Nhảy đến nội dung

Hạnh phúc không phải ở trên núi cao

HẠNH PHÚC KHÔNG PHẢI Ở TRÊN NÚI CAO

Từ nhỏ mình đã có một giấc mơ về những vị vua tài đức, giàu có và quyền năng. Mình thích y phục trắng, đơn giản vì đó là màu tinh khiết và trắng trong. Mình thích vua, không phải vì lợi lộc vật chất cho bằng quyền năng. Mình có một khao khát vượt qua mọi đau khổ, bệnh tật, nghèo đói, chết chóc… Mình khao khát có một vị vua tài đức có thể cứu mọi người như vậy.

Vị vua mình mong ước có lẽ chỉ có trong truyện cổ tích. Và hôm nay trong Tin mừng này, vị Vua ấy có thật. Chỉ có một vị Vua duy nhất cho mình điều mình khao khát. Ngài vừa tài, vừa đức mà không có một ai khác ngoài Ngài có thể hơn được: “Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói lòa.” (Lc 9, 29)

Mình khao khát được lãnh nhận những phép lạ không phải vì mình siêng ăn, lười làm cho bằng có những việc chỉ có phép lạ mới làm nên. Khao khát phép lạ không phải người hiếu kì cũng không phải người tham vọng cho bằng thể hiện sự giới hạn của chính bản thân họ.

Chỉ những người không cậy dựa vào tài sức của bản thân mới chờ mong phép lạ. Những ai tự cho mình tài giỏi, có khả năng thì chả bao giờ tin vào phép lạ nói gì chờ đợi chúng. Thế nhưng, không phải trong Kinh thánh, phép lạ xảy ra hằng ngày với mỗi chúng ta nhưng mấy ai nhận ra để mà biết ơn và trân trọng.

Cuộc sống là cả một chuỗi ngày cảm ơn. Cảm ơn Thiên Chúa đã cho ta sự sống và cứu độ ta. Cảm ơn tha nhân đã cho ta tình thương và lòng mến để chúng ta cùng hỗ trợ nhau vượt qua thách đố của cuộc đời. Nhưng sự thật thì có mấy ai trân trọng nó?

Như các thánh tông đồ hôm nay, mình cũng từng khao khát thời gian dừng lại mỗi khi có được những giây phút bình an và hạnh phúc. Khi tâm hồn cảm thấy đủ để hạnh phúc, người ta không muốn thời gian trôi qua nữa bởi sợ nó cuốn trôi thứ hạnh phúc mong manh ấy: “Thưa Thầy, chúng con ở đây thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cái cho Thầy, một cái cho ông Môsê, một cái cho ông Êlia.” (Lc 9, 33) Có lẽ thánh nhân quá xúc động và sung sướng trước vinh quang của Thầy mình, ông không muốn vinh quang ấy mất đi mà mãi mãi tồn tại nên muốn được ở mãi nơi này, trên ngọn núi cao.

Đó cũng chính là tâm trạng của mình. Không thiếu những lúc mình mong muốn thời gian dừng lại để hạnh phúc được ở lại. Thời gian thường kéo đi hạnh phúc, hạnh phúc thường mất đi với thời gian. Thế nên, người ta mong muốn thời gian dừng lại là vậy. Thế nhưng, nếu chỉ vì bản thân cảm thấy hạnh phúc mà muốn thời gian dừng lại thì sự sống không phát triển. Chả có sự sống nào nảy mầm trên dấu chấm hết cả. Chỉ có sự hy sinh, lòng quảng đại và tha thứ mới nảy sinh trên dấu chấm mà thôi.

Hãy quảng đại, mở lòng đón nhận sự sống mà Thiên Chúa trao ban và làm cho nó trổ sinh bông hạt. Đừng vì một chút hạnh phúc bé nhỏ của bản thân mà mong muốn hạnh phúc dừng lại cho dù đó là hạnh phúc chính đáng nhất. Thế nhưng, hãy tập sống vâng phục thánh ý Thiên Chúa đó mới là cách sống khôn ngoan nhất. Đừng bao giờ lấy cảm xúc bản thân làm mục đích cuộc đời nhưng hãy lấy cảm xúc của Thiên Chúa làm lều trại cho tình yêu trú ngụ. Tập sống quên đi hạnh phúc bản thân để sống cho hạnh phúc của Thiên Chúa và tha nhân đó là cách sống vĩ đại nhất, đó là thời gian vĩ đại nhất, là vinh quang vĩ đại nhất.

Trước đây mình khao khát làm nên những điều vĩ đại cho thế giới bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhưng đến một lúc mình chỉ mong có được những giây phút mỏng manh, ngắn ngủi của hạnh phúc được dừng lại. Khi người ta mong hạnh phúc được dừng lại là người ta đã biết thế nào là đủ để không còn tham vọng tìm kiếm những thứ xa xỉ. Thế nhưng, nếu dừng lại để hưởng thụ thì không đủ mà hãy kiên cường bước tiếp để cho hạnh phúc ấy kéo dài mãi mãi.

Vâng, hãy sống cho một thứ hạnh phúc kéo dài mãi mãi chứ đừng vì một chút hào quang nhất thời để mà đánh mất nhiệt huyết của bản thân. Hãy can đảm đón nhận sự xoay vần của cuộc sống không phải vì hạnh phúc nhất thời của nó nhưng vì đó là ân huệ mà Thiên Chúa tặng ban. Khi biến hình trên núi, Chúa Giêsu muốn các môn đệ của Ngài tận mắt chứng kiến vinh quang của Ngài mà vững tin để được sống hạnh phúc và đem hạnh phúc ấy đến với tha nhân chứ không chỉ là hạnh phúc cảm nhận của bản thân để rồi ích kỉ lưu giữ nó mãi mã iở trên núi cao…

Khi thời gian dừng lại là khi sự sống không tồn tại. Khi thời gian quay ngược về quá khứ là khi bạn đang ảo mộng. Hạnh phúc cũng vậy, hạnh phúc không tìm về quá khứ nên đừng cố chờ đợi người đã buông tay bỏ rơi bạn. Hạnh phúc cũng không nằm ở phía trước nên đừng cố chờ mong hão huyền. Hạnh phúc là ở giây phút hiện tại. Nếu có thể xây lều cho Thiên Chúa ngụ lại nhà mình, thì hãy xây cho Ngài ngôi lều chắc chắn, không phải ở trên núi cao, nhưng là ở bất cứ nơi nào bạn đi qua.

Lạy Chúa, con là cô gái của niềm tin. Con tin vào sự toàn thắng của sự thiện, con tin vào Đấng mà con tín thác. Chính Ngài đã dạy con phải kiên cường trước mọi thách đố của cuộc sống chỉ cần vững tin vào Con của Ngài. Hôm nay Người Con ấy biến hình trên núi, mang lại hạnh phúc cho những người chứng kiến và cũng là củng cố niềm tin cho con vào quyền năng của Đấng con tôn thờ. Xin giúp con can đảm đứng lên và bước đi, đừng dừng lại cũng đừng ngừng thở. Muốn được chữa lành thì phải rách nát. Xin Ngài băng bó và chữa lành trái tim đã bị thời gian làm cho vỡ nát. Xin Ngài cũng đừng để cho hạnh phúc dừng lại bởi con sẽ rất dễ tự mãn, ỷ lại. Xin hãy nắm tay dắt con đi, đi vào thế giới đầy mây đen dày đặc và can đảm biến đổi chúng trở nên những tia sáng bồng bềnh sưởi ấm trái tim muôn người bằng quảng đại và thứ tha, bằng niềm tin mãnh liệt vào Đấng mà hôm nay đã biến đổi hình dạng vì yêu con. Xin giúp con cũng biết can đảm biến đổi chính mình…

M. Hoàng Thị Thùy Trang.

Danh mục: