Nhảy đến nội dung

Ma quỉ và chiêu trò của chúng

CN 5 QN                               

Ma quỉ và chiêu trò của chúng

   Đức Giê-su chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật và trừ nhiều quỉ, nhưng không cho quỉ nói vì chúng biết Người là ai.(Mc 1.34)

  Trong cuộc đời công khai rao giảng Phúc Âm của Đức Giê-su, ngoài việc chữa lành các bệnh nhân, Đức Giê-su còn trừ quỉ nữa. Chúng ta cùng tìm hiểu xem ma quỉ là ai và chiêu trò của chúng ra sao?

   Theo sách Giáo lý công giáo, thì ma quỉ là một thiên thần sa ngã : “Đằng sau sự chọn lựa bất tuân của các nguyên tổ, có một tiếng gọi quyến rũ chống lại Thiên Chúa, vì ganh tị với con người, đã đưa nguyên tổ sa vào cõi chết. Thánh Kinh và Thánh Truyền của Hội Thánh đã cho nhân vật đó là một thiên thần sa ngã gọi là Xa-tan hay ma quỉ. Hội Thánh dạy rằng, thoạt đầu đó là một thiên thần tốt do Thiên Chúa tác tạo. “Chắc chắn quỉ dữ và các thứ ma quỉ khác đều được Thiên Chúa sáng tạo với bản tính tốt lành, nhưng tự chúng đã trở nên xấu” (x. GLCG, số 391).

    Như chúng ta đã biết, “Ngay từ lúc khởi đầu, Thiên Chúa đã tạo dựng từ hư không cả hai loài thụ tạo là loài thiêng liêng và loài có hình thể. Nghĩa là các thiên thần và vũ trụ vật chất; kế đến là con người với tính chất của hai loài trên, vừa có tinh thần vừa có thể xác” (x. GLCG, số 327).

   Đó là điều mà chúng ta tuyên xưng trong kinh Tin Kính là “Tôi tin kính một Thiên Chúa toàn năng, Đấng tạo thành trời đất, muôn vật hữu hình và vô hình”. Loài vô hình là các thiên thần và linh hồn chúng ta. Loài hữu hình là những gì chúng ta nhìn thấy được, như cây cỏ, động vật, trăng sao, sông núi,....Đặc biệt là con người chúng ta, trong con người chúng ta có cả loài hữu hình và vô hình. Hữu hình là thân xác chúng ta; còn vô hình là linh hồn chúng ta. Các thiên thần thì không có thân xác; các thụ tạo khác như động vật và thực vật thì có thân xác mà có linh hồn. Con người thì có cả thân xác lẫn linh hồn.

   Các thiên thần, : “Với tư cách là thụ tạo thần linh, các ngài có trí năng và ý chí; các ngài có ngôi vị và bất tử. Các ngài hoàn hảo hơn mọi thụ tạo hữu hình. Vinh quang rực rỡ của các ngài chứng mình điều đó” (x. GLCG, số 330).

   “Tự bản thể, các thiên thần là những tôi tớ của Thiên Chúa và là sứ giả của Thiên Chúa”(x. GLCG, số 329).

   Kinh Thánh có nói đến một tội của các thiên thần này. Việc sa ngã là do các loài thụ tạo thần linh ấy đã tự do chọn lựa từ chối Thiên Chúa và vương triều của Người cách triệt để và dứt khoát. Cuộc nổi loạn này được phản ánh trong lời của Tên Cám Dỗ nói với các nguyên tổ: “Các ngươi sẽ nên như Thiên Chúa” (x. St 3,5); Ma quỉ là kẻ phạm tội ngay từ thưở sơ khai” (x. 1Ga 3,8) và là “cha sự dối trá” (x.Ga 8,44).

   “Không phải Thiên Chúa thiếu lòng thương xót, nhưng vì các thiên thần đó đã chọn lựa dứt khoát, cho nên tội của họ không thể tha thứ được. “Sau khi sa ngã, các thiên thần không còn có thể hối cải, cũng như con người không thể ăn năn xám hối sau khi chết” (x. GLCG, số 393).

   “Thế nhưng sức mạnh của Xa-tan không phải là vô hạn. Nó chỉ là một thụ tạo, có sức mạnh vì là thuần linh nhưng vẫn là thụ tạo, nó không thể ngăn chặn công trình xây dựng Vương triều của Thiên Chúa. Xa-tan hành động nơi trần thế do thù hận Thiên Chúa” (x. GLCG, số 395). “Công việc của Xa-tan là quyến rũ con người bất tuân Thiên Chúa” (x. GLCG, số 394).

    Xa-tan “thù hận” Thiên Chúa, vì Thiên Chúa đã đẩy chúng ra khỏi thiên đàng mà vào hỏa ngục. Rồi Xa-tan cũng ganh tị với con người chúng ta nữa. Chúng ganh tị, vì con người chúng ta sau khi phạm tội có thể ăn năn xám hối và được vào thiên đàng còn nó thì không. Nó không được vào thiên đàng, nên nó sẽ đi cám dỗ con người chúng ta bất tuân Thiên Chúa, để chúng ta vào hỏa ngục với nó.

   Lại nữa vì ma quỉ, chúng vô hình nên không cám dỗ được, chúng sẽ nhập vào người khác hay tìm những người làm tay sai cho chúng, để cám dỗ con người chúng ta. Chúng ta hãy xem ma quỉ cám dỗ thế nào.

   Thiên Chúa nói với A-đam : “Hết mọi cây trong vườn, ngươi cứ ăn, nhưng trái của cây biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn; vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết”(x. St 2,16-17). Chúa nói điều này cho A-đam, khi đó E-và chưa có. Nhưng khi Chúa dựng nên E-và rồi, thì A-đam đã nói cho E-và biết.

   Xa-tan nói với bà E-và : “Có thật Thiên Chúa bảo : Các ngươi không được ăn hết mọi trái cây trong vườn không?”. (x. St 3,1)

    E-và nói : Không. “Trái cây trong vườn thì chúng tôi được ăn, còn trái trên cây giữa vườn, Thiên Chúa bảo : Các ngươi không được ăn, không được động tới, kẻo phải chết”. (x. St 3, 2-3)

   Xa–tan nói : “Chẳng chết chóc gì đâu. Nhưng Thiên Chúa biết ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra và ông bà sẽ nên như những vị thần, biết điều thiện điều ác” (x. St 3,4-5).

   Nghe vậy, “người đàn bà liền hái trái cây mà ăn và đưa cho cả chồng đang ở đó với mình, ông cũng ăn. Bấy giờ mắt hai người mở ra và họ thấy mình trần truồng” (x. St 3, 6-7).

    Tội của ông bà nguyên tổ không phải là tội tham ăn mà là tội không nghe lời Thiên Chúa, mà nghe lời của ma quỉ. Tội bất tuân.

   Ngay nay, chúng ta thấy, ma quỉ vẫn dùng chiêu trò này để cám dỗ con người và dường như chúng thành công rất nhiều. Những người không được nghe Lời Chúa nói đã đành, ngay cả những người được nghe Lời Chúa, như các tín hữu công giáo chúng ta, có bao nhiêu người nghe Lời Chúa và đem ra thực hành?

    Nghe ở đây có nghĩa là tuân giữ; có nghĩa là đem ra thực hành; chứ nói “nghe không” thì quả thật có rất nhiều người nghe. Người ta thích nghe lời người đời hơn là nghe Lời Chúa. Lời của người đời nghe bùi tai hơn; dễ nghe lọt tai hơn, cũng dễ làm nữa vì nó phù hợp với bản tính yếu hèn và dễ làm điều xấu hơn là làm điều tốt. Lại nữa chúng lại có ích cho bản thân và có lợi trước mắt chúng ta.

    “Mật ngọt thì chết ruồi” đấy. Ông bà ta bảo không sai mà. Thế nhưng, người ta lại thích ngọt cơ, có chết cũng cam lòng. Cứ ăn cái đã, chết tính sau.

    Ma quỉ còn cám dỗ cả Đức Giê-su nữa. Chúng ta sẽ tìm hiểu điều đó trong Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay.

   Do đó, chúng ta hãy coi chừng, đừng nghe lời ma quỉ cám dỗ mà hãy nghe lời Đức Giê-su dạy và đem ra thực hành trong cuộc sống của mình.

      Nếu chúng ta không nghe lời Chúa dạy, thì :

    Cuộc sống của chúng ta nơi dương thế là thời khổ dịch; với những chuỗi ngày lao lung vất vả; đâu khác đời kẻ làm thuê; tựa người nô lệ mong bóng mát, như kẻ làm thuê đợi tiền công.

   Gia tài của chúng ta sẽ là những tháng ngày vô vọng; số phận của chúng ta sẽ là những đêm đau khổ ê chề.

   Ngày đời của chúng ta thấm thoát hơn cả thoi đưa và chấm dứt không một tia hi vọng.

    Cuộc đời của chúng ta chỉ là hơi thở; mắt của chúng ta sẽ chẳng thấy hạnh phúc thật bao giờ. (x. G 7,1-7)

    Nếu chúng ta nghe lời Chúa dạy, thì :

   Cuộc sống của chúng ta nơi dương thế, dù là thời khổ dịch; với những chuỗi ngày lao lung vất vả; đâu khác đời kẻ làm thuê; tựa người nô lệ mong bóng mát, như kẻ làm thuê đợi tiền công.

    Nhưng Gia tài của chúng ta sẽ là những tháng ngày hi vọng; số phận của chúng ta sẽ là những đêm sung sướng tràn trề.

   Dù ngày đời của chúng ta thấm thoát hơn cả thoi đưa nhưng sẽ chấm dứt trong một chùm hi vọng.

   Cuộc đời của chúng ta dù chỉ là hơi thở nhưng mắt của chúng ta sẽ thấy được hạnh phúc thật. Hạnh phúc bây giờ và hạnh phúc mai sau.

    Vậy, chúng ta hãy ăn cho ngon tất cả những gì Chúa dựng nên cho chúng ta ăn, để chúng ta mạnh về phần xác; khỏe về phần hồn; mắt chúng ta hãy mở to mà nhìn cho rõ đâu là lời của ma quỉ, đâu là Lời của Chúa; đâu là điều tốt, đâu là điều xấu mà chọn lựa và đem ra thực hành. Ma quỉ có cám dỗ, mà chúng ta không nghe, không làm theo thì chúng cũng bó tay thôi; không là gì được chúng ta đâu.

  Lm. Bosco Dương Trung Tín

Tác giả: