Nhảy đến nội dung

Lửa đèn tỉnh thức

Lửa đèn tỉnh thức

 

Hôm nay mừng thánh Xê-xi-li-a,
Trinh nguyên chứng tá kiêu sa giữa đời.
Giữ đèn lửa sáng cho Người,
Chú Rể chí thánh muôn đời yêu thương.

 

Tin Mừng gióng tiếng đoạn trường,
Mười cô trinh nữ lên đường đợi trông.
Đèn cầm rực sáng bên lòng,
Mà dầu mới quyết được không mất rồi.

 

Năm cô khôn giữ dầu trời,
Lòng mến nuôi dưỡng mỗi lời tín trung.
Năm cô dại, bóng vô chung,
Đèn còn đó, nhưng lòng cùng hoang sơ.

 

Chậm lâu Chú Rể chưa chờ,
Cả mười thiếp ngủ, bơ phờ tháng năm.
Nửa đêm tiếng gọi vang lâm:
“Người kia! Chú Rể! Mau cầm đèn lên!”

 

Cuống cuồng kẻ ngọn sắp tàn,
Mượn dầu đâu được mối thân riêng Ngài.
Ân tình chẳng thể vay hoài,
Tương giao chẳng đổi hình hài từ ai.

 

Mua dầu lúc ấy đã sai,
Chú Rể vừa tới, cửa Ngài khép ngay.
Năm cô khôn bước sum vầy,
Dự Tiệc Cưới sáng tràn đầy phúc vinh.

 

Ngoài kia khắc khoải cầu xin:
“Thưa Ngài, mở cửa cho mình vào chung!”
Lời Ngài thốt thẳng vô cùng:
“Ta không biết các người từng là ai!”

 

Xê-xi-li-a giữa trần ai,
Giữ đèn chẳng tắt sớm mai đêm dài.
Ngày cưới hát khúc thiên đài,
Lòng trao Chú Rể chẳng phai nghĩa tình.

 

Dầu yêu mến, ánh quang minh,
Thắp chồng Va-lê-ri-ô hy sinh với Ngài.
Và Ti-bu-xi-ô bên tai
Cũng nghe được tiếng nhiệm mầu của ơn.

 

Xin Người nữ thánh khải tường,
Dạy ta tích trữ tình thương mỗi ngày.
Đèn đời dễ sáng rồi bay,
Dầu lòng mới giữ đượm say lửa hồng.

 

Canh khuya hay giữa mênh mông,
Chú Rể có đến, ta không ngỡ ngàng.
Một đời tín nghĩa trang trang,
Để khi cửa mở hoa vàng Nước Thiên.

 

Xin cho ngọn lửa dịu hiền
Trong tim chẳng tắt dưới miền thế gian.
Ngày sau gặp Chúa huy hoàng,
Đèn đầy dầu thánh, hân hoan bước vào.

 

Phạm Hùng Sơn

(John phạm)

==

 

Chìm vào trong

 

Giêrusalem bóng chiều rung,
Thánh Nhan ướt lệ ngại ngùng đau thương.
Ngài trông thấy cảnh đoạn trường,
Mà lòng nhân ái vấn vương nỗi đời.

 

Alexander khóc chơi vơi,
Hết miền chinh phục ở nơi cõi trần.
Ba mươi ba tuổi phong trần,
Một đời oanh liệt hóa lần tro bay.

 

Cũng ba mươi ba tuổi này,
Chúa đi vào chết để thay muôn người.
Đứng nhìn thành phố tội vùi,
Giọt lệ Thiên Chúa thấm lời xót xa.

 

Không buồn thoáng chốc phai nhòa,
Nhưng buồn thánh thiện lắng vào sâu trong.
Dẫu đem ơn cứu vô song,
Ngài đành chịu thua những lòng đá kia.

 

Bao phen Thiên Chúa đến kìa,
Bị người lơ lãng, bị chia lối về.
Ngài không nộ khí bốn bề,
Chỉ run rẩy khóc chẳng hề rời tay.

 

Khóc cho thành phố hôm nay,
Khóc cho nhân loại đọa đày lỗi vương.
Khóc trong thương tích đoạn trường,
Khóc cho linh hồn vấn vương ngại ngần.

 

Có người tín điều thuộc lòng,
Mà niềm tin sống thì không thấy gì.
Có người ở rất gần đi,
Nhưng tâm xa Chúa nghìn khi bước lạc.

 

Mattitgia thấy dân bạc,
Ruột gan sôi lửa trước phường tà gian.
Thế mà Thiên Chúa dịu an,
‘Chìm vào trong’ nỗi cơ hàn chúng ta.

 

Trông thành, lệ Chúa chan hòa,
Tình yêu thà khổ hơn là cưỡng ai.
Đá kia Chúa khiến được thay,
Bão kia Chúa dẹp – nhưng Ngài chẳng làm.

 

Ngài chờ, Ngài đứng lặng câm,
Đợi ta mở cửa giữa tầm nhân duyên.
Ơn thiêng chẳng thể đổ lên,
Những tâm khép chặt cửa nhìn tay không.

 

Xin cho con biết ngước trông,
Biết cho lòng mở để hồng ân rơi.
Đừng để lòng Chúa lệ rơi,
Vì con lạc mất tình Người hôm nay…

 

Phạm Hùng Sơn

(John phạm)

==

Vượt qua xao nhãng

 

Thời đại số tán loạn tâm,
Bên màn hình sáng, âm thầm cuốn đi.
Thông tin rào rạt chở về,
Dòng tin bất tận, não nề cuộn xoay.

 

Chú ý hóa tài sản cao,
Mỗi giây phút sống đắm vào sắc hương.
Chớp tin, chớp ảnh tựa sương,
Ý chí lạc lõng, đoạn trường tri âm.

 

Ngoại cảnh réo gọi không ngừng,
Chuông, thông báo nhỏ, lặng thầm quyến lôi.
Nội tâm thôi thúc bồi hồi,
Lan man ý nghĩ, rối bời buổi trưa.

 

Cơ chế thưởng phạt bàn tay,
Dopamine kéo từng ngày miệt mài.
Xoáy cuốn tiếng "phải trả lời",
Làm chi chiều sâu, chỉ lời cạn khô.

 

Chuyển đổi thực tại mỏi mê,
Việc đang dở bỏ, não về cảnh xưa.
Tàn dư chú ý chẳng vừa,
Mười giây, hai mươi phút thừa bâng quơ.

 

Tâm triết chênh vênh thử thách,
Mỗi mẩu chú ý là vạch chân thành.
Công việc sâu mất nhanh lành,
Cuốn theo hời hợt, mong manh kết thành.

 

Tâm hồn mỏi mắt đường xa,
Lo âu sợ lỡ, thật là chuyện quen.
Trốn tránh cảm xúc không tên,
Ánh xanh lơ lửng gọi đêm thức đời.

 

Cô độc bỏ lỡ những hồi,
Không gian vắng lặng còn nơi sáng tạo.
Trầm tư huyền hoặc ẩn sâu,
Tìm lại ý nghĩa bắt đầu thanh tân.

 

Phép thiền rèn luyện ý tâm,
Đưa hơi thở trở về năm tháng vàng.
Dành ngày yên tĩnh mơ màng,
Nguyện cầu tập chú, vững vàng vươn lên.

 

Giấc ngủ dưỡng trí thông minh,
Dinh dưỡng căn bản giữ mình sâu lâu.
Nghỉ ngơi đúng nhịp nhiệm màu,
Ra ngoài nhìn nắng, tiếp nhau dịu dàng.

 

Chuyển hóa không gian hiện tại,
Màn hình xám tối, mong ngày bớt mê.
Sắp xếp thời khắc đề huề,
Công việc sâu lắng, lối về tinh khôi.

 

Gia đình, bè bạn, kết duyên,
Ranh giới thiêng liêng - không phiền thiết bị.
Lắng nghe, chú trọng từng khi,
Trao nhau hiện diện, tình tri sâu bền.

 

Chung tay vun đắp cộng đồng,
Nhà phát triển thiết kế mong bền lâu.
Giáo dục chú ý từ đầu,

Giành quyền tự chủ, nhiệm mầu tập trung.

 

Xao nhãng lặng lẽ qua mau,
Vững tâm chiêm nghiệm, ngẫm sâu cuộc đời.
Sống giữa vạn tiếng gọi mời,
Tập trung là phép dựng trời cho ta.

 

Phạm Hùng Sơn

(John phạm)


 

 

Danh mục:
Tác giả: