Không đọc "đó là lời Chúa" khi cầu nguyện riêng: là đúng.
KHÔNG ĐỌC "ĐÓ LÀ LỜI CHÚA" KHI CẦU NGUYỆN RIÊNG: LÀ ĐÚNG.
Để trả lời thẳng vào vấn đề: Khi chúng ta đọc Sách Thánh một mình hoặc trong nhóm cầu nguyện nhỏ tại gia đình (không phải là một cử hành phụng vụ chính thức), việc chúng ta tự mình kết thúc bài đọc bằng câu xướng "Đó là Lời Chúa" là không đúng và không cần thiết.
Nhiều người sẽ ngạc nhiên và có thể thắc mắc: "Tại sao lại không đúng? Chẳng phải đoạn văn tôi vừa đọc đích thực là Lời của Chúa sao? Nói lên điều đó thì có gì sai?"
Vâng, đoạn văn bạn đọc chắc chắn là Lời Chúa. Nhưng câu xướng "Đó là Lời Chúa" không chỉ đơn thuần là một câu xác nhận nội dung, mà nó là một phần của nghi thức công bố mang tính phụng vụ.
Để hiểu rõ hơn, chúng ta hãy cùng phân biệt hai hành động rất khác nhau: ĐỌC Lời Chúa và CÔNG BỐ Lời Chúa.
1. Đọc Lời Chúa (trong giờ kinh riêng)
Khi bạn mở cuốn Kinh Thánh trong phòng riêng, dưới ánh đèn, bạn đang làm một việc vô cùng thiêng liêng: bạn đang đọc, suy ngẫm, và đối thoại riêng tư với Thiên Chúa qua Lời của Ngài.
· Bối cảnh: Là sự thân mật, riêng tư giữa bạn và Chúa.
· Mục đích: Là để Lời Chúa thấm vào tâm hồn, soi sáng trí óc, hướng dẫn cuộc sống cá nhân của bạn. Đó là lúc bạn lắng nghe Chúa nói với cá nhân bạn. Bạn có thể dừng lại, đọc đi đọc lại một câu, tự hỏi mình "Câu này nói gì với tôi hôm nay?".
· Hành động: Là bạn đang đón nhận Lời Chúa cho chính mình.
Trong cuộc đối thoại riêng tư này, bạn không cần phải "tuyên bố" với ai rằng đó là Lời Chúa, vì Chúa đang hiện diện và nói với bạn rồi. Việc đó cũng giống như khi bạn đang trò chuyện thân mật với một người bạn, bạn không cần phải nói lớn "Đây là lời của bạn tôi" sau mỗi câu người đó nói.
2. Công Bố Lời Chúa (trong Phụng Vụ)
Khi một độc viên sách thánh (hoặc linh mục, phó tế) tiến lên giảng đài trong Thánh lễ và đọc bài đọc, người đó không phải đang "đọc sách cho mình nghe". Người đó đang thực hiện một hành vi công bố mang tính cộng đồng và chính thức của Hội Thánh.
· Bối cảnh: Là một cử hành phụng vụ công khai, có Chúa Kitô hiện diện cách đặc biệt nơi cộng đoàn và nơi thừa tác viên của Người.
· Mục đích: Là để Lời Chúa được chính thức loan báo cho toàn thể Dân Chúa đang quy tụ. Lời Chúa lúc này không chỉ là lời cho một cá nhân, mà là lời cho toàn thể Hội Thánh.
· Hành động: Người công bố Lời Chúa (độc viên) đang "cho mượn" giọng nói của mình để chính Chúa nói với dân Người. Người ấy hành động với tư cách là người được Hội Thánh trao phó một tác vụ.
Lúc này, câu xướng "Đó là Lời Chúa" và lời đáp "Tạ ơn Chúa" của cộng đoàn mang một ý nghĩa vô cùng đặc biệt:
· Lời xướng "Đó là Lời Chúa": Đây là một lời tuyên信 (tuyên xưng đức tin) long trọng. Thừa tác viên, sau khi công bố, đã khẳng định với cộng đoàn rằng: "Những gì anh chị em vừa nghe không phải là lời của tôi, không phải là một câu chuyện cổ, mà chính là Lời hằng sống của Thiên Chúa, được Hội Thánh xác nhận và loan truyền." Đây là một lời công bố mang tính "ủy nhiệm" và "chính thức".
· Lời đáp "Tạ ơn Chúa": Cộng đoàn, khi nghe lời công bố ấy, không chỉ đáp lại với người đọc, mà là đáp lại với chính Thiên Chúa. Lời đáp này thể hiện sự đón nhận, lòng biết ơn và sự tin tưởng của toàn thể Dân Chúa vào Lời mà họ vừa nghe.
Chú thích cho giáo dân: Bạn hãy hình dung sự khác biệt giữa việc bạn đọc một lá thư của ba bạn gửi cho riêng bạn, và việc một người đại diện gia đình đứng lên đọc chúc thư của ba bạn cho cả họ hàng cùng nghe.
· Khi đọc thư riêng, đó là cuộc trò chuyện tâm tình.
· Khi đọc chúc thư công khai, đó là một hành vi pháp lý, công bố ý muốn của người đã khuất cho mọi người liên quan. Người đọc chúc thư thường sẽ kết thúc bằng một câu trang trọng như "Đây là toàn văn di chúc..." để xác nhận tính chính thức của nó. Tương tự như vậy, câu xướng "Đó là Lời Chúa" là một công thức phụng vụ để xác nhận tính chính thức của Lời được công bố trong một cử hành chung.
Vậy chúng ta nên làm gì khi đọc Kinh Thánh một mình?
Thay vì kết thúc bằng công thức phụng vụ, chúng ta có thể kết thúc giờ đọc Kinh Thánh của mình bằng những cách khác tự nhiên và mang tính cá nhân hơn rất nhiều:
1. Thinh lặng: Đây là cách tuyệt vời nhất. Sau khi đọc một đoạn Lời Chúa, hãy dành một vài phút thinh lặng hoàn toàn để Lời ấy vang vọng và thấm sâu vào tâm hồn bạn.
2. Một lời nguyện tắt: Hãy dùng chính tâm tình mà Lời Chúa vừa gợi lên để thưa chuyện với Ngài. Ví dụ: "Lạy Chúa, xin cho con biết yêu thương như Chúa đã dạy con hôm nay", hoặc "Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì Lời an ủi của Ngài".
3. Ghi lại một câu tâm đắc: Viết lại câu Lời Chúa đã chạm đến bạn vào một cuốn sổ tay để suy ngẫm trong ngày.
4. Hát một bài thánh ca ngắn: Nếu bạn thích âm nhạc, một bài thánh ca quen thuộc có thể giúp tâm tình cầu nguyện của bạn bay cao.
Kết luận:
Việc không đọc "Đó là Lời Chúa" khi cầu nguyện riêng không phải là một quy tắc khắt khe hay cấm đoán một cách máy móc. Đúng hơn, đó là một sự hiểu biết sâu sắc hơn về bản chất của Phụng vụ và cầu nguyện riêng tư. Hiểu được điều này giúp chúng ta:
· Tôn trọng tính chất thiêng liêng của nghi thức phụng vụ: Giữ cho những công thức phụng vụ sự trang trọng và ý nghĩa đặc biệt của nó khi được cử hành chung trong cộng đoàn.
· Làm cho giờ cầu nguyện riêng trở nên thân tình và cá vị hơn: Giúp chúng ta đi vào cuộc đối thoại đích thực với Chúa thay vì sao chép một cách máy móc các hình thức bên ngoài.
Mong rằng những chia sẻ này sẽ giúp bạn thêm yêu mến Lời Chúa và có những giờ phút cầu nguyện riêng tư thật sốt sắng và ý nghĩa.
Lm. Anmai, CSsR