Nhảy đến nội dung

Lễ kính các Tổng Lãnh Thiên Thần

BÀI GIẢNG LỄ KÍNH CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN

(Micaen – Gaprien – Raphaen)

Anh chị em thân mến,

Hôm nay, phụng vụ mời gọi chúng ta hướng về một thế giới mà đôi mắt thường không thấy: thế giới của các Thiên Thần. Nhưng đây không phải là chuyện huyền hoặc để giải trí; đây là mạc khải về một chiều kích thẳm sâu của đời sống con người — nơi hữu thể mong manh của chúng ta được chạm tới bởi Thiên Chúa và được nâng đỡ bởi những hiện diện vô hình.

Ngôn sứ Đanien đã thấy trong thị kiến: “Ngàn ngàn hầu hạ Người, muôn muôn đứng chầu trước mặt Người” (Đn 7,10). Một triều đình rực sáng, một vũ trụ không vô nghĩa, nhưng đầy trật tự và tình yêu. Còn chúng ta, trong dòng đời bận rộn, lắm khi chỉ thấy hỗn loạn bên ngoài và mỏi mệt bên trong. Nhưng ngay trong vực sâu tâm lý và những đổ vỡ nhân sinh, vẫn vang lên một tiếng mời: hãy bước vào cuộc chiến của ánh sáng, hãy lắng nghe Lời gọi, hãy để cho vết thương được chạm đến và chữa lành.

1. Micaen – chiến đấu để giữ trái tim ngay thẳng

Tên của Micaen chính là một câu hỏi: “Ai sánh được như Thiên Chúa?”

Câu hỏi này phá tan ảo tưởng rằng ta là trung tâm vũ trụ. Mỗi chúng ta đều có một Lucifer âm thầm — cái tôi muốn định nghĩa điều thiện ác, muốn chiếm hữu và điều khiển. Nhưng Micaen đến để nhắc: không phải ta là chủ của sự thiện, không phải ta là nguồn sự sống.

Chiến đấu thiêng liêng hôm nay không phải là gươm giáo bên ngoài, mà là can đảm đối diện sự giả dối trong nội tâm: dẹp bỏ kiêu căng, sự thao túng, thói tự huyễn hoặc. Đó là trận chiến của mỗi ngày, khi ta chọn khiêm tốn và trung thực hơn là tô bóng bản thân.

2. Gaprien – Lời gọi giữa sợ hãi

Trong giây phút Mẹ Maria nghe sứ thần Gaprien, Ngài nói: “Đừng sợ.”

Không phải vô tình mà câu này được lặp đi lặp lại trong Kinh Thánh: nỗi sợ chính là nhà tù lớn nhất của tâm hồn. Sợ tương lai, sợ thất bại, sợ chính mình.

Gaprien xuất hiện trong đời ta bất cứ khi nào ta nghe được một tiếng gọi vượt lên trên sợ hãi: một tiếng mời tha thứ dù tim vẫn đau, một thôi thúc dấn thân dù chưa biết kết quả. Phân tâm học nói với ta về những bóng tối của vô thức; thần học thiêng liêng thì mạc khải rằng Lời Chúa có thể vang lên giữa bóng tối ấy, mở ra một ý nghĩa sâu hơn, lớn hơn lo âu.

3. Raphaen – chạm vào vết thương để chữa lành

Chúng ta ai cũng mang thương tích: từ tuổi thơ, từ những lần bị phản bội, từ cả những lựa chọn sai lầm. Nhưng chính nơi ấy, Raphaen hiện diện. Tên của Ngài có nghĩa là “Thuốc của Thiên Chúa”.

Chữa lành không phải là xoá ký ức, mà là biến ký ức thành đất cho sự sống mới mọc lên. Trong ngôn ngữ tâm lý, đó là hội nhập; trong ngôn ngữ đức tin, đó là cứu chuộc. Mỗi khi ta tha thứ, mỗi khi dám đón nhận chính mình với cả yếu đuối và hy vọng, bàn tay Raphaen đang chạm vào sâu thẳm tâm hồn ta.

4. Chiếc thang Giêsu — nơi trời đất gặp nhau

Chúa Giêsu hôm nay nói với Nathanael: “Các anh sẽ thấy các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người” (Ga 1,51).

Đức Kitô chính là cây thang nối trời với đất, nối sự mong manh của ta với quyền năng yêu thương của Thiên Chúa. Cuộc chiến của Micaen, lời gọi của Gaprien, bàn tay của Raphaen, tất cả đều dẫn về Đức Kitô. Người biến hiện sinh đầy đứt gãy của ta thành hành trình được tháp nhập vào sự sống Thiên Chúa.

Anh chị em thân mến,

Lễ các Tổng Lãnh Thiên Thần không phải để ta mơ mộng xa xôi. Đó là một lời thức tỉnh:

• Có một chiến đấu nội tâm ta phải dấn thân mỗi ngày — để trung thực và khiêm nhu (Micaen).

• Có một tiếng gọi đang vang trong đời ta — mời ta vượt sợ hãi, sống theo ý nghĩa sâu xa hơn (Gaprien).

• Có một nguồn chữa lành sẵn sàng chạm tới những mảnh vỡ trong ta (Raphaen).

Và trên tất cả, có một Con Người — Giêsu Kitô — Đấng làm chiếc thang nối đời ta với Thiên Chúa.

Xin để hôm nay, khi chúng ta cử hành Thánh Thể, tiếng ca Thánh Vịnh trở thành lời của chính chúng ta:

“Lạy Chúa, giữa chư vị thiên thần, này con xin đàn ca kính Chúa” (Tv 137,1).

Đàn ca không phải vì ta không còn đau đớn, nhưng vì giữa đau đớn vẫn có sự hiện diện thiêng liêng nâng đỡ và dẫn đường. Amen.

Danh mục:
Tác giả: