Nhảy đến nội dung

Kỳ vọng - Giờ tôn vinh

KỲ VỌNG

“Như Cha đã sai con đến thế gian, con cũng sai họ đến thế gian”.

Ngày kia, Thomas Edison đem về cho mẹ một tờ giấy; mở ra, bà thất thần, mắt trào lệ. Bà đọc lớn tiếng, “Con của bà là một thiên tài; trường này quá nhỏ, không thể đào tạo cháu. Bà hãy tự dạy cháu!”. Mấy mươi năm sau, Edison lục lại căn xép, bỗng thấy mảnh giấy năm xưa, “Con bà đần, chúng tôi không nhận!”. Ông khóc hàng giờ rồi viết, “Edison, một thằng đần, sinh ra bởi một bà mẹ anh hùng. Nó đã trở thành thiên tài của thế kỷ!”. Ông nhớ lại, “Mẹ tôi luôn kỳ vọng vào tôi; bà là một ai đó để tôi không làm thất vọng!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nếu có những bà mẹ rất ‘kỳ vọng’ vào con, thì Chúa Giêsu tuyệt đối ‘kỳ vọng’ hơn vào các môn đệ của Ngài - những ‘thiên tài’ - không chỉ tạo nên sự khác biệt cho thế giới, nhưng còn cứu độ thế giới! Tin Mừng hôm nay tiết lộ ‘kỳ vọng’ đó, “Như Cha đã sai con đến thế gian, con cũng sai họ đến thế gian!”.

Tại sao Chúa Giêsu ‘kỳ vọng’ vào họ đến thế? Như Cha hằng ở với Con khi sai Con xuống trần, các môn đệ và chúng ta cũng được Chúa Giêsu hằng ở cùng khi Ngài tiếp tục sai chúng ta đi vào thế gian. Bạn và tôi luôn ở trong tình yêu cùng sự nâng đỡ của Thánh Thần Ngài. Và giờ đây, bên hữu Cha, Ngài vẫn tiếp tục đồng hành với sứ vụ của Hội Thánh. Bên cạnh đó, chúng ta được bao quanh bởi một triều thần thánh tốt lành - những người luôn ủng hộ, cầu bầu, khơi nguồn cảm hứng; ngoài ra, còn có các linh hồn thánh thiện - những người thân yêu của chúng ta còn sống hay đã qua đời. Họ là những món quà vô giá được ban để hỗ trợ chúng ta trong việc xây dựng Nước Trời.

Vậy mà không ít lần, chúng ta cảm thấy thoái chí để rồi tìm cách chạy trốn. Chúa Giêsu không kéo chúng ta khỏi các cuộc chiến; nhưng ban sức mạnh Thánh Thần để chúng ta chiến đấu cho sứ vụ, hầu muôn dân nhận biết Chúa, “Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng Đế!” - Thánh Vịnh đáp ca. Phaolô đã rất ý thức trách nhiệm này; ngài sâu sắc đón nhận thực tế, “Tôi biết, khi tôi đi rồi, sẽ có những sói dữ đột nhập vào anh em, chúng không tha đàn chiên” - bài đọc một. Vì thế, Phaolô phó dâng mọi sự cho Chúa, cho Lời ân sủng.

Anh Chị em,

“Con cũng sai họ đến thế gian”. Trong tình yêu và sức mạnh của Thánh Thần, Chúa Giêsu sai bạn và tôi đi vào thế giới như những ‘thiên tài’ ôm lấy thế giới và cứu độ nó! Hãy sống như những con trai, con gái của Chúa! Đừng ngạc nhiên khi nhiều người sẽ chỉ trích chúng ta; điều quan trọng, phải sống làm sao để những lời chỉ trích của họ sẽ không ai tin! Chúa Giêsu ‘kỳ vọng’ chúng ta; vì lẽ, chúng ta canh cánh bên lòng Ngài. Vì thế, dẫu có là gì đi nữa - ngã gục, sa sẩy - thì ơn Chúa luôn có đủ để mỗi người có thể trỗi dậy và tiếp tục đi tới! Bạn không được phép bi quan; và Chúa Giêsu - còn hơn một bà mẹ anh hùng - phải là Đấng để bạn và tôi không thể làm thất vọng!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con chùn bước trước bất cứ nghịch cảnh nào; nếu con lỡ bước, giúp con trỗi dậy, xô con đi tới, vì con luôn ‘kỳ vọng’ vào Chúa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

+++++++++

GIỜ TÔN VINH

“Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha!”.

“Lựa chọn đau khổ luôn bao hàm một điều gì đó trái khoáy; chọn ý muốn của Thiên Chúa - cả khi điều đó bao hàm đau khổ - lại là điều hoàn toàn khác! Không vị thánh nào chọn đau khổ; họ chọn ý muốn của Thiên Chúa, cho dù điều đó có nghĩa là đau khổ hay không. Chọn ý muốn của Chúa, họ tôn vinh Ngài. Và như Chúa Giêsu, giờ tôn vinh tột cùng nhất của họ là lúc họ hiến mình vì Ngài cho đến chết!” - Oswald Chambers.

Kính thưa Anh Chị em,

Câu nói của Chambers giúp hiểu phần nào một lời cầu nguyện rất khác thường của Chúa Giêsu hôm nay, “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha!”. Nào có ai cầu xin tôn vinh chính mình? Phải hiểu thế nào ‘giờ tôn vinh’ này?

Trước hết, ‘giờ tôn vinh’ Chúa Giêsu chính là ‘giờ Ngài chịu đóng đinh’ trên thập giá. Điều này xem ra mâu thuẫn vì Ngài vừa nói đến tôn vinh vừa ám chỉ khoảnh khắc chết chóc. Đúng thế, nhưng, từ góc độ thiêng liêng, Chúa Giêsu coi đó là giờ vinh quang thực sự của Ngài; đó là giờ Ngài được Cha Trên Trời tôn vinh vì đã “chọn ý muốn của Cha” một cách hoàn hảo dẫu chọn lựa đó “bao gồm cái chết”, một cái chết nói lên rằng, “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một!”; và Con Một Ngài đã thể hiện tình yêu cứu độ thế gian đến mức chết trên thập giá!

Bạn và tôi cần nhìn điều này từ quan điểm con người! Từ cuộc sống, chúng ta ý thức ‘giờ tôn vinh’ của mình là điều - như Chúa Giêsu - chúng ta cũng có thể liên tục nắm lấy để thánh giá cũng trổ sinh hoa trái cứu độ. Để được vậy, ‘giờ tôn vinh’ của Chúa Giêsu là điều mà chúng ta phải thường xuyên sống. Bằng cách nào? Bằng cách không ngừng dâng lên Chúa Cha ngàn vinh quang kể cả khi đối diện ‘những thập giá lớn nhỏ’ đời mình hầu “Vương quốc trần gian, hát khen Thượng Đế” - Thánh Vịnh đáp ca. Khi làm điều này, thập giá của chúng ta mang một chiều kích tôn vinh vì nó đã trở nên nguồn ơn cứu độ như thánh giá của Con Thiên Chúa!

Phaolô đã sống tâm tình hiến dâng này, “Giờ đây, bị Thần Khí trói buộc, tôi về Giêrusalem, mà không biết những gì sẽ xảy đến cho tôi ở đó, trừ ra điều này, là tôi đến thành nào, thì Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng, xiềng xích và gian truân đang chờ tôi” - bài đọc một. Phải! Thánh giá đang chờ Phaolô, ‘giờ tôn vinh’ của Phaolô đã điểm!

Anh Chị em,

“Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha!”. Hãy cầu xin Chúa Cha điều này. Vẻ đẹp của Tin Mừng là mọi đau khổ chúng ta chịu, mọi thập giá chúng ta mang, đều là cơ hội để biểu lộ thập giá Chúa Kitô. Chúng ta được mời gọi không để tìm vinh quang cho mình; nhưng để không ngừng dâng ngàn vinh quang lên Thiên Chúa bằng cách chọn ý muốn của Ngài, cho dù chọn lựa đó có nghĩa là đón nhận đau khổ và cái chết mỗi ngày. Hãy biết, trong Chúa Kitô, những khó khăn đó có thể thông phần vào tình yêu cứu rỗi của Ngài nếu chúng ta dám tháp nhập thập giá đời mình vào thập giá đời Chúa!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con không chọn đau khổ; con chọn ý muốn của Chúa! Đừng để con tìm vinh quang thế gian, một tìm vinh quang Chúa, cho dù phải khổ đau!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

Danh mục:
Tác giả: