Nhảy đến nội dung

Không thể tin được - Đang ở đây, giữa chúng ta!

KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC

“Những người thu thuế và gái điếm sẽ vào Nước Thiên Chúa trước các ông!”.

Charles Spurgeon nói, “Khi Chúa muốn thực hiện một nhiệm vụ bất khả thi, Ngài chọn một người bất khả thi và làm cho người ấy vỡ vụn. Tôi bị hấp dẫn bởi từ ‘vỡ vụn!’. Theo nghĩa đen, nó có nghĩa là ‘tan nát’. Điều Chúa muốn tôi dâng lên Ngài là một tinh thần tan nát và một trái tim bầm dập. Mãi cho đến khi lòng kiêu hãnh tan vỡ, chúng ta mới bắt đầu hiểu được những sâu nhiệm của Ngài. Bởi lẽ, Thiên Chúa chỉ làm được những điều vĩ đại ngang qua những con người đã từng để Ngài vùi dập cho đến tan nát. Thật ‘không thể tin được!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nghịch lý ‘không thể tin được’ của Charles Spurgeon, một lần nữa, được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay.Bài đọc Cựu Ước cho biết, Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Ngài nâng cao mọi kẻ khiêm nhường; bài đọc Tân Ước ghi lại câu nói rất khó tin Chúa Giêsu dành cho giới lãnh đạo tôn giáo đương thời, “Những người thu thuế và gái điếm sẽ vào Nước Thiên Chúa trước các ông!”.

Qua ngôn sứ Sôphônia, Thiên Chúa hứa một điều lạ lùng:kẻ bần cùng được Ngài đoái thương;hạng quyền thế Ngài dìm xuống bùn đen, “Ta sẽ cất xa khỏi ngươi những kẻ chiến thắng kiêu căng; sẽ để lại giữa ngươi một dân tộc nghèo hèn”. Thánh Vịnh đáp ca cũngmột tâm tình, “Kẻ nghèo hèn kêu xin, và Chúa đã nhậm lời!”.Với bài Tin Mừng, việc Chúa Giêsu so sánh giới lãnh đạo và các cô gái điếm thật gây sốc. Ngài có thực sự nói như thế? Phải chăng sự thánh thiện của những cô gái điếm và những người thu thuế vượt trội bội phần so với giới lãnh đạo tôn giáo? Đúng, Ngài đã nói thế! Thật là một “cái tát vào mặt” các chức sắc, một cái tát đến ‘vỡ vụn’ ‘không thể tin được!’. Nhưng “thuốc đắng ‘đã’ tật”; đó là một cái tát đến tan nát vì lợi ích của linh hồn.

Chính sự kiêu ngạo đã khiến các thượng tế và kỳ lão không bao giờ chấp nhận những lời này. Bởi lẽ, họ đánh giá bản thân quá cao và mong người khác đánh giá cao về họ; họ bị thuyết phục về việc tự cho mình là công chính và đó là một sai lầm nghiêm trọng! Thế nhưng, Chúa Giêsu đã làm mọi thứ ‘công chính’ này vỡ vụn, bằng cách nâng những cô gái điếm và những người thu thuế lên tận Nước Trời.Họ là những đứa con thưa “Không” với cha, nhưng sau đó ân hận và đi làm vườn nho; đang khi các lãnh đạo tôn giáo vị vọng là những đứa con thưa “Vâng”, lại chối từ việc làm. 

Vậy trong hai nhóm này,bạnthuộc nhóm nào? Nhóm các chức sắc tôn giáo hay các cô gái điếm và hạng thu thuế? Có lẽ thật khó để chúng ta thừa nhận dứt khoát mình thuộc nhóm nào!Chúng ta có xu hướng nhận mình thuộc nhóm công chính; nhưng cũng thừa nhận đôi chút khiếm khuyết hoặc một tội cá nhân nào đó. Vậy mà, ở đây,Chúa Giêsu không nói đến một ‘nhóm lưng chừng’.Sự thật là chúng ta cần thấy mình thuộc hẳn về nhóm thu thuế và các cô gái xấu số. Tại sao? Bởi bạn và tôi đều là tội nhân ! Có thể không mắc tội của họ, nhưng chúng ta có tội và phải thừa nhận điều này. Và trên thực tế, nếu không thừa nhận yếu đuối và tội lỗi mình, chúng ta khác nào các thượng tế và kỳ lão mắc kẹt trong niềm kiêu hãnh khi tự cho mình là công chính!

Anh Chị em,

“Những người thu thuế và gái điếm sẽ vào Nước Thiên Chúa trước các ông!”. Hôm nay, Chúa Giêsu cũng đang ngỏ những lời này với chúng ta, những người đang sống trong một nền “văn hoá son phấn”, theo cách nói của Đức Phanxicô .Trong nền văn hoá son phấn đó, chúng ta khó nhận ra con người thật của mình. Mùa Vọng, mùa nhìn lên hang đá và trầm tĩnh để nhận ra ‘tôi đang thuộc nhóm nào?’. Nhìn lên hang đá, kìa, sự chật hẹp của lòng người và sự hào hiệp vô song của Chúa Trời ! Nhìn lên thánh giá, kìa, sự khủng khiếp của tội lỗi và sự vĩ đại của tình yêu ! Mùa Vọng, mùa xin Chúa đánh vỡ vụn tâm hồn cho đến khi bạn và tôi thấy được tội lỗi mình ;mùa để thấy sự khao khát của linh hồn đối với Chúa; và Mùa Vọng, cũng là mùa trải nghiệm niềm vui, tự do từ sự chữa lành của Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin giúp con nhận ra con người thật của con, cho dù phải vỡ vụn khi con nghe những lời ‘không thể tin được’ Chúa dành cho con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************

ĐANG Ở ĐÂY, GIỮA CHÚNG TA

“Ngài có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?”.

