Nhảy đến nội dung

Luôn có cơ hội - Không đóng cửa trước chân lý

LUÔN CÓ CƠ HỘI

“Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho cho Ta!”.

John Sargent từng vẽ bức “Hoa Hồng”. Đó là một kiệt tác! Dẫu hội hoạ sĩ đã ra một giá rất cao, nhưng anh vẫn từ chối bán nó. Anh coi đây là tác phẩm tốt nhất của mình; để rồi bất cứ khi nào nản lòng và nghi ngờ về sự sáng tạo của bản thân, anh nhìn nó và tự nhủ, “Tôi đã vẽ nó!”. Nhờ đó, anh ‘luôn có cơ hội’ đi tiếp, tiến tới đỉnh cao sự nghiệp với danh hiệu “Hoạ sĩ vẽ chân dung hàng đầu cuối thế kỷ 19”.

Kính thưa Anh Chị em,

Như bức “Hoa Hồng” của Sargent, Bí tích Rửa Tội là một kiệt tác thầm nhắc chúng ta rằng, Thiên Chúa đã ban ân sủng dẫy đầy để chúng ta bắt đầu, rồi lại bắt đầu, hầu có thể tiến tới đỉnh cao sự nghiệp của mình; sự nghiệp đó là “kế hoạch yêu thương” Thiên Chúa đã vạch cho mỗi người. Tin Mừng hôm nay cho thấy điều đó.

Chủ vườn là hình ảnh một Thiên Chúa xót thương, quảng đại và hào hiệp. Ngài đón nhận bất cứ ai sẵn sàng vào làm ‘vườn nho’ nhà Ngài ở bất cứ thời điểm nào. Với Ngài, mọi người ‘luôn có cơ hội!’. Một trong những trải nghiệm tồi tệ nhất, là bạn ‘chấp nhận’ đã đánh mất cơ hội để làm điều mình ao ước! Ấy thế, trong đời sống thiêng liêng, mỗi người luôn có khả năng để bắt đầu lại. Tại sao? Bởi lẽ, Thiên Chúa đã ban cho mọi người một quỹ thời gian đủ để đi về phía Ngài; vì vậy, cả khi ngã quỵ, nhờ ơn Chúa, chúng ta vẫn có thể đứng lên và tiếp tục đi tới.

Với Thiên Chúa, con người không chỉ ‘luôn có cơ hội’ để bắt đầu lại, nhưng còn có thể trải nghiệm những nghịch lý xót thương của Ngài. Tình huống dụ ngôn hôm nay là một bằng chứng: người làm ít, kẻ làm nhiều, đều nhận một quan tiền! Chúng ta thường quên rằng, với Thiên Chúa, về mặt thiêng liêng, mọi sự đều là quà tặng. Không ai có quyền đòi Ngài công bằng về ân sủng; những gì chúng ta làm cho Chúa không bao giờ là ‘ân huệ’ dành cho Ngài; nhưng là những nghĩa vụ ‘hiện sinh’; nói cách khác, đó là lý do chúng ta có mặt trên đời. Ngài không mắc nợ ai! Mọi sự Ngài mang đến là nhưng không do tình yêu vô bờ của Ngài. Chúng ta thường dễ dàng đối xử với Chúa theo cách loài người, đang khi quên rằng, Ngài là Thiên Chúa; với Ngài, mỗi người ‘luôn có cơ hội’ phục vụ cho vinh quang Ngài.

Anh Chị em,

“Hãy đi làm vườn nho cho Ta!”. Bức “Hoa Hồng” đã thúc giục Sargent “Hãy đi!”; Bí tích Rửa Tội thúc giục bạn và tôi “Hãy đi!”. Vì thế, mỗi khi nản lòng và không muốn đi tiếp, hãy lặng thinh trước ‘kiệt tác ân sủng’ của mình, phép Thánh Tẩy, mà tiến về phía trước! Cũng vậy, lời mời gọi “Hãy đi làm vườn nho cho Ta”, biểu tượng của mọi lời gọi, nhắc chúng ta hãy nhìn những con người đã được Thiên Chúa trao cơ hội. Họ không chỉ là các thánh hoặc những tâm hồn thánh thiện; nhưng còn là những người thu thuế, phong cùi, người nữ ngoại tình, biệt phái hay ngay cả người trộm lành… những con người này đã đi tiếp, và đi tận tới Nước Trời.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con nghi ngờ về khả năng nên thánh của mình; sau mỗi lần thất bại, cho con can đảm đứng lên và đi tới, vì con ‘luôn có cơ hội!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*****

KHÔNG ĐÓNG CỬA TRƯỚC CHÂN LÝ

“Hãy đến mà xem!”.

Bài đọc Khải Huyền lễ kính thánh Bartôlômêô nói đến một ‘Giêrusalem từ trời’ với “Tường thành xây trên mười hai nền móng, khắc tên mười hai tông đồ”. Ngày nay, không phải trên tường thành, nhưng trên trần điện Sistine, ‘Giêrusalem mới’, tượng trưng Hội Thánh, vẫn còn kiệt tác 400 tuổi Michelangelo đã ‘khắc’: “Bartôlômêô xách tấm da” của mình. Theo một truyền thống, Bartôlômêô, người ‘không đóng cửa trước chân lý’, tử đạo do bị lột da, chặt đầu. Vì thế, ngài là Quan Thầy thợ thuộc da, đóng sách và người bán thịt!

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, khi Philipphê cho biết họ đã gặp Đấng Messia, thì Nathanael, tức Bartôlômêô đã phản ứng mạnh mẽ, “Từ Nazareth, nào có chi hay?”. Tại sao? Rất có thể vì người Do Thái biết Đấng Messia sẽ đến từ Bêlem, chứ không từ Nazareth. Điều này lập tức dấy lên trong Nathanael một sự nghi ngờ. Đúng! Chúa Giêsu sinh ở Bêlem; về sau, lên định cư ở Nazareth. Nathanael ‘quên khuấy’ chi tiết này!

Như Nathanael, bạn và tôi có thể dễ dàng nghi ngờ các vấn đề đức tin và bao vấn đề khác. Nếu từ đầu, Philipphê cho biết Chúa Giêsu sinh ở Bêlem, trưởng thành ở Nazareth thì có thể Nathanael đã ‘cởi mở’ hơn. Nhưng, sự việc xảy ra như thế, thì phải chăng ở đây, Chúa Thánh Thần muốn dạy một điều gì đó quan trọng hơn. Đúng thế! Chúa Thánh Thần dạy bạn và tôi ‘không đóng cửa trước chân lý’ chỉ vì một điều gì đó thoạt đầu không có ý nghĩa! Sự nghi ngờ không bao giờ đến từ Thiên Chúa, Ngài không gieo nó! Tin tốt lành là, dẫu bộc lộ tức khắc một sự nghi ngờ, nhưng Nathanael vẫn cởi mở. Và để trả lời cho ngờ vực này, Philipphê đã có một câu trả lời tốt nhất, “Hãy đến mà xem!”.

Đến với Chúa Giêsu, Đấng đã nói rất ít về Nathanael, một người “không có gì gian dối”, Nathanael đã cởi mở với Ngài và nhanh chóng tuyên xưng niềm tin, “Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel”. Nathanael lập tức nhận ra sự vĩ đại của Ngài, và điều này chỉ có thể có nhờ ân sủng. Từ đó, cùng Philipphê và các tông đồ khác, Nathanael có thể thưa, “Lạy Chúa, các bạn hữu Chúa nhận biết vinh quang Nước Chúa!” như lời Thánh Vịnh đáp ca.

Vậy, điều gì đang khiến bạn khó hiểu về cuộc sống, các mối tương quan và những mù mịt về đức tin? Nếu có điều gì đó khiến bạn đang mù mờ theo cách này, hãy cho phép mình ‘không đóng cửa trước chân lý’ và làm theo lời tốt nhất của Philipphê, “Hãy đến mà xem!”. Nathanael thầm cho biết, nếu chúng ta đem bối rối của mình đến với Chúa Giêsu, mở lòng với Ngài, tất cả sẽ được sáng tỏ; mọi nghi ngờ sẽ phải tan bay!

Anh Chị em,

“Hãy đến mà xem!”. Chúa mời bạn và tôi “đến xem” qua các trung gian, người thân, bạn bè… dẫu ban đầu có thể có những nghi ngờ, nhưng miễn là ‘không đóng cửa trước chân lý’, chúng ta sẽ gặp Ngài, Đấng luôn có cách để lôi kéo bạn và tôi đến gần Ngài. Từ cuộc gặp gỡ nhờ việc “đến xem” ấy, Nathanael đã bỏ những thành kiến, định kiến cá nhân để phó mình hoàn toàn cho Ngài; và kết quả, được Ngài biến đổi, trở nên một vị thánh vĩ đại, sống trọn vẹn cho sứ vụ. Giờ đây, Giêsu Thánh Thể và Lời ân sủng của Ngài vẫn đang đợi đang chờ chúng ta “đến xem”. Không chỉ “xem”, chúng ta còn chìm sâu trong cầu nguyện, lặng thinh trong yêu mến, và nhất định, Ngài cũng sẽ biến đổi bạn và tôi!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dù bận rộn đến đâu, đừng bao giờ để con bỏ việc “đến xem” Chúa mỗi ngày. Xem Chúa tốt lành nhường bao, xem con đáng thương nhường nào!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Tác giả: