Hạnh phúc gia đình đến từ việc cùng nhau...
- T5, 25/09/2025 - 17:59
- Lm Anmai, CSsR
HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH KHÔNG ĐẾN TỪ VIỆC TÌM ĐÚNG NGƯỜI PHỤ NỮ HOÀN HẢO, MÀ ĐẾN TỪ VIỆC CÙNG NHAU HỌC CÁCH TRỞ THÀNH NGƯỜI XỨNG ĐÁNG VỚI NHAU.
Khi còn trẻ, chúng ta thường mang trong mình một ảo mộng đẹp đẽ về tình yêu. Chúng ta tin rằng ở đâu đó ngoài kia, có một "người hoàn hảo" được sinh ra để dành cho mình. Với các chàng trai, đó có thể là hình bóng một người phụ nữ xinh đẹp như hoa, dịu dàng như nước, nấu ăn ngon, thấu hiểu mọi suy nghĩ mà không cần anh phải cất lời. Họ mải mê trong một cuộc săn tìm kho báu, tin rằng chỉ cần tìm thấy "người ấy", hạnh phúc sẽ tự động gõ cửa và ở lại mãi mãi.
Đó là một trong những ảo tưởng ngọt ngào nhưng cũng tai hại nhất. Bởi vì hạnh phúc gia đình, giống như một tòa nhà kiên cố, không bao giờ đến từ việc bạn may mắn tìm được một viên kim cương hoàn hảo. Nó đến từ việc hai hòn đá bình thường, thô ráp, chấp nhận cùng nhau mài giũa, để rồi trở nên vừa vặn và tỏa sáng bên cạnh nhau.
Nói cách khác: Hạnh phúc gia đình không đến từ việc tìm đúng người phụ nữ hoàn hảo, mà đến từ việc cùng nhau học cách trở thành người xứng đáng với nhau.
Sự phù phiếm của việc đi tìm "người hoàn hảo"
Cuộc tìm kiếm một người hoàn hảo vốn dĩ đã là một hành trình chắc chắn sẽ thất bại. Bởi vì trên đời này, tuyệt đối không có ai là hoàn hảo. Mỗi con người đều là một tổng thể của ánh sáng và bóng tối, của những điểm tốt đẹp và cả những góc khuất, những yếu đuối.
Việc đặt ra một hình mẫu lý tưởng và đi tìm kiếm không chỉ khiến chúng ta bỏ lỡ những con người tuyệt vời nhưng "không hoàn hảo" đang ở ngay bên cạnh. Nguy hiểm hơn, nó đặt một gánh nặng vô hình lên vai người bạn đời. Nó buộc họ phải diễn một vai không phải là mình, phải che giấu đi những khuyết điểm, những mệt mỏi, những lo âu, chỉ để vừa vặn với cái khung mà bạn đặt ra. Một mối quan hệ được xây dựng trên sự trình diễn như vậy sẽ vô cùng mong manh. Sớm muộn gì, khi bức màn nhung hạ xuống, sự thất vọng và vỡ mộng là điều không thể tránh khỏi.
Hơn nữa, việc đi tìm một "người hoàn hảo" về bản chất là một hành động ích kỷ. Nó xuất phát từ tâm thế của một người "đi nhận" chứ không phải "cùng xây". Ta muốn một người có thể đáp ứng mọi tiêu chuẩn của ta, lấp đầy mọi khoảng trống của ta, mà quên mất rằng chính bản thân ta cũng là một cá thể đầy thiếu sót.
Nghệ thuật của sự "cùng nhau học cách"
Hạnh phúc đích thực không phải là một đích đến, mà là cả một quá trình. Quá trình đó mang tên "cùng nhau học cách". Đây là một ngôi trường đặc biệt mà ở đó, hai vợ chồng vừa là học trò, vừa là thầy giáo của nhau, với những bài học kéo dài cả cuộc đời.
· Đầu tiên là học cách CHẤP NHẬN. Đây là bài học vỡ lòng. Chấp nhận con người thật của nhau, với cả những thói quen có thể khiến mình khó chịu, những quan điểm đôi khi khác biệt. Tình yêu trưởng thành không phải là cố gắng bẻ cong người kia theo ý mình, mà là yêu luôn cả những đường cong không hoàn hảo của họ.
· Học cách GIAO TIẾP. Đây là môn học quan trọng nhất. Học cách nói ra những suy nghĩ của mình một cách chân thành thay vì bắt đối phương phải đoán. Học cách lắng nghe bằng cả trái tim thay vì chỉ nghe để phán xét. Học cách tranh luận một cách văn minh, để sau mỗi cuộc cãi vã, cả hai lại hiểu nhau hơn chứ không phải làm tổn thương nhau sâu sắc hơn.
· Học cách THA THỨ. Sẽ không có cuộc hôn nhân nào không có lỗi lầm. Sẽ có những lúc chúng ta vô tình hay hữu ý làm tổn thương người mình yêu. Học cách tha thứ, cho người và cho cả chính mình, là cách duy nhất để giải phóng mối quan hệ khỏi gánh nặng của quá khứ, để cùng nhau bước tiếp về phía trước.
· Học cách LÀM MỚI TÌNH YÊU. Tình yêu không phải là một cái cây tự lớn. Nó cần được tưới tẩm mỗi ngày bằng những cử chỉ quan tâm, những lời nói yêu thương, những buổi hẹn hò bất ngờ, dù cả hai đã thuộc về nhau. Đừng để sự quen thuộc biến tình yêu thành một thói quen nhàm chán.
· Học cách ĐỒNG HÀNH. Cùng nhau chia sẻ gánh nặng việc nhà, cùng nhau chăm sóc con cái, cùng nhau đối mặt với những khó khăn tài chính. Hôn nhân là một đội, mà ở đó, không có "việc của anh", "việc của em", chỉ có "việc của chúng ta".
Và cuối cùng, là "trở thành người xứng đáng"
Đây chính là chìa khóa then chốt. Thay vì đặt câu hỏi "Cô ấy có phải là người hoàn hảo cho mình không?", hãy tự hỏi mình: "Mình đã làm gì để trở thành người đàn ông xứng đáng với cô ấy?".
Một người đàn ông xứng đáng không phải là người không bao giờ mắc lỗi, mà là người biết nhận lỗi và sửa sai. Một người đàn ông xứng đáng không chỉ biết kiếm tiền, mà còn biết dành thời gian cho gia đình, biết chơi với con, biết chia sẻ việc nhà với vợ. Một người đàn ông xứng đáng sẽ không để người phụ nữ của mình phải cô đơn trong chính ngôi nhà của họ. Một người đàn ông xứng đáng sẽ là nguồn động viên, là niềm tự hào, là chốn bình yên để người phụ nữ của mình tựa vào.
Và khi một người đàn ông nỗ lực mỗi ngày để trở nên tốt hơn, anh ấy sẽ truyền cảm hứng cho người phụ nữ của mình cũng làm điều tương tự. Cô ấy sẽ nỗ lực để trở thành một người vợ, người mẹ tuyệt vời hơn. Cả hai cùng nhau kéo nhau lên, cùng nhau trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Đó là một vòng tuần hoàn của sự phát triển và yêu thương.
Hạnh phúc gia đình, vì thế, không phải là một phép màu, mà là một công trình được kiến tạo bởi hai con người. Nó được xây nên từ vô số viên gạch của sự kiên nhẫn, được gắn kết bằng vữa của lòng bao dung, và được trang trí bằng những nụ cười và cả những giọt nước mắt.
Đừng mải mê đi tìm một tòa lâu đài có sẵn. Hãy tìm một người sẵn sàng cùng bạn đặt viên gạch đầu tiên, cùng bạn đổ mồ hôi, cùng bạn xây nên một "tổ ấm" của riêng mình. Có thể nó không hoàn hảo trong mắt người đời, nhưng nó là duy nhất, là kiên cố, và là nơi chứa đựng hạnh phúc đích thực. Bởi vì những gì được tạo ra từ tình yêu và nỗ lực chung thì luôn luôn là vô giá.
.Lm. Anmai, CSsR