Một người tù phải chịu tất cả nỗi kinh hoàng của một ‘trại cải tạo’; ngày kia, anh quỳ gối, nhắm mắt cầu nguyện, một bạn tù khác chế giễu, “Cầu nguyện sẽ không giúp bạn ra khỏi đây nhanh hơn! Chúa của bạn ở đâu?”. Mở mắt, người kia thì thầm đủ cho người bạn ấy nghe, “Tôi không cầu nguyện để ra khỏi tù,nhưng để đủ sức ở tù với Chúa; Ngài ‘đang ở đây, giữa chúng ta!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Cũng vì đang ở tù, Gioan Tẩy Giả sai môn đệ đến hỏi Chúa Giêsu, “Ngài có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?”. Câu hỏi ấy đưa chúng ta về với một trong những cụm từ buồn nhất của Thánh Kinh, “Ngài đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận!”. Như câu trả lời của người tù đầy lòng tin kia, một lần nữa, Lời Chúa hôm nay nói với chúng ta; rằng, Thiên Chúa ‘đang ở đây, giữa chúng ta!’.

Chỉ trong bài đọc thứ nhất, qua miệng ngôn sứ Isaia, Thiên Chúa nói đến năm lần, “Chính Ta là Chúa, và không có Chúa nào khác!”. Ngàicho biết, chính Ngài dựng nên ánh sáng và tối tăm, hạnh phúc và tai hoạ, con người và muôn loài. Ngài là Thiên Chúa cứu thoát, “Chính Ta là Thiên Chúa đã làm những sự ấy!”.Như vậy, trái đất này thuộc về Ngài, nhân loại và mọi vật trong đó thuộc về Ngài. Ngài đang tiếp tục thực hiện từng bước kế hoạch yêu thương của Ngài trong thế giới này, một thế giới mà Ngài đã sai Giêsu, Con Một, đến cắm lều giữa nó. Quả thế, trong Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa ‘đang ở đây, giữa chúng ta!’.

Vậy mà trớ trêu thay ! Câu hỏi ngớ ngẩn của các môn đệ Gioan, một đôi khi, cũng có thể là câu hỏi của mỗi người chúng ta, “Ngài có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác?”. Đừng ngạc nhiên! Tại sao? Vì lẽ, dẫu muốn tìm kiếm Chúa, chúng ta vẫn thường bịt tai trước tiếng của Ngài luôn nói qua tiếng lương tâm; hoặc chúng ta thường nhắm mắt trước những rọi soi của Chúa Thánh Thần. Chúng ta mải mê đi tìm những cơ hội ‘lớn hơn, ngoạn mục hơn ’ và thường bị bắt gặp đang tìm kiếm‘một thứ gì đó’ ngoài Ngài, đang khi Ngài đến với chúng ta, có mặt với chúng ta trong mọi hoàn cảnh rất đỗi bình thường, qua những con người rất gần gũi của gia đình như cha mẹ, vợ chồng, con cái, bạn bè hay các thành viên của cộng đoàn.

Và đây là câu trả lời của Chúa Giêsu, “Hãy về thuật lại cho Gioan những điều các ông đã nghe, đã thấy!”.Đây là những gì Isaia tiên báo về thời thiên sai; chính Chúa là Thiên Chúa,chứ không có Chúa nào khác, làm những điều đó. Ngài kêu gọi sự phân định của lý trí qua những gì mắt thấy tai nghe nhằm dẫn chúng ta đến một phản ứng sâu sắc hơn của đức tin.Vậy tại sao Ngàilại ‘nhấn mạnh’ những gì mà chắc chắn Gioan đã biết? Chúa Giêsumuốn nói rằng, “Ta không ngừng hoạt động trong con; hãy khám phá Ta, nghe Ta; và con sẽ biết kế hoạch Ta dành cho con!”.

Anh Chị em,

Thiên Chúa ‘đang ở đây, giữa chúng ta!’. Chính Ngài là Chúa, chứ không còn Chúa nào khác. Đừng mong đợi một chúa nào khác có thể cứu chúng ta ngoài Thiên Chúa, Đấng giàu lòng thương xót. Xác tín này đòi buộc chúng ta phải thay đổi cái nhìn, thay đổi ước muốn. Thiên Chúa đang ở đây với chúng ta, Ngài đang oằn mình chống chọi với chiến tranh, đói và lạnh, thất nghiệp và bệnh tật với chúng ta. Chúng ta không cô đơn! Ngài đang van xin chúng ta hãy cho Ngài một chỗ trong trái tim mình để Ngài thật sự là Chúa cuộc đời mỗi người ! Ngài đang ở với chúng ta trong Thánh Thể, trong Lời, trong những anh chị em bên cạnh chúng ta, nhất là trong những người nghèo. Mùa Vọng, mùa mở lòng đón Chúa như là người nhà của mình.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, chưa bao giờ Chúa hứa, cuộc sống của con sẽ dễ dàng; nhưng Chúa hứa ban cho con đủ ân sủng để vác thập giá.Cho con xác tín, Chúa ‘đang ở đây với con và trong con!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Tác giả: