Nhảy đến nội dung

Mở lòng đón Thánh Thần - Cạm bẫy trong cầu nguyện

MỞ LÒNG ĐÓN THÁNH THẦN

Trong bầu khí của Mùa Phục Sinh, Giáo Hội mời gọi chúng ta chiêm ngắm mầu nhiệm Chúa Thánh Thần, Đấng Bảo Trợ, Đấng Thần Khí sự thật. Ngay từ chương thứ 15 của Tin Mừng thánh Gio-an, Chúa Giêsu đã hứa ban Thánh Thần để Người làm chứng về Người. Và như hôm nay, Chúa Giêsu còn xác quyết: “Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu.”

Cùng với bài đọc trích sách Công vụ Tông Đồ, chúng ta thấy chân dung một người phụ nữ Do Thái, bà Ly-đi-a, đã được Ơn Thiên Chúa soi mở lòng để đón nhận Tin Mừng và trở thành nguồn sống cho cộng đoàn đầu tiên. Bà là tấm gương của lòng quảng đại nồng hậu, đã hiến dâng ngôi nhà mình làm nơi gặp gỡ anh em. Bà không chỉ đón nhận ơn Thiên Chúa, nhưng còn “ép” các tông đồ ở lại, chia sẻ cuộc sống, cộng tác loan báo Lời Chúa.

Một bên là Thánh Tông Đồ Phaolô và các bạn được Thần Khí dẫn đưa đến gặp gỡ những tâm hồn quảng đại, bên kia là chính Chúa Giêsu trao ban Thánh Thần để thánh hóa các tâm hồn và sai họ làm chứng. Mối tương giao ấy gợi lên mối liên hệ chặt chẽ giữa ơn gọi loan báo Tin Mừng và đáp trả của những người đón nhận.

Thánh Thần sự thật xuất phát từ Chúa Cha để làm chứng về Chúa Con. Chính Thánh Thần sẽ dẫn đưa Giáo Hội vào tận cùng sự thật về mầu nhiệm tình yêu, sự sống và ơn cứu độ. Ước gì mỗi chúng ta, nhờ Ta-lê-đa của Phục Sinh, cũng trở nên những bà Ly-đi-a hôm nay: vừa khiêm tốn lắng nghe Lời Chúa, vừa quảng đại mở rộng cửa lòng để đón tiếp anh chị em, để ngôi nhà gia đình trở thành điểm tựa cho tình hiệp thông và sứ vụ loan báo Tin Mừng.

“Thần Khí sự thật phát xuất từ nơi Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy.” Hai tiếng “sự thật” vang vọng trong tâm hồn mỗi Kitô hữu: Chúa Giêsu là sự thật, con đường, sự sống. Thánh Thần dẫn đưa chúng ta vào sự thật ấy, không phải để lấn át cuộc đời trần gian, nhưng để tỏ lộ mầu nhiệm tình yêu sâu thẳm của Thiên Chúa dành cho con người. Trong thế giới ngập tràn ngôn từ giả dối và những hệ luận khô khan, Thánh Thần mời gọi chúng ta lấy tình yêu làm thước đo mọi hành động.

Khi thánh Phaolô cùng các bạn đặt chân lên châu Âu và gặp gỡ bà Ly-đi-a, họ không chỉ rao giảng một hệ thống giáo lý trừu tượng, nhưng mời gọi những tâm hồn tôn thờ Thiên Chúa một cách chân thành, như bà Ly-đi-a. Bà nghe, và Chúa mở lòng. Sự mở lòng ấy là tác động mạnh mẽ của Thánh Thần, vì “không ai có thể đến với Chúa Con nếu không có sự tác động của Thánh Thần.”

“Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng.” Chúa Giêsu trao phó cho các môn đệ sứ vụ làm chứng về Người, sứ vụ nối dài tầm hoạt động của Thánh Thần. Sứ vụ ấy bắt đầu từ chính kinh nghiệm gặp gỡ và được sai đi: “Em ở với Thầy ngay từ đầu.” Ước gì mỗi chúng ta cũng nhận thức được xuất xứ và trân trọng mối tương quan ấy. Không có chứng nhân nào giản đơn hơn một người đã từng thụ ơn. Khi chúng ta trao ban sự tha thứ, trao ban niềm hy vọng, chúng ta đang làm chứng về Chúa Giêsu, Đấng đã chịu chết và sống lại vì yêu thương.

“Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để anh em khỏi bị vấp ngã.” Cuộc sống người Kitô hữu đầy những thách đố: bị khai trừ, bị hiểu lầm, thậm chí bị bách hại. Chúa không bỏ mặc chúng ta bơ vơ, nhưng đã loan báo trước, để khi gian nan thử thách đến, chúng ta nhớ lại Lời Chúa đã hứa và an tâm vững lòng.

Chúa Thánh Thần là Đấng Bảo Trợ: Người không chỉ nâng đỡ chúng ta bằng sức mạnh siêu nhiên, nhưng còn là ân nhân của ký ức đức tin, giúp chúng ta ghi khắc lời Chúa trong lòng, để dù có lúc phải chịu đau khổ vì niềm tin, chúng ta vẫn kiên trung.

Bà Ly-đi-a đã hành động như thế nào khi được ơn mở lòng? Bà không giữ khép kín hạnh phúc đức tin cho riêng mình, nhưng đã mời Phaolô và các bạn vào nhà mình, chia sẻ cuộc sống, chăm sóc và đồng hành. Hành động này gợi lên hai chiều kích quan trọng trong đời sống Kitô hữu: chiều kích thinh lặng của lắng nghe và chiều kích hoạt động của chia sẻ.

– Thinh lặng lắng nghe: Bà Ly-đi-a và những phụ nữ cầu nguyện bên bờ sông đã kiên nhẫn ngồi nghe. Trong bầu khí tôn giáo đơn sơ đó, Tin Mừng được gieo vào lòng họ. Chúng ta cũng được mời gọi tìm những “góc cầu nguyện” trong đời thường: gia đình, nơi nguyện đường, buổi tĩnh tâm, để mở tâm hồn cho Thần Khí thánh.

– Chia sẻ đời sống: Khi đã được thanh luyện bởi Lời Chúa và Thánh Thần, bà Ly-đi-a đã mời gọi người rao giảng Tin Mừng đến ở lại. Hành vi mời gọi ấy không chỉ là cử chỉ khách sáo, nhưng là biểu tượng của cộng đoàn đức tin: cùng sống – cùng chia sẻ – cùng loan báo.

“Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường… họ làm như thế vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy.” Những lời cảnh báo của Chúa Giêsu cho chúng ta thấy rằng sứ vụ làm chứng bao giờ cũng gặp trở ngại. Người Kitô hữu có thể bị hiểu lầm, thậm chí bị loại trừ khỏi các nhóm—kể cả những nhóm tôn giáo khác—bởi vì Tin Mừng không đơn thuần là một hệ tư tưởng, nhưng là mối tương quan duy nhất với Thiên Chúa hằng hữu.

Tuy vậy, đừng để sợ hãi cản bước hành trình chúng ta. Chúa Thánh Thần vẫn hoạt động mãnh liệt trong từng biến cố của Giáo Hội và đời sống mỗi người. Ước gì khi thất vọng vì bị thế gian phản đối, chúng ta vẫn bền tâm cầu nguyện, trở về với Lời Chúa, để hiệp nhất với Thánh Thần trong mọi hoàn cảnh.

Thánh Thần cũng là Đấng gợi lên trong chúng ta thái độ quảng đại phục vụ. Bà Ly-đi-a đã dùng của cải và ngôi nhà mình để phục vụ Tin Mừng. Gia đình chúng ta hôm nay được mời gọi dấn thân phục vụ cách cụ thể: hiến tặng thời gian, năng lực, của cải nhỏ bé để hỗ trợ anh em nghèo khổ, xây dựng cộng đoàn, đồng hành với những ai đang khát khao sự thật, tình yêu và hy vọng.

Trong niềm tin vào Thần Khí sự thật, chúng ta cũng được mời gọi trở nên những chứng nhân của sự thật trong đời sống xã hội: bảo vệ phẩm giá con người, lên tiếng cho những ai bị áp bức, đấu tranh cho công lý và hòa bình. Bởi vì Thánh Thần không chỉ làm chứng về Chúa Con, nhưng còn hướng dẫn chúng ta làm chứng về Tin Mừng của Chúa giữa thế gian.

– Hãy mở lòng như bà Ly-đi-a, để Thánh Thần soi sáng và dẫn đưa;
– Hãy quảng đại mời gọi anh chị em, để ngôi nhà gia đình và cộng đoàn chúng ta trở thành “địa điểm Tin Mừng”;
– Hãy can đảm làm chứng về Chúa Giêsu trong lời nói và việc làm;
– Hãy kiên trì cầu nguyện, để Thánh Thần củng cố chúng ta khỏi bị vấp ngã;
– Và hãy sống Tin Mừng bằng tinh thần phục vụ, hiến dâng và yêu thương không toan tính.

Nguyện xin Chúa Thánh Thần sự thật ngự trị trong tâm hồn mỗi chúng ta, giúp chúng ta luôn làm chứng về Chúa Giêsu Phục Sinh qua cuộc sống chan hòa yêu thương, để cả thế gian thấy được dấu ấn tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

+++++++++++++

NHỮNG CẠM BẪY TRONG CẦU NGUYỆN

Cầu nguyện, trong truyền thống Kitô giáo, không phải là một phương pháp để tìm kiếm sự thư thái hay an lạc nhất thời, cũng không phải là một kỹ thuật để đạt được những trạng thái tinh thần đặc biệt. Thay vào đó, cầu nguyện là một hành trình sâu sắc, một cuộc đối thoại thầm lặng giữa tâm hồn con người và Thiên Chúa, nhằm khám phá và sống theo thánh ý Ngài. Đây là một hành trình đòi hỏi sự kiên trì, khiêm tốn, và trên hết, một lòng khao khát xây dựng mối tương quan cá vị với Đức Kitô. Tuy nhiên, con đường này không hề dễ dàng. Nhiều người đã bỏ cuộc vì cảm thấy cầu nguyện “không hiệu quả”, trong khi số khác lại rơi vào những cạm bẫy do chính tâm trí hoặc những cám dỗ bên ngoài tạo ra. Để cầu nguyện đúng cách, chúng ta cần hiểu rõ bản chất của cầu nguyện, nhận diện những cạm bẫy tiềm ẩn, và có sự đồng hành tốt để giữ cho hành trình của mình luôn hướng về Thiên Chúa.

Cầu nguyện Kitô giáo không phải là một nghi thức mang tính cơ học hay một phương pháp thiền định để đạt được sự tĩnh lặng. Nó là một cuộc gặp gỡ, một sự kết nối sâu sắc với Đức Kitô – Ngôi Lời nhập thể, Đấng là trung tâm của đức tin Kitô giáo. Mọi hình thức cầu nguyện, dù là đọc kinh, suy niệm, hay chiêm niệm, đều phải quy hướng về Đức Kitô. Nếu một phương pháp cầu nguyện không giúp người cầu nguyện tiến gần hơn đến Đức Kitô, không nuôi dưỡng mối tương quan cá vị với Ngài, thì đó không phải là cầu nguyện Kitô giáo.

Thánh ý Thiên Chúa là kim chỉ nam của cầu nguyện. Tuy nhiên, thánh ý này thường rất nhiệm mầu, vượt xa sự hiểu biết của con người. Nó không phải là một danh sách các mệnh lệnh rõ ràng, mà là một lời mời gọi bước đi trong sự tin tưởng, phó thác và yêu mến. Cầu nguyện, vì thế, không phải là cố gắng “đọc” ý Chúa như đọc một bản đồ, mà là học cách lắng nghe, nhận ra tiếng Ngài giữa muôn vàn tiếng ồn của cuộc sống, và can đảm sống theo sự hướng dẫn của Ngài.

Hiểu đúng về cầu nguyện là một chuyện, nhưng thực hành đúng lại là một thách thức lớn hơn. Nhiều người bắt đầu hành trình cầu nguyện với lòng nhiệt thành, nhưng rồi nhanh chóng nản lòng khi không thấy kết quả tức thì. Một số khác lại bị cuốn vào những ảo tưởng do tâm trí tạo ra, nhầm lẫn những cảm xúc mạnh mẽ hoặc trạng thái an lạc với sự hiện diện của Thiên Chúa. Để tránh những sai lầm này, chúng ta cần nhận diện và vượt qua những cạm bẫy thường gặp trong cầu nguyện.

Cầu nguyện là một hành trình cá nhân, nhưng không có nghĩa là một hành trình đơn độc. Thánh ý Thiên Chúa thường được biểu lộ qua những người xung quanh, qua cộng đoàn đức tin, và đặc biệt, qua những người đồng hành thiêng liêng. Một người đồng hành tốt đóng vai trò như một người hướng dẫn, một người bạn, và đôi khi, là một khán giả thầm lặng chứng kiến mối tình giữa tâm hồn con người và Thiên Chúa.

