Lần chót xót thương - Động lực yêu
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
LẦN CHÓT XÓT THƯƠNG
“Ý của Cha tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời!”.
Người ta thường thích những danh ngôn giúp họ ‘sống tốt’; mấy ai màng đến những danh ngôn giúp họ ‘chết tốt!’. Chẳng hạn, trước giờ lâm chung, thi sĩ Heinrich Heine nói, “Chúa sẽ tha thứ cho tôi. Đó là công việc của Ngài!”; hoặc khi Thomas Hooker sắp qua đời, một người bạn nói với ông, “Anh sẽ nhận được phần thưởng cho công sức mình!”, Hooker khiêm tốn đáp, “Không! Tôi sẽ nhận được ‘lần chót xót thương’ của Ngài!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật chí lý khi Thomas Hooker nói đến ‘lần chót xót thương’ Chúa dành cho mình. Sự thật này có một ý nghĩa sâu sắc trong ngày Giáo Hội nhớ đến Các Linh Hồn, những người đã chết trong ân sủng Chúa nhưng chưa sẵn sàng để ra trước nhan thánh Ngài.
Giáo lý nói đến Luyện Ngục, như là ‘lần chót xót thương’ Thiên Chúa dành cho các linh hồn; qua đó, “Linh hồn được thanh luyện - sau khi chết - đạt được sự thánh thiện cần thiết hầu tiến vào an hưởng niềm vui thiên đàng”. Thanh tẩy mọi ràng buộc đối với tội lỗi nơi một linh hồn đã qua đời là sự thể hiện tình yêu của Thiên Chúa vượt quá những gì con người có thể tưởng tượng. Thiên Chúa không muốn bất kỳ một linh hồn nào sẽ sống đời đời với Ngài vướng víu - dù chỉ là một ràng buộc nhỏ nhất - đối với tội lỗi. Sự thật là, mọi tội lỗi trên linh hồn - dẫu nhỏ nhất - cũng là lý do đủ để chúng ta bị loại khỏi thiên nhan. Vì thế, Luyện Ngục được xem như ‘lần chót xót thương’ của Thiên Chúa - một cơ hội - nhờ đó, linh hồn hoàn toàn tự do hiệp nhất với Ngài, tuyệt đối và trọn vẹn.
Luyện Ngục là quà tặng ân sủng - dù biết rằng - cuộc vượt qua cuối cùng cho tội lỗi chắc chắn sẽ rất đau đớn, một sự đau đớn cần thiết và đáng giá; bởi lẽ sau đó, chúng ta trở thành một vị thánh. “Chúa đã thử thách các ngài như thử vàng trong lửa” - bài đọc một. Luyện Ngục là sự khôn ngoan của Thiên Chúa! Trong cuộc vượt qua này, các linh hồn đang rất cần chúng ta cầu thay nguyện giúp; họ không thể cầu cho mình, nhưng có thể cầu cho chúng ta. Và ngày kia, trên thiên đàng, chúng ta sẽ rất ngạc nhiên khi biết được hiệu quả của ‘những gì tốt lành’ chúng ta đã sống cho “mầu nhiệm Các Thánh Thông Công”. Chúng ta sẽ nhận được lòng biết ơn từ rất nhiều anh chị em không quen biết; và niềm vui sẽ phớn phở khi hội ngộ với những người thân yêu, quen biết.
Anh Chị em,
“Ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn đời!”. Ý muốn của Chúa Cha thật tốt lành. Như vậy cuộc sống trần gian chỉ là tạm thời, cuộc sống vĩnh cửu với Thiên Chúa mới đáng kể. “Sinh ký, tử quy” là vậy! Nhưng “ký” vào đâu mới là vấn đề! “Ký” vào lòng thương xót của Thiên Chúa, chúng ta chuẩn bị từng ngày, chọn lựa mỗi ngày, hầu có thể “quy” về Ngài từng giây phút đời mình; cùng lúc, chúng ta hướng về các linh hồn - những người đang đợi chờ ‘lần chót xót thương’ của Thiên Chúa - bằng những Thánh Lễ, những hy sinh, lời cầu nguyện của chúng ta “nhờ công nghiệp tử nạn và phục sinh của Chúa Kitô”. Như vậy, với tất cả những gì bạn và tôi dành cho các linh hồn, những ‘đau đớn ngọt ngào cuối cùng’ cần thiết của họ sẽ dễ chịu hơn nhường nào!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con biết rằng, tha thứ là việc của Chúa, và luyện hình là ‘lần chót xót thương’ để các linh hồn và chúng con được Chúa xót thương đời đời!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
********
ĐỘNG LỰC YÊU
“Hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi!”.
“Tôi yêu nhân loại; đó là những con người mà tôi không thể chịu nổi!” - Charlie Brown.
Kính thưa Anh Chị em,
Nhiều người sẽ đồng cảm với Charlie Brown - một nhân vật truyện tranh. Nhưng cuộc sống không phải là tập truyện tranh; cuộc sống là cuộc sống, sống các mối tương quan! Vậy làm sao có thể sống các mối tương quan? Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay tiết lộ cho chúng ta một động lực - ‘động lực yêu’ - đó là, “Hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi!”.
Nhiều người cảm thấy không yêu nổi cuộc sống, nên ai cũng ngưỡng mộ một tình yêu trọn vẹn và trung thành. Tương tác của Chúa Giêsu với vị kinh sư chỉ cho chúng ta tình yêu này. Đây là một nguyên tắc đơn giản, bao trùm tất cả để sống. Hơn nữa, đây chính xác là điều mà thế giới hôm nay ‘đang thiếu, đang cần và đang muốn’. Chúng ta muốn đơn giản hoá cuộc sống mình và Chúa Kitô đã làm cho ‘bản đồ cuộc sống’ đó trở nên đơn giản. Chỉ cần hành động vì tình yêu dành cho Chúa và hợp nhất tất cả sức mạnh, trái tim, tâm hồn và trí óc của mình trong nỗ lực duy nhất này: Yêu mến Chúa. Thế là đủ! Bạn và tôi có đang làm phức tạp cuộc sống một cách không cần thiết không? Ý nghĩa thay, Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa là sức mạnh con, con yêu mến Ngài!”.
Muốn đến đích, đường ngắn nhất là đường thẳng. Khi yêu Chúa hết lòng, Ngài là ‘động lực yêu’, chúng ta sẽ đi thẳng con đường của mình. Tuy nhiên, khi chúng ta có những tình yêu khác, những tình yêu ‘cạnh tranh’ khiến Chúa không có trong hành động của chúng ta, chúng ta sẽ mất đà và ‘lang thang theo đủ mọi hướng’, và như thế sẽ không đến gần được Vương quốc. Chúng ta không thể hợp nhất mọi thứ trong một tình yêu đơn phương dành cho Chúa sao? Nếu làm được, thì mọi email, mọi cuộc điện thoại, bữa ăn gia đình, sự kiện, các cuộc họp và lớp học, mọi việc vặt - hoàn toàn là mọi thứ - sẽ đưa chúng ta đến Vương quốc chứ không phải rời xa nó.
Thư Do Thái hôm nay cho biết, Chúa Giêsu, “Thượng tế thánh thiện, vô tội, tinh tuyền” hằng chuyển cầu cho chúng ta; cuộc sống của Ngài trở nên tấm gương toàn bích về cách sống của chúng ta. Ngài thể hiện một tình yêu không vẩn đục. Noi gương Ngài sống tình yêu đối với Chúa Cha, với nhân loại, chúng ta có ‘động lực yêu!’.
Anh Chị em,
“Hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa của ngươi!”. Nhìn lên thánh giá, chúng ta biết mình được yêu đến mức nào và phải đáp trả tình yêu đó thế nào. Chúa Kitô dành cho Chúa Cha và cho nhân loại tất cả khi Ngài phó dâng chính mình. Tình yêu của Ngài không là chịu đựng - như Charlie Brown - nhưng là ôm lấy, gánh lấy, mang lấy, yêu lấy, sống lấy cuộc sống nhân loại, và cứu lấy nó; trong đó, có cả những kẻ giết Ngài. Hãy đến với Ngài, kín múc sức mạnh hầu có thể tiếp tục yêu như Ngài yêu, ôm lấy như Ngài ôm lấy. Đó chính là ‘động lực yêu’ làm cho tình yêu trổ hoa sinh trái trong gia đình, trong cộng đoàn, làng xóm, công sở. “Yêu thương là hoa trái trổ sinh cả bốn mùa, ngang tầm với của mọi người” - Mẹ Têrêxa. Được như thế, bạn và tôi không còn xa Nước Thiên Chúa!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, chớ gì tình yêu Chúa trong con đầy tràn đến mức con có thể yêu lấy bất cứ ai Chúa đặt trên đường đời, cả những người xem ra con không thể chịu nổi!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)