Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Jos Hồng Ân
HÃY CHIẾN ĐẤU ĐỂ QUA CỬA HẸP
(CN 21TN-C; Lc 13,22-30)
Đức Giêsu đến trần gian mang theo sứ mạng đặc biệt là cứu rỗi mọi người không trừ ai. Sứ mạng này không phù hợp với quan niệm của người Do thái vì họ cho rằng họ là con cháu Abraham thì đương nhiên là sẽ được cứu rỗi, còn những người khác thì không. Vì thế mới có người đến xin Đức Giêsu giải đáp cho mình một thắc mắc: “Thưa Thầy, những người được cứu thoát thì ít, có phải không”? (Lc 13, 23).
Chúa Giêsu đã nhận ra sự kiêu hãnh của họ, tự coi mình là công chính. Chúa không trả lời thẳng câu hỏi dựa trên số lượng, tức là đặc quyền của người Do thái mà chỉ vạch ra cho họ phương thế giúp những ai muốn vào được Nước Trời phải thực hiện: “Hãy chiến đấu để qua cửa hẹp mà vào” (Lc 13, 24). “Cửa hẹp” mà Đức Giêsu nói ở đây không phải là cánh-cửa-làm-bằng-vật-chất. “Cửa hẹp” mà Đức Giêsu muốn nói đến chính là cách sống và lối sống của một công dân Nước Trời. Bởi vì Nước Thiên Chúa không hạn hẹp ở nơi chốn, nhưng còn là một trạng-thái-sống. Nói tắt một lời “cửa hẹp” chính là sự “từ bỏ chính mình”.
Cửa hẹp không phải vì Thiên Chúa hà tiện, hẹp hòi, khắt khe, làm khó cho con người. Nhưng vì con người chúng ta không đủ nhỏ để dễ dàng đi vào. Nói khác đi, cửa Nước Trời không hẹp mà chính vì chúng ta quá cồng kềnh. Đó là sự cồng kềnh của những hành lý chúng ta đang mang nặng trên vai như tiền bạc, của cải, danh vọng, lạc thú … những thứ đó quá nhiều, quá to làm chúng ta bị vướng ngoài cửa. Đó còn là sự cồng kềnh của cái tôi: cái tôi nặng nề của đam mê xác thịt, cái tôi cứng cỏi vì lối sống bảo thủ, kiêu ngạo, vênh vang tự đắc, cái tôi lòng tham lam, ích kỷ chỉ lo tích trữ cho mình, cái tôi phình to vì phe nhóm .…
Chúa Giêsu đã đến trần gian thực hiện công trình của Thiên Chúa để đem ơn cứu độ cho tất cả mọi người. Hồng ân cứu độ là ân huệ nhưng không của Thiên Chúa, tuy vậy để lãnh nhận được ân huệ này thì con người cần phải đáp trả cách tự do và tích cực cộng tác vào công trình của Người. Như Thánh Augustinô đã nói: “Chúa dựng nên con không cần con nhưng để cứu chuộc con, Chúa cần sự cộng tác của con”. Sự cộng tác tích cực của mỗi người là nỗ lực sống tốt, sống thánh thiện theo giáo huấn của Tin Mừng, cố gắng “chiến đấu để qua cửa hẹp”, vượt thắng những cám dỗ.
Lời Chúa nhắc nhở chúng ta hãy xét lại đời sống của mình, kiểm điểm lại thái độ sống của mình xem: những gì đang là những thứ cồng kềnh cản trở chúng ta vào nước trời. Chúng ta hãy lục soát kỹ lương tâm xem: có phải chúng ta đang là nô lệ của rất nhiều ông chủ không? Có những ông chủ rõ ràng như tiền bạc, danh vọng, bia ôm, cà phê đèn mờ, đua đòi, những thú vui không lành mạnh… Có những ông chủ khác như ích kỷ, thói quen xấu, giữ đạo vụ hình thức, định kiến, thành kiến đối với người này người khác… Nhiều lắm, mỗi người đều có những ông chủ khác nhau. Đó chính là những thứ cồng kềnh khiến chúng ta bị vướng ngoài cửa hẹp.
Con đường hẹp có lẽ không mấy hấp dẫn đối với nhiều người thời nay, nhất là khi cuộc sống của họ đã quá đầy đủ và giàu sang. Theo lẽ thường, ai cũng thích bước đi trên con đường rộng rãi, phẳng phiu và dễ dãi. Đó là con đường tự do của hưởng thụ, tự do làm những gì mình thích bất chấp hậu quả. Nhưng họ đâu biết rằng những con đường đó dễ dàng dẫn đưa họ đến chỗ diệt vong và nhất là loại họ ra ngoài khỏi hạnh phúc vĩnh cửu của Nước Trời, như Lời Chúa phán: “Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính” (Lc 13,27).
Tóm lại, thật nhiều và rất nhiều hình thức lôi kéo, thúc đẩy, xúi giục chúng ta tìm con đường thênh thang, dễ dãi, ngại khó, sợ khổ, tránh đi qua cửa hẹp. Vì thế, chúng ta phải luôn nhớ bài học của Tin Mừng hôm nay: phải đi vào cửa hẹp, phải chiến đấu hết mình, chiến đấu với ba thù là: ma quỷ, thế gian và xác thịt, để qua cửa hẹp mà vào Nước Trời. Như Beethoven đã nói: “trên đời không có thứ hoa hồng nào là không có gai, kẻ nào sợ gai sẽ không bao giờ hái được hoa hồng”. Hạnh phúc Nước Trời đòi hỏi chúng ta phải chịu khó gấp bội, phải hy sinh hãm mình, phải giữ kỷ luật, phải gò mình sống theo khuân mẫu là lề luật của Thiên Chúa, phải chấp nhận đau thương, phải đổ mồ hôi sôi nước mắt, chấp nhận đổ máu. Nếu không thì chắc chắn chẳng bao giờ chúng ta có được “bông hoa hồng” thơm tho trong Nước Thiên Chúa.
Jos. Hồng Ân.