Nhảy đến nội dung

Lời hứa cuối cùng

LỜI HỨA CUỐI CÙNG

Có thể nói trình thuật Tin mừng cho ta một cảm xúc khôn tả về sự chăm sóc, bảo vệ của Vị mục tử hết lòng yêu thương, chăm sóc đàn chiên của mình. Chỉ những ai đã từng làm cha làm mẹ, chỉ những ai đã từng trong trọng trách chăm sóc, nuôi nấng, bảo bọc người khác mới có thể hiểu được tấm lòng của vị chủ chăn: “Tôi chính là Mục tử nhân lành, hy sinh mạng sống mình cho đàn chiên.” (Ga 10, 11)

Có rất nhiều kẻ gian, kẻ ác, những kẻ tham vọng cướp mất linh hồn của con cái Thiên Chúa. Ngài là Thiên Chúa của tình yêu thương và cứu độ. Ngài đến với con người, tạo dựng con người với mục đích duy nhất là cho con người được hạnh phúc. Nếu như ai đó sống chỉ để mang hạnh phúc đến cho bạn, nhất định đó phải là người yêu bạn nhất trên thế gian này. Kẻ nói yêu bạn, nhưng rời bỏ bạn, khinh miệt bạn, từ khước bạn, đó chính là kẻ nói dối. Họ chỉ yêu bản thân họ mà thôi. Người thực sự yêu bạn, nhất định không bao giờ khiến cho bạn đau khổ, không bao giờ từ bỏ bạn cho dù bạn có thế nào. Tình yêu chân thật là như vậy. Tình yêu chân thật luôn luôn vĩnh cửu, bởi họ yêu bạn không phải vì bạn là nhưng là chính trái tim họ tha thứ cho bạn, bao dung bạn, yêu thương bạn.

Người ta sợ tuổi già vì có lẽ họ không còn sức khỏe, không còn sắc đẹp, không còn địa vị... nhưng tôi lại thích tuổi già, có lẽ vì tôi trẻ mãi không già chăng. Nhưng sự thật tôi thích tuổi già vì lúc này tôi ít giải thích hơn, ít nói hơn, ít cười hơn mà chỉ lặng thinh và hành động. Bây giờ tôi cảm thấy thích thú những lúc im lặng của Chúa Giêsu. Vì không phải im lặng là không biết, là khinh thường, nhưng người im lặng là người muốn nói nhiều nhất, nhưng họ vẫn chọn cách im lặng, không giải thích. Thay vì giải thích bằng lời, lúc này họ muốn giải thích bằng hành động. Và tự hành động ấy khiến họ thỏa mãn, chứ không cần giải thích để được thấu hiểu. Vì đôi khi, có giải thích cũng có người chả muốn nghe, chả thèm hiểu.

Và tôi thích tuổi già có lẽ bây giờ tôi mới lớn đủ để mà tha thứ, để mà học cách đối đãi với những kẻ ganh ghét minh, hà khắc với mình. Đối đãi không bằng sự trả thù nhưng chính là sự tha thứ và buông bỏ. Lòng tôi không còn biết hận, biết yêu, nhưng đã biết tha thứ. Không phải vì họ xứng đáng cho bằng tôi đã biết thay đổi chính mình. Tôi muốn không phải vì họ mà tôi đánh mất bản thân. Hãy là chính mình, còn tha nhân nếu có thể yêu được thì yêu, không yêu được thì cũng đừng vì họ mà đánh mất bình an, hạnh phúc của mình. Và tôi đã nhận ra, hạnh phúc chính là bình an. Bình an của một tâm hồn không phạm tội. Bình an của một tâm hồn không ganh ghét, không hận thù và tha thứ... Nếu không thể là yêu thương thì cũng hãy là chính mình. Đừng bao giờ đánh mất bản thân vì kẻ ác...

Đúng là cuộc sống, những kẻ ác không ngừng đánh cắp linh hồn ta, khiến ta đánh mất mình và đánh mất Thiên Chúa. Đó không phải là những mục tử tốt lành. Đó cũng không phải là tình yêu chân thật. Bình tĩnh đối diện cuộc sống và hãy là chính mình, tự tin vì luôn có Thiên Chúa yêu thương và tha thứ.

Lạy Chúa, ngày nay có rất nhiều mục tử giả, không phải là Thiên Chúa thật luôn rình rập đánh cắp linh hồn con người. Con cần tỉnh táo để nhận ra đâu chính là Vị mục tử nhân lành của đời mình. Cũng vậy, con cần phải trở nên là vị mục tử nhân lành khi đối diện, tiếp xúc với tha nhân sống quanh con. Là người tốt thật thì không bao giờ muốn điều ác xảy ra cho kẻ khác, cũng chả bao giờ tổn thương họ. Cũng vậy, nếu như con đã nhận ra Thiên Chúa yêu thương, chăm sóc con đến chừng nào, thì con cũng cần phải can đảm từ khước tội lỗi để được bình an đi theo Chúa. Bình an để Ngài đưa con đi đến hết cuộc đời, vời lời hứa sẽ không bao giờ phạm tội...Đó có phải là lời hứa cuối cùng hay không?

M. Hoàng Thị Thùy Trang.