Hành Trình Nhớ Về Các Vị Mục Tử Trong Tháng Thánh Tâm
HÀNH TRÌNH NHỚ VỀ CÁC VỊ MỤC TỬ TRONG THÁNG THÁNH TÂM
Tháng Sáu, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu tưới mát đất trời, Giáo hội Công giáo khắp nơi hướng lòng về Thánh Tâm Chúa Giêsu – biểu tượng của tình yêu vô biên và lòng thương xót không ngừng nghỉ. Trong không khí linh thiêng ấy, Giáo hội dành riêng tháng này để cầu nguyện cho các linh mục, những người được Chúa chọn để trở thành chứng nhân sống động của tình yêu ấy giữa đời thường. Tháng Thánh Tâm không chỉ là dịp để chiêm ngắm trái tim đầy yêu thương của Chúa, mà còn là thời điểm để mỗi người tín hữu nhìn lại hành trình đức tin của mình, qua đó nhớ đến những vị mục tử đã và đang đồng hành, dẫn dắt họ trên con đường về với Chúa.
Trong hành trình đức tin, có lẽ ai trong chúng ta cũng mang theo những kỷ niệm đẹp về các vị linh mục – những người cha tinh thần đã để lại dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn. Đó có thể là một lời khuyên chân thành trong tòa giải tội, một bài giảng đầy cảm hứng làm thức tỉnh tâm hồn, hay đơn giản là một nụ cười ấm áp, một ánh mắt đồng cảm giữa những bộn bề của cuộc sống. Những kỷ niệm ấy, dù lớn lao hay nhỏ bé, đều trở thành những viên ngọc quý, tô điểm cho đời sống thiêng liêng của mỗi người.
Tôi nhớ mãi hình ảnh một vị linh mục già, mái tóc đã bạc trắng, nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời niềm tin và lòng nhiệt thành. Ngài sống giữa một vùng quê nghèo, nơi mà những con đường đất đỏ bụi mù mỗi khi nắng hạn, và lầy lội khi mùa mưa đến. Dù tuổi đã cao, ngài vẫn không ngại lặn lội đến từng gia đình, thăm hỏi, động viên, và mang Lời Chúa đến với những người dân lam lũ. Có lần, tôi chứng kiến ngài ngồi bên hiên nhà một cụ bà neo đơn, lắng nghe những tâm sự của cụ với tất cả sự kiên nhẫn và yêu thương. Ngài không hứa hẹn những điều lớn lao, nhưng sự hiện diện của ngài, những lời cầu nguyện đơn sơ, đã mang lại niềm an ủi lớn lao cho cụ. Hình ảnh ấy, đối với tôi, chính là hiện thân của Thánh Tâm Chúa – một trái tim luôn mở rộng, luôn sẵn sàng ôm lấy những nỗi đau của nhân thế.
Trong tháng Sáu này, lòng tôi không chỉ hướng về những kỷ niệm đã qua, mà còn nghĩ đến những vị linh mục đang hiện diện quanh mình – những con người thầm lặng nhưng đầy nhiệt huyết, đang dấn thân cho sứ vụ truyền giáo của Giáo hội. Họ là những mục tử không ngừng nghỉ, mang trong mình ngọn lửa của Chúa Thánh Thần, sẵn sàng bước đi trên những nẻo đường gian khó để mang Tin Mừng đến mọi người.
Có những linh mục chọn đời sống giản dị, sống giữa những cộng đồng dân tộc thiểu số nơi vùng sâu vùng xa. Họ không chỉ mang Lời Chúa, mà còn mang cả tình yêu thương qua những hành động cụ thể: xây dựng trường học, giúp bà con cải thiện đời sống, hay đơn giản là dạy cho trẻ em biết đọc biết viết. Tôi từng nghe kể về một cha xứ ở vùng cao, nơi mà điện còn chưa có, mỗi tối ngài vẫn kiên nhẫn đạp xe hàng chục cây số để đến với những buôn làng xa xôi. Ngài không ngại ngủ lại trên những căn nhà sàn đơn sơ, chia sẻ bữa cơm đạm bạc với bà con, chỉ để họ cảm nhận được rằng Chúa luôn ở bên họ. Sự hy sinh thầm lặng ấy, đối với tôi, chính là một bài giảng sống động về lòng thương xót của Chúa.
Lại có những linh mục dành cả tâm huyết cho người trẻ, những người đang đối diện với vô vàn thách thức trong một thế giới đầy biến động. Họ không chỉ là những người hướng dẫn thiêng liêng, mà còn là những người bạn đồng hành, lắng nghe và thấu hiểu những trăn trở của thế hệ mới. Tôi biết một cha xứ ở một giáo xứ thành phố, nơi mà người trẻ thường bị cuốn vào vòng xoáy của công việc và áp lực cuộc sống. Ngài đã lập ra những nhóm sinh hoạt, những buổi chia sẻ, và cả những khóa học kỹ năng để giúp người trẻ tìm thấy ý nghĩa cuộc sống và gắn bó hơn với đức tin. Có lần, tôi thấy ngài ngồi hàng giờ với một bạn trẻ đang lạc lối, không phán xét, không trách móc, chỉ nhẹ nhàng dẫn dắt bạn ấy trở về với ánh sáng của niềm tin. Sự kiên nhẫn và yêu thương ấy, chẳng phải chính là cách mà Thánh Tâm Chúa đang chạm đến từng tâm hồn hay sao?
Bên cạnh những vị mục tử đang hiện diện, tôi cũng không thể không nhớ đến những linh mục đã được Chúa gọi về. Họ là những người đã hoàn tất hành trình dương thế, nhưng dấu ấn của họ vẫn còn sống mãi trong lòng cộng đoàn. Mỗi vị linh mục ấy đều mang một câu chuyện riêng, một ngọn lửa phục vụ riêng, nhưng tất cả đều chung một điểm: họ đã sống trọn vẹn cho Chúa và cho tha nhân.
Tôi nhớ đến một cha xứ ở vùng đồng bằng sông Cửu Long, nơi mà phần lớn giáo dân là người Khmer. Ngài sống một đời khiêm cung, khó nghèo, luôn đặt lợi ích của cộng đoàn lên trên hết. Ngài không chỉ lo cho đời sống thiêng liêng của giáo dân, mà còn giúp họ cải thiện đời sống vật chất, từ việc hướng dẫn kỹ thuật canh tác đến việc hỗ trợ xây dựng những cây cầu, con đường nối liền các xóm làng. Khi ngài qua đời, cả vùng đất ấy như lặng đi, và những giọt nước mắt của bà con không chỉ là sự tiếc thương, mà còn là lời tri ân dành cho một người cha đã sống hết mình vì đoàn chiên.
Lại có những linh mục để lại di sản qua những sáng tác nghệ thuật, đặc biệt là âm nhạc thánh ca. Những bài hát của các ngài, dù được sáng tác cách đây hàng chục năm, vẫn vang vọng trong các thánh lễ, trong các buổi cầu nguyện, và trong lòng mỗi người tín hữu. Tôi nhớ đến một vị linh mục – nhạc sĩ, người đã sáng tác những ca khúc đầy cảm hứng về tình yêu của Chúa. Mỗi khi giai điệu của những bài thánh ca ấy vang lên, tôi như thấy hình ảnh của ngài – một con người khiêm tốn, dùng tài năng Chúa ban để nâng tâm hồn con người lên gần Chúa hơn. Dù ngài đã ra đi, nhưng những giai điệu ấy vẫn tiếp tục là cầu nối, đưa bao tâm hồn đến với Thánh Tâm Chúa Giêsu.
Tháng Thánh Tâm không chỉ là dịp để nhớ về các vị mục tử, mà còn là lời mời gọi mỗi người chúng ta nhìn lại chính mình. Các linh mục, dù là những người được Chúa chọn, vẫn là những con người mang trong mình những giới hạn và yếu đuối của phận người. Họ cần những lời cầu nguyện, sự đồng hành, và cả sự cảm thông từ cộng đoàn. Trong tháng Sáu này, hãy dành thời gian để cầu nguyện cho các linh mục – những người đang ngày đêm dấn thân vì sứ vụ, và cả những người đã ra đi, để họ được hưởng vinh quang bên Chúa.
Hơn thế nữa, những kỷ niệm và dấu ấn của các vị mục tử cũng là lời nhắc nhở rằng mỗi người chúng ta đều được mời gọi để trở thành chứng nhân của tình yêu Chúa. Chúng ta không cần phải làm những điều lớn lao, nhưng qua những việc nhỏ bé, qua sự yêu thương và dấn thân, chúng ta cũng có thể góp phần làm cho Thánh Tâm Chúa được rạng ngời giữa đời.
Tháng Sáu, tháng của Thánh Tâm, là thời gian để lòng chúng ta cháy lên ngọn lửa yêu mến, để chúng ta sống xứng đáng hơn với tình yêu mà Chúa đã dành cho chúng ta. Và trong hành trình ấy, xin cảm tạ Chúa vì đã ban cho chúng ta những vị mục tử – những người đã, đang và sẽ tiếp tục dẫn dắt chúng ta trên con đường về với trái tim yêu thương của Ngài.
Lm. Anmai, CSsR