Mở lòng đón Thánh Thần - Tình yêu là sự hiện diện trọn vẹn
- CN, 25/05/2025 - 05:54
- Lm Anmai, CSsR
MỞ LÒNG ĐÓN THÁNH THẦN
Trong bầu khí của Mùa Phục Sinh, Giáo Hội mời gọi chúng ta chiêm ngắm mầu nhiệm Chúa Thánh Thần, Đấng Bảo Trợ, Đấng Thần Khí sự thật. Ngay từ chương thứ 15 của Tin Mừng thánh Gio-an, Chúa Giêsu đã hứa ban Thánh Thần để Người làm chứng về Người. Và như hôm nay, Chúa Giêsu còn xác quyết: “Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu.”
Cùng với bài đọc trích sách Công vụ Tông Đồ, chúng ta thấy chân dung một người phụ nữ Do Thái, bà Ly-đi-a, đã được Ơn Thiên Chúa soi mở lòng để đón nhận Tin Mừng và trở thành nguồn sống cho cộng đoàn đầu tiên. Bà là tấm gương của lòng quảng đại nồng hậu, đã hiến dâng ngôi nhà mình làm nơi gặp gỡ anh em. Bà không chỉ đón nhận ơn Thiên Chúa, nhưng còn “ép” các tông đồ ở lại, chia sẻ cuộc sống, cộng tác loan báo Lời Chúa.
Một bên là Thánh Tông Đồ Phaolô và các bạn được Thần Khí dẫn đưa đến gặp gỡ những tâm hồn quảng đại, bên kia là chính Chúa Giêsu trao ban Thánh Thần để thánh hóa các tâm hồn và sai họ làm chứng. Mối tương giao ấy gợi lên mối liên hệ chặt chẽ giữa ơn gọi loan báo Tin Mừng và đáp trả của những người đón nhận.
Thánh Thần sự thật xuất phát từ Chúa Cha để làm chứng về Chúa Con. Chính Thánh Thần sẽ dẫn đưa Giáo Hội vào tận cùng sự thật về mầu nhiệm tình yêu, sự sống và ơn cứu độ. Ước gì mỗi chúng ta, nhờ Ta-lê-đa của Phục Sinh, cũng trở nên những bà Ly-đi-a hôm nay: vừa khiêm tốn lắng nghe Lời Chúa, vừa quảng đại mở rộng cửa lòng để đón tiếp anh chị em, để ngôi nhà gia đình trở thành điểm tựa cho tình hiệp thông và sứ vụ loan báo Tin Mừng.
“Thần Khí sự thật phát xuất từ nơi Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy.” Hai tiếng “sự thật” vang vọng trong tâm hồn mỗi Kitô hữu: Chúa Giêsu là sự thật, con đường, sự sống. Thánh Thần dẫn đưa chúng ta vào sự thật ấy, không phải để lấn át cuộc đời trần gian, nhưng để tỏ lộ mầu nhiệm tình yêu sâu thẳm của Thiên Chúa dành cho con người. Trong thế giới ngập tràn ngôn từ giả dối và những hệ luận khô khan, Thánh Thần mời gọi chúng ta lấy tình yêu làm thước đo mọi hành động.
Khi thánh Phaolô cùng các bạn đặt chân lên châu Âu và gặp gỡ bà Ly-đi-a, họ không chỉ rao giảng một hệ thống giáo lý trừu tượng, nhưng mời gọi những tâm hồn tôn thờ Thiên Chúa một cách chân thành, như bà Ly-đi-a. Bà nghe, và Chúa mở lòng. Sự mở lòng ấy là tác động mạnh mẽ của Thánh Thần, vì “không ai có thể đến với Chúa Con nếu không có sự tác động của Thánh Thần.”
“Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng.” Chúa Giêsu trao phó cho các môn đệ sứ vụ làm chứng về Người, sứ vụ nối dài tầm hoạt động của Thánh Thần. Sứ vụ ấy bắt đầu từ chính kinh nghiệm gặp gỡ và được sai đi: “Em ở với Thầy ngay từ đầu.” Ước gì mỗi chúng ta cũng nhận thức được xuất xứ và trân trọng mối tương quan ấy. Không có chứng nhân nào giản đơn hơn một người đã từng thụ ơn. Khi chúng ta trao ban sự tha thứ, trao ban niềm hy vọng, chúng ta đang làm chứng về Chúa Giêsu, Đấng đã chịu chết và sống lại vì yêu thương.
“Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để anh em khỏi bị vấp ngã.” Cuộc sống người Kitô hữu đầy những thách đố: bị khai trừ, bị hiểu lầm, thậm chí bị bách hại. Chúa không bỏ mặc chúng ta bơ vơ, nhưng đã loan báo trước, để khi gian nan thử thách đến, chúng ta nhớ lại Lời Chúa đã hứa và an tâm vững lòng.
Chúa Thánh Thần là Đấng Bảo Trợ: Người không chỉ nâng đỡ chúng ta bằng sức mạnh siêu nhiên, nhưng còn là ân nhân của ký ức đức tin, giúp chúng ta ghi khắc lời Chúa trong lòng, để dù có lúc phải chịu đau khổ vì niềm tin, chúng ta vẫn kiên trung.
Bà Ly-đi-a đã hành động như thế nào khi được ơn mở lòng? Bà không giữ khép kín hạnh phúc đức tin cho riêng mình, nhưng đã mời Phaolô và các bạn vào nhà mình, chia sẻ cuộc sống, chăm sóc và đồng hành. Hành động này gợi lên hai chiều kích quan trọng trong đời sống Kitô hữu: chiều kích thinh lặng của lắng nghe và chiều kích hoạt động của chia sẻ.
– Thinh lặng lắng nghe: Bà Ly-đi-a và những phụ nữ cầu nguyện bên bờ sông đã kiên nhẫn ngồi nghe. Trong bầu khí tôn giáo đơn sơ đó, Tin Mừng được gieo vào lòng họ. Chúng ta cũng được mời gọi tìm những “góc cầu nguyện” trong đời thường: gia đình, nơi nguyện đường, buổi tĩnh tâm, để mở tâm hồn cho Thần Khí thánh.
– Chia sẻ đời sống: Khi đã được thanh luyện bởi Lời Chúa và Thánh Thần, bà Ly-đi-a đã mời gọi người rao giảng Tin Mừng đến ở lại. Hành vi mời gọi ấy không chỉ là cử chỉ khách sáo, nhưng là biểu tượng của cộng đoàn đức tin: cùng sống – cùng chia sẻ – cùng loan báo.
“Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường… họ làm như thế vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy.” Những lời cảnh báo của Chúa Giêsu cho chúng ta thấy rằng sứ vụ làm chứng bao giờ cũng gặp trở ngại. Người Kitô hữu có thể bị hiểu lầm, thậm chí bị loại trừ khỏi các nhóm—kể cả những nhóm tôn giáo khác—bởi vì Tin Mừng không đơn thuần là một hệ tư tưởng, nhưng là mối tương quan duy nhất với Thiên Chúa hằng hữu.
Tuy vậy, đừng để sợ hãi cản bước hành trình chúng ta. Chúa Thánh Thần vẫn hoạt động mãnh liệt trong từng biến cố của Giáo Hội và đời sống mỗi người. Ước gì khi thất vọng vì bị thế gian phản đối, chúng ta vẫn bền tâm cầu nguyện, trở về với Lời Chúa, để hiệp nhất với Thánh Thần trong mọi hoàn cảnh.
Thánh Thần cũng là Đấng gợi lên trong chúng ta thái độ quảng đại phục vụ. Bà Ly-đi-a đã dùng của cải và ngôi nhà mình để phục vụ Tin Mừng. Gia đình chúng ta hôm nay được mời gọi dấn thân phục vụ cách cụ thể: hiến tặng thời gian, năng lực, của cải nhỏ bé để hỗ trợ anh em nghèo khổ, xây dựng cộng đoàn, đồng hành với những ai đang khát khao sự thật, tình yêu và hy vọng.
Trong niềm tin vào Thần Khí sự thật, chúng ta cũng được mời gọi trở nên những chứng nhân của sự thật trong đời sống xã hội: bảo vệ phẩm giá con người, lên tiếng cho những ai bị áp bức, đấu tranh cho công lý và hòa bình. Bởi vì Thánh Thần không chỉ làm chứng về Chúa Con, nhưng còn hướng dẫn chúng ta làm chứng về Tin Mừng của Chúa giữa thế gian.
– Hãy mở lòng như bà Ly-đi-a, để Thánh Thần soi sáng và dẫn đưa;
– Hãy quảng đại mời gọi anh chị em, để ngôi nhà gia đình và cộng đoàn chúng ta trở thành “địa điểm Tin Mừng”;
– Hãy can đảm làm chứng về Chúa Giêsu trong lời nói và việc làm;
– Hãy kiên trì cầu nguyện, để Thánh Thần củng cố chúng ta khỏi bị vấp ngã;
– Và hãy sống Tin Mừng bằng tinh thần phục vụ, hiến dâng và yêu thương không toan tính.
Nguyện xin Chúa Thánh Thần sự thật ngự trị trong tâm hồn mỗi chúng ta, giúp chúng ta luôn làm chứng về Chúa Giêsu Phục Sinh qua cuộc sống chan hòa yêu thương, để cả thế gian thấy được dấu ấn tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
++++++
TÌNH YÊU LÀ SỰ HIỆN DIỆN TRỌN VẸN
Tình yêu, trong muôn vàn định nghĩa của nó, thường được tô vẽ bằng những gam màu rực rỡ của lãng mạn, những lời thề nguyền bất tận, hay những khoảnh khắc đắm say. Người ta nói về sự thủy chung, về sự hòa hợp, về những món quà lộng lẫy hay những chuyến đi xa hoa. Nhưng có một điều, tưởng chừng giản dị đến mức dễ bị lãng quên, lại là mạch nguồn nuôi dưỡng tình yêu bền vững: sự hiện diện. Không chỉ là sự xuất hiện về mặt thể xác, mà là sự hiện diện bằng cả trái tim, tâm hồn và sự chú tâm tuyệt đối.
Hiện diện không đơn thuần là việc hai người ngồi cạnh nhau trong một quán cà phê, cùng ăn một bữa tối, hay cùng nằm trên một chiếc giường mỗi đêm. Hiện diện là khi bạn dành cho người kia sự chú ý trọn vẹn, khi tâm trí bạn không lạc trôi đến những dòng tin nhắn trên điện thoại, những lo toan công việc, hay những muộn phiền xa xôi. Là khi bạn nhìn vào mắt họ và thực sự thấy họ — không chỉ thấy hình dáng, mà còn thấy những cảm xúc, những nỗi đau, những niềm vui đang âm thầm diễn ra trong tâm hồn họ.
Hãy tưởng tượng một buổi tối, bạn kể về một ngày dài mệt mỏi, về những áp lực khiến trái tim bạn nặng trĩu. Người kia không ngắt lời, không vội vàng đưa ra lời khuyên sáo rỗng, cũng không lơ đãng lướt màn hình điện thoại. Họ chỉ ngồi đó, lắng nghe, đôi mắt dịu dàng như nói: “Anh/em ở đây, vì em/anh, ngay lúc này.” Đó là hiện diện. Đó là khoảnh khắc bạn cảm nhận được sự an toàn, được thấu hiểu, được yêu thương mà không cần bất kỳ lời nói hoa mỹ nào.
Ngược lại, hãy nghĩ đến một khoảnh khắc khác, khi bạn đang chia sẻ tâm sự, nhưng người kia chỉ gật gù cho qua, mắt dán vào màn hình, tai nghe nhạc, hoặc tệ hơn, cắt ngang câu chuyện của bạn bằng một câu hỏi chẳng liên quan. Lúc ấy, dù họ đang ngồi ngay trước mặt bạn, bạn vẫn cảm thấy cô đơn. Sự cô đơn ấy, đau đớn hơn cả việc một mình đối diện với bóng tối, bởi nó đến từ chính người mà bạn kỳ vọng sẽ là nơi nương tựa.
Trong một mối quan hệ, điều đáng sợ nhất không phải là những trận cãi vã ầm ĩ, những mâu thuẫn không thể hòa giải, hay những lần xa cách vì khoảng cách địa lý. Điều đáng sợ nhất là khi hai người ở bên nhau, nhưng tâm hồn họ lại ở hai thế giới khác biệt. Họ có thể đi chơi cùng nhau, chụp những bức ảnh đẹp đẽ đăng lên mạng xã hội, nhưng trong lòng, cả hai đều biết: điều gì đó đang thiếu.
Sự thiếu vắng hiện diện giống như một cơn gió lạnh lẽo, lặng lẽ len lỏi vào mối quan hệ, làm khô héo mọi cảm xúc. Bạn có thể nhận được tin nhắn “Anh yêu em” mỗi ngày, nhưng nếu những tin nhắn ấy chỉ là thói quen, không đi kèm sự quan tâm thực sự, chúng sẽ trở thành những lời nói rỗng tuếch. Bạn có thể nhận được bó hoa hồng rực rỡ trong ngày lễ, nhưng nếu người tặng hoa không dành thời gian để hiểu bạn đang nghĩ gì, cảm thấy gì, thì bó hoa ấy cũng chỉ là một món đồ trang trí vô hồn.
Tình yêu, nếu thiếu sự hiện diện, sẽ giống như một cái cây không được tưới nước. Ban đầu, nó vẫn xanh, vẫn đứng đó, nhưng dần dần, lá sẽ úa vàng, cành sẽ khô héo, và cuối cùng, nó chỉ còn là một cái xác không hồn. Nhiều cặp đôi, dù đã ở bên nhau hàng năm, vẫn chia tay vì lý do này. Không phải vì họ không yêu nhau, mà vì họ đã quên cách có mặt cho nhau.
Sự hiện diện không phải là điều tự nhiên mà có. Trong cuộc sống hiện đại, khi công việc, mạng xã hội, và hàng tá trách nhiệm kéo chúng ta ra khỏi khoảnh khắc hiện tại, việc thực sự “có mặt” đòi hỏi một sự nỗ lực có ý thức. Đó là một lựa chọn — lựa chọn đặt người mình yêu lên trên những phiền nhiễu, lựa chọn lắng nghe thay vì chỉ nghe, lựa chọn thấu hiểu thay vì chỉ đáp lại.
Hãy thử tưởng tượng: bạn và người ấy đang đi dạo trên một con đường ngập lá vàng. Bạn kể về một giấc mơ kỳ lạ đêm qua, và thay vì chỉ ậm ừ, họ nắm tay bạn chặt hơn, hỏi: “Thế giấc mơ ấy có khiến em thấy vui không?” Đó là hiện diện. Hoặc khi bạn im lặng, không nói gì, chỉ nhìn xa xăm, họ không ép bạn phải giải thích, không sốt ruột quay đi. Họ chỉ lặng lẽ ở đó, như một bến cảng yên bình, sẵn sàng đón bạn trở về bất cứ khi nào bạn muốn. Đó cũng là hiện diện.
Hiện diện còn là những điều nhỏ nhặt: là ánh mắt không né tránh khi bạn nói, là cái ôm không vội vàng buông ra, là sự kiên nhẫn khi bạn cần thời gian để mở lòng. Nó không đòi hỏi bạn phải trở thành một người hoàn hảo, không yêu cầu bạn phải nói những lời ngọt ngào hay làm những điều to tát. Nó chỉ cần bạn có mặt, bằng tất cả trái tim.
Nếu bạn hỏi, điều gì thực sự làm nên một tình yêu bền vững, tôi sẽ không nói về những chuyến du lịch xa hoa, những món quà đắt tiền, hay những lời hứa mãi mãi. Tôi sẽ nói về sự hiện diện. Bởi vì, suy cho cùng, yêu một ai đó không chỉ là cảm giác “đang yêu”, mà là hành trình có mặt cho nhau mỗi ngày.
Hãy nghĩ về những khoảnh khắc bạn cảm thấy được yêu thương nhất. Có phải là khi người ấy ngồi bên bạn, không làm gì cả, chỉ lặng lẽ nắm tay bạn trong một ngày tồi tệ? Có phải là khi họ nhận ra bạn đang buồn, dù bạn chưa nói một lời, và họ nhẹ nhàng hỏi: “Em/anh ổn không?” Những khoảnh khắc ấy quý giá hơn bất kỳ món quà nào, bởi chúng nhắc bạn rằng: bạn không hề đơn độc.
Vì vậy, nếu bạn yêu ai đó, hãy dành tặng họ món quà của sự hiện diện. Không cần phải là những lời nói hoa mỹ, không cần phải là những hành động phô trương. Chỉ cần, mỗi khi ở bên nhau, bạn thực sự ở bên — bằng sự chú ý, bằng sự lắng nghe, bằng trái tim rộng mở. Hãy để họ biết rằng, dù thế giới có quay cuồng, có một nơi mà họ luôn được nhìn thấy, được thấu hiểu, được yêu thương.
Tình yêu không phải là đích đến, mà là một hành trình. Và trong hành trình ấy, sự hiện diện là ngọn lửa giữ cho tình yêu luôn ấm áp, luôn sống động. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc bạn được ở bên người mình yêu, và hãy biến mỗi khoảnh khắc ấy thành một lời khẳng định: “Anh/em ở đây, vì em/anh, bằng tất cả những gì anh/em có.”
Vì yêu nhau, suy cho cùng, không phải là những lời hứa xa xôi, những bó hoa đỏ thắm, hay những tin nhắn dài dòng. Yêu nhau là khi bạn và người ấy cùng nhau tạo nên một không gian, nơi cả hai đều được nhìn thấy, được lắng nghe, và được yêu thương — một cách trọn vẹn, một cách chân thành, mỗi ngày.
Lm. Anmai, CSsR