Lòng tri ân tuyệt đối
- CN, 12/10/2025 - 05:16
- Phạm Hùng Sơn
Lòng tri ân tuyệt đối
Trên đường Giêrusalem xưa,
Người đi gieo hạt nắng mưa ân tình.
Biên cương Samaria xanh,
Giao hòa đất lạ với hình bóng tin.
Mười thân bệnh tật, tội khiên,
Đứng xa mà gọi giữa miền gió đau:
“Lạy Thầy Giêsu, cúi đầu,
Xin thương xót kẻ bạc màu xác thân.”
Tiếng kêu xé cõi gian trần,
Vọng lên như khói nhang dâng cõi lòng.
Người nghe, chẳng nói một dòng,
Chỉ ra lệnh: “Hãy lên cùng tư tế đi.”
Bước chân còn nặng hàn vi,
Da còn loang lổ, mắt thì mờ cay.
Nhưng tin vào Chúa trọn tay,
Họ đi – đi giữa đêm dài thử thách.
Và kìa! Ánh sáng vút thạch,
Giữa đường, thân xác sạch trong như ngà.
Phép lạ nở đóa di hoa,
Ân sủng tràn xuống chan hòa hồn thiêng.
Chín người vội vã bình yên,
Chạy theo lề luật, quên miền Thầy ban.
Chỉ còn một kẻ ngoại quan,
Samaria nhỏ nhẹ tràn tri ân.
Anh quay trở lại gian trần,
Cất cao tiếng hát tạ ân Thiên Trời.
Sấp mình dưới chân Con Người,
Ngợi khen, cảm mến, rạng ngời đức tin.
Đức Giêsu hỏi hiền minh:
“Chín người sạch hết, sao mình con đây?
Không ai trở lại sum vầy,
Tôn vinh Thiên Chúa, ơn này ai hay?”
Câu hỏi vọng đến hôm nay,
Như gươm nhắc nhở lòng tay nhân trần.
Bao ơn Chúa đổ không ngần,
Mà người thụ hưởng bao lần lãng quên.
Chín người được chữa, bình yên,
Nhưng hồn chưa sạch tội phiền, ích riêng.
Một người ngoại, giữa mông mênh,
Được ơn cứu rỗi, sáng tên lòng thành.
Lòng tin – ngọc quý long lanh,
Chính là chìa khóa mở thanh cổng Trời.
Biết ơn – đức hạnh tuyệt vời,
Mở ra sự sống muôn đời chứa chan.
Trong ta, có lẽ mỗi ngày,
Cũng mang dáng dấp chín người vội quên.
Chạy theo phép lạ êm đềm,
Mà quên Đấng Tặng niềm ơn sâu.
Chúa không chỉ muốn ta đâu,
Được lành xác thịt, hết sầu trần gian.
Người mong ta sống bình an,
Trong ơn cứu rỗi, chứa chan tri tình.
Thánh Lễ – Tạ Ơn chân thành,
Eucharistia dệt quanh tim người.
Nâng ly rượu, bẻ bánh đời,
Là ta trở lại cùng Người tri ân.
Hỡi ai còn bước gian trần,
Hãy dừng, hãy ngước, hãy lần ơn thiêng.
Hãy quay về giữa bình yên,
Sấp mình tạ lạy, nối liền tình yêu.
Khi lòng biết tạ sớm chiều,
Trần gian hóa thánh, muôn điều hóa ơn.
Chúa nhìn, mỉm cười dịu hiền:
“Lòng tin con đó – đã nên cứu mình.”
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
🌾 Phúc thật của Lời Chúa
Giữa bao người lặng lẽ nghe,
Lời Cha ngân vọng, tràn trề tình thương.
Một lời phụ nữ bên đường,
Cất cao tiếng chúc, tỏ tường lòng tin:
“Phúc thay Mẹ đã cưu sinh,
Bú mớm Con Thánh giữa nghìn nguy nan!”
Lời khen mộc mạc chứa chan,
Nhưng vang dội mãi muôn vàn tâm tư.
Giê-su hiền thánh nhân từ,
Đáp lời, ánh mắt như thư ngọc ngà:
“Phúc thay kẻ lắng nghe Ta,
Và tuân giữ Lý – chính là phúc hơn.”
Phúc không chỉ ở nguồn cơn,
Cưu mang Thánh Tử giữa trần gian thôi,
Phúc là giữ trọn Lời Trời,
Đem ra thực hiện giữa đời hôm nay.
Nghe Lời chẳng phải nghe thay,
Nghe cho sâu lắng, nghe đầy đức tin.
Nghe bằng cả trái tim mình,
Cho Lời đâm rễ, kết tinh ân tình.
Nghe rồi tuân giữ, trung trinh,
Sống theo ý Chúa – hiến sinh mỗi ngày.
Phúc đâu bởi tiếng tán hay,
Phúc trong hành động, phúc ngay giữa đời.
Mẹ Ma-ri-a tuyệt vời,
Lắng nghe, vâng phục, trọn lời xin vâng.
Cưu mang Con Chúa thánh ân,
Trước trong tâm hồn, sau thân cưu mang.
Mẹ là mẫu mực vẹn toàn,
Đức tin, đức mến, dịu dàng, khiêm nhu.
Nghe và giữ trọn Lời ru,
Thành nơi cư ngụ cho dù gian nguy.
Phúc thay ai sống ôn nhu,
Tuân Lời Chân Lý, dẫu thù, dẫu khinh.
Phúc thay kẻ biết hy sinh,
Dẫu đời cay đắng, vẫn tin ân Trời.
Lời Cha thầm gọi giữa đời,
Mênh mang biển Thánh, rạng ngời hồng ân.
Giữa bao tiếng gọi gian trần,
Xin cho con vẫn một lần biết nghe.
Nghe trong gió thổi đêm khuya,
Nghe trong nước mắt, trong tia nắng vàng.
Nghe khi vui cũng như buồn,
Nghe trong thử thách, trong ơn bình an.
Giữ Lời, con nguyện hiến thân,
Làm theo ý Chúa, chẳng phân thiệt hơn.
Giữ Lời giữa chốn cô đơn,
Cho Lời nảy nở thành vườn yêu thương.
Thế gian ồn ả phi thường,
Nhưng ai tĩnh lặng, sẽ nương bóng Trời.
Phúc thay kẻ giữ Lời Người,
Trọn niềm tin mến, chẳng rời chân Cha.
Xin cho con mãi thiết tha,
Lắng nghe, tuân giữ, thật là hiến dâng.
Phúc không phải chỗ cao sang,
Phúc trong khi sống nhẹ nhàng phục sinh.
Phúc trong từng bước thắm tình,
Phúc trong nụ cười, trong kinh mỗi chiều.
Phúc trong phục vụ đơn nghèo,
Trong lòng trung tín, sớm chiều tin yêu.
Giữ Lời, sống Lời bao nhiêu,
Là bao nhiêu phúc sớm chiều Chúa ban.
Phúc kia chẳng ở xa xăm,
Mà trong trái tim âm thầm tin yêu.
Lạy Cha, con nguyện sớm chiều,
Lắng nghe, tuân giữ Lời yêu diệu huyền.
Cho Lời hóa sức thiêng liêng,
Đem con tới chốn bình yên muôn đời.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==