Hãy sống vừa đủ: Đừng để lòng người bị gọi là “xào dưa”
- CN, 26/10/2025 - 23:27
- Lm Anmai, CSsR
Hãy sống vừa đủ: Đừng để lòng người bị gọi là “xào dưa”
Trong xã hội này, có một sự thật mà nhiều người trưởng thành phải tự mình chiêm nghiệm: Con người ta ăn ở chỉ cần gọi là tạm được, là vừa đủ, là chân thật.
Cái nguy hiểm nằm ở việc cố gắng sống một cách quá "ra vẻ tốt."
Nhiều người, vì muốn tạo dựng hình ảnh hoàn hảo, muốn được lòng tất cả, đã khoác lên mình một chiếc áo đạo đức quá dày. Họ cố gắng trưng trổ sự tử tế, sự bao dung, và lòng vị tha đến mức phi thực tế. Họ gồng mình để luôn mỉm cười, luôn giúp đỡ, luôn nói lời hay ý đẹp, ngay cả khi lòng mình đã trống rỗng hoặc đang chất chứa những suy tính khác.
Họ nghĩ rằng sự thể hiện đó là cách để được yêu thương, được tôn trọng. Nhưng họ lại quên mất: Sự hoàn hảo giả tạo là thứ dễ bị bóc trần nhất.
Cái Giá Của Sự "Tốt Quá"
Khi bạn cố gắng sống quá tốt, quá hoàn hảo, bạn đã tự đặt mình vào một cái bẫy. Chỉ cần một khoảnh khắc sơ suất, một hành động vô tình để lộ ra một chút "người" hay một chút sai sót, người khác sẽ ngay lập tức cảm thấy bị phản bội.
Họ không thấy sự yếu đuối hay sự thật con người bạn. Họ chỉ thấy sự giả tạo.
Và khi sự thất vọng đạt đến đỉnh điểm, người ta sẽ không ngần ngại nói thẳng: "Đúng là lòng người xào dưa!" kèm theo cái danh hiệu cay đắng: "Đồ giả tạo."
Lời lẽ đó là cái giá phải trả cho sự bất nhất giữa lời nói và hành động, giữa vẻ ngoài được tô vẽ và bản chất thật bên trong.
Chân Thật Là Sức Mạnh
Sống thật, sống "tạm được" không có nghĩa là buông thả hay thiếu đạo đức. Nó có nghĩa là thừa nhận những khuyết điểm, sự yếu đuối, và giới hạn của chính mình.
- Hãy tốt bụng thật sự, đừng tốt bụng để chờ được khen ngợi.
- Hãy giúp đỡ chân thành, đừng giúp đỡ để tính toán lợi ích.
Hãy chấp nhận mình là một con người, có lúc sai, có lúc mệt mỏi, có lúc không thể hoàn hảo. Sự chân thật này, dù có thể không làm hài lòng tất cả, nhưng nó mang lại sự tin tưởng bền vững và sự bình yên cho chính mình.
Bởi lẽ, cái đẹp không nằm ở việc bạn cố gắng trở thành vị thánh, mà nằm ở sự dũng cảm sống đúng là con người mình, với tất cả sự tử tế và cả những thiếu sót nhỏ bé.
Lm. Anmai, CSsR