Ở cấp độ cơ bản, người đồng hành giúp chúng ta nhận ra những sai lầm trong cách cầu nguyện, chỉnh sửa những lệch lạc, và chỉ ra những cạm bẫy mà chúng ta có thể không nhận thấy. Chẳng hạn, họ có thể giúp chúng ta nhận ra rằng việc quá tập trung vào một cảm giác an lạc có thể khiến chúng ta xa rời mục tiêu chính của cầu nguyện. Họ giúp chúng ta giữ được sự khách quan, tránh rơi vào chủ quan hoặc những ảo tưởng do tâm trí tạo ra.

Ở cấp độ cao hơn, người đồng hành không can thiệp quá nhiều, mà chỉ hiện diện như một nhân chứng thầm lặng. Họ giống như khán giả ngồi xem một “bộ phim ngôn tình” giữa Chúa Thánh Thần và người cầu nguyện. Sự hiện diện của họ mang lại sự an toàn và cân bằng, giúp chúng ta tránh được những cám dỗ từ Satan hoặc những lệch lạc do sự kiêu ngạo hoặc chủ quan của bản thân. Họ ở đó bao lâu Chúa thấy cần thiết, để đảm bảo rằng hành trình cầu nguyện của chúng ta luôn hướng về Thiên Chúa, thay vì bị cuốn vào những mục tiêu sai lệch.

Cầu nguyện là một hành trình thiêng liêng, nhưng cũng đầy thách thức. Dưới đây là bốn cạm bẫy chính mà người cầu nguyện thường gặp phải, cùng với những cách vượt qua chúng.

Cạm bẫy thứ nhất: Muốn dừng suy nghĩ

Một trong những cạm bẫy phổ biến nhất khi cầu nguyện là mong muốn “tắt” dòng suy nghĩ trong tâm trí. Nhiều người cho rằng để cầu nguyện hiệu quả, họ phải đạt được một trạng thái tĩnh lặng hoàn toàn, không có bất kỳ suy nghĩ nào. Tuy nhiên, điều này không chỉ bất khả thi mà còn đi ngược lại cách Thiên Chúa tạo dựng chúng ta.

Bộ não của con người được thiết kế để suy nghĩ liên tục, ngay cả khi chúng ta ngủ. Những dòng suy nghĩ này giống như một dòng sông chảy không ngừng, mang theo đủ loại cảm xúc, ký ức, và lo lắng. Khi cầu nguyện, việc cố gắng dừng dòng sông này lại bằng cách cưỡng ép sẽ chỉ dẫn đến sự phản kháng. Tâm trí sẽ trở nên căng thẳng, và chúng ta có thể cảm thấy thất bại khi không thể đạt được sự “tĩnh lặng” mà mình mong muốn.

Thay vì chiến đấu với suy nghĩ, cầu nguyện Kitô giáo mời gọi chúng ta để cho dòng sông suy nghĩ chảy một cách tự nhiên, nhưng hướng nó về phía Thiên Chúa. Ví dụ, nếu một lo lắng về công việc xuất hiện trong lúc cầu nguyện, thay vì cố gắng xua đuổi nó, chúng ta có thể dâng lo lắng đó lên Chúa, xin Ngài soi sáng và hướng dẫn. Nếu một ký ức đau buồn trỗi dậy, chúng ta có thể mời Đức Kitô bước vào ký ức đó, để Ngài chữa lành và an ủi. Nhiệm vụ của chúng ta không phải là làm cho tâm trí trống rỗng, mà là khơi dòng suy nghĩ để chúng chảy về phía Thiên Chúa, giống như những nhánh sông nhỏ cuối cùng hòa vào đại dương bao la của tình yêu Ngài.

Để vượt qua cạm bẫy này, chúng ta cần thực hành sự chấp nhận và kiên nhẫn. Hãy xem những suy nghĩ như những đám mây trôi qua trên bầu trời tâm hồn. Chúng đến rồi đi, nhưng bầu trời – tức là sự hiện diện của Thiên Chúa – vẫn luôn ở đó, bất biến và rộng mở. Bằng cách này, chúng ta học cách cầu nguyện ngay giữa những xao lãng, thay vì chờ đợi một trạng thái hoàn hảo không bao giờ đến.

Cạm bẫy thứ hai: Tìm kiếm cảm giác đặc biệt

Một cạm bẫy khác mà nhiều người gặp phải là mong muốn đạt được một cảm giác đặc biệt khi cầu nguyện, chẳng hạn như sự an lạc, nhẹ nhàng, hay một trạng thái tinh thần cao siêu. Những cảm giác này có thể xuất hiện trong cầu nguyện, nhưng chúng không phải là mục tiêu. Cầu nguyện Kitô giáo không phải là một cuộc săn lùng cảm xúc, mà là một hành trình rèn luyện để sống trong sự hiện diện của Thiên Chúa.

Hãy tưởng tượng cầu nguyện giống như việc đứng dưới bầu trời rộng lớn. Mục tiêu của chúng ta không phải là làm cho bầu trời luôn quang đãng, không có mây hay bão. Thay vào đó, chúng ta học cách nhận ra rằng dù có bất kỳ cơn bão nào đi qua – dù là lo âu, đau khổ, hay thất vọng – thì bầu trời vẫn luôn ở đó, vẫn luôn rộng mở. Thiên Chúa vẫn luôn hiện diện, ngay cả trong những khoảnh khắc tăm tối nhất của cuộc đời.

Việc chạy theo những cảm giác đặc biệt có thể dẫn chúng ta đến những ảo tưởng thiêng liêng. Chẳng hạn, một người có thể nhầm lẫn một cảm giác an lạc tạm thời với sự gần gũi với Thiên Chúa, và khi cảm giác đó biến mất, họ cảm thấy thất vọng hoặc nghi ngờ đức tin của mình. Một số khác có thể trở nên nghiện những trải nghiệm cảm xúc mạnh mẽ, và biến cầu nguyện thành một hình thức “giải trí tinh thần” thay vì một cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa.

Để vượt qua cạm bẫy này, chúng ta cần tập trung vào việc xây dựng mối tương quan với Đức Kitô, thay vì chạy theo cảm xúc. Hãy nhớ rằng Thiên Chúa không chỉ hiện diện trong những khoảnh khắc an lạc, mà còn trong những đau khổ, thất bại, và nghịch cảnh. Một cách thực hành hữu ích là tập trung vào những lời cầu nguyện đơn giản, chẳng hạn như lặp lại câu “Lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con” hoặc suy niệm về một đoạn Kinh Thánh. Những thực hành này giúp chúng ta hướng tâm trí về Thiên Chúa, thay vì bị cuốn vào những cảm giác nhất thời.

Cạm bẫy thứ ba: Trốn chạy cuộc sống

Nhiều người tìm đến cầu nguyện như một cách để trốn tránh những khó khăn của cuộc sống. Họ cảm thấy bình an khi cầu nguyện, nhưng ngay khi bước ra khỏi trạng thái cầu nguyện, họ lại bị cuốn vào những lo âu, căng thẳng, và thói quen cũ. Điều này cho thấy một sự hiểu lầm nghiêm trọng về cầu nguyện. Cầu nguyện Kitô giáo không phải là một nơi trú ẩn tạm thời, mà là một cách sống, một cách mang Đức Kitô vào mọi khía cạnh của cuộc đời.

Cầu nguyện đúng cách là xây dựng một mối tương quan cá vị với Đức Kitô, đến mức chúng ta có thể mang Ngài vào mọi hoạt động hàng ngày. Khi chúng ta ăn, chúng ta có thể dâng lời tạ ơn Chúa. Khi chúng ta làm việc, chúng ta có thể làm với tinh thần phục vụ, như thể chính Đức Kitô đang làm qua chúng ta. Khi chúng ta giao tiếp với người khác, chúng ta có thể lắng nghe và yêu thương họ như Đức Kitô đã làm. Bằng cách này, toàn bộ cuộc sống của chúng ta trở thành một lời cầu nguyện liên lỉ, ngay cả khi chúng ta không ngồi trong nhà nguyện hay đọc kinh.

Một ví dụ cụ thể: Hãy tưởng tượng một người mẹ bận rộn với công việc và chăm sóc gia đình. Cô ấy có thể cảm thấy khó khăn để tìm thời gian cầu nguyện, nhưng cô ấy có thể biến những công việc hàng ngày thành lời cầu nguyện. Khi cô ấy nấu ăn cho con, cô ấy có thể dâng công việc đó lên Chúa, xin Ngài ban phước cho gia đình. Khi cô ấy lắng nghe một đồng nghiệp đang gặp khó khăn, cô ấy có thể cầu xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn lời nói của mình. Bằng cách này, cầu nguyện không còn là một hoạt động riêng biệt, mà là một cách sống, thấm đẫm sự hiện diện của Thiên Chúa.

Để vượt qua cạm bẫy này, chúng ta cần thực hành “cầu nguyện trong hành động”. Hãy chọn một hoạt động hàng ngày – như rửa bát, lái xe, hay đi bộ – và biến nó thành một cơ hội để gặp gỡ Thiên Chúa. Hãy dâng hoạt động đó lên Ngài, và làm nó với ý thức rằng Ngài đang hiện diện. Dần dần, chúng ta sẽ nhận ra rằng cầu nguyện không phải là một nơi để trốn chạy, mà là một nguồn sức mạnh để đối diện với cuộc sống.

Cạm bẫy thứ tư: Mong đợi kết quả ngay lập tức

Cuối cùng, một cạm bẫy phổ biến là mong đợi rằng cầu nguyện sẽ mang lại kết quả ngay lập tức. Nhiều người hy vọng rằng sau một vài tuần hoặc vài tháng cầu nguyện, tâm trí của họ sẽ trở nên sáng suốt, cảm xúc sẽ ổn định, và cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hơn. Tuy nhiên, cầu nguyện không hoạt động theo cách đó. Nó là một tiến trình dài, đòi hỏi sự kiên trì, khiêm tốn, và phó thác.

Hành trình cầu nguyện giống như việc chăm sóc một khu vườn. Có những ngày chúng ta gieo hạt, tưới nước, và thấy cây cối xanh tươi. Nhưng cũng có những ngày đất khô cằn, cỏ dại mọc lên, và chúng ta cảm thấy công sức của mình dường như vô ích. Trong cầu nguyện, có những khoảnh khắc chúng ta cảm thấy bình an và gần gũi với Thiên Chúa, nhưng cũng có những lúc chúng ta đối diện với sự khô khan, xung đột nội tâm, hoặc cảm giác Thiên Chúa dường như vắng bóng. Điều quan trọng là không bám víu vào bất kỳ trạng thái nào, mà tiếp tục thực hành với lòng tin rằng Thiên Chúa đang làm việc trong chúng ta, ngay cả khi chúng ta không cảm nhận được.

Để vượt qua cạm bẫy này, chúng ta cần nuôi dưỡng tinh thần kiên trì và phó thác. Hãy nhớ rằng cầu nguyện không phải là một công cụ để đạt được kết quả, mà là một cách để trở nên giống Đức Kitô hơn. Mỗi lần chúng ta cầu nguyện, dù cảm thấy dễ dàng hay khó khăn, chúng ta đang mở lòng mình cho Chúa Thánh Thần, để Ngài uốn nắn và biến đổi chúng ta theo ý Ngài. Hãy tin rằng hành trình này, dù dài và gian nan, sẽ dẫn chúng ta đến sự hiệp thông sâu sắc hơn với Thiên Chúa.

Cầu nguyện Kitô giáo là một hành trình đầy thách thức nhưng cũng tràn ngập ân sủng. Nó không phải là một kỹ thuật để đạt được sự an lạc hay một công cụ để trốn tránh khó khăn, mà là một lời mời gọi bước đi với Đức Kitô, tìm kiếm thánh ý Thiên Chúa, và sống trong sự hiện diện của Ngài. Để cầu nguyện đúng cách, chúng ta cần sự hướng dẫn của người đồng hành, sự kiên trì để vượt qua những cạm bẫy, và trên hết, một trái tim rộng mở để đón nhận tình yêu của Thiên Chúa.

Hãy bước vào hành trình cầu nguyện với lòng khiêm tốn và tin tưởng. Dù có những ngày tâm hồn bạn an bình như mặt hồ phẳng lặng, hay cuộn sóng như biển cả trong cơn bão, hãy nhớ rằng Thiên Chúa luôn ở đó, đồng hành với bạn, dẫn dắt bạn, và yêu thương bạn. Cầu nguyện không phải là làm cho cuộc sống trở nên hoàn hảo, mà là học cách nhìn thấy sự hoàn hảo của Thiên Chúa ngay giữa những bất toàn của cuộc đời.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: