Nhảy đến nội dung

Hời hợt thiêng liêng - Một sự tồn tại vô sinh!

HỜI HỢT THIÊNG LIÊNG

“Các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao không tìm hiểu?”.

Catherine Marshall nhận xét, “Về một bài giảng, tôi không quan tâm đến việc thiếu hùng biện, nghệ thuật, hay thông điệp được truyền đi một cách kém cỏi. Chỉ cần Thiên Chúa là một thực tại đối với người giảng, người ấy đã học cách ‘ở lại trong Chúa Kitô!’. Nhiều bài giảng tuân theo các quy tắc tốt nhất, nhưng lại sáo rỗng; cách nào đó, trái tim người giảng không ở trong thông điệp họ trao. Có một sự ‘hời hợt thiêng liêng’ nào đó nơi người giảng những bài giảng như thế!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nhận xét của Catherine Marshall rất sát với sứ điệp Khánh Nhật Truyền Giáo 2022 của Đức Thánh Cha Phanxicô, ngày mà Giáo Hội đang hướng về : Bạn và tôi phải là chứng nhân trung thành của Chúa Kitô, bằng cách cho người khác thấy Thiên Chúa là một thực tại mà bản thân chúng ta xác tín, quaviệc học cách ‘ở lại trong Chúa Kitô!’. Tin Mừng hôm nay cho thấy, Chúa Giêsu bất bình với những kẻ nghe Ngài, các thầy giảng lề luật; Ngài gọi họ là “giả hình”. Ngài trách cứ sự mù loà tâm linh của họ; đúng hơn,Ngài lên án sự ‘hời hợt thiêng liêng’ nơi họ!

“Các ngươi biết tìm hiểu diện mạo của trời đất, còn về thời đại này, sao không tìm hiểu?”. Về những chuyện dưới đất, người đương thời Chúa Giêsu có thể đặt điều này với điều kia theo cách gần như không thể sai lầm; tuy nhiên, một khi lĩnh vực tâm linh được đề cập, thì xem ra, họ mù mờ. Thật đáng buồn! Tại sao? Có thể họ không để tâm đến sự hiện diện của Chúa Giêsu;hoặc tìm cách suy xét về ý nghĩa thực sự lời nói và việc làm của Ngài. Họ chỉ hời hợt lý thú với những phép lạ bên ngoài, mà chẳng quan tâm việc thấu hiểu ý nghĩa sâu xa bên trong của chúng. Quan trọng hơn, họ không màng đến ‘một Ai đó’ còn hơn Salômon, hơn cả Giôna đang ở giữa họ! Và như thế, ‘hời hợt thiêng liêng’ngăn cản ‘tiến bộ thiêng liêng’ nơi họ. Thấy các dấu chỉ không phải là vấn đề bạn nhận ra hình dạng của một nhà tạm hay một cây thánh giá trong một đám mây, nhưng là suy xét đểcảm nhận tình yêu của Thiên Chúa trong cuộc sống mình.

Ai sống một đời sống cầu nguyện, người ấy sẽ hòa hợp nhiều hơn với sự hiện diện của Chúa. Vì thế, nơi mà người khác thấy sự trùng hợp, họ thấy sự quan phòng; nơi mà ai đó thấy sự trùng khớp, họ thấy Thiên Chúa đang hiện diện. Điều này mang lại cho họ một cảm giác an bình sâu sắc; bởi lẽ, họ biết,Thiên Chúa chịu trách nhiệm về mọi sự và họ không cần phải tự mình tìm câu trả lời cho mọi thứ. Thế giới không nằm trên vai họ, nó ở trên vai Chúa! Vì vậy, thay vì phàn nàn, họ vui tươi; thay vì lo lắng, họ phó thác. Họ sống hồn nhiên như những người con!

Trong thư Êphêsô hôm nay, Phaolô kêu gọi các tín hữu tránh xa thái độ ‘hời hợt thiêng liêng’ bằng cách trở về với những gì căn bản nhất, “Chỉ có một Chúa, một đức tin, một phép rửa”. Các nền tảng đức tin này liên kết các thành viên với nhau, cả Do Thái và dân ngoại; “Đây chính là dòng dõi những kẻ tìm kiếm thánh nhan Ngài”, Thánh Vịnh đáp ca thật ý tứ. Mối liên kết này vừa là liên kết với Ngôi Vị Thiên Chúa Ba Ngôi, vừa là liên kết các thành viên với nhau - tất cả cùng chia sẻ một sự sống thần linh. Vì thế, Kitô hữu không thể sống một cách sống hời hợt!

Anh Chị em, 

“Về thời đại này, sao không tìm hiểu?”.Ngay giữa thời đại này, một thời đại đầy biến động với dịch bệnh, với cuộc chiến Ukraine vốn đang ảnh hưởng toàn cầu, Thiên Chúa đang hiện diện, Chúa Giêsu đang hiện diện! Dấu chỉ hiện diện của Ngài có thể rất tinh tế, chẳng ồn ào, và không gây ấn tượng; dẫu thế, rất thực tế! Ngài hiện diện trong Thánh Thể, trong Lời, trong sự thinh lặng của những trái tim cầu nguyện; Ngài hiện diện nơi những con người thiện nguyện, hoặc trong những cuộc gặp gỡ tình cờ mà chúng ta có được trong ngày sống. Ngài có thể hiện diện nơi những người mà chúng ta thấy phiền phức và cả trong những biến cố lớn nhỏ. Chung quanh chúng ta, trong gia đình chúng ta…Ngài đang có mặt. Những gì chúng ta cần là một đôi tai để nghe, một đôi mắt để thấy! Tắt một lời, hãy tránh cho mình, một thái độ ‘hời hợt thiêng liêng!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, với thế gian, con sợ nhất phải tiếng ‘hời hợt’; với Chúa, con chỉ ước ‘mãi luôn nồng nàn’. Đừng bao giờ để con, dù chỉ một lần, bị thiên thần quở, đứa ‘hời hợt thiêng liêng!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***********

MỘT SỰ TỒN TẠI VÔ SINH

“Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa!”.

Kết thúc Công Nghị Quốc Tế Các Dòng Tu năm 2018, Đức Phanxicô nói, “Tôi cầu chúc ai ai cũng sinh sôi nảy nở. Chúng ta sẽ không bao giờ biết được tiến trình đơm hoa kết trái đâu… nhưng nếu bạn cầu nguyện, nghèo khó, và nhẫn nhịn; thì cứ tin đi, chắc chắn chúng ta cũng sẽ ‘con đàn cháu đống!’.Bằng cách nào? Đừng lo, ngày kia, “trên thiên đàng”, Chúa sẽ tỏ cho biết ! Chính cầu nguyện, khó nghèo và nhẫn nhịn là cách thức đâm chồi nảy lộc. Quý Cha, Quý Soeurs và Anh Chị em sẽ là một người cha, một người mẹ của các hậu duệ. Đó cũng là những gì tôi cầu chúc cho ai sống đời tu trì, được ‘mắn đẻ’ chứ không là ‘một sự tồn tại vô sinh!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị, ý tưởng của Đức Thánh Cha được gặp lại qua dụ ngôn Tin Mừng hôm nay. “Cây vả may mắn” được giữ lại cho thấy, đối với bất cứ ai, Thiên Chúa vẫn luôn có cho họ một cơ hội thứ hai. Ngài có một tầm nhìn rộng lượng, đầy hy vọng về tương lai của mỗi người, ngay cả đối với những ai tưởng mình làtốt lành, nhưng thực chất, đó chỉ là ‘một sự tồn tại vô sinh!’.

Cây vả suýt nữa bị chặt tượng trưng cho ‘một sự tồn tại vô sinh’, vốn không có khả năng cho đi, không có khả năng làm điều lành. Đó là biểu tượng sống động về một người chỉ sống cho mình, an nhiên tận hưởng những gì mình có mà không hề buồn hướng ánh mắt và trái tim đến những người bên cạnh.Nhiều lúc, trong đời sống đức tin, chúng ta thấy mình là ‘hoàn thiện’, ‘có thể chấp nhận được’ khi thảo hiếu với Chúa vàtử tế với tha nhân; thế nhưng, đó là một cám dỗ lớn ! Vì rằng, trong thực tế, Thiên Chúa thấy ngần ấy vẫn là không đủ! Là con cái, chúng ta tin tưởng tuyệt đối vào lòng thương xót của Thiên Chúa, nhưng không được lạm dụng nó; chúng ta không được biện minh cho sự ‘tự mãn thiêng liêng’, một sự tự mãn đến nỗi khiến chúng ta ‘vô sinh’ mà không hay biết, điều mà Thiên Chúa nhất định không chấp nhận.

Nếu tinh ý, chúng ta sẽ nhận ra rằng, cây vả được trồng giữa một vườn nho; nói cách khác, nó được ưu tiên! Đó là hình ảnh linh hồn mỗi người. Đất mà chúng ta được trồng xuống là ‘đất xót thương’; đây là đất giàu nhất, tốt nhất để có thể sản sinh những hoa trái đáng được mong đợi. Thiên Chúa ban cho chúng ta ánh nắng, sương đêm và hơi ấm là ân sủng cần thiết cho sự lớn lên; bên cạnh đó, Ngài cắt tỉa chăm bón chúng ta bằng các Bí Tích và lửa Thánh Thần. Trong thư Êphêsô hôm nay, Phaolô nói đến ân sủng muôn vẻ của Thiên Chúa, Đấng ban cho “kẻ này làm tông đồ, người khác làm tiên tri; kẻ khác nữa thì rao giảng Tin Mừng, kẻ khác nữa làm chủ chăn và thầy dạy”. Tất cả trở nên mạnh mẽ nhờ Thánh Thần và trong Thánh Thần. Vì thế, hãy tự tin để can đảm từ chối một lối sống theo cách của ‘một sự tồn tại vô sinh!’.

Anh Chị em,

“Thưa ông, xin để cho nó một năm nay nữa!”.Dụ ngôn tiết lộ sự nhẫn nại của Thiên Chúa và cách Ngài nhìn chúng ta. Thiên Chúa không chỉ thấy những gì chúng ta đã thất bại trong quá khứ nhưng còn thấy những gì chúng ta có thể làm trong tương lai. Đó cũng là cách chúng ta cần nhìn tha nhân trong mọi tình huống cuộc đời. Người làm vườn trong dụ ngôn chính là Chúa Giêsu. Như Ngài, chúng ta cần kiên nhẫn, chờ đợi, để có thể nhìn thấy bên dưới bề mặt của những tầm thường nơi anh chị em mình các dấu hiệu,tuy đang mờ nhạt, một sự sống mới có thể ở đó. Chúa Giêsu sẽ làm tất cả những gì có thể để bảo đảm cuộc sống của chúng ta sinh hoa kết trái, hoa trái Thánh Thần. Điều mà Ngài có thể làm là để cho mình bị chặt, bị băm nát vì chúng ta, thay cho chúng ta . Mỗi ngày, Ngài “cắt tỉa” chúng ta bằng Lời; “bón” chúng ta bằng Thịt Máu; “sưởi” chúng ta bằng lửa Thánh Thần; và “tưới” chúng ta bằng ân sủng. Cứ thế, Ngài chăm bón; bởi lẽ, Ngài không chấp nhận ‘một sự tồn tại vô sinh’ từ bất cứ linh hồn nào.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin đừng để con thất vọng về chính mình hay thất vọng về bất cứ một ai; vì rằng, Chúa không bao giờ thất vọng về con, Chúa đã làm mọi cách để con khỏi ‘vô sinh!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Tác giả: