳng sầu chẳng nghiêng.
Áp-ram được Chúa gọi riêng,
Hứa ban dòng dõi – bình yên thỏa lòng.
Nhưng người đâu dễ chờ trông,
Xa-rai chọn lối tay không dựng đời.
Đem Haga đến thay lời,
Sinh con ngoài ý – khơi nơi khổ sầu.
Kiêu căng, ghen tị giăng mau,
Chia rẽ – lạc hướng – đậm màu thương đau.
Haga bỏ chạy qua mau,
Ngờ đâu Thiên Chúa vẫn trao dịu dàng.
Sứ Thần hỏi giữa mênh mang:
"Ngươi từ đâu đến, lòng đang hướng gì?"
Lời như thức tỉnh suy tư,
Giúp ta nhận rõ thực hư trong đời.
Chúa không bỏ kẻ rã rời,
Ban cho hy vọng – mở lời cứu ân.
Tin Mừng thức tỉnh bao lần,
Không ai vào được Thiên ân dễ dàng.
Không là tiếng gọi hân hoan,
Nhưng là sống thật, vẹn toàn ý Cha.
Người xây nhà vững từ xa,
Là người lắng Lời – đem ra thực hành.
Giữa bao thử thách loanh quanh,
Đức tin như đá – chân thành dựng xây.
Còn ai chỉ biết nói hay,
Mà không sống thật – đổi thay chóng tàn.
Dù mang danh nghĩa phụng đàn,
Cũng thành gian ác – Chúa than: “Xéo đi!”
Không ai lừa Chúa được chi,
Chỉ lòng trung tín khắc ghi trên trời.
Chẳng cần nổi bật rạng ngời,
Chỉ cần sống thật giữa đời gian truân.
Mẹ hiền nuôi dạy âm thầm,
Cha làm công chính giữa lằn lối cong.
Tín hữu chẳng tiếng vang lừng,
Nhưng luôn giữ trọn ân tình sắt son.
Những căn nhà ấy vuông tròn,
Dựng trên đá tảng – chẳng mòn chẳng nghiêng.
Chúa nhìn tận đáy tâm riêng,
Không theo dáng vẻ ngoài hiên, ngoài mồm.
Haga – một bóng âm thầm,
Cũng được Thiên Chúa trao phần diệu thay.
Ngài không xét đoán hình hài,
Nhưng nhìn trái tim trung thành, đơn sơ.
Giữa thời đại lắm bơ vơ,
Nhiều người xây mộng trên bờ hư danh.
Cát kia không giữ được chân,
Sớm muộn cũng đổ – tan tành mà thôi.
Xin cho con biết ngỏ lời,
Cầu xin ơn Chúa dẫn lối mỗi ngày.
Dẫu qua giông gió đắng cay,
Con luôn bước vững trên tay của Ngài.
LỜI NGUYỆN KẾT
Lạy Cha là Đá muôn đời,
Xin ban cho dạ con nơi vững vàng.
Giữ con khỏi những dối gian,
Cho con sống đúng theo đàng Cha đi.
Xin cho con biết khắc ghi,
Ý Ngài là đá – là chiếu sáng lòng.
Mỗi ngày một bước vươn trông,
Nhà con vững chắc giữa dòng thế gian.
Phạm Hùng Sơn (John Pham)